Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
-
1296: Kêu Một Tiếng Thím Ba
Giờ Kỷ Hi Nguyệt phải bảo người này nhanh gọi cô một tiếng thím ba.
Triệu Vân Sâm sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt hơi vặn vẹo, nhìn Triệu Húc Hàn đi xuống, cậu ta tức giận, nói: “Tôi không gọi! Cô còn nhỏ hơn tôi mấy tháng!”
“Theo vai vế, tôi chính là thím ba của anh, nếu anh không gọi, tôi sẽ bảo chú ba anh đánh gãy chân của anh.” Kỷ Hi Nguyệt vòng tay ôm ngực.
“Chú ba, cháu sẽ không kêu!” Triệu Vân Sâm nhìn về phía Triệu Húc Hàn, thở phì phì nói: “Là chú cướp cô ấy đi, cô ấy vốn là của cháu.”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn xanh mét, cháu trai cả càng ngày càng kỳ cục.
“Không gọi thì tôi lập tức đánh gãy chân của cậu!” Âm thanh vô cùng âm lãnh từ trong miệng Triệu Húc Hàn truyền ra, đôi con ngươi lạnh lẽo tựa mũi tên, giống như muốn bắn cậu ta vạn tiễn xuyên tâm.
Triệu Vân Sâm biến sắc, lập tức quay đầu rời đi, nhưng khi cậu ta quay người lại, Kỷ Hi Nguyệt ngang nhiên ngăn cửa, tốc độ này quả thực là cực kì nhanh.
“Gọi thím ba! Bằng không anh chính là bất kính.” Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày: “Đừng tưởng rằng anh có cha anh chống lưng cho thì có thể hồ ngôn loạn ngữ.
Bây giờ tôi chính là chủ mẫu Triệu gia, cho dù có là cha anh thì tôi cũng trị được.
Nếu không phải nể tình ông nội anh, anh cho rằng cha anh và anh còn có ngày lành à?”
Thì ra Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn âm thầm phá hư toàn bộ việc kinh doanh của Triệu Nhất Gia.
Không nói đến tổn thất thảm trọng mà mấy công ty đều đã đổi chủ mới, Triệu Nhất Gia tức giận đến mức nằm viện, cũng chưa đến tham dự hôn lễ.
“Vân Sâm, nếu cậu còn muốn làm đại thiếu gia ở Triệu gia thì cậu phải gọi tiếng thím ba này, cũng phải phục!” Triệu Húc Hàn đi đến từ phía sau, hai người xem như phục kích trước sau.
Sắc mặt Triệu Vân Sâm khó coi cực điểm, nhìn hai người, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi, nói: “Chú ba, cháu biết hai người đối phó cha cháu.
Chẳng qua cháu cũng biết cha cháu không tốt với chú, có điều cháu thật sự đã hối hận.
Lúc trước cháu không quý trọng Tiểu Nguyệt nhiều, để chú hoàn toàn cướp đi cô ấy, cháu không cam lòng.”
“Không cam lòng thì thế nào, giờ cô ấy chính là thím ba cậu.” Triệu Húc Hàn cười lạnh.
“Gọi đi, gọi một tiếng sẽ không chết.
Nếu không gọi thì có thể thật sự biến thành người què giống như cha cậu.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn chân cậu ta: “Còn nữa, trước nay tôi không phải người của anh, cho nên tốt nhất anh phải biết rõ, gọi thím ba, sau này anh cũng sẽ không phạm hồ đồ, nếu không anh sẽ làm mất hết mặt mũi Triệu gia.”
Triệu Vân Sâm hít mạnh một hơi, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, tức giận nói: “Gọi thì gọi! Thím ba! Hài lòng chưa!”
“Ài! Ngoan! Cháu là cháu trai cả của thím, sau này thím sẽ che chở cháu, ha ha.” Kỷ Hi Nguyệt tức khắc mặt mày hớn hở, tránh ra khỏi cửa.
Triệu Vân Sâm tức giận run người, hừ một tiếng rồi mở cửa đi ra.
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, Triệu Húc Hàn đi tới ôm bả vai cô, nói: “Vui đến thế à?”
“Đúng vậy! Dương mi thổ khí, buổi tối xuất phát đi tuần trăng mật, anh nghĩ kỹ rồi?” Kỷ Hi Nguyệt ngẩng đầu hỏi.
Triệu Húc Hàn lập tức cười nói: “Đương nhiên, em yên tâm, anh đã sắp xếp mọi việc hết rồi, lúc này nhất định phải cùng em đi chơi một hồi, một năm này đã vất vả cho em rồi.”
“Được rồi, có lẽ đổi một chỗ khác thì bệnh tâm lý của em cũng sẽ đỡ.” Kỷ Hi Nguyệt và anh vẫn luôn không thành công, hai người đều rất buồn bực.
Cho dù muốn Triệu Húc Hàn cường tới một lần thì vào lúc cuối cùng Kỷ Hi Nguyệt cũng dùng thực lực trực tiếp đá Triệu Húc Hàn ra, một bước này hoàn toàn không thể thực hiện được.
“Hiểu rõ chưa, đây chính là vấn đề duy nhất chúng ta muốn giải quyết.
Nếu không giải quyết được thì chúng ta không trở lại!” Triệu Húc Hàn nói.
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Em thì không thành vấn đề, chỉ sợ cuối cùng anh sẽ rất thất vọng.”
“Không, anh chưa bao giờ thất vọng với em, chỉ là rất thất vọng về bản thân mà thôi.
Lúc trước nếu anh không làm vậy với em thì hôm nay ông trời cũng sẽ không trừng phạt anh.” Triệu Húc Hàn cầm lấy tay cô, hôn một cái trên mu bàn tay.
Chiếc nhẫn kết hôn kim cươngto lớn, xinh đẹp, màu hồng nhạt sặc sỡ loá mắt, bao gồm tình yêu tràn đầy của Triệu Húc Hàn..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook