Đồ chơi của yêu long
-
Chương 47:
Giọng nói của người nam nhân trầm thấp, khàn khàn kèm theo hơi thở gấp gáp của hắn tràn vào màng nhĩ, làm cho lỗ tai của Dung Khanh nóng bừng.
Nếu không đau, hắn kêu cái gì?
Dung Khanh rũ mắt xuống tiếp tục giúp hắn bôi thuốc, ánh mắt nàng lơ đễnh lướt qua giữa đũng quần của hắn, khẽ giật mình.
Chúc Vưu đang mặc bộ áo lót hình trăng lưỡi liềm, hắn đã cởi áo trên, hạ thân chỉ còn chiếc quần lót đơn bạc, buông hờ hững trên vòng eo hẹp của hắn, như thể nó sẽ rơi ra bất cứ lúc nào.
Vải quần lót mỏng, có thể mơ hồ thấy một chỗ phồng lên giữa đũng quần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cũng may là nó chỉ hơi phồng lên chứ không dựng thẳng lên, nếu không thì Dung Khanh đã đóng sầm cửa, rời đi mất.
Đây hẳn là kích thước của lớn nhỏ của hắn, mặc dù chưa cứng nhưng cũng có kích thước đáng kể, độ cong mà nó thể hiện đương nhiên là không nhỏ.
Ánh mắt của Dung Khanh dừng trên đũng quần của Chúc Vưu một lúc, rồi dời đi ngay lập tức.
Khi định thần lại, hai má nàng hơi nóng lên, trong lòng có chút ảo não, vừa rồi nàng nghĩ cái gì, nàng lại có thể ước lượng kích thước dương vật của nam nhân này.
Sao nàng có thể sinh ra một ý nghĩ đáng xấu hổ như vậy?
Kích thước dương vật của hắn đâu có liên quan gì đến nàng?
Bởi vì trong lòng có chút tức giận, lực xoa bóp của Dung Khanh đột nhiên tăng, biên độ xoa bóp của bàn tay nhỏ cũng lớn hơn rất nhiều.
Lúc xoa xuống dưới sơ ý biên độ quá lớn, bàn tay nhỏ của nàng xẹt qua quần lót, ấn lên côn thịt nửa mềm.
"Hừm ..." Chúc Vưu cắn răng rên rỉ.
Dung Khanh nhất thời ngay ngẩn cả người, đồng tử phóng đại, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, bàn tay nhỏ vẫn đang ấn lên dương vật to lớn của nam nhân, thậm chí còn quên dời đi.
Dương vật bị kích thích, dần dần phồng ra to hơn, từ từ lấp đầy hai tay nhỏ của Dung Khanh.
Nhiệt độ nóng như thiêu đốt truyền đến lòng bàn tay mềm mại của nàng qua lớp quần mỏng, dương vật trở nên thẳng cứng, gân xanh nổi lên, thậm chí còn run rẩy hai cái.
"A ... cái này ... cái này ..." Dung Khanh cuối cùng cũng có phản ứng, lập tức rút bàn tay nhỏ của mình lại, nàng sợ tới mức liên tục lùi về phía sau, chỉ vào cái lều nhô cao giữa quần của Chúc Vưu, nói không nên lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hơi thở của Chúc Vưu rối loạn, ánh mắt rửa lửa nhìn chằm chằm Dung Khanh, hắn chỉ muốn dụ dỗ nàng chạm vào cơ thể, không ngờ nàng lại trực tiếp cầm mệnh căn tử của hắn.
"Tiểu Ngũ, sao ngươi ấn chỗ này một cái, chỗ đó của ta lại đau dữ dội vậy? Chẳng lẽ cũng là bị thương lúc ngã, mau lấy ít thuốc xoa giúp ta đi."
Hắn thì thầm với nàng, giọng nói khàn khàn, đè nén thở dốc, có vài phần mê hoặc nhân tâm.
“Ta… ta không cố ý.” Dung Khanh đỏ mặt xấu hổ, nàng lắp bắp nói: “Cái này… cái này không xoa thuốc được, ngươi mau làm nó mềm xuống, đừng để nó dựng đứng là được.”
“Làm thế nào để nó mềm xuống?” Chúc Vưu nhìn về phía Dung Khanh, mắt phượng hẹp dài ẩn chứa tia sáng sâu lắng, hắn làm ra vẻ như không biết gì cả.
Dung Khanh nóng nảy mặt đỏ bừng, nam nhân này sao lại hỏi nàng vấn đề này?
Hắn cũng đã lớn, hắn không biết thật hay là không biết giả?
Thấy Chúc Vưu mở to đôi mắt đen trong suốt nhìn mình chằm chằm, Dung Khanh bất lực, nàng che mặt, nói nhỏ: "Dùng tay sờ, sờ lâu một chút, nó sẽ mềm ra."
Chúc Vưu nghe vậy kéo ra dây quần, ‘ba’ một tiếng, nhục côn to dài liền bật ra đập lên cái bụng rắn chắc của hắn.
"A ... ngươi... ngươi..." Dung Khanh nhanh chóng xoay người, tuy tốc độ có phần nhanh, nhưng nàng vẫn nhìn rõ ràng dương vật to dài của nam nhân.
Căn kia khá hùng vĩ rắn chắn, to và dài, cỡ mà nàng không thể nắm lấy bằng một tay.
“Sao ngươi có thể cởi quần trước mặt ta?” Nàng giận dữ mắng.
Chúc Vưu nhẹ nắm lấy dương vật sưng to phát đau của mình, nhỏ giọng nói: "Tiểu Ngũ, thứ này của ta đau quá, gấp đợi được ra ngoài hít thở không khí."
Ngón tay thon dài trắng nõn nắm lấy dương căn to lớn, nhẹ nhàng vuốt ve, Chúc Vưu dùng ngón tay cái sờ lên mã mắt, chất lỏng trong suốt chảy ra.
"Ưm ... ưm ..." Đôi môi mỏng của nam nhân tràn ra tiếng rên gợi cảm.
Đôi mắt phượng hẹp dài chứa đầy dục vọng mãnh liệt, hắn nhìn hình dáng nhỏ nhắn của Dung Khanh, thì thào dụ dỗ: “Tiểu Ngũ…ngươi quay đầu lại nhìn xem...là sờ như thế này sao?”
____ hết chương 47 ___
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook