Đỉnh Cấp Thiếu Niên
-
Chương 28: Anh không cần em nữa???
Có người nói ngũ quan của con gái rất tốt quả nhiên không sai đúng là như vậy khi Mỹ Na đang lên đỉnh với những ý nghĩ của chính bản thân mình thì cô cảm giác được có người đang lén nhìn trộm mình. Có phải là bạn cùng phòng hay không nếu thấy mình đang tự cười như vậy thì thật ngại chết. Cô ngoảnh người quay lại nhìn:
A!
A!
Cô không tự chủ nổi thét toáng lên trước mặt cô là một người nam nhân hơn nữa toàn thân chỉ mặc một cái quần nửa người trên thì không một mảnh vải che thân nhưng khuôn mặt thì... Đúng rồi đúng là ngươi đó, một người con trai một bạch mã vương tử mà cô vừa nghĩ đến và còn tưởng tởng ra những hành động abc xyz kia. Lại đỏ mặt một lần nữa nhìn người đó như vậy cô bất ngờ chẳng...chẳng lẽ...lại làm cái chuyện ấy ở đây không được bản thân còn chưa chuẩn bị mặc dù lúc nãy cô còn mong nó tới nhanh hơn một chút không ngờ vừa dứt ý nghĩ xong nó lại trở thành hiện thực.
Tuấn Hào sau khi nghe tiếng hét kia thì giật bắn người thu hồi lại ánh mắt nóng rực của bản thân lại vội vàng gãi đầu cười hề hề.
- A xin lỗi lúc nãy anh vừa tắm xong lại nghĩ tới em lo quá nên chạy sang xem một chút vội quá nên không mặc quần áo nếu em khỏe rồi thì anh đi trước.
Quả thực chiêu đánh lạc hướng này của Tuấn Hào rất lợi hại Mỹ Na nghe xong những lời này thì dường như ăn phải mật trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Nữ nhân là như vậy tối đó hắn ra tay trợ giúp có thể coi là trò cổ nhất từ xưa tới nay Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân tuy là trò cổ nhưng nó rất là công dụng trong vai trò ăn cắp trái tim của nữ nhân.
Mỹ Na thấy Tuấn Hào muốn rời đi thì trong lòng không khỏi khẩn chương.
- Khoan đã ở lại nói chuyện với em một lúc được không?
Tuấn Hào cũng không hiểu nhiều cho lắm tâm tình của nữ nhân nên vẫn tiếp tục cự tuyệt.
- Nếu em cảm thấy không khỏe thì cứ nghỉ ngơi đi anh còn có việc phải đi trước.
Tuấn Hào lúc này đây hắn thật sự rất buồn ngủ hắn muốn rời đi. Mỹ Na thấy người ấy vẫn muốn rời đi khóe mắt nổi lên tầng hơi sương nhàn nhạt lòng tràn đầy ủy khuất nói.
- chẳng lẽ anh không cần em nữa ư...ô..ô Vừa nói những giọt nướcmăt trong như pha lê rơi xuống chảy lên gò má xinh đẹp.
A!
A!
Cô không tự chủ nổi thét toáng lên trước mặt cô là một người nam nhân hơn nữa toàn thân chỉ mặc một cái quần nửa người trên thì không một mảnh vải che thân nhưng khuôn mặt thì... Đúng rồi đúng là ngươi đó, một người con trai một bạch mã vương tử mà cô vừa nghĩ đến và còn tưởng tởng ra những hành động abc xyz kia. Lại đỏ mặt một lần nữa nhìn người đó như vậy cô bất ngờ chẳng...chẳng lẽ...lại làm cái chuyện ấy ở đây không được bản thân còn chưa chuẩn bị mặc dù lúc nãy cô còn mong nó tới nhanh hơn một chút không ngờ vừa dứt ý nghĩ xong nó lại trở thành hiện thực.
Tuấn Hào sau khi nghe tiếng hét kia thì giật bắn người thu hồi lại ánh mắt nóng rực của bản thân lại vội vàng gãi đầu cười hề hề.
- A xin lỗi lúc nãy anh vừa tắm xong lại nghĩ tới em lo quá nên chạy sang xem một chút vội quá nên không mặc quần áo nếu em khỏe rồi thì anh đi trước.
Quả thực chiêu đánh lạc hướng này của Tuấn Hào rất lợi hại Mỹ Na nghe xong những lời này thì dường như ăn phải mật trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Nữ nhân là như vậy tối đó hắn ra tay trợ giúp có thể coi là trò cổ nhất từ xưa tới nay Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân tuy là trò cổ nhưng nó rất là công dụng trong vai trò ăn cắp trái tim của nữ nhân.
Mỹ Na thấy Tuấn Hào muốn rời đi thì trong lòng không khỏi khẩn chương.
- Khoan đã ở lại nói chuyện với em một lúc được không?
Tuấn Hào cũng không hiểu nhiều cho lắm tâm tình của nữ nhân nên vẫn tiếp tục cự tuyệt.
- Nếu em cảm thấy không khỏe thì cứ nghỉ ngơi đi anh còn có việc phải đi trước.
Tuấn Hào lúc này đây hắn thật sự rất buồn ngủ hắn muốn rời đi. Mỹ Na thấy người ấy vẫn muốn rời đi khóe mắt nổi lên tầng hơi sương nhàn nhạt lòng tràn đầy ủy khuất nói.
- chẳng lẽ anh không cần em nữa ư...ô..ô Vừa nói những giọt nướcmăt trong như pha lê rơi xuống chảy lên gò má xinh đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook