Quý Minh Tiêu có chút tò mò, nhưng đáy lòng sinh ra cảm giác kỳ quái, sau lời Quý Ngôn nói với hắn lần trước, hắn vẫn luôn cảm thấy người trước mắt này trở nên rất xa lạ.

Sau khi có điện lại, Tưởng Tuyết Nhu la lên một tiếng: “Nơi này, nơi này sao lại có một con gà chết”
Mọi người nghe tiếng nhìn lại trên mặt đất, chỉ thấy con gà toàn thân hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng vị trí cổ máu vẫn luôn ào ạt chảy ra, nó vẫn loạn nhảy, máu bắn tung tóe khắp nơi.

Tưởng Tuyết Nhu sắc mặt trắng bệch, hô to một tiếng: “Á.


Quý Sơn Nam qua ôm vợ an ủi: “Không có việc gì không có việc gì,” sau đó kêu: “Phục vụ, người phục vụ ở đây đi đâu hết rồi, rốt cuộc là ai ném con gà này vào.


Quý Minh Duẫn nhìn quanh bốn phía lại nói: “Cha, không thấy Minh Tiêu.


Quý Sơn Nam nhíu mày, đúng là như thế, nói: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”

Người làm buôn bán kiêng kị nhất chính là cái này, không thể hiểu được tại sao bị người khác hãm hại, không những thế, còn đưa tới một con gà máu chảy đầm đìa đe dọa.

Tưởng Tuyết Nhu vừa nghe Quý Minh Tiêu không ở, vội nói: “Mau đi tìm hắn, Minh Tiêu sợ nhất bóng tối, lại thích khóc, nếu là có bất trắc gì phải làm sao bây giờ?”
Quý Minh Tiêu vì lạnh tỉnh lại, ngồi ở trong một cái bồn tắm tràn đầy nước lạnh, ngước mắt thấy Quý Ngôn đứng ở cách đó không xa bên cửa sổ sát đất, hắn hô: “Anh.


Quý Ngôn cũng không xoay người chỉ nói: “Tỉnh?” Theo sau lại hỏi: “Cảm giác nước ấm thế nào? thích hợp tắm rửa không? Không được, ta lại thêm chút.


Ấn nguyên chủ bút ký tới xem, nguyên chủ thường xuyên giúp vị cậu chủ giả này tắm rửa, cho người ta giống người hầu mà sai sử, do được thiên vị cậu chủ giả bằng mặt không bằng lòng này, thường mượn dùng Quý Sơn Nam cùng Tưởng Tuyết Nhu khi dễ nguyên chủ.

Quý Minh Tiêu khó hiểu ý này, nói: “Anh, em rất lạnh, có thể lại thêm chút nước ấm không?”
Nói rồi muốn đứng dậy lại bị Quý Ngôn nhanh chóng phản ứng đè lại, Quý Ngôn ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Nước ấm không thích hợp, cậu hoảng cái gì, tôi lại cho cậu thêm, lúc trước thời điểm tôi giúp cậu tắm rửa, cậu luôn không thành thật, nói nước ấm không thích hợp, lần này nhất định hầu hạ cậu đến khi thích hợp mới thôi.


Quý Minh Tiêu phát hiện lời nói có ẩn ý, vội đứng dậy, hắn cùng tuổi với Quý Ngôn chỉ là kém chút tháng, mấy năm nay ở quý gia được nuôi tốt trên người tất cả đều là thịt lười, sức mạnh lại không bằng Quý Ngôn, hắn cầu xin: “Anh Ngôn, em…”
“Đừng kêu tôi là anh,” Quý Ngôn ngắt lời hắn, nói, “Tôi không phải anh cậu, từ đầu đến cuối hai người chúng ta không có bất luận một cái quan hệ gì,” nói đến nơi này, lại sửa: “Nên nói là cậu đoạt đi cuộc sống của tôi, còn công khai ăn vạ không đi.


Quý Minh Tiêu nghe vậy đồng tử co rút: "Tôi không có, tôi không có cướp đi cuộc sống của anh, là chính anh mệnh phạm tai tinh, sẽ khắc chết mọi người Quý gia, cho nên cha mới tiễn anh đi, cùng tôi không có quan hệ.


“Mệnh phạm tai tinh,” Quý Ngôn cười cười, nay là thời đại nào rồi mà còn mê tín như vậy, “Tôi hỏi cậu,” Quý Ngôn cầm lấy xà phòng xoa xoa phía sau lưng cho hắn, “Tư Hiểu Tuệ là gì của cậu?”
Nhắc tới tên này, Quý Minh Tiêu sửng sốt, cúi đầu ấp úng sau một lúc lâu không nói nên lời.

“Tôi giúp cậu trả lời,” Quý Ngôn tiếp tục tắm kỳ cho hắn, lực độ lại tăng lớn, “Tư Hiểu Tuệ lúc trước làm bảo mẫu tại Quý gia, sau lại mang thai làm không nổi nên thôi việc, sau khi về quê sinh sản thì bị chồng vứt bỏ, vô lực nuôi nấng đứa trẻ, chỉ có thể trở lại quý gia tiếp tục làm bảo mẫu, đồng thời đem đứa nhỏ này đưa đến viện phúc lợi.



Quý Minh Tiêu càng nghe càng sợ hãi, đôi tay ôm đầu mình nói: “Tôi cầu xin anh, đừng nói nữa, tôi cầu anh đó đừng nói nữa.


“Tư Hiểu Tuệ ở quý gia làm bảo mẫu mấy năm đầu, biết Quý gia rất tin phong thủy, lén thông đồng cùng thầy phong thuỷ, nói tôi là mệnh phạm tai tinh không hợp với khí vận Quý gia, mà cậu ở viện phúc lợi thì lại khác, mệnh hỏa có thể gặp dữ hóa lành, vì Quý gia mang đến khí vận.


Vấn đề phong thuỷ ở giới giải trí cũng rất thịnh hành, đầu độc chơi bùa ngải nhìn mãi quen mắt, Quý Ngôn thực khinh thường loại hành vi này nhưng cũng biết một chút.

Quý Minh Tiêu vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng: “Tôi không quen biết Tư Hiểu Tuệ là ai, anh nói những cái đó tôi cũng không biết, tôi chỉ biết tôi bị Quý gia mang về nhà, nói về sau chính là cha mẹ tôi, mặt khác tôi một mực không biết.


Quý Ngôn bắt giữ mặt Quý Minh Tiêu, làm hắn nhìn thẳng mắt cậu: "Cậu là giả ngu hay là ngu thật, cậu vì cái gì mấy năm nay cũng không cùng bảo mẫu thân cận, bảo mẫu Quý gia từ Tư Hiểu Tuệ bắt đầu thay đổi một đám lại một đám, đây là vì cái gì?”
Quý Minh Tiêu như ngạnh cổ muốn cúi đầu, lại bị Quý Ngôn giữ chặt không bỏ.

“Là bởi vì cậu trong lòng có quỷ, cậu biết mình là như thế nào đến được tầng thân phận này, cậu sợ cùng Tư Hiểu Tuệ thân cận quá sẽ bại lộ chính mình và mất đi cuộc sống an nhàn giàu có hiện tại.


Quý Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm Quý Minh Tiêu, chưa cho cậu bất luận cái cơ hội nào để phản bác: “Cho nên hiện tại cậu có được hết thảy đều là dùng cuộc sống mười tám năm của tôi ở nông thôn để đổi lấy, cậu cho rằng cậu là ai, lại dựa vào cái gì bắt tôi tắm rửa cho cậu, hầu hạ cậu?”

Lúc này Quý Minh Tiêu đổ mồ hôi hột, nuốt nước bọt hung tợn mà nhìn về phía Quý Ngôn: “Cho nên hiện tại anh cùng tôi nói cái này có ích lợi gì? Cha mẹ chỉ cho rằng anh là cái tai tinh, anh tồn tại sẽ mang đến bất hạnh, bọn họ vẫn không có biện pháp tiếp nhận.


“Quý Ngôn,” Quý Minh Tiêu cũng không kêu anh, lớp bọc thích khóc thiện lương bị xé xuống, hắn nhát gan vẫn luôn lo lắng hãi hùng, sợ người khác cướp đi cuộc sống hiện tại của mình, “Mặc dù là như vậy, cha mẹ mày không phải vẫn hạ quyết tâm đưa mày đi sao, cho nên bọn họ căn bản không yêu thương gì mày, bọn họ yêu chính là quyền lực, là tiền tài, là khí vận.


Quý Ngôn cười lạnh một tiếng, nếu như bị nguyên chủ nghe thấy những này chắc chắn sẽ suy sụp, nhưng cậu thì không, nguyên chủ đã sớm chết, chết ở gian tầng hầm ngầm kia.

Cậu nói: “Xin lỗi, cậu khả năng còn không có minh bạch, hiện tại thái độ của Quý gia đối tôi là cái gì, tôi đã không để bụng, về sau Quý gia có chuyện gì, vẫn là đứa con giả là cậu đến chống đỡ,” nói rồi nhẹ điểm bả vai Quý Minh Tiêu, “Cậu nhưng đến chống cho thật chắc nha, Tư Minh Tiêu.


Ba chữ Tư Minh Tiêu mới vừa bật thốt lên, Quý Minh Tiêu dùng ra toàn thân khí lực đứng dậy khỏi bồn tắm, tránh thoát khỏi áp chế của Quý Ngôn, đi ra liền đối với Quý Ngôn tay đấm chân đá, không chú ý chút nào vì sao giờ phút này Quý Ngôn lại dịu ngoan như vậy.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương