Giờ Bạch Tiểu Mễ mới tin lời Lý Mặc Nhiên, nhiều lần đi qua nàng không chú ý tới, nhưng hôm nay đi ra ngoài thâm cốc, khi quay đầu lại mới phát hiện không thấy cửa sơn cốc đâu nữa.

Thật đúng là có trận pháp, chẳng lẽ trước đó mình không để ý, nhưng mỗi lần trở về cũng không thấy chuyện như vậy mà!

“Nhị đệ có lẽ đã phái người trước phá giải trận pháp, cho nên nương tử không phát hiện ra!” Lý Mặc Nhiên nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Bạch Tiểu Mễ, tựa hồ biết nàng thắc mắc điều gì liền giải thích luôn.

Thật ra ở ngoài sơn cốc Hắc Phong trại luôn luôn có ám vệ trấn giữ, chỉ cần có người ngoài đến, nhóm ám vệ sẽ phát hiện trước tiên, mà lúc trước sở dĩ Bạch Tiểu Mễ không phát hiện ra chủ yếu là vì cách ăn mặc của nàng khiến ám vệ nhận định nàng là tiểu lâu la bình thường của Hắc Phong trại ra ngoài làm việc, nên mới không chú ý tới nàng.

“À!” Bạch Tiểu Mễ lên tiếng trả lời, lập tức đi tiếp, nhưng Bạch Tiểu Mễ lại phát hiện dù đi thế nào vẫn không thể tìm thấy cửa vào sơn cốc, đây thật sự rất kỳ diệu.

Rõ ràng biết sơn cốc ở trong này, nhưng nàng không tìm thấy lối vào, thật là thần kỳ.

“Lý Mặc Nhiên, ngươi nói trận pháp này do ngươi bố trí à?” Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Mặc Nhiên đi bên cạnh mình, tò mò hỏi.

“Ừ!” Lý Mặc Nhiên gật đầu, không phải lúc trước hắn đã nói rồi sao? Bất quá thấy nương tử sùng bái hắn, tâm Lý Mặc Nhiên vui sướng, rốt cuộc hắn cũng được nương tử để ý, quá tốt rồi.

“Vậy mắt trận ở nơi nào, phải đi thế nào?” Bạch Tiểu Mễ chờ mong nhìn Lý Mặc Nhiên hỏi.

“Nương tử đi theo vi phu!” Đường về Lý Mặc Nhiên tự nhiên sẽ không che giấu, cho nên khi Bạch Tiểu Mễ hỏi, Lý Mặc Nhiên thoải mái nói cho nàng, còn trực tiếp dẫn đường để nàng hiểu rõ hơn về trận pháp.

Rõ ràng chỉ bước đi bình thường, thế nhưng đi chẳng được bao lâu, trước mắt bỗng nhiên rộng rãi, lối vào sơn cốc ban đầu tìm mãi không thấy giờ lại xuất hiện rõ ràng trước mắt.

Nhìn sự vật thần kỳ trước mắt, Bạch Tiểu Mễ hai mắt sáng rực.

“Lý Mặc Nhiên, ngươi có thể dạy ta trận pháp được không?” Bạch Tiểu Mễ chờ mong nhìn Lý Mặc Nhiên, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng ý chí.

“Được a!” Thật vất vả mới có cơ hội gần gũi nương tử, nào có chuyện Lý Mặc Nhiên không đáp ứng.

“Quá tốt, chúng ta trở về thôi! Đúng rồi! Ta còn có việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ!” Tâm tình tốt, Bạch Tiểu Mễ quên luôn chuyện mất hứng khi trước, hiện tại dù nhắc lại cũng không có cảm giác gì?

“Chuyện gì?” Nương tử là tin tưởng hắn sao?

“Không phải ngươi không cho ta tìm Nhị đương gia sao? Việc này liền giao cho ngươi!” Bạch Tiểu Mễ lấy một tờ giấy đưa cho Lý Mặc Nhiên, mặt trên viết nguyên liệu mà Gạo cung cấp, tất cả đều là nguyên liệu về phân bón vô cơ, chẳng qua phân bón làm ra không giống ở hiện đại nhưng hiệu quả hẳn vẫn tốt.

Xét biểu hiện lúc trước của Gạo, Bạch Tiểu Mễ lựa chọn tin tưởng nó.

“Chuyện của nương tử đương nhiên phải giao cho vi phu làm!” Lý Mặc Nhiên coi như chuyện dĩ nhiên.

Lý Mặc Nhiên cầm tờ giấy, đọc lướt qua, lập tức phát hiện đây không phải nguyên liệu hiếm lạ gì, thu gom không khó, quả thật chính là việc nhỏ.

Bất quá chỉ cần là chuyện của nương tử, Lý Mặc Nhiên đều rất thích tự mình làm.

“Nương tử, nàng muốn mấy thứ này làm gì?” Lý Mặc Nhiên tò mò hỏi.

“Đương nhiên là dùng cho lúa nước, mấy thứ này để làm phân bón vô cơ, có nó là có thể khiến lúa nước phát triển tốt!” Bạch Tiểu Mễ cho rằng việc nàng không cần giấu diếm, liền trực tiếp nói cho Lý Mặc Nhiên, hơn nữa hiện giờ Lý Mặc Nhiên không biết, rồi một lúc nào đó tất yếu sẽ biết.

“Nương tử nói cái này có thể sử dụng cho lúa nước?” Lý Mặc Nhiên kinh ngạc nhìn về phía nương tử, tuy rằng không biết phân bón vô cơ là cái gì, nhưng theo lời nương tử, hắn biết cái này dùng cho lúa nước.

Chẳng lẽ hắn thật sự không phải nông dân nên mới chưa từng nghe qua mấy thứ này còn dùng được cho ruộng lúa.

“Đây là đương nhiên, ngươi chỉ cần mang đến cho ta là tốt rồi, mùa hè đến ngươi sẽ biết hiệu quả!” Bạch Tiểu Mễ thần bí nói.

“Được, sau khi trở về vi phu phái người đi chuẩn bị! Đúng rồi, nương tử trừ cái này còn muốn mua gì không?” Lý Mặc Nhiên hỏi, nữ hài tử thôi! Hẳn sẽ muốn một ít bột son nước linh tinh, nương tử tựa hồ không dùng mấy thứ này, ban đầu hắn không chú ý tới, nhưng lần đi ra ngoài này, hắn lại nhìn thấy một số nữ tử thích mấy thứ kia.

Tuy rằng nương tử không cần mấy thứ này vẫn rất xinh đẹp, nhưng nếu nương tử muốn, Lý Mặc Nhiên đều nguyện ý thỏa mãn nàng, cảm giác thật sự rất tốt khi sủng một người.

“Muốn a! Vậy ta trở về nói cho ngươi!” Bạch Tiểu Mễ nghĩ có lẽ cũng nên làm thuốc trừ sâu nữa, không biết Gạo có biết làm hay không?

Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ lập tức hỏi.

“Gạo đâu rồi?”

“Đinh! Không cần hỏi, điều đơn giản như thế không làm khó được Gạo!” Bạch Tiểu Mễ chưa kịp hỏi, thanh âm như tiếng kim loại va chạm lập tức vang lên trong đầu.

“Tốt lắm, chờ một chút ta trở về rồi nói nguyên liệu ra!” Bạch Tiểu Mễ không hỏi cũng đoán được kết quả, tuy không biết Gạo là thứ gì nhưng hết thảy phương diện gieo trồng nó đều biết rõ như lòng bàn tay.

Lúc này Gạo không để ý đến Bạch Tiểu Mễ, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên cũng không quan tâm, trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, Bạch Tiểu Mễ xem như đã biết, Gạo chính là tên rất kiêu ngạo, đối với sự ngạo mạn của nó, Bạch Tiểu Mễ chỉ coi như là hành vi ngây thơ của tiểu hài tử.

Giữa trưa hai người trở lại Hắc Phong trại, Bạch Tiểu Mễ viết ra giấy các nguyên liệu cần có để pha chế thuốc trừ sâu và các dụng cụ cần thiết, sau đó giao cho Lý Mặc Nhiên, qua bữa cơm trưa, Lý Mặc Nhiên phái quản sự Hắc Phong trại ra ngoài mua đồ Bạch Tiểu Mễ cần.

Còn Bạch Tiểu Mễ đi đến khu gia quyến bên phía tây Hắc Phong trại, mặt sau khu gia quyến có một khối đất trống, nơi đó Bạch Tiểu Mễ đã sớm biết, cũng có an bài một số gia quyến của anh em Hắc Phong trại tiến hành khai hoang, gieo trồng một ít rau dưa, thuận tiện nuôi thêm gia cầm, đều là phụ nữ xuất thân nông gia nên với việc này phi thường quen thuộc.

Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ vì Hắc Phong trại nên đại đa số gia quyến đều rất phối hợp, cho dù có chút không vừa lòng nhưng cũng ngại thân phận Bạch Tiểu Mễ mà thành thật làm việc.

Ngọn núi mờ mịt khí lạnh, vì thế trong quá khứ gia quyến Hắc Phong trại chưa từng trồng rau dưa gì, không thành công bởi vì khí hậu không thích hợp, điểm này Bạch Tiểu Mễ cũng là nghe nói.

Đối với thời tiết sương giá, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên có biện pháp, ở đây có lẽ không có cách nào giải quyết nhưng ở hiện đại sớm đã có phương pháp gieo trồng.

Vì vậy Bạch Tiểu Mễ không chút suy nghĩ trực tiếp dựng lều lớn, muốn để lều lớn lấy được đầy đủ ánh mặt trời, mặt trên xếp rơm rạ thành từng phiến to, chỉ cần sương giá buổi sáng qua đi liền đem rơm bỏ ra.

Chỉ cần nơi này gieo trồng thành công, vậy mùa đông về sau có thể ăn được rau dưa tươi mới rồi, thật sự là hiếm có a?

Lều lớn dựng xong, Bạch Tiểu Mễ đi vào trong, vài ngày trước hạt đã nảy mày, mầm nhỏ đã lộ lá, nhóm phụ nữ đang vui vẻ tưới nước.

“Phu nhân hảo!” Nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ, mọi người cao hứng chào hỏi, trong mắt tràn đầy sùng bái, làm nông dân nửa đời người, lại trước giờ không biết thì ra còn có phương thức gieo trồng như vậy, vốn các nàng còn hoài nghi, hiện tại nhìn rau đã mọc, cuối cùng các nàng cũng đã tin tưởng.

Trước đó có một vài người không phục, nhìn thấy thành quả như thế, tuy ngoài miệng không nói nhưng trong lòng coi như đã tin phục.

“Mọi người hảo!” Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy ý tưởng của mình có thể thành công, trong lòng đặc biệt cảm giác có thành tựu.

“Phu nhân, ngài thật sự rất giỏi, người xem này rau dưa mọc tốt rồi, qua hai tháng là có thể ăn được!” Các nàng ở Hắc Phong trại bình thường đều non nửa tháng mới đi ra ngoài mua đồ, rau dưa trên cơ bản đều khó ăn vì không còn tươi mới, giờ tốt rồi, chỉ cần trong vài cái lều lớn có thể gieo trồng rau dưa, như vậy các nàng không cần về sau đi khắp nơi tìm rau nữa.

Hơn nữa giờ con nuôi gia súc, bên ngoài lại trồng lúa nước, theo lời phu nhân làm thật sự toàn bộ đã thành công, như vậy nam nhân các nàng không cần ra ngoài đánh cướp nữa, các nàng cũng có thể an tâm.

Mỗi lần thấy nam nhân mình đi ra ngoài, nói không lo lắng là giả, hiện tại phu nhân đã tới, mang đến hi vọng cho các nàng, cũng mang đến cuộc sống an ổn, trong lòng các nàng đều rất cảm kích.

“Ừ, tốt lắm, bất quá tối nay vẫn nên chú ý sửa mặt trên lều, đừng để bị sương giá thấm vào, bây giờ là mùa xuân, khí hậu buổi tối có chút lạnh, rau dưa dễ chết non, cho nên càng phải chú ý!” Bạch Tiểu Mễ nhìn các nàng vui vẻ, khóe miệng không nhịn được khẽ cong, giờ nhóm phụ nữ này đã không giống lúc trước mặt ngoài nghe theo còn sau lưng lại oán thán nàng.

Đây có phải là hiện tượng tốt không?

Dạo qua vài lều lớn, hỏi Gạo một chút xem có cái gì cần bổ sung, sau đó phân phó các nàng chú ý rồi trực tiếp đi đến nơi nuôi gia súc.

Hiện tại chỉ nuôi có hai loại, một là lợn, hai là gà.

Đối với phương diện nuôi dưỡng, Bạch Tiểu Mễ không rành lắm nhưng lại không làm khó được Gạo, cho nên Bạch Tiểu Mễ cho dù không biết nhưng vẫn có thể nói đạo lý rõ ràng với bác gái phụ trách nuôi dưỡng.

Mà tất cả đều là biện pháp thực dụng.

Dạo qua một vòng, mất thời gian cả buổi chiều, đợi đến khi Bạch Tiểu Mễ trở về, mặt trời đã ngả về phía tây.

Mà giờ phút này Lý Mặc Nhiên đã trở về, đồ ăn dọn trên bàn, nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ trở về liền cao hứng ngênh đón.

“Nương tử, nàng đã trở lại, mau tới đây rửa tay rồi ăn cơm!” Lý Mặc Nhiên lôi kéo Bạch Tiểu Mễ đi đến bên cạnh chậu nước ấm đã chuẩn bị, đưa khăn nóng cho Bạch Tiểu Mễ, một bộ dáng ông chồng Nhị Thập Tứ Hiếu.

“Lý Mặc Nhiên, ngươi không cần như vậy, ta không phải không có tay?” Bạch Tiểu Mễ tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trên tay vẫn tự nhiên nhận lấy khăn lông Lý Mặc Nhiên đưa, lau mặt, sau đó rửa tay.

Thật ra nàng phi thường hưởng thụ yêu thương cùng săn sóc của Lý Mặc Nhiên, nhưng Bạch Tiểu Mễ lo sợ mình sẽ bởi vậy mà hình thành thói quen, một lúc nào đó thật sự rời khỏi, nàng lo lắng bản thân mình sẽ luyến tiếc.

“Không sao, vi phu nguyện ý!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên nói.

Bạch Tiểu Mễ bất đắc dĩ, chẳng qua không biết nói cái gì, thôi quên đi, dù sao đã quyết lưu lại, liền thuận theo tự nhiên thôi, bất quá bảo nàng thích đại hồ tử này, hiển nhiên có chút khó, tuy rằng nàng không phải người ham đẹp, nhưng với diện mạo này của Lý Mặc Nhiện, bộ dáng thật quá xa với người chồng lý tưởng của nàng.

Nếu hắn giống Nhị đương gia thì thật tốt! Tuy rằng Nhị đương lớn lên bình thường, nhưng vẫn thuận mắt, diện mạo này của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ thật sự không cách nào chấp nhận nổi.

Bất quá Lý Mặc Nhiên đối với nàng rất tốt, xem ra trên thế giới này không có chuyện nào không hoàn mỹ.

Một bữa cơm Bạch Tiểu Mễ trầm mặc, Lý Mặc Nhiên ân cần cứ thế mà xong.

“Nương tử, nàng có muốn đi tắm suối nước nóng không?” Tựa hồ nương tử chưa tới suối nước nóng.

“Cái gì? Ngươi nói suối nước nóng, ở Hắc Phong trại còn suối nước nóng sao?” Bạch Tiểu Mễ có chút kinh ngạc nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, đừng trách nàng kinh ngạc như thế, nàng đến Hắc Phong trại đã mấy tháng, nhưng đâu có phát hiện nơi nào có suối nước nóng.

“Đương nhiên, dòng suối từ trên núi chảy xuống chia thành hai con suối nhỏ, một lạnh, một nóng! Suối nước nóng không chảy qua Hắc Phong trại, cho nên nương tử không biết cũng là điều bình thường.” Lý Mặc Nhiên cười giải thích nói.

“Thật ư, chúng ta đi thôi! Đợi chút! Ta đi lấy quần áo!” Suối nước nóng nha! Kiếp trước tha thiết mơ ước suối nước nóng, khi đó nàng còn chưa kịp tắm đã bị đưa tới nơi này, còn chưa kịp làm gì.

Động tác Bạch Tiểu Mễ rất nhanh, hai ba hồi đã đem quần áo thu gọn xong, đương nhiên vì cảm tạ Lý Mặc Nhiên nên thuận tiện thu luôn quần áo của hắn, đừng hiểu lầm Bạch Tiểu Mễ có ý tắm cùng Lý Mặc Nhiên, mà nàng đang nghĩ sẽ thay phiên nhau tắm.

Thay phiên nhau tắm, nơi này buổi tối không có cái gì sống về đêm, tắm xong suối nước nóng dễ chịu liền trở về ngủ thoải mái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương