Độc Sủng Điền Viên Man Thê
Chương 47: Cái gọi là cao thủ

Thời điểm đám người Tam đương gia đến võ trường, trên võ trường đã có rất nhiều người, chỉ cần là người không trong giờ trực ban hay không có nhiệm vụ, toàn bộ đều có mặt, Đại ca cùng nữ nhân kia đang đứng bên cạnh đội nhạc võ.

Nhị ca cùng Tứ đệ cũng đã tới, hai người yên lặng không tiếng động đứng đằng sau Đại ca, Tam đương gia tự nhiên không dám xuất hiện, dù sao hiện giờ hắn vốn phải ở phía sau núi khai hoang. Thật không biết đầu óc nữ nhân kia có xảy ra vấn đề gì không, làm gì có chuyện sơn tặc đi khai hoang chứ? Trong lòng Tam đương gia phi thường không thoải mái, nhưng bản thân mình quả thật đã bại bởi nữ nhân kia, đây mới chuyện Tam đương gia cảm thấy nghẹn khuất nhất.

“Thật nhiều người nha!” Một tiểu đầu mục đứng bên cạnh Tam đương gia cảm thán nói.

“Xem ra tất cả huynh đệ trong sơn trại đều đến đây, lực kêu gọi của phu nhân thật cường đại!” Mười mấy người này luôn ở phía sau núi khai hoang, cho nên bọn họ căn bản không biết sự tích của bọn hắn và Tam đương gia đã truyền khắp sơn trại, hiện tại lại phát sinh thêm sự kiện khiêu chiến, đương nhiên sẽ khiến mọi người trong sơn trại náo động, Tam đương gia cùng Bạch Tiểu Mễ chiến đấu lúc đó, mọi người đều không được chứng kiến, có một số người hoài nghi, tự nhiên muốn chính mắt mình thấy sự lợi hại có giống như tin đồn hay không?

“Đại tẩu, tẩu thật muốn đánh?” Lão Tứ nhìn thoáng qua người bình tĩnh lạnh nhạt đang đứng bên cạnh Đại ca, lập tức tiến lên hỏi, trong mắt Lão Tứ, đại tẩu chính là một tiểu nữ tử tay trói gà không chặt, buổi sáng nghe được tin đồn, Lão Tứ đương nhiên là không tin.

Thiên phú tập võ của Tam ca tương xứng với hắn, nếu Đại tẩu có thể hạ được Tam ca, này cũng chứng minh nàng cũng có thể đánh bại mình, vì thế Lão Tứ cho rằng lúc đó là do Tam ca đã bị Đại ca uy hiếp, cho nên mới cố ý bại bởi Đại tẩu.

“Không phải đã quá rõ ràng sao?” Đã quyết định tạm thời ở lại chỗ này, Bạch Tiểu Mễ liền quyết định khiến mọi người tin phục nàng, xem ra sự chịu đựng trong sơn động của nàng hơn một tháng là đáng giá, nếu không, lấy thực lực của mình trước kia, nàng căn bản không dám cùng đánh nhau với bất luận kẻ nào, nếu sáng nay Tam đương gia không xuất hiện, Bạch Tiểu Mễ còn chưa từng nghĩ tới sẽ đi khiêu chiến.

“Đại ca, tại sao huynh không khuyên nhủ Đại tẩu?” Đại ca có thể uy hiếp bất kỳ kẻ nào bại bởi Đại tẩu, nhưng đánh xong thì sao? Về sau Đại tẩu càng khó được mọi người tin phục, thậm chí dựa vào đó nàng có thể ý thế hiếp người, nếu chuyện đó thực diễn ra, một lúc nào đó Đại ca không có ở trong sơn trại, Đại tẩu sống sẽ không dễ chịu gì.

Tuy rằng trước đó hắn vẫn chưa tha thứ chuyện nàng chạy trốn, nhưng Đại ca quan tâm đến nàng, hắn kính trọng Đại ca, hi vọng Đại ca hạnh phúc, từ khi cô gái này xuất hiện, Đại ca đã thay đổi rất nhiều, cho nên vì đại ca, hắn lựa chọn tiếp nhận Đại tẩu.

Đã tiếp nhận nàng rồi, hắn liền hy vọng Đại tẩu có thể có được sự tán thành của toàn bộ huynh đệ trong sơn trại.

Sơn trại này Đại ca đã tiếp nhận năm năm, trong sơn trại có rất nhiều sơn tặc đã bị Đại ca vụng trộm thay đổi, bên trong không có toàn một đám ô hợp như lúc trước.

Hiện tại cao thủ trong Hắc Phong trại nhiều như mây, rất nhiều người mạnh hơn Tam ca, cũng có chút sâu không lường được.

Nghe Lão Tứ nói như vậy, Lý Mặc Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua Tứ đệ, sau đó nhìn về phía nương tử mình.

“Lão Tứ nhìn là tốt rồi!” Tuy rằng lần này hắn tìm được nương tử, đã phát hiện nương tử có chân nguyên, nhưng cao thủ trong Hắc Phong trại so với bên ngoài mạnh hơn rất nhiều, chỉ cần những người đó không hiện ra, nương tử không có việc gì.

“Nhị ca!” Lão Tứ thấy đại ca như thế, mày hơi nhíu lại, lại nhìn Đại tẩu, chẳng lẽ nàng thật sự đánh bại Tam ca, không có khả năng nha! Tam ca lớn hơn nàng ít nhất ba tuổi, được cho là thiên bẩm kỳ tài võ học, một nữ nhân nhìn qua đã yếu đuối như vậy làm sao có thể đánh thắng được hắn?

“Lão Tứ, chẳng lẽ đệ không tin vào ánh mắt của Đại ca sao?” Nhị đương gia thản nhiên nhìn thoáng qua Đại ca, hai người mới chân chính là huynh đệ ruột thịt, khác với Tam đệ và Tứ đệ, sự hiểu biết về Đại ca của hắn đương nhiên hơn Tam đệ cùng Tứ đệ.

Đại ca đã như thế, có lẽ cô gái này thật đúng không phải là người tầm thường, nhưng hắn nhớ rõ trước khi xuống núi nàng hoàn toàn không có nội lực, thế nào mà hơn một tháng qua lại có thể đánh bại được Tam đệ?

Nhị đương gia trời sinh tính đa nghi, sự tình càng kỳ lạ lại càng thêm chú ý, chẳng qua hắn cũng hoài nghi có phải Đại ca nhà mình cho nữ nhân kia báu vật gì đó không?

Hôm nay hắn đến cùng sẽ nhìn xem cô gái này thay đổi thế nào? Thế nhưng Tam đệ mà hắn dạy dổ tỉ mỉ như vậy lại có thể thua trong tay nàng.

Hắn cũng không phải là Đại ca, không có cái gì gọi là tâm tình thương hương tiếc ngọc ở đây, hơn nữa hắn đã ra hiệu cho cao thủ ở bên ngoài Hắc Phong trại tiến lên nghênh chiến.

Vừa mới nghĩ như vậy, phía trước có một nam tử hơn ba mươi tuổi hướng nơi này đi đến, hắn tên là Lưu Cương ở dưới trướng của Nhị đương gia, được cho là cao thủ, người này so với Tam đệ mạnh hơn một chút, hiện tại đã là chỉ huy đầu mục trong Hắc Phong trại, địa vị chỉ thấp hơn Tiểu Tứ một chút.

Lý Mặc Nhiên nhìn thấy người đang tới, ánh mắt nhất thời lạnh vài phần.

Chẳng phải đã nói cao thủ chân chính không được xuất hiện sao? Vì sao người này lại ở đây, tuy rằng người này kém hơn rất nhiều so với người của hắn, nhưng Lý Mặc Nhiên biết người bình thường không thể đánh lại với người này.

Có thể khiến cho người ta làm vậy cũng chỉ có……

Lý Mặc Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua người đứng cách đó không xa – Nhị đệ, sau đó truyền âm nói: Đây là ý của Nhị đệ?

Bản thân Lý Mặc Nhiên nhìn cực kỳ thực thà phúc hậu, nhưng trên thực tế lại là người phi thường cơ trí, người vừa tới liền suy nghĩ một cách cẩn thận.

Nhị đệ bình tĩnh nhìn về phía Đại ca nhà mình: Đại ca, nếu đệ nhất cao thủ Hắc Phong trại cùng Tam đệ đã đánh không lại Đại tẩu, vậy chẳng phải Đại tẩu là đệ nhất cao thủ sao? Đại tẩu nhìn qua cũng không phải là người ngốc, nếu nàng biết đây là hành động âm thầm của Đại ca, hẳn nàng không thể cao hứng nổi, huống chi Đại ca để thuộc hạ giả đánh, nếu huynh đệ Hắc Phong trại nhìn ra, vậy bọn họ sẽ càng thêm khinh thường Đại tẩu.

Lý Mặc Nhiên lạnh nhạt quay đầu, sau đó nhìn về phía tiểu nữ nhân nhỏ xinh bên cạnh mình, kỳ thật lời Nhị đệ nói hắn thật không ngờ tới, hắn rất thích nương tử, lo lắng nương tử bị thương, đến lúc đó hắn sẽ rất đau lòng.

Bất quá hiện tại đã đến bước này, muốn thay đổi người lại càng thêm không ổn, thật sự không được, vậy chờ thời điểm nương tử gặp nguy hiểm, hắn liền ra tay bảo vệ là tốt rồi.

Lý Mặc Nhiên quyết định xong, mới quay ra nhìn về phía trước, giờ phút này người gọi là cao thủ đã đứng trên đài cao.

Mà người nọ tuy mặt ngoài bình tĩnh nhưng thật ra bên trong lại không như vậy, nhìn người phía trước ngũ quan sắc sảo nhỏ xinh, da thịt trắng nõn như ngọc yểu điệu mỹ nhân, thân thể hắn có chút run run, đương nhiên người hắn sợ không phải tiểu nữ tử kia mà là vị đang đứng bên cạnh nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương