Độc Nhất Vô Nhị Thịnh Sủng
-
Chương 3: Tổng tài lãnh khốc 3
Cả tòa biệt thự mọi người đều ra hoan nghênh Hứa Lạc đã đến, tất cả đứng thẳng thành hai hàng vẫn luôn kéo dài đến cửa biệt thự, cửa xe vừa mở ra đám người hầu đều khom lưng 90 độ cúi chào.
Cửa xe mở ra, Hứa Lạc lại bị trận thế trước mắt dọa, không chịu xuống xe.
Hứa Thịnh vừa đe dọa vừa dụ dỗ, Hứa Lạc cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn xuống xe, chẳng qua không phải chính mình đi xuống xe mà là bị Hứa Thịnh ôm xuống xe.
...
Hứa Thịnh dọc theo đường đi đều cau mày, nghe từ bốn phía truyền đến thanh âm nhỏ vụn.
Xem ra hắn biểu hiện gần nhất đến thật là quá ôn nhu đi.
Đơn phượng nhãn thon dài tràn đầy lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên lại là tràn ngập ý vị trào phúng, hắn giống như một tòa băng sơn di động vô pháp hòa tan, làm người khác vô pháp tới gần.
Trưa hôm đó những người hầu ra nghênh đón Hứa Lạc lại khua môi múa mép tất cả đều bị đuổi việc, không đủ nghe lời cẩu dưỡng lãng phí lương thực sao? Đối với Hứa Thịnh chưa từng có nhân tình đáng nói.
Biệt thự hắc ám bao phủ chỉnh đống, màn đêm đen nhánh điểm xuyết sao trời, rất không xinh đẹp.
Hứa Thịnh khoác áo khoác đứng ở trên ban công, điểm một chi yên, hít sâu một ngụm, phun ra sương khói màu trắng, nhìn sương khói một chút tiêu tán, mà hồi ức cũng chợt tới.
Hứa gia đại thiếu gia Hứa Nghịch, người cũng giống như tên của gã đều mang ý nghĩa phản nghịch. Nguyên bản cha mẹ Hứa Nghịch cho rằng gã trưởng thành liền sẽ biến hảo, ai biết hướng đi con đường của gã cùng ý tưởng của bọn họ lại hoàn toàn tương phản.
Hứa Nghịch chẳng những không có biến tốt, ngược lại lại làm trầm trọng thêm, còn dính phải ma túy, làm vợ chồng Hứa gia vô cùng thất vọng.
Sau đó, Hứa Nghịch bị truyền thông tuôn ra dính phải ma túy, ngay khi đó lại tuôn ra thêm tin tức đùa bỡn nữ nhân của lão đại xã hội đen và bị lão đại xã hội đen trả thù. Danh dự công ty Hứa thị vì vậy mà càng bị xuống dốc không phanh, cổ phiếu thậm chí ngã đến đình bàn.
Bất quá tại giây phút nghìn cân treo sợi tóc, tiểu thiếu gia Hứa Thịnh Hứa thị vẫn luôn không có tiếng tăm gì tựa như chúa cứu thế có phần giống nhau giáng xuống, không chỉ cứu vớt xí nghiệp Hứa thị kề bên hủy diệt, mà còn sáng tạo ra một cái lại một cái kỳ tích.
Ở lúc mọi người cảm thán vợ chồng Hứa thị có thời điểm mệnh tốt như vậy, lại truyền ra Hứa Nghịch lặng yên không một tiếng động chết ở phía dưới cầu vượt, thi thể có mùi thối mấy ngày mới bị kẻ lưu lạc ăn ngủ ngoài trời phát hiện.
Hai năm sau, cùng ngày giỗ Hứa Nghịch, vợ chồng Hứa thị bất hạnh phát sinh tai nạn xe cộ không may dẫn đến tử vong.
Năm ấy Hứa Thịnh vừa lúc tròn 18 tuổi, có thể kế thừa di sản cha mẹ.
...
Hứa Lạc nằm mơ thấy ác mộng, cậu mơ thấy cậu mặc áo ngủ lông xù xù thường lui tới chỗ ngủ giống nhau đúng giờ lên giường ngủ, nhưng là cùng thường lui tới bất đồng chính là hôm nay giường ngủ khá lớn, cậu lăn mấy cái vòng đều sẽ không ngã xuống đi, mà dì nhỏ vẫn luôn bồi cậu cũng biến thành một ba ba nam nhân.
Hứa Lạc tin tưởng vững chắc đây là cậu nằm mơ một giấc mộng quái dị.
Cho nên Hứa Lạc ngày hôm sau buổi sáng mở mắt ra nhìn đến mặt Hứa Thịnh, trong lòng rất là thất vọng.
Rõ ràng là mộng a, như thế nào cậu còn không có tỉnh?
Hứa Thịnh buồn cười nhìn biểu tình trên mặt Hứa Lạc từ mơ hồ đến khiếp sợ, lại đến uể oải.
Hứa Lạc tự sa ngã đem đầu súc tiến trong chăn.
"Chào buổi sáng, bảo bối." Thanh âm lạnh nhạt ở bên tai Hứa Lạc vang lên, làm cậu phản xạ tính quấn chặt chăn.
Nhìn hành động Hứa Lạc, Hứa Thịnh không khỏi nghĩ mình đáng sợ như vậy sao?
Nghiêng đi mặt, nhìn đối với gương mặt chính mình mỉm cười trong gương. Mặc kệ khóe miệng như thế nào cong hướng lên trên, cũng vẫn là biên độ trào phúng, một bộ muốn đem người cự chi với bộ dáng chọc tức khinh bỉ khiêu khích người khác vô cùng giống nhau.
A, hắn quả nhiên không thích hợp mỉm cười.
Trên tay truyền đến một trận lôi kéo, cúi đầu liền thấy một đôi tay nhỏ không thuộc về hắn lôi kéo cổ tay áo hắn.
"Sớm." Thiếu niên sau khi nói xong, tựa hồ cảm thấy thực thẹn thùng, lại bắt tay súc tiến chăn, chỉ lộ ra một đôi sáng ngời thanh triệt con ngươi thật cẩn thận nhìn hắn.
...Muốn chết, bảo bối hảo đáng yêu a (((o(*゚▽゚*)o)))
.Hoàn Chương 03.
Cửa xe mở ra, Hứa Lạc lại bị trận thế trước mắt dọa, không chịu xuống xe.
Hứa Thịnh vừa đe dọa vừa dụ dỗ, Hứa Lạc cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn xuống xe, chẳng qua không phải chính mình đi xuống xe mà là bị Hứa Thịnh ôm xuống xe.
...
Hứa Thịnh dọc theo đường đi đều cau mày, nghe từ bốn phía truyền đến thanh âm nhỏ vụn.
Xem ra hắn biểu hiện gần nhất đến thật là quá ôn nhu đi.
Đơn phượng nhãn thon dài tràn đầy lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên lại là tràn ngập ý vị trào phúng, hắn giống như một tòa băng sơn di động vô pháp hòa tan, làm người khác vô pháp tới gần.
Trưa hôm đó những người hầu ra nghênh đón Hứa Lạc lại khua môi múa mép tất cả đều bị đuổi việc, không đủ nghe lời cẩu dưỡng lãng phí lương thực sao? Đối với Hứa Thịnh chưa từng có nhân tình đáng nói.
Biệt thự hắc ám bao phủ chỉnh đống, màn đêm đen nhánh điểm xuyết sao trời, rất không xinh đẹp.
Hứa Thịnh khoác áo khoác đứng ở trên ban công, điểm một chi yên, hít sâu một ngụm, phun ra sương khói màu trắng, nhìn sương khói một chút tiêu tán, mà hồi ức cũng chợt tới.
Hứa gia đại thiếu gia Hứa Nghịch, người cũng giống như tên của gã đều mang ý nghĩa phản nghịch. Nguyên bản cha mẹ Hứa Nghịch cho rằng gã trưởng thành liền sẽ biến hảo, ai biết hướng đi con đường của gã cùng ý tưởng của bọn họ lại hoàn toàn tương phản.
Hứa Nghịch chẳng những không có biến tốt, ngược lại lại làm trầm trọng thêm, còn dính phải ma túy, làm vợ chồng Hứa gia vô cùng thất vọng.
Sau đó, Hứa Nghịch bị truyền thông tuôn ra dính phải ma túy, ngay khi đó lại tuôn ra thêm tin tức đùa bỡn nữ nhân của lão đại xã hội đen và bị lão đại xã hội đen trả thù. Danh dự công ty Hứa thị vì vậy mà càng bị xuống dốc không phanh, cổ phiếu thậm chí ngã đến đình bàn.
Bất quá tại giây phút nghìn cân treo sợi tóc, tiểu thiếu gia Hứa Thịnh Hứa thị vẫn luôn không có tiếng tăm gì tựa như chúa cứu thế có phần giống nhau giáng xuống, không chỉ cứu vớt xí nghiệp Hứa thị kề bên hủy diệt, mà còn sáng tạo ra một cái lại một cái kỳ tích.
Ở lúc mọi người cảm thán vợ chồng Hứa thị có thời điểm mệnh tốt như vậy, lại truyền ra Hứa Nghịch lặng yên không một tiếng động chết ở phía dưới cầu vượt, thi thể có mùi thối mấy ngày mới bị kẻ lưu lạc ăn ngủ ngoài trời phát hiện.
Hai năm sau, cùng ngày giỗ Hứa Nghịch, vợ chồng Hứa thị bất hạnh phát sinh tai nạn xe cộ không may dẫn đến tử vong.
Năm ấy Hứa Thịnh vừa lúc tròn 18 tuổi, có thể kế thừa di sản cha mẹ.
...
Hứa Lạc nằm mơ thấy ác mộng, cậu mơ thấy cậu mặc áo ngủ lông xù xù thường lui tới chỗ ngủ giống nhau đúng giờ lên giường ngủ, nhưng là cùng thường lui tới bất đồng chính là hôm nay giường ngủ khá lớn, cậu lăn mấy cái vòng đều sẽ không ngã xuống đi, mà dì nhỏ vẫn luôn bồi cậu cũng biến thành một ba ba nam nhân.
Hứa Lạc tin tưởng vững chắc đây là cậu nằm mơ một giấc mộng quái dị.
Cho nên Hứa Lạc ngày hôm sau buổi sáng mở mắt ra nhìn đến mặt Hứa Thịnh, trong lòng rất là thất vọng.
Rõ ràng là mộng a, như thế nào cậu còn không có tỉnh?
Hứa Thịnh buồn cười nhìn biểu tình trên mặt Hứa Lạc từ mơ hồ đến khiếp sợ, lại đến uể oải.
Hứa Lạc tự sa ngã đem đầu súc tiến trong chăn.
"Chào buổi sáng, bảo bối." Thanh âm lạnh nhạt ở bên tai Hứa Lạc vang lên, làm cậu phản xạ tính quấn chặt chăn.
Nhìn hành động Hứa Lạc, Hứa Thịnh không khỏi nghĩ mình đáng sợ như vậy sao?
Nghiêng đi mặt, nhìn đối với gương mặt chính mình mỉm cười trong gương. Mặc kệ khóe miệng như thế nào cong hướng lên trên, cũng vẫn là biên độ trào phúng, một bộ muốn đem người cự chi với bộ dáng chọc tức khinh bỉ khiêu khích người khác vô cùng giống nhau.
A, hắn quả nhiên không thích hợp mỉm cười.
Trên tay truyền đến một trận lôi kéo, cúi đầu liền thấy một đôi tay nhỏ không thuộc về hắn lôi kéo cổ tay áo hắn.
"Sớm." Thiếu niên sau khi nói xong, tựa hồ cảm thấy thực thẹn thùng, lại bắt tay súc tiến chăn, chỉ lộ ra một đôi sáng ngời thanh triệt con ngươi thật cẩn thận nhìn hắn.
...Muốn chết, bảo bối hảo đáng yêu a (((o(*゚▽゚*)o)))
.Hoàn Chương 03.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook