Đồ Chơi Của Tổng Tài (Đồ Chơi Của Tổng Giám Đốc)
-
Chương 148
Hạ Cảnh Điềm từ chỗ Tiểu Ngữ đi ra, cũng không có trực tiếp rời khỏi thành phố, mà là thuê xe đi tới một khách sạn, trốn vào một phòng, vứt xuống hành lý xong nàng chỉ cảm thấy một cổ lãnh ý đánh tới, cả người cứ ngơ ngẩn ngồi ở trên giường, nhìn qua ngoài cửa sổ ngọn đèn đường sáng lạn, Hạ Cảnh Điềm lần đầu cảm thấy lòng không biết thực sự nên làm gì.
Lời nói của Kỷ Vĩ Thần cứ vang ở bên tai Hạ Cảnh Điềm, nếu có người nào dùng đứa con uy hiếp hắn lấy, đó là không có khả năng, hắn chỉ thích phụ nữ thông minh. Đây chính là câu trả lời của hắn, dùng đứa con uy hiếp, đó là không có khả năng, lời nói cỡ nào như chém đinh chặt sắt, cỡ nào đả thương người, Hạ Cảnh Điềm trong lòng cũng thấy lạnh, nàng muốn đứa bé này, cũng tuyệt đối sẽ không cần cầu hắn lấy nàng, hãy yên tâm đi.
Vuốt ve bụng vẫn còn trơn nhẵn, Hạ Cảnh Điềm ngồi ở bờ giường, yên tĩnh nghỉ ngơi.
Một chiếc xe màu đen vội vã chạy trên đường, Kỷ Vĩ Thần một tay cầm điện thoại, một tay dồn dập nắm tay lái, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn khắp dòng người trên phố, hắn rất muốn từ trong những người kia nhìn thấy hình bóng của nàng, chết tiệt, vì cái gì muốn trốn hắn? Vì cái gì không dám gặp hắn?
Xe chạy trên đường một hồi lâu, Kỷ Vĩ Thần mới buông tha trở lại biệt thự, hắn biết rõ, Hạ Cảnh Điềm đã trốn không muốn gặp hắn, thì nhất định sẽ không gặp hắn, trở lại biệt thự yên lặng, Kỷ Vĩ Thần mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha, lần đầu không cách nào khống chế suy nghĩ của mình, một ít hỗn loạn cũng nhuốm lên, vì cái gì nàng muốn chạy trốn? Vì cái gì nàng không dám đối mặt hắn? Còn có một vấn đề trọng yếu hơn, hắn chợt nghĩ, đứa con trong bụng Hạ Cảnh Điềm có phải là của hắn? Chết tiệt, chỉ cần vừa nghĩ tới nàng mang con của người, hắn đã muốn nổi giận, những vấn đề này như sương mù làm lòng hắn phức tạp.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Cảnh Điềm sợ Kỷ Vĩ Thần tra ra nơi nàng đi, nàng trực tiếp ngồi xe lửa, liên lạc đến nơi ở của Lâm Lâm, nàng đi thẳng đến đó, nàng bây giờ, không dám về nhà, sợ cha mẹ sẽ lo lắng, tuy vấn đề này sớm muộn cũng phải đối mặt, nhưng nàng nghĩ muộn một chút sẽ nói cho người nhà biết.
Mà ngày hôm sau, Tiểu Ngữ cùng A Nhã đồng thời bị Kỷ Vĩ Thần gọi lên phòng làm việc, đối mặt Kỷ Vĩ Thần gương mặt lạnh băng, hai trợ lý nhỏ sợ xanh mặt rồi, cuối cùng, Kỷ Vĩ Thần câu nói đầu tiên lại làm cho họ cảm thấy nhẹ nhõm, dặn dò rằng, chỉ cần có tin tức của Hạ Cảnh Điềm nhất định phải nói cho hắn biết.
Lúc hai trợ lý đi ra khỏi phòng như muốn chạy trốn, thì Kỷ Vĩ Thần đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề, lập tức gọi lại họ , “Chờ một chút. . . . . .”
“Kỷ tổng còn có chuyện gì sao?” Tiểu Ngữ run rẩy hỏi, trời ạ, họ chỉ là trợ lý nhỏ nhoi, họ cái gì cũng không biết a!
“Hạ Cảnh Điềm cùng các người nếu thật là bạn tốt, chắc hẳn cô ấy nhất định nói qua cho các cô biết, đứa bé trong bụng là của ai chứ!” Kỷ Vĩ Thần nói xong câu đó, ánh mắt thẳng quét đến hai người, mang theo bức bách hỏi.
Tiểu Ngữ cùng A Nhã lần này lại rất ăn ý với nhau, cùng lắc đầu, “Không có, Hạ Cảnh Điềm cũng không nói ai là cha đứa bé.”
Cái này trả lời, làm cho Kỷ Vĩ Thần hoài nghi chau lại lông mày, hắn nói giọng khàn khàn, “Các cô và cô ấy quen than như vậy, vậy các cô có nghĩ đến ai sẽ có khả năng là cha đứa bé?”
Tiểu Ngữ cùng A Nhã đều hơi kinh ngạc, Tiểu Ngữ cà lăm lên tiếng, “Cái này. . . . . . Cái này. . . . . . Khó mà nói.” Trời ạ! Các nàng chắc là nhanh chống đỡ không được .
“Các cô đi ra ngoài đi!” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt ra lệnh, đau đầu liền nổi lên, lần đầu tiên trong đời, hắn phát hiện mình thật không biết gì cả, đối mặt thương trường, hắn đều thành thạo, một tay khống chế, lại duy chỉ có đối với cô gái này lại thúc thủ vô sách, cho dù thân phận cao tới đâu, địa vị như thế nào, trước mặt nàng, hắn y nguyên không cảm giác có bất kỳ ưu thế nào, mỗi khi nhớ tới những cảm giác này, hắn luôn luôn có một loại căm tức không hiểu.
Sau khi Tiểu Ngữ cùng A Nhã đi ra ngoài, ngoài cửa truyền đến gõ nhẹ, Lâm Đào trong tay cầm một phần báo chí đến gần, đặt ở trước mặt hắn, trên mặt lộ ra nụ cười mà như không cười, có chút thần bí mập mờ, khóe mắt có ý tứ cười trộm, giọng điệu nhẹ nhàng nói, “Kỷ tổng, ngài xem cái này một chút.”
Kỷ Vĩ Thần vốn là đã đủ bực bội, đôi mắt không vui liếc nhìn Lâm Đào có chút thần bí cười cười, tiện tay quơ lấy tờ báo nhìn, bỗng dưng, khi ánh mắt chạm đến ảnh chụp trên đó, thì cả người hắn khẽ giật mình, chỉ thấy trên báo chí ảnh chụp là hắn cùng Hạ Cảnh Điềm lúc đi siêu thị, trong đó có hình ảnh họ đi từ xe xuống, Kỷ Vĩ Thần cầm hai túi to cùng Hạ Cảnh Điềm thân mật vào xe, mà trên báo chí tiêu đề viết càng mập mờ, “Người tình mới của tổng giám đốc Kỷ thị – Kỷ Vĩ Thần ?”. Mà ở một bên, trong đó lại vieeys kỹ càng nói hắn đã từng cùng Trình Thủy Tâm qua lại, sau đó, lớn mật suy đoán do có sự tồn tại của Hạ Cảnh Điềm, nên đôi tình nhân không còn mặn nồng như trước? Kỷ Vĩ Thần rất ít có chuyện xấu đăng báo, lần này, chắc chắn có một giai thoại mới về hắn.
Kỷ Vĩ Thần mày kiếm nhíu chặt, bình tĩnh buông ra tờ báo, nội dung bên trong hắn căn bản không có hứng thú xem, làm cho hắn muốn nhìn duy nhất chính là nụ cười của Hạ Cảnh Điềm, khó được ngắm lại khoảnh khắc hai người bọn họ cùng một chỗ vui vẻ như thế này, Hạ Cảnh Điềm trên mặt nụ cười hạnh phúc, Kỷ Vĩ Thần nhìn một hồi lâu, mới nhớ ra Lâm Đào còn đứng ở một bên, lập tức thu lại độ cong ở khóe môi, lên tiếng nói, “Anh ra ngoài trước đi!”
Lâm Đào nhẹ gật đầu, xoay người ra khỏi , nhưng vừa xoay người, hắn không khỏi kinh ngạc, a, không thể tưởng được Kỷ tổng lạnh lùng tàn khốc từ trước đến giờ cũng có ngày này a! Ngẫm lại, vị Hạ tiểu thư kia xác thực rất đặc biệt, hơn nữa, hắn rất muốn nói, trên tấm ảnh hai người xác thực rất xứng đôi a!
Kỷ Vĩ Thần lại một lần nữa cầm lấy ảnh chụp, như có điều suy nghĩ , trên tấm ảnh, Hạ Cảnh Điềm nụ cười ngọt ngào trên khóe môi cứ động lại trong óc.
Ngày này, tựa hồ cứ như vậy bình tĩnh mà trôi qua, Kỷ Vĩ Thần cần phải sửa sang lại suy nghĩ, mà Hạ Cảnh Điềm đã đi đến nơi nàng muốn đến, nhưng, nhìn Kỷ Vĩ Thần dường như bình tĩnh thế, mà ai có thể hiểu được trong lòng hắn giờ đây rất lo lắng? Hạ Cảnh Điềm đã hoàn toàn làm rối loạn suy nghĩ của hắn.
Ngày hôm sau, ở cùng một thời gian, Lâm Đào lại một lần nữa cầm lên tờ báo, nhưng lúc này đây, trên mặt hắn lại xuất hiện vẻ sầu lo, hắn buổi sáng hôm nay khi thấy tiêu đề tờ báo liền kinh ngạc hết nửa ngày, đơn giản là nó mang tính chất quá xuyên tạc, “Tổng giám đốc tập đoàn Đỗ thị – Đỗ Thiên Trạch cùng tổng giám đốc Kỷ thị – Kỷ Vĩ Thần là thương địch hay là tình địch?” Sau đó, trên báo chí thì xuất hiện, hình ảnh Hạ Cảnh Điềm đã từng cùng Đỗ Thiên Trạch ôm nhau khiêu vũ.
Lời nói chanh chua mang ngòi nổ lớn, đều là thủ đoạn của các tờ báo giải trí, mà mới ngày hôm qua, hình ảnh của Kỷ Vĩ Thần cùng Hạ Cảnh Điềm vừa bị đăng báo, thì có người lập tức nhảy ra lấy hình Hạ Cảnh Điềm đã từng cùng Đỗ Thiên Trạch bên nhau đem ra xác minh, cuối cùng, nhất trí xác định hai cô gái trong ảnh là cùng một người, cái này không khỏi làm cho giới báo giải trí hưng phấn, mỗi báo viết lại khác nhau một chút, có ba bốn phiên bản, mà ngay cả Đỗ Thiên Trạch đang trốn ở Los Angeles cũng bị phanh phui đi ra, tất cả đều đang suy đoán, Đỗ Thiên Trạch rời đi có phải là cùng Kỷ Vĩ Thần có liên quan? Bị từ chối tình cảm, hay là vì tình địch quá mạnh mẽ?
Trong đó, để cho họ bàn tán nhiều nhất chính là nữ nhân vật chính của câu chuyện, rốt cuộc là lai lịch ra sao? Vì cái gì dẫn tới hai vị đại tổng giám đốc vì cô mà điên cuồng? Đỗ Thiên Trạch ra nước ngoài là một minh chứng cho việc bị từ chối tình cảm, mà người trước đây chỉ lo làm việc, đấu tranh trên thương trường không nói đến tình cảm như Kỷ Vĩ Thần, lại có thể xách túi thức ăn cho một phụ nữ cũng trở thành chủ đề nóng hổi, đã có người muốn truy tìm gia thế bối cảnh của Hạ Cảnh Điềm.
Lâm Đào khi nhìn thấy tin tức này, thực sự có thể nói là kinh ngạc, cho nên, sau khi lo lắng hắn vẫn đem tờ báo đưa cho Kỷ Vĩ Thần, Kỷ Vĩ Thần đang xử lý các hạng mục kinh doanh, cũng bởi vì Hạ Cảnh Điềm rời đi, làm cho hắn trì hoãn việc trở lại Mĩ thăm mẹ, hắn đã thực sự cảm thấy bực bội cho đến khi đọc tờ báo Lâm Đào đưa đến, con ngươi đen không khỏi trầm xuống, khuôn mặt tuấn tú bỗng nhiên tối sầm lại, sắc mặt của hắn sớm đã đen một nửa, nhưng, người lý trí như hắn cũng không có làm ra động tác gì mãnh liệt, chỉ là đem tờ báo để ở một bên, có chút đau đầu nâng trán.
“Kỷ tổng. . . . . . Đối với chuyện này, ngài có muốn trả lời.” Lâm Đào có chút lo lắng lên tiếng.
Kỷ Vĩ Thần để tay xuống, “Không cần phải quản.”
“Nhưng, chuyện này có tổn hại đến danh dự! Hạ tiểu thư đáng thương cũng bị liên lụy đến.” Lâm Đào có chút đáng tiếc lên tiếng.
Kỷ Vĩ Thần ánh mắt trông về phía xa ngoài cửa sổ, kỳ thật, khi thấy tin tức này, trong lòng hắn cũng có chút bất an, bất quá, hắn cũng không quá coi trọng, trừ phi thật sự là chuyện phong lưu tình cảm.
Trong các văn phòng của Kỷ thị, tất cả đều đang bàn luận, bởi vì Hạ Cảnh Điềm đã từng làm việc ở đây, cho nên, phần này báo chí vừa ra, trên cơ bản mọi người đều nhận ra nàng, khi thấy hình ảnh nàng cùng Kỷ Vĩ Thần trên báo, tất cả nữ nhân viên đều lộ ra hâm mộ, nhưng cũng có một ít lời nói ganh tỵ, rất nhanh có người hoài nghi, Hạ Cảnh Điềm sở dĩ có thể làm vị trí trợ lý của tổng giám đốc tiền nhiệm (là Kỷ Vĩ Hào đó các bạn), có phải là vì có quan hệ cùng Kỷ Vĩ Thần? Nói đến đây, rất nhiều nữ nhân viên đều lộ ra ánh mắt hèn mọn, một ít lời nói không chịu nổi tuôn ra, mà sự tồn tại của Đỗ Thiên Trạch trong mối quan hệ tay ba này cũng làm không ít người đố kỵ cùng bất mãn, tất cả đều đang cười lạnh, Hạ Cảnh Điềm có sức quyến rũ gì có thể gây tổn thương cho đến Đỗ Thiên Trạch? Mà Đỗ Thiên Trạch đang ở nước ngoài thực sự là vì thất tình mà trốn tránh? Bởi vậy, điều này làm cho Tiểu Ngữ cùng A Nhã cũng thành mục tiêu bị ép hỏi, bởi vì rất nhiều người biết rõ họ cùng Hạ Cảnh Điềm quan hệ rất tốt.
Thời gian tờ báo này được đăng, đã gây nên chấn động lớn ở tầng lớp thượng lưu của xã hội, vì Đỗ Thiên Trạch cùng Kỷ Vĩ Thần là hai người trẻ tuổi bản lĩnh trên thương trường, cho nên cuộc sống riêng tư của bọn họ cũng rất được chú ý.
Thời điểm này, Hạ Cảnh Điềm đã đến chỗ Lâm Lâm, bởi vì Lâm Lâm vừa mới kết hôn mà ông xã đã bị phái đến nước ngoài công tác ba tháng, điều này làm cho Lâm Lâm rất là bất mãn, nhưng cũng đành chịu, công tác luôn có thật nhiều chỗ bất đắc dĩ, hôm nay, Hạ Cảnh Điềm có thể tới, đối với cô mà nói, coi như là chuyện an ủi rồi, chí ít có người bạn, mà Lâm Lâm cũng mới mang thai, hai người có thể có cùng chủ đề để bàn luận.
Vừa đến ngày đầu tiên, Hạ Cảnh Điềm còn không có dám nói cho cô biết mình đang mang thai, chỉ đến khi đang ăn cơm tối, Hạ Cảnh Điềm đột nhiên nôn khan đưa tới Lâm Lâm hoài nghi, Hạ Cảnh Điềm mới bất đắc dĩ nói chuyện của mình, cái này làm cho Lâm Lâm sợ và kinh ngạc khôn cùng, phải biết rằng, Hạ Cảnh Điềm trong mắt cô vẫn luôn là cô gái ngoan ngoãn phong kiến một chút! Càng làm cho cô kinh ngạc chính là, cha đứa bé dĩ nhiên là. . . . . . Kỷ Vĩ Thần – tổng giám đốc Kỷ thị? Là một người rất được ao ước?
Kỷ Vĩ Thần nghiễm nhiên thành nhân vật mà bất cứ cô gái hiện đại nào cũng muốn được đến, hắn giàu có lại đẹp trai, tính khí trầm ổn, không hoa tâm phong lưu( đương nhiên là bởi vì Kỷ Vĩ Thần đã xử lý vô cùng tốt các chuyện phong lưu của hắn), lại có hấp dẫn của người đàn ông thành thục càng làm cho phụ nữ mê muội.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . . Cậu được đấy, thậm chí ngay cả Kỷ tổng cũng có thể quyến rũ được, thật sự là xem thường cậu rồi!” Lâm Lâm ở một bên kinh ngạc lên tiếng.
“Cậu thấy mình vậy vui lắm sao?” Hạ Cảnh Điềm ngược lại không có vui sướng như Lâm Lâm, nhướng mày, vẻ mặt đầy tâm sự, nàng luôn luôn có cảm giác bất an, giống như có chuyện gì sắp xảy ra.
Lâm Lâm nhướng mày, tức giận lên tiếng nói, “Này , Cảnh Điềm, cậu đại ngốc a! Có con chẳng khác nào có tài phú, nói không chừng đứa bé trong bụng cậu sẽ là người thừa kế tương lai của Kỷ thị.”
“Mình chưa từng có nghĩ tới những chuyện này, chỉ nghĩ đem con sinh ra an toàn”. Hạ Cảnh Điềm nhếch miệng, hôm nay, nàng thầm nghĩ bảo vệ được đứa con trong bụng bình an là tốt rồi, có thể là từ sự biến hóa trong thời gian mang thai, làm cho nàng phát huy cực hạn tình thương của người mẹ, tuy thai còn nhỏ, nàng lại cảm thấy hô hấp của nó, cảm giác được một tính mạng thần kỳ đang thành hình.
“Kỷ Vĩ Thần biết rõ chuyện này không?” Lâm Lâm thấp giọng hỏi, Hạ Cảnh Điềm có vẻ không vui làm cho nàng trầm xuống cảm xúc kích động.
“Biết.” Hạ Cảnh Điềm gật gật đầu, rầu rĩ mở miệng.
“Vậy anh ta không có nói là muốn phụ trách cái gì sao? Ít nhất nên xử lý như thế nào a! Hẳn là tìm cho cậu một căn nhà…!”
Hạ Cảnh Điềm cắn môi dưới, có chút chế giễu lên tiếng, “Anh ta có thể sẽ không cần đứa con này.” Nhớ tới Kỷ Vĩ Thần lời nói tuyệt tình, khiến cho Hạ Cảnh Điềm cảm thấy toàn thân lạnh như băng.
“Cái gì? Hắn ta tàn nhẫn như vậy? Ngay cả cốt nhục của mình cũng không muốn?” Lâm Lâm tức giận lên tiếng, có thể là đồng dạng đang có thai, đối với người không chịu trách nhiệm cảm thấy căm hận.
Một đêm này, Hạ Cảnh Điềm an ổn ngủ trong phòng Lâm Lâm, cũng đang nửa đêm, bị một ác mộng làm toàn thân đổ mồ hôi lạnh, trong mộng, nàng thấy Kỷ Vĩ Thần lôi kéo nàng đi bệnh viện, mơ tới nhiều loại dụng cụ y khoa lạnh băng, đang hướng tới bụng của nàng, lúc này nàng thức giấc, đánh thức cả Lâm Lâm.
Chứng kiến Hạ Cảnh Điềm trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Lâm Lâm lập tức sáng tỏ, ân cần nói, “Sao vậy? Gặp ác mộng?”
Hạ Cảnh Điềm ôm đầu gối nhẹ nhàng mà gật gật đầu, Lâm Lâm thấy bạn mình bị dọa đến mặt tái nhợt, tức giận lên tiếng nói, “Cảnh Điềm, đừng nghĩ nhiều như vậy, con là của cậu, nếu như Kỷ Vĩ Thần tìm đến, cậu hãy cùng hắn nói, con không phải là của hắn, xem hắn như thế nào? Loại đàn ông tuyệt tình như vậy có cái gì lưu luyến .”
Lâm Lâm tùy tiện một câu, lại làm cho Hạ Cảnh Điềm run mạnh, cái gì? con không phải của hắn? Có thể không? Có thể như vậy lừa gạt hắn không?
Lời nói của Kỷ Vĩ Thần cứ vang ở bên tai Hạ Cảnh Điềm, nếu có người nào dùng đứa con uy hiếp hắn lấy, đó là không có khả năng, hắn chỉ thích phụ nữ thông minh. Đây chính là câu trả lời của hắn, dùng đứa con uy hiếp, đó là không có khả năng, lời nói cỡ nào như chém đinh chặt sắt, cỡ nào đả thương người, Hạ Cảnh Điềm trong lòng cũng thấy lạnh, nàng muốn đứa bé này, cũng tuyệt đối sẽ không cần cầu hắn lấy nàng, hãy yên tâm đi.
Vuốt ve bụng vẫn còn trơn nhẵn, Hạ Cảnh Điềm ngồi ở bờ giường, yên tĩnh nghỉ ngơi.
Một chiếc xe màu đen vội vã chạy trên đường, Kỷ Vĩ Thần một tay cầm điện thoại, một tay dồn dập nắm tay lái, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn khắp dòng người trên phố, hắn rất muốn từ trong những người kia nhìn thấy hình bóng của nàng, chết tiệt, vì cái gì muốn trốn hắn? Vì cái gì không dám gặp hắn?
Xe chạy trên đường một hồi lâu, Kỷ Vĩ Thần mới buông tha trở lại biệt thự, hắn biết rõ, Hạ Cảnh Điềm đã trốn không muốn gặp hắn, thì nhất định sẽ không gặp hắn, trở lại biệt thự yên lặng, Kỷ Vĩ Thần mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha, lần đầu không cách nào khống chế suy nghĩ của mình, một ít hỗn loạn cũng nhuốm lên, vì cái gì nàng muốn chạy trốn? Vì cái gì nàng không dám đối mặt hắn? Còn có một vấn đề trọng yếu hơn, hắn chợt nghĩ, đứa con trong bụng Hạ Cảnh Điềm có phải là của hắn? Chết tiệt, chỉ cần vừa nghĩ tới nàng mang con của người, hắn đã muốn nổi giận, những vấn đề này như sương mù làm lòng hắn phức tạp.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Cảnh Điềm sợ Kỷ Vĩ Thần tra ra nơi nàng đi, nàng trực tiếp ngồi xe lửa, liên lạc đến nơi ở của Lâm Lâm, nàng đi thẳng đến đó, nàng bây giờ, không dám về nhà, sợ cha mẹ sẽ lo lắng, tuy vấn đề này sớm muộn cũng phải đối mặt, nhưng nàng nghĩ muộn một chút sẽ nói cho người nhà biết.
Mà ngày hôm sau, Tiểu Ngữ cùng A Nhã đồng thời bị Kỷ Vĩ Thần gọi lên phòng làm việc, đối mặt Kỷ Vĩ Thần gương mặt lạnh băng, hai trợ lý nhỏ sợ xanh mặt rồi, cuối cùng, Kỷ Vĩ Thần câu nói đầu tiên lại làm cho họ cảm thấy nhẹ nhõm, dặn dò rằng, chỉ cần có tin tức của Hạ Cảnh Điềm nhất định phải nói cho hắn biết.
Lúc hai trợ lý đi ra khỏi phòng như muốn chạy trốn, thì Kỷ Vĩ Thần đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề, lập tức gọi lại họ , “Chờ một chút. . . . . .”
“Kỷ tổng còn có chuyện gì sao?” Tiểu Ngữ run rẩy hỏi, trời ạ, họ chỉ là trợ lý nhỏ nhoi, họ cái gì cũng không biết a!
“Hạ Cảnh Điềm cùng các người nếu thật là bạn tốt, chắc hẳn cô ấy nhất định nói qua cho các cô biết, đứa bé trong bụng là của ai chứ!” Kỷ Vĩ Thần nói xong câu đó, ánh mắt thẳng quét đến hai người, mang theo bức bách hỏi.
Tiểu Ngữ cùng A Nhã lần này lại rất ăn ý với nhau, cùng lắc đầu, “Không có, Hạ Cảnh Điềm cũng không nói ai là cha đứa bé.”
Cái này trả lời, làm cho Kỷ Vĩ Thần hoài nghi chau lại lông mày, hắn nói giọng khàn khàn, “Các cô và cô ấy quen than như vậy, vậy các cô có nghĩ đến ai sẽ có khả năng là cha đứa bé?”
Tiểu Ngữ cùng A Nhã đều hơi kinh ngạc, Tiểu Ngữ cà lăm lên tiếng, “Cái này. . . . . . Cái này. . . . . . Khó mà nói.” Trời ạ! Các nàng chắc là nhanh chống đỡ không được .
“Các cô đi ra ngoài đi!” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt ra lệnh, đau đầu liền nổi lên, lần đầu tiên trong đời, hắn phát hiện mình thật không biết gì cả, đối mặt thương trường, hắn đều thành thạo, một tay khống chế, lại duy chỉ có đối với cô gái này lại thúc thủ vô sách, cho dù thân phận cao tới đâu, địa vị như thế nào, trước mặt nàng, hắn y nguyên không cảm giác có bất kỳ ưu thế nào, mỗi khi nhớ tới những cảm giác này, hắn luôn luôn có một loại căm tức không hiểu.
Sau khi Tiểu Ngữ cùng A Nhã đi ra ngoài, ngoài cửa truyền đến gõ nhẹ, Lâm Đào trong tay cầm một phần báo chí đến gần, đặt ở trước mặt hắn, trên mặt lộ ra nụ cười mà như không cười, có chút thần bí mập mờ, khóe mắt có ý tứ cười trộm, giọng điệu nhẹ nhàng nói, “Kỷ tổng, ngài xem cái này một chút.”
Kỷ Vĩ Thần vốn là đã đủ bực bội, đôi mắt không vui liếc nhìn Lâm Đào có chút thần bí cười cười, tiện tay quơ lấy tờ báo nhìn, bỗng dưng, khi ánh mắt chạm đến ảnh chụp trên đó, thì cả người hắn khẽ giật mình, chỉ thấy trên báo chí ảnh chụp là hắn cùng Hạ Cảnh Điềm lúc đi siêu thị, trong đó có hình ảnh họ đi từ xe xuống, Kỷ Vĩ Thần cầm hai túi to cùng Hạ Cảnh Điềm thân mật vào xe, mà trên báo chí tiêu đề viết càng mập mờ, “Người tình mới của tổng giám đốc Kỷ thị – Kỷ Vĩ Thần ?”. Mà ở một bên, trong đó lại vieeys kỹ càng nói hắn đã từng cùng Trình Thủy Tâm qua lại, sau đó, lớn mật suy đoán do có sự tồn tại của Hạ Cảnh Điềm, nên đôi tình nhân không còn mặn nồng như trước? Kỷ Vĩ Thần rất ít có chuyện xấu đăng báo, lần này, chắc chắn có một giai thoại mới về hắn.
Kỷ Vĩ Thần mày kiếm nhíu chặt, bình tĩnh buông ra tờ báo, nội dung bên trong hắn căn bản không có hứng thú xem, làm cho hắn muốn nhìn duy nhất chính là nụ cười của Hạ Cảnh Điềm, khó được ngắm lại khoảnh khắc hai người bọn họ cùng một chỗ vui vẻ như thế này, Hạ Cảnh Điềm trên mặt nụ cười hạnh phúc, Kỷ Vĩ Thần nhìn một hồi lâu, mới nhớ ra Lâm Đào còn đứng ở một bên, lập tức thu lại độ cong ở khóe môi, lên tiếng nói, “Anh ra ngoài trước đi!”
Lâm Đào nhẹ gật đầu, xoay người ra khỏi , nhưng vừa xoay người, hắn không khỏi kinh ngạc, a, không thể tưởng được Kỷ tổng lạnh lùng tàn khốc từ trước đến giờ cũng có ngày này a! Ngẫm lại, vị Hạ tiểu thư kia xác thực rất đặc biệt, hơn nữa, hắn rất muốn nói, trên tấm ảnh hai người xác thực rất xứng đôi a!
Kỷ Vĩ Thần lại một lần nữa cầm lấy ảnh chụp, như có điều suy nghĩ , trên tấm ảnh, Hạ Cảnh Điềm nụ cười ngọt ngào trên khóe môi cứ động lại trong óc.
Ngày này, tựa hồ cứ như vậy bình tĩnh mà trôi qua, Kỷ Vĩ Thần cần phải sửa sang lại suy nghĩ, mà Hạ Cảnh Điềm đã đi đến nơi nàng muốn đến, nhưng, nhìn Kỷ Vĩ Thần dường như bình tĩnh thế, mà ai có thể hiểu được trong lòng hắn giờ đây rất lo lắng? Hạ Cảnh Điềm đã hoàn toàn làm rối loạn suy nghĩ của hắn.
Ngày hôm sau, ở cùng một thời gian, Lâm Đào lại một lần nữa cầm lên tờ báo, nhưng lúc này đây, trên mặt hắn lại xuất hiện vẻ sầu lo, hắn buổi sáng hôm nay khi thấy tiêu đề tờ báo liền kinh ngạc hết nửa ngày, đơn giản là nó mang tính chất quá xuyên tạc, “Tổng giám đốc tập đoàn Đỗ thị – Đỗ Thiên Trạch cùng tổng giám đốc Kỷ thị – Kỷ Vĩ Thần là thương địch hay là tình địch?” Sau đó, trên báo chí thì xuất hiện, hình ảnh Hạ Cảnh Điềm đã từng cùng Đỗ Thiên Trạch ôm nhau khiêu vũ.
Lời nói chanh chua mang ngòi nổ lớn, đều là thủ đoạn của các tờ báo giải trí, mà mới ngày hôm qua, hình ảnh của Kỷ Vĩ Thần cùng Hạ Cảnh Điềm vừa bị đăng báo, thì có người lập tức nhảy ra lấy hình Hạ Cảnh Điềm đã từng cùng Đỗ Thiên Trạch bên nhau đem ra xác minh, cuối cùng, nhất trí xác định hai cô gái trong ảnh là cùng một người, cái này không khỏi làm cho giới báo giải trí hưng phấn, mỗi báo viết lại khác nhau một chút, có ba bốn phiên bản, mà ngay cả Đỗ Thiên Trạch đang trốn ở Los Angeles cũng bị phanh phui đi ra, tất cả đều đang suy đoán, Đỗ Thiên Trạch rời đi có phải là cùng Kỷ Vĩ Thần có liên quan? Bị từ chối tình cảm, hay là vì tình địch quá mạnh mẽ?
Trong đó, để cho họ bàn tán nhiều nhất chính là nữ nhân vật chính của câu chuyện, rốt cuộc là lai lịch ra sao? Vì cái gì dẫn tới hai vị đại tổng giám đốc vì cô mà điên cuồng? Đỗ Thiên Trạch ra nước ngoài là một minh chứng cho việc bị từ chối tình cảm, mà người trước đây chỉ lo làm việc, đấu tranh trên thương trường không nói đến tình cảm như Kỷ Vĩ Thần, lại có thể xách túi thức ăn cho một phụ nữ cũng trở thành chủ đề nóng hổi, đã có người muốn truy tìm gia thế bối cảnh của Hạ Cảnh Điềm.
Lâm Đào khi nhìn thấy tin tức này, thực sự có thể nói là kinh ngạc, cho nên, sau khi lo lắng hắn vẫn đem tờ báo đưa cho Kỷ Vĩ Thần, Kỷ Vĩ Thần đang xử lý các hạng mục kinh doanh, cũng bởi vì Hạ Cảnh Điềm rời đi, làm cho hắn trì hoãn việc trở lại Mĩ thăm mẹ, hắn đã thực sự cảm thấy bực bội cho đến khi đọc tờ báo Lâm Đào đưa đến, con ngươi đen không khỏi trầm xuống, khuôn mặt tuấn tú bỗng nhiên tối sầm lại, sắc mặt của hắn sớm đã đen một nửa, nhưng, người lý trí như hắn cũng không có làm ra động tác gì mãnh liệt, chỉ là đem tờ báo để ở một bên, có chút đau đầu nâng trán.
“Kỷ tổng. . . . . . Đối với chuyện này, ngài có muốn trả lời.” Lâm Đào có chút lo lắng lên tiếng.
Kỷ Vĩ Thần để tay xuống, “Không cần phải quản.”
“Nhưng, chuyện này có tổn hại đến danh dự! Hạ tiểu thư đáng thương cũng bị liên lụy đến.” Lâm Đào có chút đáng tiếc lên tiếng.
Kỷ Vĩ Thần ánh mắt trông về phía xa ngoài cửa sổ, kỳ thật, khi thấy tin tức này, trong lòng hắn cũng có chút bất an, bất quá, hắn cũng không quá coi trọng, trừ phi thật sự là chuyện phong lưu tình cảm.
Trong các văn phòng của Kỷ thị, tất cả đều đang bàn luận, bởi vì Hạ Cảnh Điềm đã từng làm việc ở đây, cho nên, phần này báo chí vừa ra, trên cơ bản mọi người đều nhận ra nàng, khi thấy hình ảnh nàng cùng Kỷ Vĩ Thần trên báo, tất cả nữ nhân viên đều lộ ra hâm mộ, nhưng cũng có một ít lời nói ganh tỵ, rất nhanh có người hoài nghi, Hạ Cảnh Điềm sở dĩ có thể làm vị trí trợ lý của tổng giám đốc tiền nhiệm (là Kỷ Vĩ Hào đó các bạn), có phải là vì có quan hệ cùng Kỷ Vĩ Thần? Nói đến đây, rất nhiều nữ nhân viên đều lộ ra ánh mắt hèn mọn, một ít lời nói không chịu nổi tuôn ra, mà sự tồn tại của Đỗ Thiên Trạch trong mối quan hệ tay ba này cũng làm không ít người đố kỵ cùng bất mãn, tất cả đều đang cười lạnh, Hạ Cảnh Điềm có sức quyến rũ gì có thể gây tổn thương cho đến Đỗ Thiên Trạch? Mà Đỗ Thiên Trạch đang ở nước ngoài thực sự là vì thất tình mà trốn tránh? Bởi vậy, điều này làm cho Tiểu Ngữ cùng A Nhã cũng thành mục tiêu bị ép hỏi, bởi vì rất nhiều người biết rõ họ cùng Hạ Cảnh Điềm quan hệ rất tốt.
Thời gian tờ báo này được đăng, đã gây nên chấn động lớn ở tầng lớp thượng lưu của xã hội, vì Đỗ Thiên Trạch cùng Kỷ Vĩ Thần là hai người trẻ tuổi bản lĩnh trên thương trường, cho nên cuộc sống riêng tư của bọn họ cũng rất được chú ý.
Thời điểm này, Hạ Cảnh Điềm đã đến chỗ Lâm Lâm, bởi vì Lâm Lâm vừa mới kết hôn mà ông xã đã bị phái đến nước ngoài công tác ba tháng, điều này làm cho Lâm Lâm rất là bất mãn, nhưng cũng đành chịu, công tác luôn có thật nhiều chỗ bất đắc dĩ, hôm nay, Hạ Cảnh Điềm có thể tới, đối với cô mà nói, coi như là chuyện an ủi rồi, chí ít có người bạn, mà Lâm Lâm cũng mới mang thai, hai người có thể có cùng chủ đề để bàn luận.
Vừa đến ngày đầu tiên, Hạ Cảnh Điềm còn không có dám nói cho cô biết mình đang mang thai, chỉ đến khi đang ăn cơm tối, Hạ Cảnh Điềm đột nhiên nôn khan đưa tới Lâm Lâm hoài nghi, Hạ Cảnh Điềm mới bất đắc dĩ nói chuyện của mình, cái này làm cho Lâm Lâm sợ và kinh ngạc khôn cùng, phải biết rằng, Hạ Cảnh Điềm trong mắt cô vẫn luôn là cô gái ngoan ngoãn phong kiến một chút! Càng làm cho cô kinh ngạc chính là, cha đứa bé dĩ nhiên là. . . . . . Kỷ Vĩ Thần – tổng giám đốc Kỷ thị? Là một người rất được ao ước?
Kỷ Vĩ Thần nghiễm nhiên thành nhân vật mà bất cứ cô gái hiện đại nào cũng muốn được đến, hắn giàu có lại đẹp trai, tính khí trầm ổn, không hoa tâm phong lưu( đương nhiên là bởi vì Kỷ Vĩ Thần đã xử lý vô cùng tốt các chuyện phong lưu của hắn), lại có hấp dẫn của người đàn ông thành thục càng làm cho phụ nữ mê muội.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . . Cậu được đấy, thậm chí ngay cả Kỷ tổng cũng có thể quyến rũ được, thật sự là xem thường cậu rồi!” Lâm Lâm ở một bên kinh ngạc lên tiếng.
“Cậu thấy mình vậy vui lắm sao?” Hạ Cảnh Điềm ngược lại không có vui sướng như Lâm Lâm, nhướng mày, vẻ mặt đầy tâm sự, nàng luôn luôn có cảm giác bất an, giống như có chuyện gì sắp xảy ra.
Lâm Lâm nhướng mày, tức giận lên tiếng nói, “Này , Cảnh Điềm, cậu đại ngốc a! Có con chẳng khác nào có tài phú, nói không chừng đứa bé trong bụng cậu sẽ là người thừa kế tương lai của Kỷ thị.”
“Mình chưa từng có nghĩ tới những chuyện này, chỉ nghĩ đem con sinh ra an toàn”. Hạ Cảnh Điềm nhếch miệng, hôm nay, nàng thầm nghĩ bảo vệ được đứa con trong bụng bình an là tốt rồi, có thể là từ sự biến hóa trong thời gian mang thai, làm cho nàng phát huy cực hạn tình thương của người mẹ, tuy thai còn nhỏ, nàng lại cảm thấy hô hấp của nó, cảm giác được một tính mạng thần kỳ đang thành hình.
“Kỷ Vĩ Thần biết rõ chuyện này không?” Lâm Lâm thấp giọng hỏi, Hạ Cảnh Điềm có vẻ không vui làm cho nàng trầm xuống cảm xúc kích động.
“Biết.” Hạ Cảnh Điềm gật gật đầu, rầu rĩ mở miệng.
“Vậy anh ta không có nói là muốn phụ trách cái gì sao? Ít nhất nên xử lý như thế nào a! Hẳn là tìm cho cậu một căn nhà…!”
Hạ Cảnh Điềm cắn môi dưới, có chút chế giễu lên tiếng, “Anh ta có thể sẽ không cần đứa con này.” Nhớ tới Kỷ Vĩ Thần lời nói tuyệt tình, khiến cho Hạ Cảnh Điềm cảm thấy toàn thân lạnh như băng.
“Cái gì? Hắn ta tàn nhẫn như vậy? Ngay cả cốt nhục của mình cũng không muốn?” Lâm Lâm tức giận lên tiếng, có thể là đồng dạng đang có thai, đối với người không chịu trách nhiệm cảm thấy căm hận.
Một đêm này, Hạ Cảnh Điềm an ổn ngủ trong phòng Lâm Lâm, cũng đang nửa đêm, bị một ác mộng làm toàn thân đổ mồ hôi lạnh, trong mộng, nàng thấy Kỷ Vĩ Thần lôi kéo nàng đi bệnh viện, mơ tới nhiều loại dụng cụ y khoa lạnh băng, đang hướng tới bụng của nàng, lúc này nàng thức giấc, đánh thức cả Lâm Lâm.
Chứng kiến Hạ Cảnh Điềm trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Lâm Lâm lập tức sáng tỏ, ân cần nói, “Sao vậy? Gặp ác mộng?”
Hạ Cảnh Điềm ôm đầu gối nhẹ nhàng mà gật gật đầu, Lâm Lâm thấy bạn mình bị dọa đến mặt tái nhợt, tức giận lên tiếng nói, “Cảnh Điềm, đừng nghĩ nhiều như vậy, con là của cậu, nếu như Kỷ Vĩ Thần tìm đến, cậu hãy cùng hắn nói, con không phải là của hắn, xem hắn như thế nào? Loại đàn ông tuyệt tình như vậy có cái gì lưu luyến .”
Lâm Lâm tùy tiện một câu, lại làm cho Hạ Cảnh Điềm run mạnh, cái gì? con không phải của hắn? Có thể không? Có thể như vậy lừa gạt hắn không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook