Định Phong Ba Vu Hoan
14: Nữ Công Tử


Được tộc trưởng Vương Đức khuyên bảo, Vương Triết lúc này mới kiên trì thỏa hiệp, thời gian thi cử đã sắp tới, nhớ kỹ lại lệnh cho gia đinh chuẩn bị một xe hậu lễ đến nhà Sơn Âm huyện úy bái phỏng.
Vương thị ở Việt Châu một đời rất có danh tiếng, cũng được người tôn kính, Sơn Âm huyện úy tất nhiên rất khách khí tiếp đãi Vương Triết: "Vương công hôm nay sao rảnh rỗi đến *Hàn Xá làm khách? "
*Hàn xá: đây là địa điểm chỗ huyện úy ở.
"Trương huyện úy, khuyển tử ít ngày nữa sẽ cử hành tham gia quan lễ, biết năm nay Thu Mân đã mở, liền đến nộp *trần điệp." Vương Triết đưa một bản trần điệp có ghi nguồn gốc đến bàn huyện úy.
*Trần điệp: tương tự như hộ tịch hay chứng minh thư bây giờ nha, là nộp họ tên, quên quán,...
"Lệnh lang muốn báo danh hương cống?" Huyện úy kinh ngạc nói.
Vương Triết gật gật đầu, huyện úy liền nhẹ nhàng nhíu mày: "Ngày xưa ở trong học phủ, trợ giáo ngôn cùng lệnh lang thiên tư thông minh, bản quan có lòng tiến cử huyện lệnh, nhưng chính hắn lại không muốn..."
Vương Triết thở dài: "Trước kia là khuyển tử còn tuổi trẻ không hiểu chuyện, bây giờ sắp trưởng thành, ở Trường An lại chịu chút thất bại liền biết chút chuyện quan trọng của mình sau này.

"
Huyện úy xoa xoa hai tay: "Năm nay mở khoa tiến sĩ, Vương công cũng biết, quốc triều phàm cống nhân, Thượng Châu tuế cống ba người, Trung Châu hai người, Hạ Châu một người, Việt Châu chỉ có ba nơi, bởi vậy sai quân dặn dò các huyện tuyển chọn nhân tài nhất định phải xuất sắc."
"Cái này ta biết." Vương Triết quay đầu nhìn ra ngoài cửa: "Nâng lên."
Gia sĩ đem rương mang vào bên trong mở ra, Vương Triết chắp tay nói: "Ta mới được một nhóm vải Thục Cẩm, ngày thường không ít lần được huyện úy cùng nương tử chiếu cố, những vải Thục Cẩm này là một chút tâm ý của ta, có thể cho nương tử cùng Lệnh Ái cấp được mấy bộ xiêm y, mong huyện úy không ghét bỏ cho."
Hoa trên vải Thục Cẩm cực kỳ tinh xảo, xuất thân là huyện úy Hàn Môn, hơn nữa cũng không dám đắc tội Sơn Âm đại tộc, liền híp mắt cười nói: "Vương công xin hãy thoải mái, lệnh lang đi hương thi liền có người chăm sóc."
"Khuyển tử xưa nay nghe lời, chuyên tâm đọc sách, Vương mỗ biết, chỉ là ngày thường đánh mắng nàng hà khắc một chút, hôm nay đến cửa cũng không phải là muốn huyện úy mở trường hợp đặc biệt cho nàng thử qua." Vương Triết nhìn chằm chằm huyện úy: "Làm việc theo quy củ là được.

"
"Quy củ..." Huyện úy nheo mắt lại: "Vương công yên tâm, bản quan làm việc xưa nay công chính, mỗi một học sĩ tham gia thi hương tất nhiên đều được đối xử bình đẳng.

"
"Như thế, Vương mỗ cũng thoải mái." Vương Triết đứng dậy chắp tay nói.
Huyện úy ôm quyền chắp tay: "Khi hắn trở về hương gia này tại học đường, lệnh lang chớ có quên bản quan tiểu huyện úy này."
"Huyện úy là quan phụ mẫu cơm áo gạo tiền, nàng nào dám quên."
***
Sau tối hậu thư, Vương Triết đã thay Vương Cẩn Thần cử hành quan lễ vào đầu mùa xuân, đồng thời ba lần mời Thái Hưng Duyên lệnh cho tộc trưởng Vương thị Vương Đức làm khách quan lễ chính, ban chữ, là nhi tử duy nhất của Vương Triết, quan lễ cũng không được xử lý rầm rộ, chỉ mời một ít con cháu dòng tộc sống ở Hội Kiểm.
Tam Tiến Lễ cuối cùng thêm y phục, mấy tộc huynh chặn ở cửa đông không cho người gia quan đi ra ngoài: "Tứ Lang mặc bộ y phục này thật sự có chút bộ dáng sĩ nhân.


"
"A đệ bộ dạng thanh tú như vậy, đợi ngày sau trung học tiến sĩ ở Trường An liền cưỡi ngựa xem hoa, nhất định sẽ khiễn sĩ nữ ưu ái, nếu có thể cưới được nữ nhi nhà tướng công qua cửa, chúng ta cũng có thể dính chút hào quang theo."
Vương Cẩn Thần bị chặn đường đi, liền lắc đầu thở dài nói: "Đệ đệ bây giờ đã như vậy, chư vị a huynh chớ trêu ghẹo ta.

"
Vương Tam từ trong đám huynh trưởng đi ra, đưa tay ôm lấy Vương Cẩn Thần, quyến rũ vai nhỏ giọng nói: "Nói cho a huynh biết, ngươi đột nhiên thay đổi chủ ý đi huyện nha đầu nhập, có phải ở Trường An gặp người trong lòng hay không? "
Vương Cẩn Thần nghiêng đầu, xoay tay huynh trưởng mở ra: "A huynh nói cái gì vậy? Mấy vị ca ca nghe tin ở Trường An truyền về cũng không phải không biết, Tứ Lang sao dám làm chậm trễ thanh xuân cùng cả đời của tiểu nương tử nhà khác chứ."
Vương Tam đem chiếc quạt xếp trong tay cắm vào trong đai da bên hông: "Tam ca biết ngươi có bệnh ẩn khó nói, đừng sợ, chờ sau này Tam ca có con nối dõi thừa vài đứa liền cho người mấy đứa giúp chăm sóc, dưỡng lão cho ngươi."
"..." Vương Cẩn Thần sửng sốt trong chốc lát, chuyện con nối dõi trước kia chưa bao giờ xuất hiện trong đầu nàng, mà nay lại biến thành một khe rãnh ngang qua dưới chân hai người: "Ý tốt của a huynh tứ lang đã thu nhận, việc này, chờ a huynh thành gia rồi nói sau."
Vương Tam buông tay: "Này, chuyện thành gia, không gấp gáp.

"
Tiểu Hoàn mặc xiêm y mới đi đến cửa đông, thấy một đống công tử đứng ở cửa, liền phúc thân nói: "Chư vị lang quân vạn phúc, nghi thức sắp bắt đầu, chư vị lang quân còn mời vào tiệc, tiểu nô muốn đỡ công tử đi ra ngoài."
Mấy huynh trưởng quay đầu lại, cúi đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hoàn đã bôi son phấn, nhao nhao cười nói: "Tiểu Hoàn cô nương chớ có tức giận, chúng ta sẽ không đem công tử nhà ngươi ăn.

"
"Tiểu nô tài không tức giận, chỉ là gần đây là lễ trưởng thành của công tử, các lang quân là huynh trưởng liền đến gây khó dễ là làm gì a?"
"Ai~" Vương Tam bước ra cửa: "Chúng ta cũng không có gây khó dễ, Sinh - Quan - Hôn - Tang, là chuyện lớn nhất trong đời người, khó có được đại lễ hôm nay của đệ đệ, chúng ta là cao hứng mới cùng nhau tới chúc mừng.

"
Tiểu Hoàn cũng không cùng Vương Tam đáp khẩu, khép tay áo rộng thùng thình tay khom người nói: "Các lang quân nếu có lòng liền chờ quan lễ qua đi lại nói chúc mừng.

"
"Được rồi, chúng ta cũng đừng chặn ở chỗ này, lập tức phải đến mùa hè, mấy trăm mẫu hồ sen ở ngoại ô cũng phải nở hoa đi, đến lúc đó chúng ta lại mời Tứ Lang cùng đi ra ngoài uống rượu thưởng ngoạn."
Sau khi đông phòng trở nên yên tĩnh, Vương Cẩn Thần thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Hoàn quay đầu nhìn mấy con cháu Vương gia rời đi, chính thân an ủi: "Lang quân chớ để ý, bọn họ đều là thấy tộc trưởng cùng sứ quân coi trọng ngài, muốn nịnh bợ ngài chờ ngài ngày sau học cao trung, ngày thường cũng không thấy ân cần hỏi thăm như vậy."
Vương Cẩn Thần không trả lời, nhìn mặt đất gạch xanh cẳng sải bước nói: "Đi thôi.


"
"Vâng."
Sau khi quỳ uống rượu, tộc trưởng Vương Đức làm chính khách thay cháu tộc lấy chữ, mấy năm trước con cháu trong tộc cử hành quan lễ không ít, nhưng con cháu thứ xuất có thể làm cho Vương Đức là chính khách mấy chục năm thấy qua cũng chỉ có một mình Vương Cẩn Thần.
Vương Đức đi lên phía trước, nhìn tộc chất hướng nam mà đứng, trong mắt tràn ngập kỳ vọng: "Lễ nghi đã chuẩn bị, lệnh nguyệt cát nhật, chiêu cáo chữ Nhĩ, viên tự Khổng Gia, Mao Sĩ du nghi, thích hợp, vĩnh viễn được bảo vệ, Đông phương chi mỹ giả có, y vô lư, tuần tuần diễm diễm, nay ban thưởng nhữ Tự, nhật là Tử Du.

"
Vương Cẩn Thần bái lạy nói: "Tử Du tuy không mẫn cảm, cũng dám không tận đêm.

"
****
Mùa hè năm Thùy Củng thứ tư, Vương Cẩn Thần lấy vị trí đầu tiên thi huyện thí đến thi tại Việt Châu, do Việt Châu Công Tào chủ trì châu thí.
Sau mấy trận thi, Vương Cẩn Thần mệt mỏi tựa vào xe ngựa: "Lang quân lấy huyện thi đệ nhất, nếu lại lấy Châu thí đệ nhất trở thành Giải Nguyên..."
"Nào có nhiều người đọc sách như vậy, biết kiểm toán thế hệ này có nhiều người đọc sách, Giải Nguyên có dễ dàng lấy như vậy sao?" Vương Cẩn Thần thở dài một hơi, cảm thấy áp lực nói: "Nhưng nếu muốn đến Trường An tham gia cống cử của Thượng Thư tỉnh thì nhất định phải thi vào nằm trong ba người đứng đầu.

"
"Mặc dù thành tích xuất sắc phá cách đề bạt cũng chỉ là số ít, quá không công bằng, mà sinh đồ trong quan học Trường An quốc tử giám kia mỗi người đều có thể tham khảo, nhưng đâu chỉ chiêu thu con cháu quan viên cao phẩm, thật sự là quá không công bằng." Tiểu Hoàn bĩu môi liên tục nói không công bằng.
Vương Cẩn Thần thì lắc đầu không thèm để ý: "Sau này chuyện không công bằng như thế này có rất nhiều, ngươi cứ nuốt chúng vào trong bụng, ngàn vạn lần đừng để ở bên ngoài lại nói lung tung như vậy.

"
Xe ngựa vững vàng đang chạy đột nhiên dừng lại, Vương Cẩn Thần ngồi vững sau đó giơ tay lên cửa sổ xe hỏi: "Làm sao vậy? "
Xa phu quay đầu hướng trong xe trả lời: "Lang quân, là nữ công tử của sứ quân.

"
"Dzô" Tiểu Hoàn quay đầu, che miệng cười trộm: "Thì ra lang quân lúc quan học đọc sách còn thông đồng với tiểu nương tử sứ quân gia a.


"
Vương Cẩn Thần giơ tay vỗ đầu tỳ nữ một cái: "Ngươi đừng nói bậy, quen biết mà thôi, ta làm sao thông đồng?" Chợt ngồi dậy từ trong xe khom lưng đi ra: " Lý cô nương.

"
Nữ tử mang theo mũ vải từ trên xe ngựa đi xuống, chợt đến trước mặt Vương Cẩn Thần: "Tứ ca gọi như vậy, không khỏi quá mức xa lạ.

"
"..." Vương Cẩn Thần nắm hai tay trong ống tay áo: "Tam Nương."
Lý thị lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười: "Phủ khảo vừa qua, a huynh thi như thế nào? "
"Miễn cưỡng xem như được, chuyện hương cống còn phải đa tạ Tam Nương để thay lệnh tôn ra mặt."
"A huynh ngày xưa lúc quan học đọc sách liền đứng đầu, lần thi phủ này sao có thể miễn cưỡng xem như được." Chợt xoay người từ trong tay tỳ nữ tiếp nhận hộp thức ăn: "Canh hạt sen, là hạt sen tươi nhất mùa hè năm nay, a huynh thi lâu như vậy nhất định mệt mỏi đi.

"
Người đã lâu không liên lạc đột nhiên chủ động xuất hiện trước mắt, lại đưa canh tới, Vương Cẩn Thần liền lui về phía sau một bước cách nhau một chút: "Lý cô nương, ngươi cũng biết chuyện Cẩn Thần ở Trường An..."
"A Gia đã nói với ta, ta biết, ta không thèm để ý cái này."
"Cô nương không thèm để ý nhưng Cẩn Thần để ý, Lý cô nương một tâm ý tốt này Cẩn Thần không thể nhận."
Cự tuyệt rõ ràng làm Lý thị nắm chặt cần cấm hộp thức ăn, mặt mày bình yên trong nháy mắt lạnh lẽo: "Thứ tự còn chưa ra, ngươi không sợ mình rơi khỏi bảng sao?"
Không sợ mấy chữ rơi khỏi bảng, Vương Cẩn Thần nói không nên lời, người quyết tâm muốn nhập sĩ sao lại nghĩ đến sự cô đơn chết non giữa đường: "Cẩn Thần dựa vào tài năng học thật sự của mình, mưu sự ở nhân thành sự tại thiên.

"
"Quan Trung bên kia còn có lời đồn đãi nói ngươi cùng Thất tiểu thư của Lan Lăng Tiêu thị ở trong phòng lâu, có thật không?..." Lý thị hỏi rất là do dự, mở to con ngươi không muốn tin tưởng.
Vương Cẩn Thần cúi đầu không nói gì.
"A gia ta nói ngươi khi còn nhỏ sinh ra ở Trường An, Tiêu gia cô nương kia khi còn nhỏ cũng ở Trường An, lời đồn đãi lại nói các ngươi ở cùng một phường cùng nhau lớn lên, lén lút đã...!đã đặt tư định cả đời? "
Vương Cẩn Thần gật đầu lại lắc đầu: "Ngoại trừ tư định cả đời, những chuyện khác đích thực là như thế.

"
"Nói như vậy, chuyện của ngươi cùng nàng bất quá chỉ là tin đồn?"
"Những thứ này không có quan hệ gì với Lý cô nương, vì sao phải tìm hiểu chuyện của ta?"
"Ngươi..." Lý thị xoay người: "A gia nói hắn không biết Tiêu An Giới sẽ coi trọng ngươi, vả lại sớm như vậy đã định hôn ước với ngươi cũng là việc không ngờ tới, chuyện Tứ ca phát sinh ở Trường An A gia nghe xong lại không dám tin tưởng, nói đây là đại sự chung thân của ta, không dám dễ dàng phó thác.

"

Thứ sử Việt Châu xuất thân từ Lũng Tây Lý thị, tuy không phải là đích xuất nhưng dựa vào chính mình lấy minh kinh khoa nhập sĩ làm được Thượng Châu thứ sử.
"Đích thực, Quốc triều không phản đối nữ tử cũng được tái giá, nhưng người tái giá cuối cùng cũng không bằng lần đầu gả, bởi vậy nữ tử chọn người tốt nên phải thật thận trọng, thực xin lỗi." Vương Cẩn Thần xắn tay áo thật dài khom người nói: "Cẩn Thần đã có người trong lòng, vì vậy không muốn vô cớ làm hại cả đời cô nương.

"
"Người trong lòng?" Lý thị xoay người nhìn Vương Cẩn Thần nghi ngờ: "Khi còn nhỏ ta phải được phụ thân chịu cho mặc nam trang mới có thể tiến vào học đường, lúc ngươi đi học vẫn ít nói, cũng không bao giờ tiếp cận người khác, có đôi khi ngẩn người, ta cũng chưa bao giờ thấy ngươi cùng tỳ nữ hay nữ tử khác bên ngoài tiếp cận nhau..."
Lý thị đột nhiên dừng lời, chần chờ hỏi: "Chẳng lẽ là...!nữ tử ở Trường An? "
Vương Cẩn Thần nhìn chằm chằm viên gạch xanh dưới chân, mặt trời lúc hoàng hôn mùa hè vẫn độc ác như trước, bóng dáng nghiêng dài đột nhiên ngẩng đầu chắp tay: "Xin lỗi, đây là chuyện riêng của Cẩn Thần, Thứ Cho Cẩn Thần không thể nói rõ, đã không còn sớm, Lý cô nương mời về đi.

"
Thấy người muốn xoay người rời đi, Lý thị đi về phía trước vài bước: "A gia nói thế gia ngàn năm chỉ có Lan Lăng Tiêu thị là trường thịnh không suy, nữ nhi của Tiêu An Giới đã gả đều là tân phụ của Tể tướng, a huynh cần gì phải chấp nhất? "
Vương Cẩn Thần một chân giẫm lên tiểu trụ tử không hề nhúc nhích nữa, tỳ nữ một bên đỡ nàng lên xe đột nhiên cảm giác bàn tay trên cánh tay đột nhiên gia tăng lực nói: "Lang quân..."
"Hay là nói a huynh muốn làm Tể tướng, nhưng cô nương người ta có thể chờ a huynh lâu như vậy sao?" Lý thị sau đó nói.
Từ phòng thi Châu, lục tục đi ra một ít người đọc sách, xe bò cùng xe ngựa cơ hồ chặn một con đường hẹp trong ngõ nhỏ, ngõ nhỏ cách ven đường xe ngựa của Vương Cẩn Thần dừng không xa, bên trong truyền đến tiếng mắng chửi của phụ nhân.
"Các ngươi không xem ngày sao, qua không được còn chen chúc, nhi tử nhà ta phải làm cử nhân tham gia cống thí, chờ ta đi đại tiên từ bái thần tiên chuẩn có thể trúng được giải nguyên, đến lúc đó nhất định phải phá hủy cái ngõ nhỏ này."
Phụ nhân dứt khoát xuống ngựa đi bộ, lúc nhìn thấy Vương Cẩn Thần cố ý dừng lại dùng thanh âm khí lớn mà khinh thường nói: "Ôi, đây không phải là công tử của Vương Triết lão gia tử sao? Lão gia tử thi ba lần cũng không trúng, như thế nào? Chẳng lẽ là già không trúng mới để nhi tử đến thay thế sao? "
Phụ nhân là chính thê của huyện lệnh Hội Kiểm, cũng là hàng xóm cùng Vương Triết lớn lên cùng nhau ở Cô Tô, Vương Triết trung cử hậu do phụ thân hắn làm chủ cưới thê tử đương nhiệm Thanh Hà Thôi thị, sau đó hai người gặp lại liền như cừu nhân.
"Lời này của Ngô nương tử là có ý gì?" Nữ tử xoay người, thịnh khí lăng nhân nhìn về phía Ngô thị.
Nhìn thấy ái nữ cấp trên trực tiếp của trượng phu, Ngô thị biến sắc: "Thì ra Lý tiểu nương tử cũng ở đây..." Thấy hai người mặt đối mặt, Ngô thị lúng túng cười cười: "Xem ra là lão bà tử ta quấy rầy hai vị, hai người chậm rãi tán gẫu."
Chờ sau khi cách xa có chút khoảng cách, Ngô thị lạnh mặt: "Phi, cả nhà đều không biết xấu hổ, lão gia hỏa thông đồng Thanh Hà Thôi thị, nhi tử thông đồng sử quân tức nữ, thật sự thỏa đáng, không phải người một nhà liền không vào một nhà.

"
Thanh âm ồn ào cùng sự nghi ngờ của Lý thị kẹp cùng một chỗ, Vương Cẩn Thần chợt nhấc chân lên xe ngựa: "Ý nghĩ của nàng ta cũng không biết, nhưng ta có thể biết là, nếu không làm hết khả năng, ta nhất định sẽ hối hận."
*Hết Chương 14*
****
Tác giả có điều muốn nói:
Phủ Đường Sơ Châu phân ra trung hạ, lấy số hộ phân biệt, ba ngàn hộ trở lên làm thượng, nhưng con số này không phải là số chuẩn, sẽ tùy thời cục diện mà biến, Việt Châu thuộc về Thượng Châu, cho nên thứ sử (sử quân) của hắn phẩm cấp tương đối cao
Công Tào: Là tư công của một trong lục Tào.
Giải thí, là châu phủ thí của Đường Tống, kỳ thi hương của nhà Minh và nhà Thanh, năm võ tắc thiên đăng cơ, năm 690 sau Công nguyên.
Chế độ khoa cử hậu kỳ nhà Đường vô cùng hỗn loạn, bình thường đầu hàng giải thích chỉ có thể ở nơi ở của người dân địa phương, hậu kỳ liền phá vỡ, hương cống huyện thí cũng không còn, bình thường chỉ trải qua châu phủ lấy giải, có người thậm chí không cần thi cử, trực tiếp đạt được văn giải, gọi là giải trừ.
Quy trình chi tiết của quan lễ và lễ hòa kê đã viết qua quyển "Nữ thứ vương" trước đó, quyển sách này không kể lại, chưa đọc qua văn bản cũng có thể baidu lục soát, quá trình quan lễ có ba tiến lễ, thay quần áo quan tổng cộng ba lần, biểu tự cũng không phải do cha mẹ lấy, mà là chính khách trong ngày quan lễ, bình thường là người đức cao vọng trọng trong gia tộc, sau khi quan tự sẽ xưng hô chữ, bởi vì nói thẳng danh húy là chuyện phi thường không lễ phép..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương