[đn Hoa Thiên Cốt] Khuynh Thành Chi Truyện
-
C3: Chương 3
Khi chôn cất Hoa thúc thúc xong , ta và tiểu Cốt theo ý nguyện của người lên Mao Sơn bái sư học nghệ. Khi đến nơi thì cũng là 2 tuần sau , ta và tiểu Cốt ở đó khoảng vài ngày gì đó cũng không lên được núi . Thật ra ta có thể lên 1 cách dễ dàng nhưng còn tiểu Cốt thì...aizz....
Với lại ta cũng không muốn đảo lộn tình tiết tiểu Cốt gặp Đông Phương Úc Khanh , vì ta còn lợi dụng hắn để bảo vệ an toàn cho tiểu Cốt nữa chứ... Loay hoay vài ngày thì rốt cuộc ta và tiểu Cốt cũng gặp được được Lâm Tùy Ý đạt được sự chỉ điểm của hắn , ta và tiểu Cốt lập tức xuất phát đến Dao Ca Thành.
Đến nơi ta và tiểu Cốt đến bãi tha ma đào củ cải , sau đó dễ dàng đi vào Dị Hủ Các. Ta và tiểu Cốt đi vào nữa ngày cũng chẳng thấy có móng người. Tiểu Cốt nắm tay của ta , dắt ta đi thẳng , bàn tay của tiểu Cốt đã chảy mồ hôi lạnh . Ta nghĩ cô bé sợ nên ta đã nắm tay cô chặt hơn , ko tiếng động ủi an cô.
Tiểu Cốt hơi ngẩn ra , lắc đầu với ta xem như là đáp lại. Đi một hồi ta và tiểu Cốt đến 1 lầu các xa hoa , ta nghĩ đây có lẽ là nơi tên Đông Phương Úc Khanh đó đang ở đi , vì đây là lầu các duy nhất có đèn sáng. (Chú ý : đèn không phải là bóng đèn hay đèn pin mà là đèn cầy cũng có thể là dạ minh châu).
Đẩy cửa đi vào , ta thấy nơi đâu cũng là đầu lưỡi , máu me đầm đìa . Thiên Cốt sợ tới toàn thân đều bất động. Còn ta thì thấy chẳng sao cả , cái này còn chẳng bằng một nữa cuộc kiểm tra lòng can đảm của Nữ thần Chiến tranh dành cho ta nữa là.
Bỗng 1 tiếng cười bén nhọn vang lên , toàn thân Khuynh Thành phát ra lãnh khí làm cho người ta ko tự chủ mà run sợ muốn quỳ xuống trước cô... Khí chất bẩm sinh cao quý kiêu ngạo của 1 nữ thần đều phát ra . Chịu thôi , trừ Hoa thúc thúc và tiểu Cốt thì đối với ai cô cũng đều như vậy . Cô lập kết giới quanh thân Thiên Cốt để cô bé không bị lãnh khí của cô bức tới chết.
-Tiểu Cốt , nhắm mắt lại khi nào ta kêu ngươi mở ngươi hãy mở. - Ta nói thầm với tiểu Cốt.
-Được ... Được rồi ...
Tuy ko biết là chuyện gì nhưng Thiên Cốt vẫn nghe lời , nhắm mắt lại.. Mà nói cũng lạ kể từ khi quen biết Khuynh nhi , toàn là Khuynh nhi sai đâu ta đánh đó , kêu ta đi hướng Đông ta ko đi hướng tây , tuy rằng ta lớn hơn Khuynh nhi nhưng ta có cảm giác Khuynh nhi còn lớn hơn ta nữa . Tuy ngoài miệng nói ta chăm sóc Khuynh nhi nhưng có lẽ là Khuynh nhi chăm sóc ta. Aizz... Ta thât. Vô dụng mà.
Thấy Thiên Cốt đã ngoan ngoãn nhắm mắt ta mới thấy yên tâm , quay đầu ra sau ta thấy 1 cái đầu lưỡi đầy đinh , vì ta lùn quá nên bất đắc dĩ đành ngước lên mà nhìn . Ta ghét cảm giác này.
Ừm nói sao nhỉ , khá hơn mấy con quái vật , zombie ở trong phim kinh dị kia chút xíu
Ta vừa nhìn hắn vừa thầm đánh giá. (từ nay mik sẽ gọi hắn là Úc Khanh nha mọi người ). Còn Úc Khanh từ khi Khuynh Thành ngước mặt lên thì hắn bị đứng hình luôn rồi . Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành khiến thiên địa phải thất sắc , mái tóc dài trắng xóa mượt mà , làn da trắng như tuyết mịn màng như sữa khiến hắn ngứa tay, muốn nhéo một phen ,mày như lá liễu , cái mũi thanh tú , môi nhỏ đỏ mọng căng tròn khiến hắn muốn hung hăng khi dễ cô một phen ,và đôi mắt tím kia nữa nó sâu ko thấy đáy làm cho Úc Khanh có ý nghĩ muốn mãi trầm luân vì nó.
Thấy Úc Khanh đang thất thần còn nhìn mình với ánh mắt như lửa đốt như muốn xuyên thấu y phục mình Khuynh Thành không khỏi nổi da gà và sinh ra vài phần chán ghét với Úc Khanh. (Rồi tỷ sẽ bị ăn không còn miếng xương.)
- Này, ngươi ko thể xuất hiện với hình dạng đẹp đẽ hơn được à. - Rốt cuộc chịu ko nổi Khuynh Thành đánh vỡ không khí xấu hổ giữa 2 người . Khi nghe giọng nói quyến rũ linh động như tiếng chuông ngân của Khuynh Thành , tâm Úc Khanh không khỏi 1 trận ngứa ngấy, hắn lại tưởng tượng đến giọng nói này khuôn mặt này quyến rũ yêu kiều nằm rên rĩ dưới thân hắn thì.....
Chết tiệt !!! Hắn suy nghĩ gì zậy chứ??? Bao nhiêu năm cấm dục , tại sao lại đối với tiểu oa nhi này lại phản ứng chứ!!!
- Này...này...NÀY NGƯƠI ĐIẾC HẢ??? - Khuynh Thành kêu nãy giờ hắn ko nghe nên tức giận bức ra lãnh khí càng mạnh hơn đến Thiên Cốt ở trong kết giới cũng muốn lạnh run.
- A....hả...- Úc Khanh rốt cuộc cũng hồi hồn, nghi hoặc nhìn Khuynh Thành . Ta cũng ko dây dưa lộn xộn với hắn nữa kêu tiểu Cốt mở mắt và đưa cây củ cải cho hắn . Mà tên này như vậy còn chưa chịu, hắn nói nếu ta cho hắt biết tên hắn sẽ giải đáp mọi vấn đề của ta , ta cũng rất rộng rãi nói ra tên của ta , cũng chỉ là tên mà thui với lại trừ khi ngươi là thần thượng cổ nếu ko có chết cũng chẳng làm gì đc ta .
Rồi tiếp theo là 1 loạt sự kiện xảy ra theo như trình tự của tiểu thuyết , Thiên Cốt hiến máu ...v..v.. Khi xong thì ta và tiểu Vốt tạm biệt Úc Khanh và đi Mao Sơn. Khi thấy Khuynh Thành và Thiên Cốt đã đi xa hắn gỡ bộ đồ hóa trang BIẾN THÁI của mình xuống lộ ra khuôn mặt tuấn tú bất phàm. Khuôn mặt hoàn hảo ko tỳ vết , trán cao , mày kiếm , mắt hoa đào , mũi cao , môi mỏng nhếch lên 1 độ cong hoàn hảo .
- Nàng sẽ là của ta Khuynh nhi .
Tiếng nói trầm thấp quyến rũ vang vọng khắp căn phòng xa hoa đầy ... Lưỡi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook