Độc Phi Vs Tà Vương
-
Chương 87: Mộng tỉnh , sẽ quên hết ...
Hơn nữa, nàng còn chưa học được cách sử dùng lò luyện đơn của thời kì này nữa.
Ánh mắt vị công chúa nhìn chằm chằm vào chiếc bình ngọc trên tay Cố Mạn Phi, ánh mắt lấp lánh, lấp lánh, dường như muốn nói điều gì, nhưng hiềm một lỗi miệng đã bị bịt lại...
Loại linh đơn này vẫn còn cần thời gian để phát huy tác dụng .... Cố Mạn Phi liền ngồi xuống bắt đầu vận công.
Loại linh đơn này cũng khá là linh nghiệm, chỉ một lát, Cố Mạn Phi đã cảm nhận thấy cơ thể dễ chịu hơn rất nhiều....
Nàng mở choàng mắt ra, đập ngay vào mắt là đôi mắt long lanh, đẹp quá mức của mỹ nhân.
Cố Mạn Phi có chút thất thần, cũng đúng lúc này bên ngoài truyền đến giọng nói đầy cung kính:
- Công chúa, người vẫn an yên chứ ạ?
Giọng nói của một nam nhân trẻ, có vẻ là hộ vệ theo hầu của công chúa...
Ánh nhìn của mỹ nhân liếc qua khuôn mặt Cố Mạn Phi, sâu trong đáy mắt lấp lánh ý cười, như đang đợi Cố Mạn Phi giúp gỡ bỏ miếng vải trong mồm mình ra để đáp lời tên lính hộ vệ.
Nhưng chẳng ngờ tới, tên lính hộ vệ vừa nói dứt lời thì Cố Mạn Phi đã cất tiếng:
- An yên!
Giọng nói y hệt như của mỹ nhân công chúa, không chút sơ hở.
Mỹ nhân công chúa nhìn nàng, đôi mắt long lanh thoáng qua sự kinh ngạc.
Dường như không lường tới việc Cố Mạn Phi còn biết cả thuật giả giọng, bắt chước giọng người khác một cách điêu luyện tới thế.
Cố Mạn Phi đứng dậy, rút bỏ chiếc tay áo bịt trên miệng mỹ nhân ra:
- Ngươi đã biết quá nhiều bí mật của ta,ta nên giết ngươi mới đúng!
Mỹ nhân công chúa vội nói:
- Ta đảm bảo sẽ không để lộ bất kì chuyện gì, hôm nay tất cả chỉ là giấc mộng, mộng tỉnh, sẽ quên hết mọi thứ !
Cố Mạn Phi: "...."
Vị công chúa này thật quá là hiểu chuyện, hại nàng suýt chút nữa không thể mở miệng nói vế sau...
Nàng im lặng một lát rồi lôi từ trong tay áo ra một chiếc bình ngọc nhỏ, rồi đổ ra tay viên linh đơn màu đỏ tươi. Không nói năng gì mà nhét luôn vào miệng vĩ nhân, rồi ép nàng ta phải nuốt xuống bụng luôn.
- Đây là "đoạn tràng độc ", nuốt vào sẽ không có cảm giác gì hết,nhưng không có thuốc giải thì đúng một tháng sau sẽ phát độc, đoạn tràng mà chết.
Mỹ nhân công chúa dương đôi mắt úng nước lên:
- Nếu ta giữ bí mật, không để lộ chuyện gì ra ngoài thì ngươi sẽ kịp thời đưa thuốc giải cho ta, đúng không?
- Thông minh! Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn thì đêm ngày 28 ta sẽ khác sai người mang thuốc giải tới cho ngươi!
- Ta sẽ ngoan!
Mỹ nhân công chúa giơ tay lên làm động tác đảm bảo.
Cố Mạn Phi khẽ gật đầu, dùng đầu dao cứa nhẹ vài cái lên miếng vải đang trói trên người công chúa.
- Ngươi không cởi trói cho ta luôn?
Mỹ nhân có vẻ bất mãn, lầm bầm.
- Ngươi dùng hết sức mình mà giằng miếng vải ra, khoảng một tuần hương sau là sẽ đứt thôi.
- Ờ.
Vị công chúa xinh đẹp bắt đầu quay đi quay lại giằng co....
Cố Mạn Phi cũng không thèm để tâm tới nàng ta nữa,cơ thể xoay vòng, dùng một loại hương liệu đặc biệt để xóa đi mọi dấu vết mà nàng đã để lại ở nơi này...
Đến khi chắc chắn đã không còn để lại bất kì một vết tích gì nữa thì nàng mới xoay người một cái trong không trung, chuẩn bị dùng thuật hoán dịch vị để rời đi... nàng khẽ khựng lại chút, liếc mắt nhìn sang vị công chúa...
Mỹ nhân cũng ngay lúc đó nhìn lại, hai ánh nhìn chạm nhau, Cố Mạn Phi thầm nghĩ....
Vị mỹ nhân này rốt cuộc là cái gì đầu thai thành? Đôi mắt như đại dương sâu thẳm dễ dàng hút mất hồn người khác, khiến ai vô tình nhìn vào sẽ không khỏi tim đập mạnh, nhanh hơn bất thường?! Không thể nhẫn tâm mà ra tay làm hại,mà chỉ muốn làm mọi cách nâng niu, bao bọc...
Đây có lẽ chính là đôi mắt trong truyền thuyết " điện nhãn "??
Cố Mạn Phi ngập ngừng giây lát,rồi lên tiếng:
- Canh đu đủ,giò heo,đỗ tương,lạc...ăn nhiều một chút!
Nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác không hiểu gì của mỹ nhân, Cố Mạn Phi mới bổ sung thêm:
- Những thứ đó sẽ giúp ngực bự hơn!
Nói xong, thân hình lập tức biến mất trong không khí....
Ánh mắt vị công chúa nhìn chằm chằm vào chiếc bình ngọc trên tay Cố Mạn Phi, ánh mắt lấp lánh, lấp lánh, dường như muốn nói điều gì, nhưng hiềm một lỗi miệng đã bị bịt lại...
Loại linh đơn này vẫn còn cần thời gian để phát huy tác dụng .... Cố Mạn Phi liền ngồi xuống bắt đầu vận công.
Loại linh đơn này cũng khá là linh nghiệm, chỉ một lát, Cố Mạn Phi đã cảm nhận thấy cơ thể dễ chịu hơn rất nhiều....
Nàng mở choàng mắt ra, đập ngay vào mắt là đôi mắt long lanh, đẹp quá mức của mỹ nhân.
Cố Mạn Phi có chút thất thần, cũng đúng lúc này bên ngoài truyền đến giọng nói đầy cung kính:
- Công chúa, người vẫn an yên chứ ạ?
Giọng nói của một nam nhân trẻ, có vẻ là hộ vệ theo hầu của công chúa...
Ánh nhìn của mỹ nhân liếc qua khuôn mặt Cố Mạn Phi, sâu trong đáy mắt lấp lánh ý cười, như đang đợi Cố Mạn Phi giúp gỡ bỏ miếng vải trong mồm mình ra để đáp lời tên lính hộ vệ.
Nhưng chẳng ngờ tới, tên lính hộ vệ vừa nói dứt lời thì Cố Mạn Phi đã cất tiếng:
- An yên!
Giọng nói y hệt như của mỹ nhân công chúa, không chút sơ hở.
Mỹ nhân công chúa nhìn nàng, đôi mắt long lanh thoáng qua sự kinh ngạc.
Dường như không lường tới việc Cố Mạn Phi còn biết cả thuật giả giọng, bắt chước giọng người khác một cách điêu luyện tới thế.
Cố Mạn Phi đứng dậy, rút bỏ chiếc tay áo bịt trên miệng mỹ nhân ra:
- Ngươi đã biết quá nhiều bí mật của ta,ta nên giết ngươi mới đúng!
Mỹ nhân công chúa vội nói:
- Ta đảm bảo sẽ không để lộ bất kì chuyện gì, hôm nay tất cả chỉ là giấc mộng, mộng tỉnh, sẽ quên hết mọi thứ !
Cố Mạn Phi: "...."
Vị công chúa này thật quá là hiểu chuyện, hại nàng suýt chút nữa không thể mở miệng nói vế sau...
Nàng im lặng một lát rồi lôi từ trong tay áo ra một chiếc bình ngọc nhỏ, rồi đổ ra tay viên linh đơn màu đỏ tươi. Không nói năng gì mà nhét luôn vào miệng vĩ nhân, rồi ép nàng ta phải nuốt xuống bụng luôn.
- Đây là "đoạn tràng độc ", nuốt vào sẽ không có cảm giác gì hết,nhưng không có thuốc giải thì đúng một tháng sau sẽ phát độc, đoạn tràng mà chết.
Mỹ nhân công chúa dương đôi mắt úng nước lên:
- Nếu ta giữ bí mật, không để lộ chuyện gì ra ngoài thì ngươi sẽ kịp thời đưa thuốc giải cho ta, đúng không?
- Thông minh! Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn thì đêm ngày 28 ta sẽ khác sai người mang thuốc giải tới cho ngươi!
- Ta sẽ ngoan!
Mỹ nhân công chúa giơ tay lên làm động tác đảm bảo.
Cố Mạn Phi khẽ gật đầu, dùng đầu dao cứa nhẹ vài cái lên miếng vải đang trói trên người công chúa.
- Ngươi không cởi trói cho ta luôn?
Mỹ nhân có vẻ bất mãn, lầm bầm.
- Ngươi dùng hết sức mình mà giằng miếng vải ra, khoảng một tuần hương sau là sẽ đứt thôi.
- Ờ.
Vị công chúa xinh đẹp bắt đầu quay đi quay lại giằng co....
Cố Mạn Phi cũng không thèm để tâm tới nàng ta nữa,cơ thể xoay vòng, dùng một loại hương liệu đặc biệt để xóa đi mọi dấu vết mà nàng đã để lại ở nơi này...
Đến khi chắc chắn đã không còn để lại bất kì một vết tích gì nữa thì nàng mới xoay người một cái trong không trung, chuẩn bị dùng thuật hoán dịch vị để rời đi... nàng khẽ khựng lại chút, liếc mắt nhìn sang vị công chúa...
Mỹ nhân cũng ngay lúc đó nhìn lại, hai ánh nhìn chạm nhau, Cố Mạn Phi thầm nghĩ....
Vị mỹ nhân này rốt cuộc là cái gì đầu thai thành? Đôi mắt như đại dương sâu thẳm dễ dàng hút mất hồn người khác, khiến ai vô tình nhìn vào sẽ không khỏi tim đập mạnh, nhanh hơn bất thường?! Không thể nhẫn tâm mà ra tay làm hại,mà chỉ muốn làm mọi cách nâng niu, bao bọc...
Đây có lẽ chính là đôi mắt trong truyền thuyết " điện nhãn "??
Cố Mạn Phi ngập ngừng giây lát,rồi lên tiếng:
- Canh đu đủ,giò heo,đỗ tương,lạc...ăn nhiều một chút!
Nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác không hiểu gì của mỹ nhân, Cố Mạn Phi mới bổ sung thêm:
- Những thứ đó sẽ giúp ngực bự hơn!
Nói xong, thân hình lập tức biến mất trong không khí....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook