Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu Em
-
Chương 70
Nó cũng chả suy nghĩ gì đâu, cứ đến là đến thôi. Vào trong nhà thấy hắn thì nằm dài trên nghế quần áo xộc xệnh, mặt mùi bầm thâm, chả ra đâu mý đâu. 2 người kia thì mang cái khuôn mặt đăm chiêu, nhìn vu vơ mà tay cầm hai cốc nước cam.
- em đến rồi à _ hoàng cất giọng.
- Có chuyện gì vậy ạ.
- Em hộ anh cái đống này được không.
- Nhưng mà tại sao em phải làm.
- Em không nhớ sao, em còn buổi tối hôm nay nữa mới hết việc đó. đừng quên à nha _ Long nói.
- Em biết, nhưng hắn ta bảo em về từ sáng cơ mà
- ừ thì biết là thế đấy, nhưng mà …. mà thôi coi như em hộ hai đứa anh đi, chứ chăm sóc người ốm đâu phải dễ đâu, anh mý Hoàng lại chả quen.
- Anh ta ốm à.
- Cũng không hắn, nhưng mà lại nặng hơn đó _ Hòag cười gượng
- Là sao.
- Biết nói làm sao bây giờ ý chứ. Nói chung là em cứ chăm sóc ông ta hộ anh hết ngày hôm nay.
- Nhưng mà khoan đã.
- Gì.
- Anh mý Long cho anh ta đi tắm đi. Lực mùi quá. Em không lo khoản này.
- À. Anh quên _ Hoàng cười cười. _ Long ới. đi thôi.
- Ừ. _ Long và hoàng đứng dậy lôi các xác bê bết đó nên tầng hai rồi lôi hắn vào nhà tắm. Sau một hồi trật vật chả biết làm gì, Long và Hoàng lại lôi hắn ra phòng ngủ với bộ đồ ngủ rõ là …..
- Xong rồi, anh giao hàng cho em đó. _ Long cười hỳ hỳ.
- Thế bọn anh về đây.
- Ớ. Tôi ở một mình à.
- THì không một thì mấy bây giờ. Em cũng từng ở quen rồi mà.
- Nhưng…….
- Thôi được rồi, cố lên. Anh về đây _ Hoàng kéo Long ra khỏi nhà mất tắp.
- Ớ.
- Bài bái. _ Long toe toét vừa đi vừa quay lại vẫy tay chào nó.
Nó thở dài, lững thững bước nên phong, nhìn cái dáng vẻ của hắn thế này, tự nhiên nó lặng. Lôi hộp y tế vào phòng “ Cố lên Hân, mày còn 3 tiếng nữa thô i” nó tự nhủ. Ngồi cạnh giường thấy hắn mặc bộ đồ ngủ này xinh xinh. Tuy mặt mũi hơi bầm dập một tí, sứt sát cũng khá nhiều nhưng mà nó thấy buồn cười. Cái bộ pijama màu xanh biển có mấy con gấu bay bay quanh cái áo. Nó không nghĩ là hắn có bộ đồ ngủ này đâu. Nó nghĩ ra cái gì mà hí hứng tìm trong ngăn kéo của hắn, sau một hồi tìm tòi nó tìm ra một thỏi son vất lăn lóc ra đấy, chạy sang phòng lấy mấy cái dây nịt rồi nhảy tót lên giường hắn. Hì hục ngồi buộc tóc thành 3 nhúm, tóc hắn cũng dài dài nên buộc dễ. Lấy thỏi son tô hai vòng tròn má hồng to đùng ở má, to một tí ở môi. Đang tô thì hắn cựa mình làm nó thót tim ngoặch hết ra má lại mất công ngồi tẩy. Lau lau kiểu gì nó chạm vào môi, tự nhiên tay nó khựng lại. Nhìn nhìn, rồi lắc đầu lia lịa. Tiếp theo đó là nó lấy điện thoại chụp ảnh hắn, sửa thành mọi tư thế. Nó thích thú cứ cười tủm suốt. Cuối cùng, nó cúi đầu sát xuống chụp mý hắn một kiểu, đang định chụp kiểu đi thứ hai thì hắn đột nhiên lật mình tay choàng một cái, nó nằm ngọn trong vòng tay hắn luôn. Mắt nó to dần đều, tim đập thình thịch, hơi ngẩng đâu nên một tí là chạm môi hắn. Nó giật mình, đạp hắn cái bụp, rồi chạy ra khỏi phòng. Hắn thì say bí tỉ rồi nên chắc không biết đau đâu. Hai má của nó đỏ ửng nên, tay nó đặt nên ngực thở gấp. Đang định bỏ về mới nhớ là nó chưa băng bó vết thương cho hắn, lại lững thững đi nên, cái má thì xị ra. Nó nhòm nhòm như kẻ chộm xem hắn dậy chưa, cũng may là hắn ngủ như chết rồi. Nó đi vào thực thi nhiệm vụ được giao. Sát trùng vết thương rồi dính dán cẩn thận vào. Nó toan đứng dậy cất đồ thì hắn kéo tay nó lại:
- đừng bỏ anh mà
- ơ her, anh hâm à, bỏ ra _ nó giằng
- đừng mà ….
- Bỏ ra xem nào _ nó càng cố dứt thì hắn cầm càng chặt.
- Anny… đừng đi…. đừng đi mà… đừng bỏ anh.
- …………………. _ Im lặng quay lại nhìn.
- em đến rồi à _ hoàng cất giọng.
- Có chuyện gì vậy ạ.
- Em hộ anh cái đống này được không.
- Nhưng mà tại sao em phải làm.
- Em không nhớ sao, em còn buổi tối hôm nay nữa mới hết việc đó. đừng quên à nha _ Long nói.
- Em biết, nhưng hắn ta bảo em về từ sáng cơ mà
- ừ thì biết là thế đấy, nhưng mà …. mà thôi coi như em hộ hai đứa anh đi, chứ chăm sóc người ốm đâu phải dễ đâu, anh mý Hoàng lại chả quen.
- Anh ta ốm à.
- Cũng không hắn, nhưng mà lại nặng hơn đó _ Hòag cười gượng
- Là sao.
- Biết nói làm sao bây giờ ý chứ. Nói chung là em cứ chăm sóc ông ta hộ anh hết ngày hôm nay.
- Nhưng mà khoan đã.
- Gì.
- Anh mý Long cho anh ta đi tắm đi. Lực mùi quá. Em không lo khoản này.
- À. Anh quên _ Hoàng cười cười. _ Long ới. đi thôi.
- Ừ. _ Long và hoàng đứng dậy lôi các xác bê bết đó nên tầng hai rồi lôi hắn vào nhà tắm. Sau một hồi trật vật chả biết làm gì, Long và Hoàng lại lôi hắn ra phòng ngủ với bộ đồ ngủ rõ là …..
- Xong rồi, anh giao hàng cho em đó. _ Long cười hỳ hỳ.
- Thế bọn anh về đây.
- Ớ. Tôi ở một mình à.
- THì không một thì mấy bây giờ. Em cũng từng ở quen rồi mà.
- Nhưng…….
- Thôi được rồi, cố lên. Anh về đây _ Hoàng kéo Long ra khỏi nhà mất tắp.
- Ớ.
- Bài bái. _ Long toe toét vừa đi vừa quay lại vẫy tay chào nó.
Nó thở dài, lững thững bước nên phong, nhìn cái dáng vẻ của hắn thế này, tự nhiên nó lặng. Lôi hộp y tế vào phòng “ Cố lên Hân, mày còn 3 tiếng nữa thô i” nó tự nhủ. Ngồi cạnh giường thấy hắn mặc bộ đồ ngủ này xinh xinh. Tuy mặt mũi hơi bầm dập một tí, sứt sát cũng khá nhiều nhưng mà nó thấy buồn cười. Cái bộ pijama màu xanh biển có mấy con gấu bay bay quanh cái áo. Nó không nghĩ là hắn có bộ đồ ngủ này đâu. Nó nghĩ ra cái gì mà hí hứng tìm trong ngăn kéo của hắn, sau một hồi tìm tòi nó tìm ra một thỏi son vất lăn lóc ra đấy, chạy sang phòng lấy mấy cái dây nịt rồi nhảy tót lên giường hắn. Hì hục ngồi buộc tóc thành 3 nhúm, tóc hắn cũng dài dài nên buộc dễ. Lấy thỏi son tô hai vòng tròn má hồng to đùng ở má, to một tí ở môi. Đang tô thì hắn cựa mình làm nó thót tim ngoặch hết ra má lại mất công ngồi tẩy. Lau lau kiểu gì nó chạm vào môi, tự nhiên tay nó khựng lại. Nhìn nhìn, rồi lắc đầu lia lịa. Tiếp theo đó là nó lấy điện thoại chụp ảnh hắn, sửa thành mọi tư thế. Nó thích thú cứ cười tủm suốt. Cuối cùng, nó cúi đầu sát xuống chụp mý hắn một kiểu, đang định chụp kiểu đi thứ hai thì hắn đột nhiên lật mình tay choàng một cái, nó nằm ngọn trong vòng tay hắn luôn. Mắt nó to dần đều, tim đập thình thịch, hơi ngẩng đâu nên một tí là chạm môi hắn. Nó giật mình, đạp hắn cái bụp, rồi chạy ra khỏi phòng. Hắn thì say bí tỉ rồi nên chắc không biết đau đâu. Hai má của nó đỏ ửng nên, tay nó đặt nên ngực thở gấp. Đang định bỏ về mới nhớ là nó chưa băng bó vết thương cho hắn, lại lững thững đi nên, cái má thì xị ra. Nó nhòm nhòm như kẻ chộm xem hắn dậy chưa, cũng may là hắn ngủ như chết rồi. Nó đi vào thực thi nhiệm vụ được giao. Sát trùng vết thương rồi dính dán cẩn thận vào. Nó toan đứng dậy cất đồ thì hắn kéo tay nó lại:
- đừng bỏ anh mà
- ơ her, anh hâm à, bỏ ra _ nó giằng
- đừng mà ….
- Bỏ ra xem nào _ nó càng cố dứt thì hắn cầm càng chặt.
- Anny… đừng đi…. đừng đi mà… đừng bỏ anh.
- …………………. _ Im lặng quay lại nhìn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook