-Cô làm gì vậy?

-Bạn...bạn tôi thế nào rồi?_Giọng Giai Băng mỏng manh, như chỉ cần động một cái sẽ vỡ vụn.

-Nếu cô còn ở đây ngăn cản tôi, bạn cô sẽ không qua khỏi nguy kịch!_Cô y ta không chút khách khí nói, rũ chân khỏi người Giai Băng rồi bước nhanh về phía trước.

Hai tay Giai Băng chưng hửng giữa không trung từ từ hạ xuống, đôi mắt cô bạc nhếch nhìn về cánh cửa im lìm sau lưng rồi quay lại quỹ đạo cũ, rũ xuống nhìn mặt đá trắng.

Giai Băng đưa một tay lên che mắt phải của mình, để đôi mắt trái nhìn chằm chằm vào hình ảnh mờ ảo không rõ nét tương phản trên mặt đá, dần dần biến lạnh, đen tối sâu hút.

Bên trong đồng tử vô hồn như ngọc trai ấy, một dòng chất lỏng trong suốt không dứt tuôn ra, chảy xuống mặt đá.

Khóe môi Giai Băng cong lên, mang theo nụ cười thống hận của một ác quỷ thực thụ

Dòng chất lỏng ấy, không phải là máu...nhưng đáng sợ như máu...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương