Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới!
-
Chương 68: Đừng mơ tưởng bỏ rơi ta
Editor: nhuandong
Beta: thuyvu115257
“Long Khê điện hạ…” Đột nhiên Noãn Noãn nhớ ra cái gì đó, thẳng tắp nhìn chằm chằm Long Khê: “Ngươi chính là Long Khê điện hạ của Hộ Long điện phải không?”
Long Khê sững sờ, chậm rãi nheo mắt, không lên tiếng.
Noãn Noãn nhíu nhíu mày, tại sao giờ nàng mới nghĩ ra. Mộ Dung Thánh Khuynh đã từng nói, trên đời này chỉ có Long Khê điện hạ của Hộ Long điện mới có Hộ Long ngân quang. Đúng vậy, những lời này, Long Khê, Long Khê điện hạ, thiên hạ này sẽ không có người thứ hai tên là Long Khê chứ?
“Noãn Noãn, nàng biết?” Hồi lâu, Long Khê cô đơn thở dài: “Nàng có thể vì thân phận của ta mà xa lánh ta hay không?”
Noãn Noãn sợ hãi kêu lên: “Ngươi thực sự là Long Khê điện hạ?” Những rất nhanh liền lắc lắc đầu: “Không giống không giống, Long Khê điện hạ trong truyền thuyết từ khi ra đời đã được ngân quang bao phủ, là tinh hoa trong thiên hạ, sao có thể là ngươi…”
Long Khê sửng sốt, vẻ mặt bị tổn thương.
“Không phải ý đó, á, ý của ta là…” Noãn Noãn vẫn chưa nói hết, đột nhiên Long Khê oa lên một tiếng, nhào vào trong ngực Noãn Noãn, tay chân giống như con bạch tuộc bám thật chặt, không buông tay.
“Noãn Noãn, thậm chí ngay cả nàng cũng ghét bỏ ta…ta ta ta… ta không muốn sống nữa!” Long Khê khóc lóc than thở, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vô song bởi vì than khóc mà hồng lên, một hình ảnh vừa thấy đã thương.
“Phốc!” Một tiếng, Long Khê lau nước mũi lên trên người Noãn Noãn.
Noãn Noãn sững sờ, vội vàng đẩy Long Khê ra: “Này, ngươi là thật hay giả đó, lão nương cũng không phải dễ lừa như vậy, ngươi…” Lời còn chưa dứt, Noãn Noãn liền bị bộ dáng trước mắt của nam nhân làm cho hoảng sợ nói không nên lời.
Nam tử trước mắt, một đôi mắt đỏ yêu dị phát ra hào quang óng ánh, càng thêm mấy phần uất ức yêu đương, càng hiện ta vẻ đẹp động lòng người. Cánh môi màu tím nhạt mềm mại mím thật chặt, giống như một đóa hoa nở rộ trong chin tầng trời, mặt trên còn có mấy dấu răng nhàn nhạt, văn chương cũng không thể phát họa hết vẻ đẹp của tích ngọc liên hương. Gương mặt tuyệt sắc cũng bởi vì kích động mà đỏ ửng, lồng ngực phập phồng thở dốc hô hấp
nóng bỏng, vừa nhìn thấy đã thương. Đừng nói là người phàm, cho dù có là hố sâu, cũng có thể hấp dẫn đến nỗi rơi xuống phàm trần, cũng muốn dây dưa suốt đời.
Noãn Noãn ẩn ẩn thở dài, đều nói Long Noãn Noãn là đệ nhất mỹ nữ vương triều Mộ Dung, nhưng so với nam tử trước mặt, chỉ sợ xách giày cũng không bằng!
Long Khê khụt khịt mũi, aiz, tiên trên trời đúng là tiên trên trời, ngay cả động tác khịt khịt mũi cũng mê người như vậy.
“Noãn Noãn, chúng ta đi thôi, võ công hai vị hộ pháp biến hóa kỳ lạ, nói không chừng một hồi bọn họ sẽ tự động tỉnh lại, bây giờ chúng ta rời đi trước rồi hãy nói!” Long Khê nắm tay Noãn Noãn, thi triển khinh công lao ra khỏi sơn cốc.
Noãn Noãn cũng thi triển khinh công, âm thầm thử thăm dò công lực của Long Khê. Nàng tuyệt đối không tin tưởng tiên giáng trần Long Khê điện hạ đại danh đỉnh đỉnh như sấm bên tai khinh công sẽ kém cỏi!
Long Khê dường như cảm thấy được gì đó, hơi cau mày, mắt đỏ yêu dị thêm vài phần buồn bã, hắn dùng toàn lực, muốn ra sức vượt qua Noãn Noãn, nhưng lúc nào cũng cách một đoạn, lực bất tòng tâm.
Một canh giờ với lộ trình ba trăm dặm, nếu Long Khê đang diễn trò như lời nói. Noãn Noãn đại khái đã có chút nhận thức về khinh công của Long Khê.
Khinh công của Long Khê bình thường, kém hơn nàng, nếu hắn muốn lên sân khấu tái tạo lại loại xa hoa đó, giống như bắt chước tiên bay ngoài không gian, quả thực là phải mượn ngoại lực.
Một quán trà ven đường, Noãn Noãn và Long Khê ngồi yên lặng, trước mặt là một bình trà kém chất lượng.
“Uống một ngụm đi!” Noãn Noãn rót ra hai ly, lại thấy Long Khê thậm chí ngay cả ly cũng không chạm vào.
“Ly bẩn!” Long Khê uất ức bĩu môi, chỉ chỉ cái ly trước mặt.
Noãn Noãn sững sờ, cầm lấy ly của Long Khê nhìn, thật ra thì những quán trà ven đường như vậy sẽ không có trà ngon, dĩ nhiên ly cũng là ly sứ bình thường, có thể coi là sạch sẽ, phía trên chỉ có chút ít dấu vết nước trà đọng mà thôi.
Lấy khăn gấm ra lau cẩn thận cái ly, kêu tiểu nhị dùng nước sôi tráng qua, rót ly trà khác đặt trước mặt Long Khê, lúc này hắn mới hớn hở vui mừng uống.
Noãn Noãn nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy đây là một đứa trẻ được nuông chiều sinh hư. Bề ngoài đều là trưởng bối đặt cho hắn ta một vòng hoa lệ, thật ra căn bản đều không phải là thứ hắn ta muốn!
Noãn Noãn thở dài, không ngờ Long Khê điện hạ danh tiếng vang rền thiên hạ, được xưng là Kim Long thiên tử tương lại, lại là một đứa trẻ ngây thơ còn chưa trưởng thành. Tất cả những thứ mà người đời nói về cuộc sống Thánh hoàng mỹ lệ đều là nói dối.
Sắc trời dần dần tối đi, âm u giống như muốn mưa. Noãn Noãn xoa xoa hai chân đau nhức, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi nhất định là biết hướng đi của Kim Ưng?’
Ngay cả tổng đàn của Kim Ưng môn cũng tìm được, Hộ Long điện danh bất hư truyền, chẳng qua do bọn họ chậm một bước mà thôi. Nhưng Noãn Noãn tin tưởng, nếu bọn họ muốn biết hướng đi của Kim Ưng thì cũng không khó khăn!
“Nàng vẫn còn nhớ hắn?” Long Khê đột nhiên giương mắt, mắt đỏ yêu dị phát ra hồng quang ghen tỵ.
Noãn Noãn không biết phải nói sao, đang do dự, chân trời đột nhiên vang lên mấy tiếng sét, ầm ầm, xem ra thực sự sắp mưa.
“Chúng ta vào thành tìm khách điếm rồi nói sau!” Noãn Noãn kéo Long Khê, bỏ lại mấy đồng tiền, nhanh chóng thi triển khinh công, không thấy bóng dáng đâu nữa.
Mưa mùa thu vừa vội vừa lạnh, hai người vừa vào cửa thành liền bị mưa dính áo. Đợi đến khi tìm được khách điếm, đã hoàn toàn ướt sũng. Vội vàng thuê hai gian phòng, kêu tiểu nhị chuẩn bị nước nóng, sảng khoái tắm.
Híp mắt nằm trong thùng tắm, Noãn Noãn nhớ lại chuyện đã xảy ra trong ngày, toàn bộ tài sản của nàng đều ở trong Kim Ưng môn, không có mang ra ngoài, trên người một lượng bạc cũng không có, may nhờ trên người Long Khê có chút tiền. Hiện tại nàng không biết đi đường nào, muốn tìm Kim Ưng, rồi lại sợ đụng phải Mộ Dung Thánh Ly và Mộ Dung Thánh Anh, như vậy mấy ngày nay nàng chỉ có thể đi theo Long Khê, nghĩ kỹ đường phải đi rồi lại nói!
“Noãn Noãn!” Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, Noãn Noãn sững sờ, nhanh chóng kéo một cái áo khoác lên người, nhưng còn lộ ra bờ vai, nửa bộ ngực sữa.
Long Khê sững sờ đứng bên cửa, thân thể rõ ràng cứng ngắc, nhanh chóng dời ánh mắt, nghểnh cổ nhìn nóc nhà, một màu đỏ khả nghi nhanh chóng lan tràn từ trên mặt lên đến tận cổ.
Noãn Noãn vội vàng kéo áo lên, nhanh chóng đứng dậy vọt ra sau bình phong, đổi một bộ quán áo sạch sẽ.
Buộc lại thăt lưng, rồi khỏi bình phong, liền thấy Long Khê vẫn duy trì bộ dáng hướng mũi lên trời vừa rồi, chỉ là mặt và cổ kia là càng ngày càng hồng, vô cùng đáng yêu.
“Được rồi, cúi đầu xuống đi, ngươi bị sung huyết não đấy à!” Noãn Noãn nhẹ nhàng ho một tiếng, ngồi ở trước bàn uống một ly trà nóng, lập tức hơi lạnh trên người biến mất toàn bộ.
Lúc này Long Khê mới chậm rãi quay đầu về, mắt đỏ nhìn sang bên cạnh, không dám đối mặt với Noãn Noãn, sống mũi thẳng tắp nhẹ nhàng hít thở. Hắn đã đổi quần áo sạch sẽ, vẫn là áo bào đỏ như cũ, phía trên thêu Vân Long, vừa nhìn liền biết quý báu đến cực hạn. Sợi tóc còn có chút ướt, rơi ở phía trước, nhìn cực kỳ đáng yêu.
Nhớ lại trước kia vài lần trông thấy khí chất mị hoặc thiên hạ kia của Long Khê, chẳng lẽ bời vì hai đồng tử bên cạnh mà cố gắng giả vờ, hay hiện tại hắn ta mới đúng là đang diễn trò?
Noãn Noãn nheo mắt: “Lại đây ngồi đi, uống ly trà nóng, nếu không sẽ bị cảm đấy!’
Long Khê từ từ ngồi xuống, ánh mắt ngượng ngùng, lập tức nhận lấy ly trà. Lần này cũng không chú trọng nữa, cầm ly trà uống một hơi cạn sạch
“Thoát khỏi tả hữu hộ pháp, ngươi có tính toán gì không?” Noãn Noãn nhàn nhạt mở miệng.
Long Khê giương mắt lên, trong mắt rõ ràng còn có ngượng ngùng, hắn nhẹ nhàng cười cười: “Noãn Noãn có tính toán gì?”
Noãn Noãn sững sờ, không ngờ hắn thế nhưng đem vấn để ném cho nàng, suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Trước ở lại, xem tình hình rồi tính sau!”
Hôm nay đã muộn, ngày mai ra ngoài nhìn một chút, nơi này là khu vực của vương triều Mộ Dung, cách Đô thành không xa mới có thể thám thính được tin tức!
“Được, ta nghe theo Noãn Noãn!” Long Khê chớp chớp mắt, liếc về bả vai nàng, gương mặt tuấn tú lại đỏ lên.
Ngày thứ hai, cả đêm mưa gió, sáng sớm thức dậy trời đã nắng ấm. Mặc dù trên đất còn đọng nước, trong không khí còn có chút lạnh lẽo, những vẫn không ảnh hưởng tới tâm tình của Long Khê.
Sợ thu hút sự chú ý của người khác, bắt buộc Long Khê phải đổi lại quần áo màu xanh trang nhã, Noãn Noãn cũng mặc quần áo công tử, hai người mỗi người một cây quạt, sáng chói trên phố.
“Bánh bao, bánh bao, bánh bao mới ra lò, vừa thơm vừa mềm, ăn không ngon không lấy tiền!”
“Bánh nướng, bánh nướng, vừa tròn vừa lớn, bánh nướng vừa say vừa mê, hai văn tiền một cái”
“Hôm nay tiểu điếm khai trương, giảm nửa giá, năm lượng bạc trở lên còn có nữ nhi hồng lâu năm!”
Beta: thuyvu115257
“Long Khê điện hạ…” Đột nhiên Noãn Noãn nhớ ra cái gì đó, thẳng tắp nhìn chằm chằm Long Khê: “Ngươi chính là Long Khê điện hạ của Hộ Long điện phải không?”
Long Khê sững sờ, chậm rãi nheo mắt, không lên tiếng.
Noãn Noãn nhíu nhíu mày, tại sao giờ nàng mới nghĩ ra. Mộ Dung Thánh Khuynh đã từng nói, trên đời này chỉ có Long Khê điện hạ của Hộ Long điện mới có Hộ Long ngân quang. Đúng vậy, những lời này, Long Khê, Long Khê điện hạ, thiên hạ này sẽ không có người thứ hai tên là Long Khê chứ?
“Noãn Noãn, nàng biết?” Hồi lâu, Long Khê cô đơn thở dài: “Nàng có thể vì thân phận của ta mà xa lánh ta hay không?”
Noãn Noãn sợ hãi kêu lên: “Ngươi thực sự là Long Khê điện hạ?” Những rất nhanh liền lắc lắc đầu: “Không giống không giống, Long Khê điện hạ trong truyền thuyết từ khi ra đời đã được ngân quang bao phủ, là tinh hoa trong thiên hạ, sao có thể là ngươi…”
Long Khê sửng sốt, vẻ mặt bị tổn thương.
“Không phải ý đó, á, ý của ta là…” Noãn Noãn vẫn chưa nói hết, đột nhiên Long Khê oa lên một tiếng, nhào vào trong ngực Noãn Noãn, tay chân giống như con bạch tuộc bám thật chặt, không buông tay.
“Noãn Noãn, thậm chí ngay cả nàng cũng ghét bỏ ta…ta ta ta… ta không muốn sống nữa!” Long Khê khóc lóc than thở, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vô song bởi vì than khóc mà hồng lên, một hình ảnh vừa thấy đã thương.
“Phốc!” Một tiếng, Long Khê lau nước mũi lên trên người Noãn Noãn.
Noãn Noãn sững sờ, vội vàng đẩy Long Khê ra: “Này, ngươi là thật hay giả đó, lão nương cũng không phải dễ lừa như vậy, ngươi…” Lời còn chưa dứt, Noãn Noãn liền bị bộ dáng trước mắt của nam nhân làm cho hoảng sợ nói không nên lời.
Nam tử trước mắt, một đôi mắt đỏ yêu dị phát ra hào quang óng ánh, càng thêm mấy phần uất ức yêu đương, càng hiện ta vẻ đẹp động lòng người. Cánh môi màu tím nhạt mềm mại mím thật chặt, giống như một đóa hoa nở rộ trong chin tầng trời, mặt trên còn có mấy dấu răng nhàn nhạt, văn chương cũng không thể phát họa hết vẻ đẹp của tích ngọc liên hương. Gương mặt tuyệt sắc cũng bởi vì kích động mà đỏ ửng, lồng ngực phập phồng thở dốc hô hấp
nóng bỏng, vừa nhìn thấy đã thương. Đừng nói là người phàm, cho dù có là hố sâu, cũng có thể hấp dẫn đến nỗi rơi xuống phàm trần, cũng muốn dây dưa suốt đời.
Noãn Noãn ẩn ẩn thở dài, đều nói Long Noãn Noãn là đệ nhất mỹ nữ vương triều Mộ Dung, nhưng so với nam tử trước mặt, chỉ sợ xách giày cũng không bằng!
Long Khê khụt khịt mũi, aiz, tiên trên trời đúng là tiên trên trời, ngay cả động tác khịt khịt mũi cũng mê người như vậy.
“Noãn Noãn, chúng ta đi thôi, võ công hai vị hộ pháp biến hóa kỳ lạ, nói không chừng một hồi bọn họ sẽ tự động tỉnh lại, bây giờ chúng ta rời đi trước rồi hãy nói!” Long Khê nắm tay Noãn Noãn, thi triển khinh công lao ra khỏi sơn cốc.
Noãn Noãn cũng thi triển khinh công, âm thầm thử thăm dò công lực của Long Khê. Nàng tuyệt đối không tin tưởng tiên giáng trần Long Khê điện hạ đại danh đỉnh đỉnh như sấm bên tai khinh công sẽ kém cỏi!
Long Khê dường như cảm thấy được gì đó, hơi cau mày, mắt đỏ yêu dị thêm vài phần buồn bã, hắn dùng toàn lực, muốn ra sức vượt qua Noãn Noãn, nhưng lúc nào cũng cách một đoạn, lực bất tòng tâm.
Một canh giờ với lộ trình ba trăm dặm, nếu Long Khê đang diễn trò như lời nói. Noãn Noãn đại khái đã có chút nhận thức về khinh công của Long Khê.
Khinh công của Long Khê bình thường, kém hơn nàng, nếu hắn muốn lên sân khấu tái tạo lại loại xa hoa đó, giống như bắt chước tiên bay ngoài không gian, quả thực là phải mượn ngoại lực.
Một quán trà ven đường, Noãn Noãn và Long Khê ngồi yên lặng, trước mặt là một bình trà kém chất lượng.
“Uống một ngụm đi!” Noãn Noãn rót ra hai ly, lại thấy Long Khê thậm chí ngay cả ly cũng không chạm vào.
“Ly bẩn!” Long Khê uất ức bĩu môi, chỉ chỉ cái ly trước mặt.
Noãn Noãn sững sờ, cầm lấy ly của Long Khê nhìn, thật ra thì những quán trà ven đường như vậy sẽ không có trà ngon, dĩ nhiên ly cũng là ly sứ bình thường, có thể coi là sạch sẽ, phía trên chỉ có chút ít dấu vết nước trà đọng mà thôi.
Lấy khăn gấm ra lau cẩn thận cái ly, kêu tiểu nhị dùng nước sôi tráng qua, rót ly trà khác đặt trước mặt Long Khê, lúc này hắn mới hớn hở vui mừng uống.
Noãn Noãn nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy đây là một đứa trẻ được nuông chiều sinh hư. Bề ngoài đều là trưởng bối đặt cho hắn ta một vòng hoa lệ, thật ra căn bản đều không phải là thứ hắn ta muốn!
Noãn Noãn thở dài, không ngờ Long Khê điện hạ danh tiếng vang rền thiên hạ, được xưng là Kim Long thiên tử tương lại, lại là một đứa trẻ ngây thơ còn chưa trưởng thành. Tất cả những thứ mà người đời nói về cuộc sống Thánh hoàng mỹ lệ đều là nói dối.
Sắc trời dần dần tối đi, âm u giống như muốn mưa. Noãn Noãn xoa xoa hai chân đau nhức, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi nhất định là biết hướng đi của Kim Ưng?’
Ngay cả tổng đàn của Kim Ưng môn cũng tìm được, Hộ Long điện danh bất hư truyền, chẳng qua do bọn họ chậm một bước mà thôi. Nhưng Noãn Noãn tin tưởng, nếu bọn họ muốn biết hướng đi của Kim Ưng thì cũng không khó khăn!
“Nàng vẫn còn nhớ hắn?” Long Khê đột nhiên giương mắt, mắt đỏ yêu dị phát ra hồng quang ghen tỵ.
Noãn Noãn không biết phải nói sao, đang do dự, chân trời đột nhiên vang lên mấy tiếng sét, ầm ầm, xem ra thực sự sắp mưa.
“Chúng ta vào thành tìm khách điếm rồi nói sau!” Noãn Noãn kéo Long Khê, bỏ lại mấy đồng tiền, nhanh chóng thi triển khinh công, không thấy bóng dáng đâu nữa.
Mưa mùa thu vừa vội vừa lạnh, hai người vừa vào cửa thành liền bị mưa dính áo. Đợi đến khi tìm được khách điếm, đã hoàn toàn ướt sũng. Vội vàng thuê hai gian phòng, kêu tiểu nhị chuẩn bị nước nóng, sảng khoái tắm.
Híp mắt nằm trong thùng tắm, Noãn Noãn nhớ lại chuyện đã xảy ra trong ngày, toàn bộ tài sản của nàng đều ở trong Kim Ưng môn, không có mang ra ngoài, trên người một lượng bạc cũng không có, may nhờ trên người Long Khê có chút tiền. Hiện tại nàng không biết đi đường nào, muốn tìm Kim Ưng, rồi lại sợ đụng phải Mộ Dung Thánh Ly và Mộ Dung Thánh Anh, như vậy mấy ngày nay nàng chỉ có thể đi theo Long Khê, nghĩ kỹ đường phải đi rồi lại nói!
“Noãn Noãn!” Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, Noãn Noãn sững sờ, nhanh chóng kéo một cái áo khoác lên người, nhưng còn lộ ra bờ vai, nửa bộ ngực sữa.
Long Khê sững sờ đứng bên cửa, thân thể rõ ràng cứng ngắc, nhanh chóng dời ánh mắt, nghểnh cổ nhìn nóc nhà, một màu đỏ khả nghi nhanh chóng lan tràn từ trên mặt lên đến tận cổ.
Noãn Noãn vội vàng kéo áo lên, nhanh chóng đứng dậy vọt ra sau bình phong, đổi một bộ quán áo sạch sẽ.
Buộc lại thăt lưng, rồi khỏi bình phong, liền thấy Long Khê vẫn duy trì bộ dáng hướng mũi lên trời vừa rồi, chỉ là mặt và cổ kia là càng ngày càng hồng, vô cùng đáng yêu.
“Được rồi, cúi đầu xuống đi, ngươi bị sung huyết não đấy à!” Noãn Noãn nhẹ nhàng ho một tiếng, ngồi ở trước bàn uống một ly trà nóng, lập tức hơi lạnh trên người biến mất toàn bộ.
Lúc này Long Khê mới chậm rãi quay đầu về, mắt đỏ nhìn sang bên cạnh, không dám đối mặt với Noãn Noãn, sống mũi thẳng tắp nhẹ nhàng hít thở. Hắn đã đổi quần áo sạch sẽ, vẫn là áo bào đỏ như cũ, phía trên thêu Vân Long, vừa nhìn liền biết quý báu đến cực hạn. Sợi tóc còn có chút ướt, rơi ở phía trước, nhìn cực kỳ đáng yêu.
Nhớ lại trước kia vài lần trông thấy khí chất mị hoặc thiên hạ kia của Long Khê, chẳng lẽ bời vì hai đồng tử bên cạnh mà cố gắng giả vờ, hay hiện tại hắn ta mới đúng là đang diễn trò?
Noãn Noãn nheo mắt: “Lại đây ngồi đi, uống ly trà nóng, nếu không sẽ bị cảm đấy!’
Long Khê từ từ ngồi xuống, ánh mắt ngượng ngùng, lập tức nhận lấy ly trà. Lần này cũng không chú trọng nữa, cầm ly trà uống một hơi cạn sạch
“Thoát khỏi tả hữu hộ pháp, ngươi có tính toán gì không?” Noãn Noãn nhàn nhạt mở miệng.
Long Khê giương mắt lên, trong mắt rõ ràng còn có ngượng ngùng, hắn nhẹ nhàng cười cười: “Noãn Noãn có tính toán gì?”
Noãn Noãn sững sờ, không ngờ hắn thế nhưng đem vấn để ném cho nàng, suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Trước ở lại, xem tình hình rồi tính sau!”
Hôm nay đã muộn, ngày mai ra ngoài nhìn một chút, nơi này là khu vực của vương triều Mộ Dung, cách Đô thành không xa mới có thể thám thính được tin tức!
“Được, ta nghe theo Noãn Noãn!” Long Khê chớp chớp mắt, liếc về bả vai nàng, gương mặt tuấn tú lại đỏ lên.
Ngày thứ hai, cả đêm mưa gió, sáng sớm thức dậy trời đã nắng ấm. Mặc dù trên đất còn đọng nước, trong không khí còn có chút lạnh lẽo, những vẫn không ảnh hưởng tới tâm tình của Long Khê.
Sợ thu hút sự chú ý của người khác, bắt buộc Long Khê phải đổi lại quần áo màu xanh trang nhã, Noãn Noãn cũng mặc quần áo công tử, hai người mỗi người một cây quạt, sáng chói trên phố.
“Bánh bao, bánh bao, bánh bao mới ra lò, vừa thơm vừa mềm, ăn không ngon không lấy tiền!”
“Bánh nướng, bánh nướng, vừa tròn vừa lớn, bánh nướng vừa say vừa mê, hai văn tiền một cái”
“Hôm nay tiểu điếm khai trương, giảm nửa giá, năm lượng bạc trở lên còn có nữ nhi hồng lâu năm!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook