Q: Sở Thiếu, em là fan cuồng của anh QAQ

A: Gửi nhầm người rồi  _(: 3″ ∠)_

***

Series kịch đam mỹ dễ thương “Quấy rồi” kỳ 4 tuyên bố:

Staff

Chuẩn bị: Đông Phong

Biên tập: Nam Phong

Hậu kỳ: XX

Cast

Công: Song Mộc Lâm

Thụ: Tiểu Kế

Quần chúng: Giáp ất bính đinh, Đông Phong

Cảm nghĩ của chuẩn bị: Tổ kịch vất vả rồi, chủ dịch thụ từ đầu series Kỳ Meo không thể tiếp tục tham gia tổ kịch vì một số nguyên nhân, vô cùng xin lỗi, mong rằng Tiểu Kế có thể làm mọi người hài lòng. PS: Công quân Song Mộc Lâm vì bận việc ngoài đời nên cũng không thể tiếp tục tham gia tổ kịch, nhân tiện tiến hành tuyển người ở topic này, ai có nhu cầu xin liên hệ chuẩn bị qua QQ: 386XXXXXX

Kịch mới được phát hành rồi, Khương Tiểu Lạc chỉ tiện tay mở ra thôi, vậy mới biết đó là kịch của Đông Phong. Khó trách cậu không nhận ra ngay từ đầu, bởi vì người ta sửa lại cả tên kịch rồi.

Đầu tiên bao giờ cũng là một đống bình luận lặp lại như “Chấm”, “Ủng hộ tổ kịch”, “Tổ kịch cực khổ rồi”. Đây dường như là quy luật của tất cả các bài post vừa mới đăng lên.

Khương Tiểu Lạc còn nhớ ra khi mình ra vở kịch đầu tiên, mọi người cùng nhau nháo nhào ồn ào trên nhóm, cho dù là bạn qua mạng cũng lâu dần thành thân quen. Khi đó, Khương Tiểu Lạc cực kỳ hy vọng vào cuộc sống sau này trong giới võng phối. Chẳng qua không ngờ bạn trên mạng cũng sẽ cãi nhau, nảy sinh mâu thuẫn, hơn nữa còn có thể dứt khoát hơn bạn bè ngoài đời nhiều.

Cậu chợt thấy ngổn ngang cảm xúc, đăng một câu lên weibo.

Kỳ Meo: Cảnh còn người mất, chí ít đã từng cùng vui vẻ cười đùa với nhau.

Chẳng biết có phải Song Mộc Lâm lúc nào cũng lướt weibo hay không mà Khương Tiểu Lạc vừa đăng không bao lâu, anh đã nhắn tới.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Sao vậy, thất tình à? ﹁_﹁

Kỳ Meo: Vớ vẩn, tôi và bạn trai gắn bó như keo sơn.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Hừ, không biết xấu hổ.

Kỳ Meo: Anh đang ghen tị với tôi hả~ Một “công” mặt dày như anh sẽ không có người nào yêu đâu.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chưa tới lúc thôi, tôi không vội.

Kỳ Meo: Thật ra là không có ai yêu đi, kém cỏi.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: (┙>∧<)┙へ┻┻ Anh trai đây đẹp trai ngời ngời, cao to anh tuấn, đẹp trai chết người.

Kỳ Meo: Không có ảnh chứng mình thì nói cái beep.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Ái chà, hóa ra muốn lừa tôi tung ảnh hả *ngoáy mũi*

Kỳ Meo: Tôi đâu có nói vậy *khinh bỉ*

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: *hình ảnh*

Song Mộc Lâm đăng ảnh thật, chỉ là còn chưa load được, hình đồng hồ cát lật lên lật xuống liên tục (1).

Thật sự gửi ảnh sao? Khương Tiểu Lạc mong chờ. Cho tới khi thấy ảnh, cậu cạn lời luôn, nghĩ lại mới thấy Song Mộc Lâm đâu có ngu tới vậy.

Có qua có lại, Khương Tiểu Lạc gửi sang hình ảnh mèo Chii liếm móng(2).

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Tôi đang chán lắm đây, lên YY nói chuyện đi.

Kỳ Meo: Sao, muốn hát cho tôi nghe à ﹁_﹁

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Được thôi, đến đây đi.

Kỳ Meo: Số phòng.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cậu bấm vào nick của tôi ý.

Kỳ Meo: Được rồi.

Khương Tiểu Lạc mở YY, tìm nick của Song Mộc Lâm, thấy được số phòng anh ta đang ở, cậu trực tiếp nhấn vào kênh.

Song Mộc Lâm mang áo tím, hơn nữa trong kênh chỉ có một phòng chính, tên kênh giống tên anh ta. Chắc là do Song Mộc Lâm vừa mới tạo.

“Meo thụ, chán quá đi.” Trong tai nghe phát ra giọng nam dịu dàng, hơi yếu ớt. Khương Tiểu Lạc vẫn không thể hiểu vì sao chất giọng của Song Mộc Lâm có thể làm công, anh ta chính là thụ, bất kể là tính cách hay gì đi nữa, vẫn rất thụ. Còn Khương Tiểu Lạc, không chỉ có thanh âm thiên về yếu đuối, ngay cả ngoại hình cũng vậy, dựa theo lời của bác gái hàng xóm, cậu là một “đứa trẻ thanh tú”. Thật ra, Khương Tiểu Lạc cũng rất muốn trở nên nam tính hơn mà QAQ

Cậu mở mic: “Chán quá thì anh hát đi.”

Song Mộc Lâm không từ chối, chấp nhận luôn, nói muốn tìm nhạc đệm, bảo cậu chờ một lát.

Các vở kịch đang tải về đã tải xong hết rồi, cứ để trên desktop sẽ làm đầy màn hình, cho nên Khương Tiểu Lạc tạo một file mới trong ổ E – Sở Thiếu, suy nghĩ lại chút rồi đổi thành “Sở Thiếu (nhưng không phải vị kia nhà tôi)”, rồi mới kéo hết file vào.

Bên kia, Song Mộc Lâm bắt đầu hát. Hừ hừ hừ, sao giọng hát của người này lại công như vậy, có lầm không thế? Mấy hôm trước, Khương Tiểu Lạc nghe xong một vở kịch, thanh âm của chủ dịch công rất công, cực kỳ công, nhưng khi nghe người đó hát ED, hoàn toàn trở thành nhược thụ, cực kỳ thụ, nghe mà thấy khó chịu cả người. Vốn cậu hy vọng Song Mộc Lâm thuộc dạng người đó, hóa ra cậu đã ảo tưởng quá nhiều. Thanh âm nói chuyện bình thường của Song Mộc Lâm còn không thụ, huống chi là hát.

Không thể không nói, mặc dù Song Mộc Lâm hát hơi lạc nhịp, nhưng nghe hay hơn cậu hát nhiều. Nếu không phải cậu và anh ta là CP trong kịch, chuẩn bị sẽ không mời cậu hát ED. Khương Tiểu Lạc sung sướng nghe, nào ngờ Song Mộc Lâm đột ngột ngừng hát.

“Hả? Sao kênh của tôi lại nhiều người vậy?” Nghe anh ta nói, Khương Tiểu Lạc mới phát hiện trong phòng có rất nhiều acc áo trắng, trắng xóa một mảng, số người lên tới 90 người, và còn tiếp tục tăng lên.

Trên thực tế, Song Mộc Lâm là một người không nổi tiếng, cậu cũng không nổi tiếng, nếu không khiêm tốn mà nói thì con số 90 người là quá nhiều, huống chi Song Mộc Lâm mới chỉ vừa đề nghị lên YY ca hát rồi, lẽ nào đã bị ai đó đăng thông báo lên topic ca hội?

Nghĩ như vậy, Khương Tiểu Lạc mở bài post thông báo ca hội lên, quả nhiên ở phần cuối mới thấy.

2491L: Kỳ Meo, Song Mộc Lâm.

(Khung chat)

Lâm tiểu công hát tiếp đi.

Meo thủ có hát không, cũng hát một bài đi.

Tới muộn rồi sao, đã hát bao lâu rồi?



Không biết có phải do quá nhiều người hay không mà Song Mộc Lâm ra vẻ câu nệ hơn, không tiếp tục hát hưởng ứng tiếng gọi của fan nữa mà gửi tin nhắn QQ cho Kỳ Meo.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Sao lại có nhiều người như vậy, cậu nói cho người khác biết à?

Kỳ Meo: Đâu có, tôi tưởng là anh 0.0

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chuyện gì đã xảy ra vậy? Đây chỉ là kênh tôi tùy tiện tạo chơi thôi, không muốn công khai, nhỡ đâu hát không hay bị fan ném đá thì chết. Nhóm fan là một tà vật, YY cũng là tà vật.

Kỳ Meo: Anh đâu có nổi tiếng, anh lo cái gì = =

Đương nhiên, những lời này của Kỳ Meo không có ý công kích bất cứ ai, chỉ là nói đúng trọng tâm.

Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Người càng ngày càng nhiều, lẽ nào phải hát tiếp sao?

Kỳ Meo: Hát đi.

Dù sao cũng là anh hát chứ không phải tôi hát, Khương Tiểu Lạc thấy chẳng liên quan tới mình, suy nghĩ vô cùng bàng quan.

Sự thật chứng mình, cậu quá ngây thơ rồi. Song Mộc Lâm và Khương Tiểu Lạc có cấu tạo não y hệt nhau.

Chờ anh ta hát xong một ca khúc, dưới khung chat tung hoa liên tục, Kỳ Meo cũng nhân cơ hội tặng vài đóa, đột nhiên cậu nghe thấy tên mình.

“Để Meo thụ hát một bài đi, tôi sẽ nhẹ nhàng ôm cậu ấy lên.”

Vì thế, Meo thụ mặc áo cam bị Song Mộc Lâm đưa lên mic, sau đó anh ta rất tự giác tắt mic.

Kỳ Meo: Hả? Tôi không biết hát!

*Chú thích:

(1) Khi gửi ảnh trên QQ, nếu chưa load được ảnh thì sẽ có hình đồng hồ cát lật lên lật xuống.

(2) Mèo chii’s sweet home.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương