Đỉnh Cấp Thiếu Niên
-
Chương 5: Nơi dừng chân đầu tiên
-Nga, chị gái. Sao nhìn tên kia có vẻ đắm đuối thế, có phải thích hắn rồi không?
Cô gái xinh đẹp hầu như không trả lời, chỉ lặng lẽ đứng lên khoác chiếc balô rời đi khỏi quán cafê. Quay đầu lại nở nụ cười hàm tiếu chúng sinh nói:
- Chỉ là thấy hắn khá thú vị mà thôi! Còn xinh đẹp như chị đây chỉ cần ngoắc tay 1 cái, là 1 đống nam nhân tuấn tú theo đuổi rồi. Tại sao phải thích hắn!
- Hì hì, em thì không nghĩ như vậy.
- Nếu sau này muốn cùng ta ra ngoài chơi thì em nên nói ít hơn.
Nghe thấy vậy tiểu loly nhất thời vâng vâng dạ dạ đứng lên cùng rời đi để lại trong quán những ánh mắt tràn đầy dục vọng cùng khao khát. . . .
Chỗ xảy ra xung đột ầm ỹ tiếng còi xe cảnh sát cùng cấp cứu. Tuấn Hào im lặng rời đi không muốn gây sự chú ý của mọi người vào bản thân mình. Mặc kệ chuyện đã xảy ra việc đầu tiên bây giờ là tìm nơi dừng chân. Sau đó mua hồ sơ nhập học, rồi sau đó mới bàn đến nhiệm vụ tiếp theo của lão gia hỏa đó.
Sau khi xem xét và hỏi mọi người việc liên quan đến nơi này. Tuấn Hào chọn nơi đây làm nơi dừng chân đầu tiên của mình. huyện Sapa Lai Châu, nơi đây phong cảnh rất đẹp hơn nữa còn là vùng đồi núi có tuyết rơi, núi Hàm Rồng, thác nước Đầu Bạc...còn rất gần thị trấn Sapa rất tiện cho việc mua sắm, và khí hậu lạnh rất tốt cho việc tập luyện võ học của hắn. Sau khi xem xét nửa ngày, Tuấn Hào quyết định dừng chân ở nơi này.
Công việc đầu tiên là vào 1 cây ATM rút tiền, công việc này cũng không quá khó. Nhìn những người ngoại quốc làm hắn chắc mình có thể làm được. Sau khi rút tầm 10tr VNĐ rồi ngang nhiên bỏ đi, người xung quanh nhìn thấy há hốc mồm con cháu nhà ai mới tí tuổi sao có thể,rút nhiều tiền như vậy được nhất định phải kết giao mới được. Còn 1 số kẻ khác bắt đầu nổi lòng tham.
Tuấn Hào cũng không biết chuyện này. Hắn đều nghĩ mọi thứ rất đơn giản nhưng sự thật luôn tàn khốc không phải như vậy.
Tuấn Hào bắt đầu tìm 1 khu nhà cho thuê, chỉ cần ở là được chính bản thân hắn cũng không thích những thứ xa xỉ. Nói mình là sinh viên hắn rất dễ dàng tìm được nơi ở hợp ý của mình. Mang theo những đồ dùng đã mua và bài xếp hợp lí. Tắm rửa rồi leo lên giừơng ngủ không biết trời đất cũng chẳng thèm ăn. Nghỉ ngơi lấy sức. Vài tuần sau chuẩn bị mua hồ sơ nhập học.
Cô gái xinh đẹp hầu như không trả lời, chỉ lặng lẽ đứng lên khoác chiếc balô rời đi khỏi quán cafê. Quay đầu lại nở nụ cười hàm tiếu chúng sinh nói:
- Chỉ là thấy hắn khá thú vị mà thôi! Còn xinh đẹp như chị đây chỉ cần ngoắc tay 1 cái, là 1 đống nam nhân tuấn tú theo đuổi rồi. Tại sao phải thích hắn!
- Hì hì, em thì không nghĩ như vậy.
- Nếu sau này muốn cùng ta ra ngoài chơi thì em nên nói ít hơn.
Nghe thấy vậy tiểu loly nhất thời vâng vâng dạ dạ đứng lên cùng rời đi để lại trong quán những ánh mắt tràn đầy dục vọng cùng khao khát. . . .
Chỗ xảy ra xung đột ầm ỹ tiếng còi xe cảnh sát cùng cấp cứu. Tuấn Hào im lặng rời đi không muốn gây sự chú ý của mọi người vào bản thân mình. Mặc kệ chuyện đã xảy ra việc đầu tiên bây giờ là tìm nơi dừng chân. Sau đó mua hồ sơ nhập học, rồi sau đó mới bàn đến nhiệm vụ tiếp theo của lão gia hỏa đó.
Sau khi xem xét và hỏi mọi người việc liên quan đến nơi này. Tuấn Hào chọn nơi đây làm nơi dừng chân đầu tiên của mình. huyện Sapa Lai Châu, nơi đây phong cảnh rất đẹp hơn nữa còn là vùng đồi núi có tuyết rơi, núi Hàm Rồng, thác nước Đầu Bạc...còn rất gần thị trấn Sapa rất tiện cho việc mua sắm, và khí hậu lạnh rất tốt cho việc tập luyện võ học của hắn. Sau khi xem xét nửa ngày, Tuấn Hào quyết định dừng chân ở nơi này.
Công việc đầu tiên là vào 1 cây ATM rút tiền, công việc này cũng không quá khó. Nhìn những người ngoại quốc làm hắn chắc mình có thể làm được. Sau khi rút tầm 10tr VNĐ rồi ngang nhiên bỏ đi, người xung quanh nhìn thấy há hốc mồm con cháu nhà ai mới tí tuổi sao có thể,rút nhiều tiền như vậy được nhất định phải kết giao mới được. Còn 1 số kẻ khác bắt đầu nổi lòng tham.
Tuấn Hào cũng không biết chuyện này. Hắn đều nghĩ mọi thứ rất đơn giản nhưng sự thật luôn tàn khốc không phải như vậy.
Tuấn Hào bắt đầu tìm 1 khu nhà cho thuê, chỉ cần ở là được chính bản thân hắn cũng không thích những thứ xa xỉ. Nói mình là sinh viên hắn rất dễ dàng tìm được nơi ở hợp ý của mình. Mang theo những đồ dùng đã mua và bài xếp hợp lí. Tắm rửa rồi leo lên giừơng ngủ không biết trời đất cũng chẳng thèm ăn. Nghỉ ngơi lấy sức. Vài tuần sau chuẩn bị mua hồ sơ nhập học.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook