Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam
-
Chương 89: Đêm thứ hai, Ngươi không phải là con rối mới của ta sao?
Trên phế tích, đêm trăng treo cao.
Hai con quạ đứng ở trên khối đá cao vót nhất.
Trên một vùng hỗn độn đầy gạch ngói vụn, một thanh niên tóc đen mặc áo choàng đen to lớn nửa quỳ trên đất, trong ngực ôm một người khác.
Giống như là trong bức tranh tội nhân hướng lên trời cầu nguyện.
Song, thật ra lúc này chỉ là Phương Nhiên ôm Ma Nữ đang ngủ say mà thôi, hắn chậm rãi thở ra một hơi, vừa rồi hắn đã mất trái tim trong suốt một giây đồng hồ.
Phương Nhiên từ từ ngẩng đầu nhìn về màn đêm tối tăm.
Dạ Chiến lần này là như thế nào?
Theo giới thiệu của hệ thống, C-13 có năng lực khó giải quyết như vậy cuối cùng tình huống hiện tại là như thế nào đây?
Những điều này Phương Nhiên đều không rõ ràng.
Vốn dĩ hắn cũng không thèm để ý lần này, dù là vi phạm với Linh giao phó.
Chiến thắng Dạ Chiến cũng không có trong kế hoạch của Phương Nhiên.
Tuy Nhiên...
Hắn cúi đầu trong tầm mắt, ma năng từ từ phục hồi
1944/ 2160.
Ma năng bằng không, Thẻ bài【 CREATE 】ngừng ba giây.
Ma năng nhanh chóng khôi phục được một nửa thì thẻ bài【 CREATE 】phát động, tốc độ 1% bắt đầu khôi phục.
Chênh lệch tốc độ mãnh liệt như trên trời dưới đất để cho người ta khó có thể chịu đựng.
Cho nên, tăng lên ma năng cũng chính là phần thưởng tăng lên ma lực có tác dụng cực kỳ lớn với mình.
Phương Nhiên yên lặng tiếp nhận sự thật bây giờ mình yếu hơn một phần, sau đó trong lòng chậm rãi tính toán.
Từ lúc chạy tới nơi này mất khoảng chưa đến một giờ, hiện tại ma năng đã tăng hơn phân nửa, với gánh vác tiêu hao của thẻ bài【 CREATE 】và ba phút khôi phục 1%, bây giờ ma năng là 90%.
Tính luôn thời gian mình tự tìm tòi năng lực, đến lúc nghe được tiếng nổ là khoảng hai giờ.
Buổi tối thứ hai đã bắt đầu được năm giờ rồi sao?
Phương Nhiên yên lặng nghĩ đến, đúng lúc này.
Oanh!!!!!!!
Giống như trước đó, tiếng nổ to lớn vang vọng khắp tràng cảnh Dạ Chiến!!
Phương Nhiên sợ hãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đêm tựa như bị lôi điện chiếu sáng!
Chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ là Người Tham Gia khác đang chiến đấu!?
Không được, khoảng cách quá xa, ma năng chống đỡ không nổi tiêu hao để Dạ Nha bay qua.
Cuối cùng là cái gì?
Là thiếu nữ điện quang mình đã gặp qua sao?
Bọn họ gặp được C-13 rồi?!
Các loại suy đoán khả năng nhanh chóng xẹt qua trong đầu Phương Nhiên, nhưng ngay lúc này
Một giọng nói khàn khàn đầy mị hoặc nhẹ nhàng vang lên trong ngực hắn:
"Ngươi cũng nghĩ đi tranh đoạt tiêu diệt C-13 sao?"
Phương Nhiên mở to mắt, rồi từ từ quay đầu nhìn về phía Ma Nữ đang nằm trong ngực.
Dường như do tiếng nổ vừa rồi khiến nàng tỉnh giấc.
Nàng luồn hai tay vào trong áo choàng đen nhánh của Phương Nhiên, ôm quanh eo hắn, lười biếng dựa vào ngực hắn, rồi ngẩn đầu ngắm nghía gương mặt Phương Nhiên.
Một bên áo choàng và một bên bả vai trắng như tuyết chênh lệch rõ ràng, giữa cổ áo có thể nhìn thấy đường cong kinh tâm động phách.
Ma Nữ lười biếng cười khẽ càng thêm mị hoặc, cùng với dung nhan xinh đẹp câu hồn đoạt phách.
Hết thảy các yếu tố tạo thành một loại dụ hoặc trí mạng.
Phương Nhiên chỉ nhìn một chút, liền ép buộc mình dời ánh mắt sang nơi khác, thân thể bị ôm kéo căng cứng ngắc, người trong ngực này không biết nguy hiểm cỡ nào đã tỉnh lại.
Trước đó nghĩ xong trong đầu đều thành vô dụng, cuối cùng Phương Nhiên chỉ im lặng, rồi từ từ nói một câu.
"Ngươi.... Tỉnh?"
"Ừm... Ngủ được rất dễ chịu."
Trên mặt Ma Nữ dường như dào dạt chính là... Hạnh phúc? Sau đó nàng áp trán lên ngực Phương Nhiên tựa hồ đang nghe nhịp tim của hắn.
Nhưng mà, nếu lúc này trái tim Phương Nhiên còn ở đó, tuyệt đối sẽ vượt qua cực hạn.
Bất kể là Phương Nhiên ngày thường hay là Phương Nhiên lúc này, đều chưa bao giờ bị phái nữ tiếp xúc thân mật như thế!
Có điều hiện tại hắn ngược lại cũng không có cảm giác kiều diễm.
Hắn không dám dâng lên một suy nghĩ khác.
Thần kinh căng như dây đàn.
Ma Nữ trong ngực không biết thái độ, không biết quyết định, dù do lúc này Phương Nhiên cực kỳ tỉnh táo cũng cảm giác thân thể mình dần dần cứng ngắc, không biết trả lời nàng như thế nào.
Dường như là rất hài lòng cái gì, Ma Nữ khơi gợi lên mỉm cười, nhẹ nhàng cọ lấy ngực Phương Nhiên, sau đó duỗi ra một tay, ánh mắt giống như đang nhìn bảo thạch.
Thâm tình vuốt ve gò má Phương Nhiên, nàng nở nụ cười lạ thường giống như điên cuồng mị hoặc.
"Ngươi sẽ giết ta ư?"
"Vì sao?"
Hắn há to miệng, tất cả ý nghĩ trước đó trong đầu đều hết hiệu lực, cho dù lúc này Phương Nhiên cũng không biết làm sao lên tiếng, hắn cười khổ trong lòng, có lẽ đổi lại mình bình thường sẽ tốt hơn một chút.
Phương Nhiên im lặng hồi lâu, khi Ma Nữ nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của mình, hắn cảm thấy huyết dịch đều ngừng lại, cuối cùng vẫn gian nan lên tiếng.
Hỏi vấn đề này.
Nụ cười trên mặt Ma Nữ vẫn không thay đổi, nàng hỏi ngược lại.
Vẫn tựa trước người hắn, ôm chặt hắn như cũ.
"Vậy ngươi sẽ giúp ta sao?"
"Tốt."
"Ngươi có thể giải quyết người canh giữ ta ở ngoài hiện thực không?"
"Có thể."
Phương Nhiên há to miệng, còn rất nhiều lời muốn nói yên lặng kẹt trong cổ họng, Ma Nữ tùy ý trả lời một cách dịu dàng, nàng mỉm cười đáp ứng tất cả yêu cầu của hắn.
Với tư cách ân nhân cứu mạng gì gì đó dường như hơi không thích hợp lắm.
Phương Nhiên nhìn ánh mắt của Ma Nữ, hơi rùng mình một cái, ánh mắt của nàng...
Dường như không giống đang nhìn một người ân nhân cứu mạng?
Phương Nhiên cảm thấy không phải, thế là hắn chậm rãi nhìn chằm chằm Ma Nữ, hắn hỏi:
"Vì sao?"
"Ừm?"
Nghe nói như thế, Ma Nữ cười ngẩng đầu, ánh mắt điên cuồng mà nóng bỏng khiến hắn không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của nàng.
Sau đó nàng nở nụ cười với ý điên cuồng được che giấu ở sâu thẳm, hỏi lại giống như lẽ đương nhiên:
"Ngươi không phải đã hứa với ta vĩnh viễn không bao giờ phản bội ta sao?"
"Cho nên, ngươi không phải là con rối của ta rồi sao?"
Trong đôi mắt Ma Nữ ánh lên sự nóng bỏng và thích thú, mà Phương Nhiên rốt cuộc hiểu rõ ý nghĩ của nàng.
Cũng không phải hắn cứu sống nàng trở thành ân nhân của nàng hoặc bạn bè gì gì đó.
"Đã ngươi là con rối của ta, vậy ta đương nhiên sẽ giúp ngươi."
Ở trong mắt Ma Nữ, Phương Nhiên chỉ là con rối hoàn toàn mới toanh của nàng mà thôi.
Phương Nhiên ý thức được điểm này, có điều cũng im lặng, quả thực, kiểu này không hề khác gì nhau, dù sao chính mình xin giúp đỡ sức mạnh của nàng.
Hơn nữa, hiện tại hai người trao đổi trái tim với nhau.
Hắn cảm thấy, dù cho mình chết rồi, Ma Nữ cũng đã nhận được trái tim, là một người cấp A hệ huyền bí nàng nhất định có biện pháp bảo tồn trái tim kia.
Nhưng Ma Nữ chết rồi, Phương Nhiên cảm thấy mình cũng không có khả năng kết nối trái tim với những khí quan để duy trì.
Thẻ bài【 LOOP 】chỉ chế tạo một tầng không gian bình chướng cải biến, xuyên qua tầng bình chướng này, bản chất của vật chất vẫn nối liền cùng một chỗ.
Cho nên, mình trở thành con rối của nàng, câu nói này cũng không sai.
"Muốn phần thường lần này ư?"
Ma Nữ bỗng dưng lên tiếng hỏi Phương Nhiên.
"Vừa rồi ngươi nhìn nơi lôi điện nổ tung phải không?"
Dừng một chút, Phương Nhiên hít một hơi thật sâu, gật đầu nói:
"Ừm, ta quả thật rất cần phần thưởng lần này."
"Đích thực, bây giờ người còn rất mỏng manh."
Ma Nữ cười, dùng từ "mỏng manh" càng giống như đang miêu tả con rối.
"Vậy chúng ta đi."
Hai con quạ đứng ở trên khối đá cao vót nhất.
Trên một vùng hỗn độn đầy gạch ngói vụn, một thanh niên tóc đen mặc áo choàng đen to lớn nửa quỳ trên đất, trong ngực ôm một người khác.
Giống như là trong bức tranh tội nhân hướng lên trời cầu nguyện.
Song, thật ra lúc này chỉ là Phương Nhiên ôm Ma Nữ đang ngủ say mà thôi, hắn chậm rãi thở ra một hơi, vừa rồi hắn đã mất trái tim trong suốt một giây đồng hồ.
Phương Nhiên từ từ ngẩng đầu nhìn về màn đêm tối tăm.
Dạ Chiến lần này là như thế nào?
Theo giới thiệu của hệ thống, C-13 có năng lực khó giải quyết như vậy cuối cùng tình huống hiện tại là như thế nào đây?
Những điều này Phương Nhiên đều không rõ ràng.
Vốn dĩ hắn cũng không thèm để ý lần này, dù là vi phạm với Linh giao phó.
Chiến thắng Dạ Chiến cũng không có trong kế hoạch của Phương Nhiên.
Tuy Nhiên...
Hắn cúi đầu trong tầm mắt, ma năng từ từ phục hồi
1944/ 2160.
Ma năng bằng không, Thẻ bài【 CREATE 】ngừng ba giây.
Ma năng nhanh chóng khôi phục được một nửa thì thẻ bài【 CREATE 】phát động, tốc độ 1% bắt đầu khôi phục.
Chênh lệch tốc độ mãnh liệt như trên trời dưới đất để cho người ta khó có thể chịu đựng.
Cho nên, tăng lên ma năng cũng chính là phần thưởng tăng lên ma lực có tác dụng cực kỳ lớn với mình.
Phương Nhiên yên lặng tiếp nhận sự thật bây giờ mình yếu hơn một phần, sau đó trong lòng chậm rãi tính toán.
Từ lúc chạy tới nơi này mất khoảng chưa đến một giờ, hiện tại ma năng đã tăng hơn phân nửa, với gánh vác tiêu hao của thẻ bài【 CREATE 】và ba phút khôi phục 1%, bây giờ ma năng là 90%.
Tính luôn thời gian mình tự tìm tòi năng lực, đến lúc nghe được tiếng nổ là khoảng hai giờ.
Buổi tối thứ hai đã bắt đầu được năm giờ rồi sao?
Phương Nhiên yên lặng nghĩ đến, đúng lúc này.
Oanh!!!!!!!
Giống như trước đó, tiếng nổ to lớn vang vọng khắp tràng cảnh Dạ Chiến!!
Phương Nhiên sợ hãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đêm tựa như bị lôi điện chiếu sáng!
Chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ là Người Tham Gia khác đang chiến đấu!?
Không được, khoảng cách quá xa, ma năng chống đỡ không nổi tiêu hao để Dạ Nha bay qua.
Cuối cùng là cái gì?
Là thiếu nữ điện quang mình đã gặp qua sao?
Bọn họ gặp được C-13 rồi?!
Các loại suy đoán khả năng nhanh chóng xẹt qua trong đầu Phương Nhiên, nhưng ngay lúc này
Một giọng nói khàn khàn đầy mị hoặc nhẹ nhàng vang lên trong ngực hắn:
"Ngươi cũng nghĩ đi tranh đoạt tiêu diệt C-13 sao?"
Phương Nhiên mở to mắt, rồi từ từ quay đầu nhìn về phía Ma Nữ đang nằm trong ngực.
Dường như do tiếng nổ vừa rồi khiến nàng tỉnh giấc.
Nàng luồn hai tay vào trong áo choàng đen nhánh của Phương Nhiên, ôm quanh eo hắn, lười biếng dựa vào ngực hắn, rồi ngẩn đầu ngắm nghía gương mặt Phương Nhiên.
Một bên áo choàng và một bên bả vai trắng như tuyết chênh lệch rõ ràng, giữa cổ áo có thể nhìn thấy đường cong kinh tâm động phách.
Ma Nữ lười biếng cười khẽ càng thêm mị hoặc, cùng với dung nhan xinh đẹp câu hồn đoạt phách.
Hết thảy các yếu tố tạo thành một loại dụ hoặc trí mạng.
Phương Nhiên chỉ nhìn một chút, liền ép buộc mình dời ánh mắt sang nơi khác, thân thể bị ôm kéo căng cứng ngắc, người trong ngực này không biết nguy hiểm cỡ nào đã tỉnh lại.
Trước đó nghĩ xong trong đầu đều thành vô dụng, cuối cùng Phương Nhiên chỉ im lặng, rồi từ từ nói một câu.
"Ngươi.... Tỉnh?"
"Ừm... Ngủ được rất dễ chịu."
Trên mặt Ma Nữ dường như dào dạt chính là... Hạnh phúc? Sau đó nàng áp trán lên ngực Phương Nhiên tựa hồ đang nghe nhịp tim của hắn.
Nhưng mà, nếu lúc này trái tim Phương Nhiên còn ở đó, tuyệt đối sẽ vượt qua cực hạn.
Bất kể là Phương Nhiên ngày thường hay là Phương Nhiên lúc này, đều chưa bao giờ bị phái nữ tiếp xúc thân mật như thế!
Có điều hiện tại hắn ngược lại cũng không có cảm giác kiều diễm.
Hắn không dám dâng lên một suy nghĩ khác.
Thần kinh căng như dây đàn.
Ma Nữ trong ngực không biết thái độ, không biết quyết định, dù do lúc này Phương Nhiên cực kỳ tỉnh táo cũng cảm giác thân thể mình dần dần cứng ngắc, không biết trả lời nàng như thế nào.
Dường như là rất hài lòng cái gì, Ma Nữ khơi gợi lên mỉm cười, nhẹ nhàng cọ lấy ngực Phương Nhiên, sau đó duỗi ra một tay, ánh mắt giống như đang nhìn bảo thạch.
Thâm tình vuốt ve gò má Phương Nhiên, nàng nở nụ cười lạ thường giống như điên cuồng mị hoặc.
"Ngươi sẽ giết ta ư?"
"Vì sao?"
Hắn há to miệng, tất cả ý nghĩ trước đó trong đầu đều hết hiệu lực, cho dù lúc này Phương Nhiên cũng không biết làm sao lên tiếng, hắn cười khổ trong lòng, có lẽ đổi lại mình bình thường sẽ tốt hơn một chút.
Phương Nhiên im lặng hồi lâu, khi Ma Nữ nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của mình, hắn cảm thấy huyết dịch đều ngừng lại, cuối cùng vẫn gian nan lên tiếng.
Hỏi vấn đề này.
Nụ cười trên mặt Ma Nữ vẫn không thay đổi, nàng hỏi ngược lại.
Vẫn tựa trước người hắn, ôm chặt hắn như cũ.
"Vậy ngươi sẽ giúp ta sao?"
"Tốt."
"Ngươi có thể giải quyết người canh giữ ta ở ngoài hiện thực không?"
"Có thể."
Phương Nhiên há to miệng, còn rất nhiều lời muốn nói yên lặng kẹt trong cổ họng, Ma Nữ tùy ý trả lời một cách dịu dàng, nàng mỉm cười đáp ứng tất cả yêu cầu của hắn.
Với tư cách ân nhân cứu mạng gì gì đó dường như hơi không thích hợp lắm.
Phương Nhiên nhìn ánh mắt của Ma Nữ, hơi rùng mình một cái, ánh mắt của nàng...
Dường như không giống đang nhìn một người ân nhân cứu mạng?
Phương Nhiên cảm thấy không phải, thế là hắn chậm rãi nhìn chằm chằm Ma Nữ, hắn hỏi:
"Vì sao?"
"Ừm?"
Nghe nói như thế, Ma Nữ cười ngẩng đầu, ánh mắt điên cuồng mà nóng bỏng khiến hắn không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của nàng.
Sau đó nàng nở nụ cười với ý điên cuồng được che giấu ở sâu thẳm, hỏi lại giống như lẽ đương nhiên:
"Ngươi không phải đã hứa với ta vĩnh viễn không bao giờ phản bội ta sao?"
"Cho nên, ngươi không phải là con rối của ta rồi sao?"
Trong đôi mắt Ma Nữ ánh lên sự nóng bỏng và thích thú, mà Phương Nhiên rốt cuộc hiểu rõ ý nghĩ của nàng.
Cũng không phải hắn cứu sống nàng trở thành ân nhân của nàng hoặc bạn bè gì gì đó.
"Đã ngươi là con rối của ta, vậy ta đương nhiên sẽ giúp ngươi."
Ở trong mắt Ma Nữ, Phương Nhiên chỉ là con rối hoàn toàn mới toanh của nàng mà thôi.
Phương Nhiên ý thức được điểm này, có điều cũng im lặng, quả thực, kiểu này không hề khác gì nhau, dù sao chính mình xin giúp đỡ sức mạnh của nàng.
Hơn nữa, hiện tại hai người trao đổi trái tim với nhau.
Hắn cảm thấy, dù cho mình chết rồi, Ma Nữ cũng đã nhận được trái tim, là một người cấp A hệ huyền bí nàng nhất định có biện pháp bảo tồn trái tim kia.
Nhưng Ma Nữ chết rồi, Phương Nhiên cảm thấy mình cũng không có khả năng kết nối trái tim với những khí quan để duy trì.
Thẻ bài【 LOOP 】chỉ chế tạo một tầng không gian bình chướng cải biến, xuyên qua tầng bình chướng này, bản chất của vật chất vẫn nối liền cùng một chỗ.
Cho nên, mình trở thành con rối của nàng, câu nói này cũng không sai.
"Muốn phần thường lần này ư?"
Ma Nữ bỗng dưng lên tiếng hỏi Phương Nhiên.
"Vừa rồi ngươi nhìn nơi lôi điện nổ tung phải không?"
Dừng một chút, Phương Nhiên hít một hơi thật sâu, gật đầu nói:
"Ừm, ta quả thật rất cần phần thưởng lần này."
"Đích thực, bây giờ người còn rất mỏng manh."
Ma Nữ cười, dùng từ "mỏng manh" càng giống như đang miêu tả con rối.
"Vậy chúng ta đi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook