Đoá Hoa Cao Lãnh
-
Chương 1
Cuối tháng ba, sắc xuân đang dần nở rộ.
Nắng sớm xuyên qua những tầng mây rơi đầy trên những cánh hoa đào hồng thắm, cả thành phố dần tỉnh lại.
Trên chiếc giường lớn mềm mại, Diệp U khẽ cau mày mở mắt, có chút đau đầu.
Hai giây sau, Diệp U lại nhắm mắt.
Cầm chăn bông và hít thở thật sâu, Diệp U lấy hết dũng khí mở mắt ra lần nữa.
“......” Được rồi, xem ra người đàn ông nằm ngủ bên cạnh không phải là ảo giác.
Tấm rèm bên hông bị vén lên, ánh nắng lọt vào chiếu thẳng vào gương mặt góc cạnh của người đàn ông.
Hình ảnh những giọt mồ hôi chảy dài trên khuôn hàm nhẵn nhụi chợt lóe lên trong tâm trí Diệp U.
……Diệp U đột nhiên ngồi bật dậy, cơn buồn ngủ cũng biến mất.
Người đàn ông đang ngủ say khẽ rên một tiếng vì cử động của cô, động tác của Diệp U cứng đờ, tiếng thở dốc khiêu gợi của anh đêm qua lại văng vẳng bên tai.
Diệp U đỏ hết cả tai, cầm chăn bông không dám động đậy.
Đôi mi dày của người đàn ông khẽ run lên, nhưng ngay sau đó lại bình tĩnh trở lại.
Thấy anh chưa tỉnh dậy, Diệp U cuối cùng cũng nhẹ nhàng bước ra khỏi giường, mặc quần áo vào với tốc độ nhanh nhất trong đời.
Ngay cả mặt cũng chưa kịp rửa, Diêp U đã đeo khẩu trang, buộc lại tóc, sau đó lấy túi xách và giày cao gót, chân trần chạy ra khỏi phòng.
Hàng lang này rất quen thuộc, Diệp U biết đây là câu lạc bộ tư nhân mà cô thường lui tới.
Bữa tiệc sinh nhật của cô đã tổ chức ở đây vào tối hôm qua.
Khi đang chạy một mạch, Diệp U bất ngờ đụng phải người phục vụ đang đi tới.
“Tôi xin lỗi cô!” Người phục vụ sợ hãi xin lỗi, ngồi xuống giúp Diệp U nhặt những đồ còn vương vãi vào trong túi xách của mình.
“Không sao đâu.” Diệp U nhét điện thoại vào túi xách, dựa vào tường, cuối người đi giày vào, ngước mắt cười an ủi với người phục vụ.
Vẻ mặt của người phục vụ hiển nhiên không được tự nhiên như trước, sợ hãi nhìn vào mắt Diệp U:”Thực xin lỗi, khụ khụ…, Diệp tiểu thư cô định đi sao?”
Động tác của Diệp U dừng lại một chút, dùng ngón tay xỏ vào chiếc giày còn lại, ngượng ngùng cười lễ phép:”haha, dù đeo khẩu trang cô cũng nhận ra tôi sao?”
“Vâng, đôi mắt của cô rất đặc biệt,rất….xinh đẹp.” Người phục vụ nói xong, vành tai có chút đỏ lên, nhanh chóng chuyển chủ đề, “Có cần tôi nhờ người giúp cô lái xe ra khỏi không?”
“Được rồi, cám ơn.” Diệp U gật đầu rồi xách túi đi xuống thang máy.
Sau khi về đến nhà, Diệp U lẻn lên phòng như một tên trộm, Diệp U đặt mình vào bồn nước nóng và ngâm mình thật sạch.
“Ha………..” thở ra một hơi, thần kinh căng thẳng của Diệp U cuối cùng cũng được thả lỏng một chút.
Diệp U có chút suy sụp khi tỉnh dậy, nhưng trên đường trở về cô đã nhớ ra tất cả.
Hôm qua là sinh nhật thứ hai mươi sáu của Diệp U, Cao Giai Vũ đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho cô, và nói rằng để loại cô ra khỏi danh sách độc thân, cô ấy đã đặc biệt mời một số anh chàng đẹp trai đến.
Mặc dù đã uống rượu nhưng cô vẫn không có ham muốn tình dục đối với những anh chàng đẹp trai kia, sau đó, cô thấy hơi khó chịu với một người trong số họ nên đã lấy cớ đi vệ sinh, nhưng không ngờ người đó lại đi theo.
Diệp U đang đau đầu làm sao để thoát khỏi anh ta thì bất ngờ có một anh chàng đẹp trai từ trên trời rơi xuống!
Diệp U chưa từng thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy bao giờ, khuôn mặt lạnh lùng, thân hình cao lớn, đôi môi mỏng màu bạc hơi mím lại, lộ ra một tia cấm dục đầy gợi cảm.
Nó giống như khiêu dậy sự ham muốn tình dục của Diệp U.
Hắn giúp cô giải vây, sau đó…..
bọn họ như thế nào liền phát triển đến trên giường?
Aaa….
có vẻ như hắn đang lợi dụng người khác bằng cách uống rượu.
Trong đầu Diệp U chợt lóe lên cảch cô nắm lấy cổ áo và túm cổ ai đó vào đêm qua, cô xấu hổ không chịu nổi mà đem mình vùi vào trong nước.
Cứu mạng aaaaaa! Diệp U hai mươi mấy năm qua vẫn trong trong sạch sạch, cô mới không phải người như vậy!
Nước nóng ùng ục tỏa ra bọt khí, Diệp U nhớ lại vòng eo thon nhỏ, đôi chân dài thẳng tắp và làn da nóng bỏng.
............!Thật ra, cả hai cũng có thể trở thành bạn tốt của nhau mà? Tại sao cô lại phải chạy trốn chứ?
......
Trước khi chết ngạt, Diệp U cuối cùng cũng ra khỏi bồn tắm.
Điện thoại di động trên tủ quần áo reo lên “reng reng reng” không ngừng, Diệp U lau tóc liếc mắt một cái, vươn tay mở tin nhắn của Cao Giai Vũ gửi đến.
“Tình hình tối hôm qua như thế nào? Có coi trọng anh chàng đẹp trai nào không? [cười xấu xa ]”
“Anh thấy hình như Hứa Dực thích em a, còn theo anh xin phương thức liên lạc của em nữa đó.”
Diệp U có chút ấn tượng về cái tên này, nó giống tên của người đã quấy rối cô đêm qua.
Cô giật giật khóe miệng, cầm điện thoại trả lời Cao Giai Vũ: “Anh không đưa cho anh ta đúng không? Tôi cảnh cáo anh Cao Giai Vũ, về sau đừng có giới thiệu tiểu thịt tươi này với tôi nữa!”
Cao Giai Vũ: này, đây có phải là em không thích không? [thác má ]
Diệp U: Hứa Dực đó tối qua đã đi theo tôi, thiếu chút nữa đuổi tới phòng vệ sinh nữ! Anh không được phép đưa thông tin liên lạc của tôi cho hắn ta!
Cao Giai Vũ: Hahaha, thật sao? Sớm biết kích thích như vậy, anh nên ở lại ăn dưa.
Diệp U: đây là tiếng người sao [mỉm cười ]
Cao Giai Vũ: ha ha ha ha ha ha ha ha
Cao Giai Vũ: Em không biết đâu, Hứa Dực bình thường ánh mắt rất cao, còn không phải là vì đại mỹ nữ Diệp của chúng ta sao.
Em xem em đi, trời sinh khuôn mặt xinh đẹp, bất kể người đàn ông nào bị em nhìn chằm chằm ba giây thôi chắc chắn sẽ không khống chế được.
[ đầu chó ]
Diệp U: trước tiên là nói về vẻ đẹp của em, nhưng đó không phải là lý do anh đưa thông tin của em cho người khác [mỉm cười ]
Cao Giai Vũ:......!Đã biết đã biết, yên tâm đi, anh sẽ không đưa nó cho hắn ta.
Cao Giai Vũ: nhưng mà tối hôm qua em thật sự không coi trọng ai sao?
“......” Thật ra thì cũng có một người.
Nhưng việc này Diệp U chưa nói với ai, cô nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc và quay lại với công việc và cuộc sống bận rộn của mình.
Nửa tháng sau, Diệp Lệ Lan gọi đến.
Diệp U nhìn thấy mẫu thân thân yêu, lông mày nhịn không được nhẹ nhàng nhảy một cái:”Có việc gì ạ?”
“Ừ” Diệp Lệ Lan nhấp một ngụm trà, chậm rãi gật đầu: “Lục tiên sinh đã chọn được thời gian, nhưng mẹ đã tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị vào ngày hôm đó, nên con đi thay mẹ đi.”
“......!làm gì ạ?”
Diệp Lệ Lan lấy một bức thư trên bàn đưa cho Diệp U: “Mẹ đã viết thư thờ rồi, con có thể cầm thư thờ này lên núi, đến đó thì sẽ biết phải làm gì.
“
…….
khá lễ nghĩa.
Diệp U nghĩ vậy, mở bức thư nhìn thoáng qua: “Lộc Minh Ôn Tuyền sơn trang? Ồ, hình như con nghe nói Lục tiên sinh là tu nhân, không được gần nữ sắc, viết bùa chú rất linh nghiệm?”
“Ừ” Diệp Lệ Lan không nói nhiều lời, đơn giản chỉ ừ một tiếng.
Diệp U đóng thư mời trên tay và nói với Diệp Lệ Lan: “Mẹ, người không nghĩ đây chỉ là chiêu trò kinh doanh sao? Dùng để lừa tiền mọi người?
Diệp Lệ Lan liếc Diệp U một cái rồi lại bưng tách trà lên: “Cô gái họ Tôn kia cũng đang kinh doanh sao?Lúc đó tai nạn xe hơi nghiêm trọng như thế nào, tài xế chết ngay tại chỗ, nhưng cô ấy chỉ bị thương nhẹ, ngay cả bác sĩ cũng nói đó là một điều kì diệu”
“Ồ” Diệp U cười nói, “Chỉ vì cô ấy đeo chiếc bùa hộ mệnh mà Lục tiên sinh đưa?”
“Loại chuyện này, không tin cũng là sự thật, có phải hay không con cũng không tin.”
Diệp Lệ Lan có chút trách cứ nói: “Mẹ chỉ hỏi con một câu, con đây là cố sức từ chối, rốt cuộc con có đi hay không?”
“Đi, đi.
con đi” Diệp U liên tục gật đầu: “Nhưng mà con nghe nói, từ sau vụ tai nạn xe cộ đó, có rất nhiều người muốn đến Lộc Minh Sơn Trang thỉnh cầu”
“Ừ” Diệp Lệ Lan thổi thổi tách trà, ngữ khí dường như dịu nhàng hẳn lên: “Lúc đầu Lục tiên sinh không đồng ý viết, nhưng vẫn có người kiên trì muốn tìm ông ấy.Lục tiên sinh không còn cách nào khác thỉnh thoảng chọn một ngày tốt lành, vì người có duyên phận mà viết.”
” Cái gì mà người có duyên phận? Diệp U khiêm tốn hỏi
Diệp Lệ Lan: “Dao động đi”
Diệp U: “............”
“Được rồi, không tồi, vẫn là vì đói bụng mà kiếm doanh thu đi, người trong biệt thực đich thức hiểu rõ lắm a”
Diệp Lệ Lan lại liếc nhìn qua, Diệp U cầm tấm thiệp trên bàn lên, vội vàng rời đi: ” Con sẽ tới đúng giờ.”
Ba ngày sau, khi đứng dưới chân biệt thự Lộc Minh Ôn Tuyền, Diệp U chỉ muốn quay lại và tác cho mình một cái.
Mẫu thân thân yêu của cô không nói rằng phải leo núi để vào biệt thự a!!!
Nhìn thoáng qua thì không thể nhìn thấy điểm cuối của cầu thang, nhưng may mà bộ váy của Diệp U vừa vặn với đôi giày cao gót bệt, nếu không e rằng sẽ phải thay bộ khác ở đây.
“Cô bé, con cũng đến đây ngâm mình trong suối nước nóng à?” Người nói chuyện với Diệp U chừng năm mươi tuổi, thấy Diệp U đứng yên một chỗ, liền tò mò hỏi.
Diệp U nhìn người phụ nữ tràn đầy tinh thần thì mơ hồ gật đầu: “À, vâng ạ”
“Vậy thì cùng nhau đi đi, bác cũng đến biệt thự suối nước nóng” Nói xong liền chào hỏi Diệp U rồi cả hai cùng đi, Diệp U do dự một chút, liền đi theo leo lên núi.
“Bác ơi, cái này phải leo bao lâu mới đến ạ?”
“Ah, tổng cộng có 365 bậc, cũng không quá cao đâu nhỉ?”
“……..” hmm không biết nói gì nữa.
Diệp U không nhịn được hỏi: “Bác ơi, mình không còn cách nào khác ạ?”
Bác gái liếc cô một cái rồi cười nói:”Cô bé, lần đầu tiên cháu đến đây sao?”
“Vâng, coi như vậy đi ạ”
“Vậy thì con chưa biết rằng trong biệt thự này có rất nhiều quy tắc.” Bác gái vừa leo núi, vừa giải thích với Diệp U:” Con đường này có thể nói là dùng để khuyên con người ta nên quay về, những người vào biệt thự thừa dịp nhân cơ hội này mà suy nghĩ lại, về việc đó, thật sự nếu muốn đi thì phải biết rõ, nếu cả việc leo cầu thang còn không chịu nổi thì quy củ trong biệt thự chắc chắn sẽ không chịu nổi đâu.”
Khi bác ấy nói câu này, Diệp U nhớ ra rằng vừa rồi có một tấm biển gỗ được dựng dưới chân núi, với dòng chữ “Quy tắc vào biệt thự Lộc Minh Sơn Trang”, bất quá cô cũng không nhìn kỹ.
“Trong biệt thự này có khá nhiều chiêu trò a” Diệp U nói thầm một câu, lại hỏi:”Còn những người chân tay không thuận tiện thì phải làm sao bây giờ? Còn những người có tâm địa xấu xa không thích hợp leo núi thì không đáng đi đến biệt thự?”
“Đương niên không phải” Bác gái dừng lại, chỉ vào một con đường khuất trong núi cho Diệp U:”Đằng kia có một con đường khác, ô tô có thể đi lên, con đường đó đặc biệt dành cho những người mà con vừa mới nhắc tới.
Nhưng mà phải hẹn trước với Lục tiên sinh, nếu không sẽ không có ai mở cửa cho vào.”
“Ồ…..
thì ra là như vậy à”
Diệp U buồn bực chậm chạp đi theo sau cỡ mười phút đồng hồ, tốc độ hiển nhiên đã không theo kịp bác gái, bác ấy quay lại nhìn cô, khẽ cười một tiếng:”Người trẻ tuổi thể lực như này quả thực không được rồi, mới leo không lâu đã bắt đầu thở dốc.”
Diệp U đứng tại chỗ nghỉ một hồi, nói với người phụ nữ: “Bác gái, bác lên trước đi, đừng đợi con, con từ từ leo lên.”
“Được, vậy bác đi trước, con chú ý an toàn”
“Vâng, cám ơn bác ạ” Nhìn bác gái rời đi, Diệp U mừng vì đi sớm hơn nửa tiếng, nếu không hôm nay có lẽ đã không về kip.
Thật vất vả mới đi tới cổng biệt thự, Diệp U điều chỉnh hơi thở rồi bước vào cổng.
Vừa bước vào cổng, liền xuất hiện sân vườn rộng rãi với nhiều núi giả, ao nước, đi qua sân vườn là tiền sảnh của là tiền sảnh của ngôi biệt thự.
Người quản lý sảnh mang trong mình bộ đồng phục màu xanh đen nhìn thấy Diệp U bước vào đã chủ động chào hỏi: “Chào tiểu thư, cô đây là muốn nhận phòng không?”
“Ồ, không” Diệp U nhìn lướt qua bảng tên trên ngực người quản lý và ra đưa thư mời.
Người quản lý sảnh đón lấy thư mời, mở ra, trả lại cho cô rồi khẽ cười:”Bên này, xin mời”
Diệp U gật đầu đi theo cô vào trong biệt thự.
Bên trong ngôi biệt thự rất sắc sảo, cũng không kém phần yên tĩnh, dọc theo lối đi còn có thể nghe thấy tiếng chim ríu rít.
Đi được một lúc, Diệp U được dẫn đến một khoảng sân riêng.
xuyên qua cánh cửa, một tòa nhà cổ nguy nga ngay lập tức thu hút sự chú ý của Diệp U.
“Mái nhà được tu khắc rất đẹp” Diệp U nhìn tòa nhà trước mặt, không nhịn được liền lấy điện thoại ra chụp.
Người quản lý dẫn Diệp U đi dọc theo nữa hành lang, thấy Diệp U có hứng thú, liền dừng lại giới thiệu với cô:”Đây là mái nhà kiểu Xieshan, được lát bằng ngói tráng men màu vàng, xung quanh viền được tráng bằng ngọc lưu ly màu xanh lá cây.Chính diện đích thực có hai mỏ diều hâu cũng được chế thành từ ngọc lưu ly, ở trên còn có hình thú bốn chân, con lớn nhất là con phượng hoàng bất tử, đằng sau thì có rồng và sư tử.”
Diệp U một bên vừa gật đầu vừa lắng nghe:”Chỉ có hoàng gia mới có thể xây dựng một tòa nhà lớn như thế này vào thời cổ đại đi?”
“Đúng vậy” Người quản lý cười gật gật đầu:”Đây cũng là một trong những tòa nhà chính của biệt thự, nơi để Lục tiên sinh dùng để tiếp khách quý”
Diệp U chỉ đơn giản chụp một vài bức ảnh, và đi theo người quản lý vào hội trường.
Trong phòng đích thực đã có vài người đang đợi, khi thấy Diệp u bước vào, tất cả dường như đều quay về hướng của cô.
Diệp U theo bản năng nhìn bọn họ, mặc dù cô không quen biết mấy người này, nhưng xem qua cách ăn mặc, thì họ đều thuộc giới thượng lưu.
“Cô bé, sao con lại ở đây?” Một người đàn ông mặc bộ đồ Trung Sơn, tiến đến chào Diệp U:”Mẹ con đâu?”
“Chào chú Chung.” Diệp U chào hỏi với người đàn ông, cười nói:”Mẹ con hôm nay có cuộc họp, không thể đến được, liền đem con gửi đến đây.”
“À…….
cũng rất tốt” Chú Chung cười nói, “Ta chưa từng đến đây, đúng lúc rảnh rổi nên đi thăm thôi.”
“Vâng, ở đây quả thực rất đẹp” Diệp U nhìn xung quanh, liền bị chú Chung gọi sang bên kia.
“Cô bé, lại đây xem một chút, đó là phòng uyên ương.”
Diệp U tò mò đi tới, liền thấy đại sảnh đằng sau chiếc ghế chủ nhân kia được chia làm hai nữa, bên kia sườn còn có quẻ Càn Khôn được tách biệt hẳn ra.
“Chỗ mà người kia vừa mới tiến vào, nó được gọi là sảnh Dao Hương, hai câu thơ được lấy là ‘nhìn từ xa có thể biết hoa mận trắng không phải tuyết, bởi đó là hương thơm của hoa mận’.
Đích thực sân gần sảnh Dao Hương có rất nhiều hoa mận và có thể thưởng thức hoa mận ấy vào mùa đông.” Chú Chung nói xong, chỉ vào tấm bảng ở sảnh bên này, “Còn bên này có tên là sảnh Lâm Thúy, được lấy từ ‘Người đẹp Cuigai đứng bên nước’.”
Diệp U đi đến gần hỏi:” Cho nên bên này là một hồ sen đi?”
“Đúng vậy, nhưng đáng tiếc là hoa sen vẫn chưa nở” Chú Chung cùng Diệp U đi về phía sân bên ngoài đại sảnh Lâm Thúy, một đầm sen lớn được thu vào tầm mắt.
“Đẹp quá” diệp U đứng trước lan can, mặc dù hoa sen chưa nở, cũng chẳng có gì thú vị đến khi nhìn thấy một đàn cá koi bơi lội tung tăng dưới những tán lá sen lớn.
Chú Chung nói:”Sau mùa hè này, sẽ mở tiệc ngay tại đại sảnh Lâm Thúy để đón khách, không chỉ để thưởng thức gió mát mà còn để thưởng thức hoa sen.”
“Thật đẹp.”
Diệp U vừa nói xong câu này, một người đàn ông ăn mặc như người hầu đi tới:”Xin chào hai vị, Lục tiên sinh đã đến, mời hai vị đến sảnh Dao Hương.”
“Được rồi.” Diệp U theo hắn trở về sảnh Dao Hương, quay đầu sang một bên, liền nhìn thấy một người mặc áo choàng xuyên thấu màu trắng đang ngồi trên ghế chủ nhân.
Diệp U chưa từng thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy bao giờ, khuôn mặt lạnh lùng, thân hình cao lớn, đôi môi màu bạc hơi mím lại, lộ ra một tia cấm dục đầy gợi cảm.
Quả thực, nó như khiêu dậy sự ham muốn tình dục trên người Diệp U.
“Lạch cạch.”
Tấm thiệp trên tay Diệp U rơi xuống đất.
——————–
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Chương đầu tiên đã đăng!!
Chương đầu tiên cần được nhiều sự quan tâm của các bạn đọc giả, mong các bạn để lại bình luận, nhiều góp ý khác nhau [ đầu chó ]
Gửi 100 phong bì màu đỏ trong phần bình luận ngày hôm nay, meh!
Gửi lời cám ơn đến các cô gái của Vương Tuấn Khải và quả mìn do không gian ném ra ~
——————–
*Mái nhà kiểu Xieshan:
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook