Độc Bộ Thiên Hạ: Đặc Công Thần Y Tiểu Thú Phi
-
Chương 78: Tiểu nha đầu kỳ lạ dễ thương
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ninh Tuyết Mạch có chút áy náy trong lòng, vừa rồi nếu hắn là người bình thường, một chưởng kia của nàng có thể đánh hắn bay ra ngoài --
"Xin lỗi, Thái tử điện hạ, là Tuyết Mạch thất lễ, xin lỗi ngài." Nàng thành tâm thành ý thi lễ với hắn.
Quý Vân Hoàng nhìn nàng thật sâu một lát, rất ghét bỏ thở dài một hơi: "Thôi, bổn vương không chấp nhặt với một tiểu nha đầu, xem như nàng nợ bổn vương một ân tình đi. Cả người nàng đều đầy mồ hôi, hãy nhanh chóng đi tắm rửa sạch sẽ đi."
Ninh Tuyết Mạch đã toát mồ hôi khắp người, váy lụa trên người hoàn toàn sũng nước.
Lúc này quần áo dính sát ở trên người, nàng có cảm giác dính dính ướt át thật sự khó chịu.
Thái tử này quả nhiên có thói ở sạch, vừa rồi còn chân thành đầy thâm tình, giờ phút này lại mang vẻ mặt ghét bỏ......
Nhưng biểu hiện của hắn như vậy lại khiến Ninh Tuyết Mạch âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vị Thái tử này vừa rồi có chút biểu hiện kỳ lạ đối với nàng, khiến nàng gần như có có một loại ảo giác rằng hắn rất thích nàng, hiện tại xem ra là nàng đa nghi......
Mặc dù về mặt tâm lý, nàng đã hơn hai mươi tuổi, nhưng thân thể này rốt cuộc chỉ mới mười ba tuổi, nàng vẫn còn là một nha đầu dễ thương, đúng là có thể vô tư chơi lâu hơn một chút.
Nàng muốn khám phá đại lục này và có một lối sống vô tư, không muốn liên tiếp trêu chọc nợ tình, gây thêm phiền toái cho bản thân mình.
Đặc biệt đối phương còn là một Thái tử quyền cao chức trọng, người mà hiện tại không phải nàng có thể trêu chọc......
Nếu như hắn thật sự động tâm với nàng, muốn nạp nàng làm vợ làm thiếp, nàng thật sự sẽ không thể nào chống đẩy --
Cho dù miễn cưỡng chống đẩy, cũng sẽ mang tới phiền toái cho nàng.
May mắn thay, đó chỉ là nàng đa nghi!
Ninh Tuyết Mạch cười, cười rất vui vẻ, vui mừng vẫy vẫy tay với hắn: "Được, ta đây sẽ đi tắm rửa. Thái tử điện hạ hãy nghỉ ngơi đi. Tuyết Mạch sẽ không quấy rầy ngài." Nàng mở cửa và chuẩn bị đi ra ngoài.
Quý Vân Hoàng liếc mắt nhìn nàng một cái, bỗng nhiên cảm thấy nụ cười của nàng có chút chói mắt. Hắn cũng nhảy xuống giường: "Tự nàng đi ra ngoài, không sợ sẽ khiến người của phủ Thái tử sợ sao?"
Đúng vậy! Rốt cuộc trong mắt những người hầu ở phủ Thái tử, nàng đã bị Lục đại nhân mang đi, hiện tại bỗng nhiên đi ra khỏi tẩm cung Thái tử, đoán chừng thật sự có thể dọa người nhảy dựng.
Nàng chớp chớp mắt: "Vậy làm sao bây giờ? Thái tử điện hạ ra ngoài phân phó người đưa nước tắm vào đây?"
Quý Vân Hoàng nhẹ nhàng nói: "Đây là tẩm cung của ta, không phải phòng tắm!"
Thái tử này thật quy mô!
Vừa không cho nàng đi ra ngoài, lại không cho phép đưa nước tắm vào đây, còn buộc nàng phải tắm rửa, vậy nàng dùng cái gì để tắm? Lau khô? Hay là dùng tiên pháp làm sạch gì đó? Sẽ không thần tiên như vậy đúng không?!
Ninh Tuyết Mạch đang hai tay ra: "Vậy Thái tử điện hạ muốn ta thế nào?"
Quý Vân Hoàng mở cửa: "Bổn vương mang nàng đi." Hắn dẫn đầu đi ra ngoài.
Ninh Tuyết Mạch: "......" Nàng đành phải lặng lẽ đi theo hắn.
Tắm rửa thôi mà cũng phiền Thái tử điện hạ tự mình dẫn đường, mặt mũi của nàng thật là lớn!
Từ sau khi Quý Vân Hoàng trở về, phủ Thái tử đã khôi phục lại trật tự bình thường, các thị nữ thị vệ đều bận rộn và có trật tự.
Quý Vân Hoàng mang theo nàng xuyên qua trạch viện của Thái tử, một đường đi trước, ven đường gặp qua rất nhiều thị nữ thị vệ. Những người này từ xa xa vừa nhìn thấy hóng dáng Quý Vân Hoàng đi tới, bọn họ đã lập tức quỳ xuống, quỳ rạp ở trên mặt đất không dám nâng đầu lên, cho đến khi hai người đi qua bọn họ mới dám đứng dậy......
Tất nhiên có người nhìn thấy được Ninh Tuyết Mạch, mặc dù mọi người đều kinh ngạc nhưng không người nào dám nghị luận một câu.
Đương nhiên, cũng sẽ không có người nào lắm miệng truyền tin tức này ra khỏi phủ Thái tử.
Kết cục của thị nữ bưng trà, người từng tiết lộ một câu với Lục vương gia Quý Vân Hạo chính là tấm gương sống.
......
Xuyên qua ba tòa đình viện, vòng qua hai dãy hành lang gấp khúc, sau đó lại đi qua một cái hồ nước --
............
Ninh Tuyết Mạch có chút áy náy trong lòng, vừa rồi nếu hắn là người bình thường, một chưởng kia của nàng có thể đánh hắn bay ra ngoài --
"Xin lỗi, Thái tử điện hạ, là Tuyết Mạch thất lễ, xin lỗi ngài." Nàng thành tâm thành ý thi lễ với hắn.
Quý Vân Hoàng nhìn nàng thật sâu một lát, rất ghét bỏ thở dài một hơi: "Thôi, bổn vương không chấp nhặt với một tiểu nha đầu, xem như nàng nợ bổn vương một ân tình đi. Cả người nàng đều đầy mồ hôi, hãy nhanh chóng đi tắm rửa sạch sẽ đi."
Ninh Tuyết Mạch đã toát mồ hôi khắp người, váy lụa trên người hoàn toàn sũng nước.
Lúc này quần áo dính sát ở trên người, nàng có cảm giác dính dính ướt át thật sự khó chịu.
Thái tử này quả nhiên có thói ở sạch, vừa rồi còn chân thành đầy thâm tình, giờ phút này lại mang vẻ mặt ghét bỏ......
Nhưng biểu hiện của hắn như vậy lại khiến Ninh Tuyết Mạch âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vị Thái tử này vừa rồi có chút biểu hiện kỳ lạ đối với nàng, khiến nàng gần như có có một loại ảo giác rằng hắn rất thích nàng, hiện tại xem ra là nàng đa nghi......
Mặc dù về mặt tâm lý, nàng đã hơn hai mươi tuổi, nhưng thân thể này rốt cuộc chỉ mới mười ba tuổi, nàng vẫn còn là một nha đầu dễ thương, đúng là có thể vô tư chơi lâu hơn một chút.
Nàng muốn khám phá đại lục này và có một lối sống vô tư, không muốn liên tiếp trêu chọc nợ tình, gây thêm phiền toái cho bản thân mình.
Đặc biệt đối phương còn là một Thái tử quyền cao chức trọng, người mà hiện tại không phải nàng có thể trêu chọc......
Nếu như hắn thật sự động tâm với nàng, muốn nạp nàng làm vợ làm thiếp, nàng thật sự sẽ không thể nào chống đẩy --
Cho dù miễn cưỡng chống đẩy, cũng sẽ mang tới phiền toái cho nàng.
May mắn thay, đó chỉ là nàng đa nghi!
Ninh Tuyết Mạch cười, cười rất vui vẻ, vui mừng vẫy vẫy tay với hắn: "Được, ta đây sẽ đi tắm rửa. Thái tử điện hạ hãy nghỉ ngơi đi. Tuyết Mạch sẽ không quấy rầy ngài." Nàng mở cửa và chuẩn bị đi ra ngoài.
Quý Vân Hoàng liếc mắt nhìn nàng một cái, bỗng nhiên cảm thấy nụ cười của nàng có chút chói mắt. Hắn cũng nhảy xuống giường: "Tự nàng đi ra ngoài, không sợ sẽ khiến người của phủ Thái tử sợ sao?"
Đúng vậy! Rốt cuộc trong mắt những người hầu ở phủ Thái tử, nàng đã bị Lục đại nhân mang đi, hiện tại bỗng nhiên đi ra khỏi tẩm cung Thái tử, đoán chừng thật sự có thể dọa người nhảy dựng.
Nàng chớp chớp mắt: "Vậy làm sao bây giờ? Thái tử điện hạ ra ngoài phân phó người đưa nước tắm vào đây?"
Quý Vân Hoàng nhẹ nhàng nói: "Đây là tẩm cung của ta, không phải phòng tắm!"
Thái tử này thật quy mô!
Vừa không cho nàng đi ra ngoài, lại không cho phép đưa nước tắm vào đây, còn buộc nàng phải tắm rửa, vậy nàng dùng cái gì để tắm? Lau khô? Hay là dùng tiên pháp làm sạch gì đó? Sẽ không thần tiên như vậy đúng không?!
Ninh Tuyết Mạch đang hai tay ra: "Vậy Thái tử điện hạ muốn ta thế nào?"
Quý Vân Hoàng mở cửa: "Bổn vương mang nàng đi." Hắn dẫn đầu đi ra ngoài.
Ninh Tuyết Mạch: "......" Nàng đành phải lặng lẽ đi theo hắn.
Tắm rửa thôi mà cũng phiền Thái tử điện hạ tự mình dẫn đường, mặt mũi của nàng thật là lớn!
Từ sau khi Quý Vân Hoàng trở về, phủ Thái tử đã khôi phục lại trật tự bình thường, các thị nữ thị vệ đều bận rộn và có trật tự.
Quý Vân Hoàng mang theo nàng xuyên qua trạch viện của Thái tử, một đường đi trước, ven đường gặp qua rất nhiều thị nữ thị vệ. Những người này từ xa xa vừa nhìn thấy hóng dáng Quý Vân Hoàng đi tới, bọn họ đã lập tức quỳ xuống, quỳ rạp ở trên mặt đất không dám nâng đầu lên, cho đến khi hai người đi qua bọn họ mới dám đứng dậy......
Tất nhiên có người nhìn thấy được Ninh Tuyết Mạch, mặc dù mọi người đều kinh ngạc nhưng không người nào dám nghị luận một câu.
Đương nhiên, cũng sẽ không có người nào lắm miệng truyền tin tức này ra khỏi phủ Thái tử.
Kết cục của thị nữ bưng trà, người từng tiết lộ một câu với Lục vương gia Quý Vân Hạo chính là tấm gương sống.
......
Xuyên qua ba tòa đình viện, vòng qua hai dãy hành lang gấp khúc, sau đó lại đi qua một cái hồ nước --
............
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook