Định Mệnh Hay Lỗi Định Mệnh
-
Chương 50: Chương 50
Nắm lấy 1 bên vạt áo ngủ của cô anh giật nhẹ, hàng cúc bấm bung hết cả ra.
Cô nghe anh hít 1 hơi thật sâu khi tay kéo thân áo sang 2 bên rồi nhẹ nhàng úp cả bàn tay lên cặp tuyết lê của cô.
- Tưởng anh bảo đi ngủ cơ mà? - Cô hỏi.
Anh ậm ừ trong miệng rồi bắt đầu nắn bóp nhè nhẹ 2 trái đào tiên tròn căng, ánh mắt nhìn say mê, ham muốn làm đôi mắt anh dại đi.
Vùi mặt vào giữa 2 bên bầu ngực tay vẫn không ngừng xoa nắn, anh hít hà.
Anh thích vô cùng hương thơm ngòn ngọt của cơ thể cô, nó khiến anh hưng phấn đồng thời cũng tạo cho anh 1 cảm giác rất đỗi dịu dàng.
Ngẩng mặt lên, anh nhanh nhẹn cởi chiếc áo ngủ khỏi người cô rồi ngây người ngồi ngắm.
Dưới ánh đèn ngủ vàng vọt sáng mờ mờ thân hình tuyệt đẹp của cô giống như 1 bức tượng thần Vệ nữ được dát vàng.
Cái thân hình kiều diễm này anh đã nhìn ngắm cả ngàn lần vẫn không thấy chán, lần nào cũng khiến cho tim anh đập rộn ràng, hơi thở hỗn loạn.
Cộng thêm với mùi thơm ngọt ngào của cơ thể cô nó làm anh rạo rực không kiềm chế được.
Ánh đèn tù mù như đèn dầu hắt bóng lên người cô tạo thành những hình khối, nêu bật những đường nét cơ thể đẹp tinh xảo như được chạm khắc, rõ ràng tạo hóa đã rất ưu ái ban tặng cô 1 thân hình diễm lệ còn anh thì quá may mắn vì có được cô.
Cúi xuống ngậm 1 bên đầu ngực cô mút mạnh, 1 tay anh bóp bóp gẩy gẩy đầu bên kia.
Ban đầu cô chỉ rên khe khẽ sau đó thì thở dốc, thỉnh thoảng kêu lên nho nhỏ.
Cong người lên, cô giữ chặt đầu anh, tay lùa vào tóc vò cho đầu anh rối bù.
Anh hôn thấp xuống dần, tay cũng đã tìm đến vùng đất bí ẩn bên dưới giờ đang dần ẩm ướt.
Đưa tay nhấn vào h*t l* rồi xoay tròn, tốc độ ngày càng nhanh hơn, lực ấn cũng dần dần mạnh hơn.
Đột ngột anh đưa ngón tay vào trong cô bé của cô chuyển động ra vào.
Bị kích thích, thân hình cô vặn vẹo, đầu lắc lia lịa.
Thấy cô đã ướt nhoẹt, anh rút tay ra rồi nhanh chóng thay bằng 1 thứ to lớn khác vào.
Hơi bất ngờ, cô thít chặt làm anh suýt nữa xuất ra luôn.
Cúi người xuống ôm chặt cô, anh mút đôi môi hình trái tim của cô rồi thì thào:
- Thả lỏng nào! Thả lỏng đi em!
Cô làu bàu gì đó trong miệng, đưa 2 tay lên ôm lấy cổ anh, 2 chân vòng quanh hông anh như khóa thân hình anh với cơ thể cô.
Anh bắt đầu chuyển động với tiết tấu lúc nhanh lúc chậm.
Quì trên giường, banh rộng 2 chân cô anh thúc càng ngày càng nhanh hơn.
Thỉnh thoảng cô hẩy mông lên, ở tư thế này, anh vào trong cô sâu thật sâu, h*t le của cô cũng bị kích thích làm cô thêm hưng phấn.
- Francois!
- Francois!
Cô luôn miệng gọi, mắt long lanh, ánh sáng từ ngọn đèn hắt vào mắt cô tựa như ngàn sao đang nhảy múa.
- Je taime! ( em yêu anh )
Cô thì thầm với giọng nói ngọt ngào làm anh sướng muốn nghẹt thở.
Khẽ gầm lên, anh xuất bên trong cô cùng lúc với cô.
1 luồng ấm nóng chảy tràn trong t* cung làm cơn cực khoái tăng lên gấp bội.
Sướng đến tê dại cả xương sống như thể có luồng điện chạy qua, các ngón chân của cô co quắp lại, cơ thể giật giật liên hồi.
- Je taime!
Cả anh và cô đều nói cùng một lúc rồi bật cười.
Anh cúi xuống trao cho cô 1 nụ hôn nồng nàn.
Lưỡi anh tìm đến lưỡi cô quấn lấy không chịu rời.
Dù đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào cũng vậy khi lưỡi anh chạm đến lưỡi cô cô vẫn có cảm giác như bị điện giật, xúc cảm được đẩy lên cao khiến cô đê mê.
Sau hôm cô bảo muốn gặp Akira, mỗi khi cô đi ra ngoài luôn có vài người đi kèm.
Chắc anh sợ dù anh không đồng ý cô vẫn đi gặp Akira.
Cô đã muốn nói gì đó với anh rồi lại thôi, giờ mà nhắc đến tên Akira hình như không được sáng suốt cho lắm.
Cô sợ anh và cô sẽ cãi nhau, lâu rồi cả 2 chưa to tiếng lần nào và cô thích thế.
Anh ngồi dùng dĩa xiên từng miếng cà rốt ra khỏi đĩa súp, mặt phụng phịu nhìn thật buồn cười.
- Cà rốt có vitamin A rất tốt cho mắt! - Cô bảo anh.
- Nhưng mà anh ghét! - Anh trả lời với giọng cáu bẳn.
Dinh thự vừa mới thay đầu bếp mới, thói quen ăn uống của mỗi thành viên trong gia đình vẫn chưa nắm vững.
Thế cho nên mới có cái lỗi sơ đẳng này.
Kéo ghế xích lại gần anh, cô dùng đũa phụ anh gắp cà rốt ra khỏi bát, nói giọng dỗ dành:
- Đầu bếp mới chưa quen việc, để lát nữa em nhắc lại với ông ấy anh thích gì ghét gì.
Anh ngẩng lên nhìn cô, chỉ muốn rúc đầu vào lòng cô mà dụi.
Nếu không có mẹ ngồi kia thì anh đã bắt cô dùng miệng bón thức ăn cho mình rồi.
Đúng, chính là mẹ anh, bà đã có thể đi lại chậm chạp trong nhà không cần đến gậy.
Xiên 1 miếng cà rốt anh đưa ra trước mặt cô:
- Em ăn cà rốt đi, thỏ trắng!
Ngồi phía bên này bàn ăn bà Clara dán mắt vào 2 vợ chồng Francois trong lòng nổi sóng cuồn cuộn.
Bà chỉ muốn hắt đĩa súp nóng vào giữa mặt đứa con gái da vàng kia.
Ưỡn ẹo cái gì thế, tính chọc giận bà sao.
Nó dám khinh thường bà đến cái mức bày ra trò yêu đương ngay trước mặt bà.
Nếu không có ông Frédéric ngồi đầu bàn thì bà đời nào để yên.
Đi đằng sau cô bước lên cầu thang, chồng cô im thin thít.
Bình thường nếu không nói vài câu đùa thì anh cũng lấy tay chọc chọc vào người hoặc cù cho cô cười.
Sao vậy nhỉ, lúc ở bàn ăn vẫn ổn mà.
Ngồi nhìn cô đùa với bé Gấu, anh nói giọng hơi căng thẳng:
- Nếu em muốn gặp Akira thì để anh thu xếp.
Thấy cô ngước nhìn mình đầy ngạc nhiên, anh lại tiếp:
- Bố không muốn em gặp anh ta, em biết mà, cũng không nên để thiên hạ dị nghị nên phải khéo léo 1 chút, em chịu khó chờ nhé.
Mắt cô cay sè.
Xúc động quá không kiềm chế nổi, cô kể hết sự thật cho anh nghe, cô là ai, cô từ đâu tới.
Đang ngồi trên thành giường anh tụt xuống ngồi xuống giường, mắt mở to nhìn cô càng ngày càng kinh hãi, mặt tái đi.
Nghĩ rằng anh không tin lời mình nói, cô tháo khuyên tai ra chỉ cho anh xem nó hoạt động thế nào, công dụng ra sao.
Thấy anh trông ngày 1 thêm đờ đẫn cô băn khoăn tự hỏi không biết cái gì đang diễn ra trong đầu anh, liệu anh có nghĩ cô bị tâm thần rồi không.
Bất chợt anh nhào tới ôm cả cô và bé Gấu trong lòng xiết chặt làm bé Gấu đau khóc toáng lên.
- Đừng bỏ anh, cầu xin em đừng bỏ anh! - Anh lặp đi lặp lại, người run rẩy.
Rồi cô thấy những giọt nước nóng hổi rơi xuống vai mình, chồng cô đang khóc.
Vuốt ve anh, cô vỗ về:
- Thôi nào, sao lại khóc, em có ý định bỏ đi đâu, em muốn sống bên anh mà.
Buông cô ra, thút thít như đứa trẻ nhỏ anh nói giọng đầy tủi hờn trong khi cố nhìn sâu vào đôi mắt cô để đọc suy nghĩ thực sự của cô:
- Thế sao tự dưng em lại đòi đi gặp Akira hả, chẳng phải là để cùng nhau quay về tương lai à?
- Đâu có, Akira biết cách tạo ra đôi khuyên tai này, giờ thì anh ấy làm ra được 1 công cụ cấy dưới da gọn nhẹ hơn, tiện dụng hơn.
Anh ấy muốn làm phẫu thuật cấy ghép cho em.
Anh hỏi với giọng hốt hoảng:
- Phẫu thuật? Có đau lắm không, có nguy hiểm không?
- Em cũng không rõ, nhưng chỉ là tiểu phẫu nên chắc không sao đâu.
- Em tin anh ta?
- Vâng.
- Nếu anh không muốn em cấy ghép thì sao?
- Thì em sẽ không làm nữa! Giờ anh nín đi có được không, bố khóc, con khóc, thật chả ra thể thống gì.
- Vừa nói cô vừa đưa tay lau nước mắt cho anh.
Nhìn cô chằm chằm, anh nói như làm nũng:
- Đừng làm phẫu thuật, đừng đi đâu cả, em chỉ được phép ở bên cạnh anh thôi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook