Đồ Ngốc, Làm Bạn Gái Tôi Nha!
-
Chương 26: Em trai, em gái !
------Moon đăng chap mới nè, chống bơ ahihi ^-^------
- Phương Vy tỷ tỷ, chờ đệ........._ Giọng hét của "ai đó" vang lên, thu hút sự chú ý của tụi nó.
- Ê tụi mày, tao thấy cái giọng vừa rồi giống..._ Nó vừa quay mặt lại vừa nói, nhưng chưa dứt lời thì có 1 thằng nhóc khoảng 14 tuổi lao vào ôm chặt cổ nó.
- RIN _ Thảo và Vân hét lên rồi bước nhanh tới ôm chầm lấy cậu nhóc.
----------------------------
Trên ôtô trở về, tụi nó liên tục vây quanh Rin làm thằng bé sướng phát rồ còn bọn hắn hả? Đang điên lên tận não kìa, vì sao ấy nhỉ???
- Nè Rin, quay đây chị ôm cái coi, nhớ quá đi_ Vân nhào tới ôm thằng bé.
- Nín, mày biến, thằng nhóc là của tao_ Thảo ôm Rin và đe dọa
- Nó là của mày hồi nào thế? Thằng bé là em tao mà_ Vy nhanh tay dựt lại.
- Thôi nào các tỷ, em là của cả 3 tỷ mà_ Rin nũng nịu.
- Vậy mới là em ngoan chứ! _ Tụi nó đồng thanh.
- Thấy ghét, coi kìa, mấy bà chị già đi tranh giành 1 thằng nhóc kém tuổi_ Phong hằn học.
- Kệ tôi, ảnh hưởng tới kinh tế nhà anh chắc_ Vân hét, ngay sau đó chiến tranh lại nổ ra, nản ghê, 2 người này cứ như kẻ thù kiếp trước ấy. Vừa về đến cổng trường, cậu nó( Hiệu trưởng ý) đã gọi điện cho nó, nghe xong nó kéo cả đám lên phòng hiệu trưởng.
- Cậu, cháu gái yêu quý đến rồi đây_ Vâng, yêu lắm, nhưng quý không nổi, nó đạp bay cánh cửa phòng HT không thương tiếc, bay vào phòng ôm chầm lấy cậu nó. Mồm không ngừng lấy 1 giây, liên tục phát thanh.
- Cậu, gọi cháu lên đây có việc gì, nhớ cháu rồi phải không? Cháu biết mà, cậu thương cháu nhất, cậu có quà cho cháu hả? À đây là Rin, cậu làm thủ tục nhập học cho nó hộ cháu đi........_ Nó tuôn 1 lèo với tốc độ chóng mặt.
- Ngày mai cha mẹ cháu về _ Cậu nó lãnh đạm buông 1 câu nhẹ nhàng thản nhiên, mà tưởng như là cả tấn sắt đè lên người 3 nàng nhà ta.
- Tất nhiên cha mẹ của 2 đứa cũng có về chung _ Ông quay sang Vân và Thảo. Xong, lại 1 cơn sốc lâm sàn, tội nghiệp. Kiểu này chắc có người không ngủ được tối nay rồi. Nó đang thở dài ngán ngẩm thì bỗng tươi tỉnh trở lại. Không, chính xác là nham hiểm chứ, nó nở nụ cười đáng sợ, tiến lại phía cậu nó mắt cún con dễ thương.
- Cậu, giúp cháu hoãn thời gian nha, để mồng 2 pama mới về!
- Không được, pama cháu đã quyết, ta cũng không thể giúp, vả lại họ sẽ chỉnh đốn lại cháu, nhìn xem cháu đã làm ra những chuyện tốt gì, phá 14 giờ học, cúp tiết n lần, làm 7 gv phải đi cấp cứu vì tăng huyết áp, phá vở kịch của trường, làm náo loạn phòng ăn...v.v _ Các tội được cậu nó kể ra.
- Tóm lại là cậu không giúp cháu._ Nó đanh mặt
- Phải_ HT quả quyết.
- Vậy thì... cái ảnh này chắc phải đưa cho dì rồi, tiếc ghê! _ Nó xoay xoay cái đt trên tay, trong đó là bức hình của cậu nó đang ôm eo 1 cô gái trẻ trong quán Bar.
- Sao cháu lại có tấm hình này_ Cậu nó toát mồ hôi.
- Tình cờ thôi, nhưng nếu... cậu không giúp cháu thì chắc cháu phải để dì xử vụ này rồi._ Nó nhăn nhở.
- Cháu... cháu uy hiếp ta? Thôi được rồi ta sẽ giúp_ Cậu nó bất lực, nhìn nó đắc thắng đi ra khỏi phòng.
- Cậu ngoại tình sao mày còn bênh?_ Thảo hỏi.
- Đấy là bệnh vốn có của đàn ông, nhưng đừng lo, tao tin cậu sẽ không làm gì có lỗi với dì đâu_ Nó khẳng định.
- Nhưng...tao vẫn ghét đàn ông ngoại tình, lăng nhăng, cực ghét luôn_ Vân nghiến răng làm cho Phong đứng bên lạnh toát. Tụi nó trở về biệt thự, quản gia Kim đã đứng chờ trước cổng. Nó mệt mỏi đi lên phòng tắm rửa, tắm xong nó lao xuống nhà hét như điên.
- Đi chợ tết, tao muốn đi!
- Cô khùng hả? Không thấy quản gia Kim chuẩn bị hết rồi sao?_ Quân vừa đọc tạp chí vừa thản nhiên nói.
- Tao mệt lắm rồi, tha cho tao_ Thảo và Vân than vãn.
- Vy à, để anh ngủ đi! _ Phương thở dài.
- Chị, em đi cùng nha, lâu rồi không được đi cùng chị_ Rin nhanh nhảu. Nghe thấy vậy cả lũ bật dậy đi theo. Tụi nó chọn quà tết, hoa, và lá dong làm bánh trưng.
- Cô biết làm ko mà mua?_ Quân nhăn mặt.
- Không biết thì học, ko đc sao_ Nó gân cổ lên cãi. Chẹp, nói thế thôi, nhưng nhìn cái bánh của nó kìa... chỉ 2 từ thôi "cám lợn". Vậy mà còn không thể lột tả hết sự kinh khủng của nó nữa, nhân thì lòi ra ngoài, gạo nở bung bét, thịt chưa chín, lại còn cho dưa muối, cà rốt vào đấy gói chung nữa chứ. Á đừng, đừng đặt lên ban thờ mà... trời ơi, thật thấy có lỗi với các vị tổ tiên quá.
- Vy, mày đang gói cái quái gì vậy???_ Thảo hét lên.
- Yên tâm, cái này tao không cho lên ban thờ đâu mà sợ! _ Nó nói xong liền mang chiếc "bánh chưng" của nó vào bếp và luộc nhanh nhất có thể.
Đến tối, nó mang bánh chưng của nó lên cho mọi người ăn. Thực chất có ai dám ăn đâu, nhìn phát tởm à, mỗi người bị nó ép ăn có mỗi một miếng thôi. Và kết quả là... cả đại gia đình của nó tranh nhau vào "tâm sự" cùng em WC.
----GTNV----
Rin, tên thật là Lý Vũ, em trai kết nghĩa của tụi nó bên Mỹ, hiện được gia đình cho về Việt Nam định cư. Ngoại hình đẹp trai, cute baby, học giỏi tất cả các môn trừ Âm nhạc.
- Phương Vy tỷ tỷ, chờ đệ........._ Giọng hét của "ai đó" vang lên, thu hút sự chú ý của tụi nó.
- Ê tụi mày, tao thấy cái giọng vừa rồi giống..._ Nó vừa quay mặt lại vừa nói, nhưng chưa dứt lời thì có 1 thằng nhóc khoảng 14 tuổi lao vào ôm chặt cổ nó.
- RIN _ Thảo và Vân hét lên rồi bước nhanh tới ôm chầm lấy cậu nhóc.
----------------------------
Trên ôtô trở về, tụi nó liên tục vây quanh Rin làm thằng bé sướng phát rồ còn bọn hắn hả? Đang điên lên tận não kìa, vì sao ấy nhỉ???
- Nè Rin, quay đây chị ôm cái coi, nhớ quá đi_ Vân nhào tới ôm thằng bé.
- Nín, mày biến, thằng nhóc là của tao_ Thảo ôm Rin và đe dọa
- Nó là của mày hồi nào thế? Thằng bé là em tao mà_ Vy nhanh tay dựt lại.
- Thôi nào các tỷ, em là của cả 3 tỷ mà_ Rin nũng nịu.
- Vậy mới là em ngoan chứ! _ Tụi nó đồng thanh.
- Thấy ghét, coi kìa, mấy bà chị già đi tranh giành 1 thằng nhóc kém tuổi_ Phong hằn học.
- Kệ tôi, ảnh hưởng tới kinh tế nhà anh chắc_ Vân hét, ngay sau đó chiến tranh lại nổ ra, nản ghê, 2 người này cứ như kẻ thù kiếp trước ấy. Vừa về đến cổng trường, cậu nó( Hiệu trưởng ý) đã gọi điện cho nó, nghe xong nó kéo cả đám lên phòng hiệu trưởng.
- Cậu, cháu gái yêu quý đến rồi đây_ Vâng, yêu lắm, nhưng quý không nổi, nó đạp bay cánh cửa phòng HT không thương tiếc, bay vào phòng ôm chầm lấy cậu nó. Mồm không ngừng lấy 1 giây, liên tục phát thanh.
- Cậu, gọi cháu lên đây có việc gì, nhớ cháu rồi phải không? Cháu biết mà, cậu thương cháu nhất, cậu có quà cho cháu hả? À đây là Rin, cậu làm thủ tục nhập học cho nó hộ cháu đi........_ Nó tuôn 1 lèo với tốc độ chóng mặt.
- Ngày mai cha mẹ cháu về _ Cậu nó lãnh đạm buông 1 câu nhẹ nhàng thản nhiên, mà tưởng như là cả tấn sắt đè lên người 3 nàng nhà ta.
- Tất nhiên cha mẹ của 2 đứa cũng có về chung _ Ông quay sang Vân và Thảo. Xong, lại 1 cơn sốc lâm sàn, tội nghiệp. Kiểu này chắc có người không ngủ được tối nay rồi. Nó đang thở dài ngán ngẩm thì bỗng tươi tỉnh trở lại. Không, chính xác là nham hiểm chứ, nó nở nụ cười đáng sợ, tiến lại phía cậu nó mắt cún con dễ thương.
- Cậu, giúp cháu hoãn thời gian nha, để mồng 2 pama mới về!
- Không được, pama cháu đã quyết, ta cũng không thể giúp, vả lại họ sẽ chỉnh đốn lại cháu, nhìn xem cháu đã làm ra những chuyện tốt gì, phá 14 giờ học, cúp tiết n lần, làm 7 gv phải đi cấp cứu vì tăng huyết áp, phá vở kịch của trường, làm náo loạn phòng ăn...v.v _ Các tội được cậu nó kể ra.
- Tóm lại là cậu không giúp cháu._ Nó đanh mặt
- Phải_ HT quả quyết.
- Vậy thì... cái ảnh này chắc phải đưa cho dì rồi, tiếc ghê! _ Nó xoay xoay cái đt trên tay, trong đó là bức hình của cậu nó đang ôm eo 1 cô gái trẻ trong quán Bar.
- Sao cháu lại có tấm hình này_ Cậu nó toát mồ hôi.
- Tình cờ thôi, nhưng nếu... cậu không giúp cháu thì chắc cháu phải để dì xử vụ này rồi._ Nó nhăn nhở.
- Cháu... cháu uy hiếp ta? Thôi được rồi ta sẽ giúp_ Cậu nó bất lực, nhìn nó đắc thắng đi ra khỏi phòng.
- Cậu ngoại tình sao mày còn bênh?_ Thảo hỏi.
- Đấy là bệnh vốn có của đàn ông, nhưng đừng lo, tao tin cậu sẽ không làm gì có lỗi với dì đâu_ Nó khẳng định.
- Nhưng...tao vẫn ghét đàn ông ngoại tình, lăng nhăng, cực ghét luôn_ Vân nghiến răng làm cho Phong đứng bên lạnh toát. Tụi nó trở về biệt thự, quản gia Kim đã đứng chờ trước cổng. Nó mệt mỏi đi lên phòng tắm rửa, tắm xong nó lao xuống nhà hét như điên.
- Đi chợ tết, tao muốn đi!
- Cô khùng hả? Không thấy quản gia Kim chuẩn bị hết rồi sao?_ Quân vừa đọc tạp chí vừa thản nhiên nói.
- Tao mệt lắm rồi, tha cho tao_ Thảo và Vân than vãn.
- Vy à, để anh ngủ đi! _ Phương thở dài.
- Chị, em đi cùng nha, lâu rồi không được đi cùng chị_ Rin nhanh nhảu. Nghe thấy vậy cả lũ bật dậy đi theo. Tụi nó chọn quà tết, hoa, và lá dong làm bánh trưng.
- Cô biết làm ko mà mua?_ Quân nhăn mặt.
- Không biết thì học, ko đc sao_ Nó gân cổ lên cãi. Chẹp, nói thế thôi, nhưng nhìn cái bánh của nó kìa... chỉ 2 từ thôi "cám lợn". Vậy mà còn không thể lột tả hết sự kinh khủng của nó nữa, nhân thì lòi ra ngoài, gạo nở bung bét, thịt chưa chín, lại còn cho dưa muối, cà rốt vào đấy gói chung nữa chứ. Á đừng, đừng đặt lên ban thờ mà... trời ơi, thật thấy có lỗi với các vị tổ tiên quá.
- Vy, mày đang gói cái quái gì vậy???_ Thảo hét lên.
- Yên tâm, cái này tao không cho lên ban thờ đâu mà sợ! _ Nó nói xong liền mang chiếc "bánh chưng" của nó vào bếp và luộc nhanh nhất có thể.
Đến tối, nó mang bánh chưng của nó lên cho mọi người ăn. Thực chất có ai dám ăn đâu, nhìn phát tởm à, mỗi người bị nó ép ăn có mỗi một miếng thôi. Và kết quả là... cả đại gia đình của nó tranh nhau vào "tâm sự" cùng em WC.
----GTNV----
Rin, tên thật là Lý Vũ, em trai kết nghĩa của tụi nó bên Mỹ, hiện được gia đình cho về Việt Nam định cư. Ngoại hình đẹp trai, cute baby, học giỏi tất cả các môn trừ Âm nhạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook