Định Mệnh Anh Yêu Em
-
C61: Đeo nhẫn
Bước vào trong nhà hàng anh đi lại quầy đặt món luôn rồi mới lại bàn ngồi …Chắc giờ này Mộng Ninh đã nói lắm rồi cho nên anh làm vậy cho nó nhanh.
Hơn 15 phút sau thì cũng đã có thức ăn, anh gọi mỳ trộn,canh rong biển,tôm hấp và bánh gạo tokbokki…
" Em ăn nhiều vào"
" Vâng,đồ ăn ở đây rất ngon …"
" Ừm,anh chọn quán mà …"
" Được, được …em biết anh là người sành ăn uống mà …"
" Cảm ơn em đã quá khen.."
__₫#
Cả hai người sau khi ăn xong thì đi trung tâm thương mại mua đồ,từ hôm qua đến giờ chỉ có đi chơi thôi chứ chưa có mua sắm gì cả..Cho nên lúc này anh phải dẫn bạn gái mình đi mua mới được. …
" Mộng Ninh,anh thấy cái này đẹp quá, chúng ta mua cái này đi …"
" À cái kia cũng đẹp nữa,mua luôn…"
Cái gì cũng đẹp hết cho nên từ nãy giờ đã đầy xe đẩy luôn rồi, người ta mua đồ thì xách bằng tay còn Tống Dực mua đồ thì phải có xe đẩy thì đựng mới hết được.
" Tống Dực,em thấy nhiều đồ lắm rồi"
" Mua thêm đi,anh thấy ít mà.. Nào chúng ta đi mua trang sức, anh mua làm của hồi môn cho em …"
" Đi thôi "
Thế là cô đành phải đi theo Tống Dực đi mua trang sức, trang sức ở đây rất là đẹp và sang trọng..Cô nhìn vào thì chói cả con mắt luôn,đẹp đến mê hồn …
" Lấy cho tôi hai bộ này và một cặp nhẫn …"
" Đừng nhìn anh như thế,anh mua nhẫn đôi cho chúng ta "
" Ừm!! Em đâu có nói gì đâu …"
Sau khi thanh toán xong thì cả hai cũng ra về, giờ này cũng muộn rồi nên anh cũng muốn đi về khách sạn nghỉ ngơi.Thời gian còn dài mà, ngày mai anh sẽ dẫn Mộng Ninh đi ra đảo chơi,ở đó chắc còn đẹp và vui hơn ở đây nữa..
Về đến khách sạn thì cô đã leo lên giường nằm xuống,mỏi chân quá đi,hôm nay cô đã đi rất nhiều nơi rồi …Tống Dực thấy cô mệt như vậy thì anh liền đi lại cởi giày ra giúp cô rồi sau đó thì rót cho Mộng Ninh một cốc nước lọc.
" Em uống nước đi,bộ mệt lắm sao …"
" Không có,em chỉ hơi mỏi chân mà thôi …"
" Vậy để anh bóp chân cho em,em mau để chân lên giường đi …"
" Tống Dực không cần đâu,anh làm như vậy em khiến cho em ngại…"
" Có gì đâu,mấy cái này bình thường mà. Em là bạn gái của anh thì anh sẽ chăm sóc cho em …"
Nói xong Tống Dực liền cởi áo khoác ra rồi ngồi xuống giường giúp cô bóp chân..Anh đặt chân để lên đùi của mình rồi xoa xoa,đúng là đi cả ngày chân của cô ấy hơi đỏ lên rồi,với lại cộng thêm việc đi giày cao gót nữa cho nên mới dễ bị mỏi và đau chân.
" Đỡ hơn chưa. …"
" Ừm,đỡ hơn rồi,cám ơn anh …"
" Không có gì, em không đau nữa là anh vui rồi …"
Nói xong Tống Dực mở hộp trang sức ra rồi lấy nhẫn đeo vào ngón áp út của Mộng Ninh,cô thấy vậy cũng liền đeo nhẫn vào cho anh …
" Hai chúng ta không ai được phép tháo nó ra đâu đấy..""
“Em biết rồi”’
Tống Dực cười cười rồi hôn lên môi của cô một nụ hôn nhẹ nhàng,thật sự mà nói thì anh rất là hạnh phúc khi được ở bên người con gái này..
" Anh yêu em …"
" Em cũng yêu anh."
Tống Dực nghe xong liền không chịu được nữa mà đè cô nằm xuống giường rồi quấn quýt với nhau.Đã lâu rồi hai người không có ân ái cho nên hôm nay anh lại muốn rồi.
Anh vùi đầu vào hõm cổ của Mộng Ninh mà hôn,anh vừa hôn vừa cắn mà không quên để lại dấu vết màu đỏ hồng …
" Ưm…a …ưm…""
" Dực …Tống Dực…nhẹ …ưm.a…"
" Hửm,em như thế thì sao anh nhẹ được "_ Tống Dực cười cười rồi hôn lên cánh môi của cô.
" Ưm …a…""
" Anh vào đây …"
Tống Dực cắn nhẹ vào vành tai của cô rồi sau đó hạ người của mình xuống rồi đẩy hông thật mạnh vào bên trong …Mộng Ninh cô đau quá cho nên chỉ biết bám víu vào người của anh mà thôi, phải nói là rất đau,nơi kia của anh lớn quá thì làm sao mà cô có thể chịu nổi đây chứ..
" Ưm…a…anh đi ra đi …ưm…em đau …"
" Đau thì cắn vào người anh,chứ anh không thể nào ra được …anh muốn ở bên trong của em …"
Anh khẽ cười rồi ra sức đi vào bên trong cơ thể của Mộng Ninh không ngừng,qua một lát sau thì anh bắn tất cả chất lỏng màu trắng đục vào bên trong rồi mới chịu rút ra ngoài.
" Ưm…a… thoải mái quá.."
" Ah …anh đừng nói nữa …"
" Anh thấy em rất thích mà …"
" Em muốn đi vệ sinh …"
" Chưa xong mà,anh vẫn còn muốn nữa …"
Gì chứ người đàn ông này là trâu bò à,nãy giờ cũng gần 1 tiếng đồng hồ rồi,cô mệt chết đi được mà anh ấy vẫn còn muốn nữa …Mộng Ninh vẫn còn đang suy nghĩ thì Tống Dực đã bế cô đi lại sofa nằm xuống rồi …
Cả hai người không có mặc quần áo cho nên khi nhìn đối diện khiến cho cô ngại quá đi, thật sự mà nói thì rất là ngại,Mộng Ninh không hề dám nhìn thẳng vào người anh, nhưng mà người đàn ông này lại vô cùng chiếm hữu,anh ấy cứ bắt cô nhìn trực diện vào cơ thể của anh ấy thì mới chịu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook