Bernt có chút xấu hổ nói: “Để tôi dẫn cô đi xem vị trí làm việc của mình.


Nhan Xảo cười nhạt, đi theo Bernt nhận vị trí làm việc của mình.

Trong tuần đầu tiên ở bộ phận mua bán bản quyền, về cơ bản Nhan Xảo đã thích ứng với tiết tấu làm việc và quen thuộc với nội dung công việc.

Tuần thứ hai, việc đi công tác lập tức rơi xuống đầu cô.

Khi nghe thấy phải đi công tác, Nhan Xảo có chút kinh ngạc nhìn về phía Bernt: “Tôi đi ư?”
“Đúng rồi.

Đàn Ninh dặn mang cô theo.

” Bernt nói như vậy.


Trong bộ phận này cô chỉ là một tay mơ, còn có rất nhiều người có tư lịch hơn cô, muốn đi cũng không tới lượt cô chứ! Cách đó không xa, có hai vị tiền bối lạnh lùng nhìn cô một cái, hai người đó cũng trong danh sách những người bị khó xử vì sự xuất hiện của cô trong phòng họp ngày hôm đó.

“Cô có hộ chiếu không?” Bernt hỏi.

“Có.

Đi nơi nào?”
“Vienna.


“Đi làm gì vậy?”
“Tìm một vị tác giả, mua bản quyền phim ảnh.



“Ai cơ?”
“Chính là vị gần đây rất khó chơi ấy.


Đó là một nhà văn lâu năm người Hồng Kông, từ nhỏ đã định cư ở Châu u.

Năm ngoái, một tác phẩm kinh điển của bà ấy đã được cải biên thành phim truyền hình, nhưng bị đánh giá rất tệ, gần như là bị mắng chửi, vị tác giả kia nổi trận lôi đình, buông lời nói không bao giờ chấp nhận cải biên tác phẩm thành phim truyền hình nữa.

Bà ấy công thành danh toại, tiền bản quyền cầm đến mỏi tay, không để bụng chút tiền này.

Nhưng Kibble thì để ý, bởi vì cho dù vị tác giả này bị mắng thậm tệ, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến việc dạo gần dây tác phẩm của bà ấy trở thành điểm nóng trong giới điện ảnh, nhà nào cũng muốn được hưởng lây một tí, chẳng qua là không có công ty nào ngoại lệ, tất cả đều bị từ chối tiếp khách.

Nói chung đây là một khúc xương khó gặm, cứng phết.

Nhan Xảo không rõ, cô chỉ là một tay mơ thì có thể làm được cái gì chứ?
Quả thật ngày ấy cô đi tìm Đàn Ninh nói lời cảm ơn, là bởi vì cô nhìn ngang nhìn dọc đều cảm thấy Đàn Ninh không sẵn lòng ký tên vào việc điều chuyển nhân sự cho mấy, cho nên, không biết có phải là anh bày ra cái trò khó nhai này, để cho cô làm hỏng việc, nhằm muốn cô biết khó mà lui hay không!
Đàn Ninh này, gần như ai ai cũng nói với cô, Đàn Ninh không phải ông chủ kiêu ngạo, cá tính anh ôn hòa, không quá khó sống chung, nhưng từ đầu đến cuối, cảm giác của cô lại không khớp với mọi người, cô vẫn nên cẩn thận phòng bị cho thỏa đáng.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương