Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ Cấm Kỵ
-
65: Đột Ngột
“Ba ơi?”Thấy sắc mặt Chu Diệu Huy càng ngày càng khó coi, Hạ Hạ có chút khẩn trương mà nhìn ông.Chu Diệu Huy trầm mặc một lát, cầm tay con gái: “Hạ Hạ, chuyện này không được nói lại với bất cứ người nào.
Con và mẹ ra nước ngoài đợi một thời gian đi.”“Cái gì, bây giờ sao?”Hạ Hạ nhìn Chu Diệu Huy, chỉ là không đợi ông trả lời, bỗng nhiên sắc mặt Hạ Hạ biến đổi, một chiếc xe máy không biết từ đâu tới đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa sổ xe, chạy song song với xe bọn họ.
Cùng lúc đó bên cạnh cửa sổ Hạ Hạ cũng xuất hiện một tên chạy xe mang theo mũ bảo hiểm, hoàn toàn không nhìn thấy mặt.“A Phổ!”Chu Diệu Huy nhanh chóng móc súng ra, A Phổ đánh tay lái, xe nhanh chóng hất đuôi, đâm vào xe máy bên cạnh Chu Diệu Huy, ngay sau đó rầm một tiếng, Hạ Hạ được Chu Diệu Huy bảo hộ ở trong ngực, bị kính vỡ vụn phía sau lưng rạch tới chân.
Viên đạn bắn trúng là người chạy xe máy bên cạnh cô, người nọ bị viên đạn bắn trúng cổ tay, súng trong tay văng ra ngoài, nhưng người vẫn vững vàng cưỡi trên xe máy, không bỏ qua mà tiếp tục đuổi theo.A Phổ dẫm chân ga hết cỡ, chiếc xe máy kia sắp bị cắt đuôi, Hạ Hạ vừa định ngẩng đầu, đã bị Chu Diệu Huy ấn trở về, khi hai ba con nằm sấp xuống, cùng lúc đó một viên đạn từ phía sau xe bắn vào, xuyên qua kính chắn gió trước mặt, A Phổ lập tức bảo vệ hai mắt, kính vỡ đâm vào mặt hắn.Cuộc tập kích bất ngờ, làm ảnh hưởng tới một số phương tiện giao thông trên đường, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của cảnh sát giao thông.Không cần Chu Diệu Huy chỉ thị, A Phổ hơi hạ tốc độ xe, dựa theo chỉ thị của cảnh sát giao thông, ngay sau đó lập tức tăng tốc, mắt thấy cảnh sát giao thông muốn ra hiệu cho dừng xe máy vi phạm quy định đi ngược chiều, lại có một tiếng súng vang lên, từ kính chiếu hậu nhìn lại, trên đường đã không còn thân ảnh cảnh sát giao thông nào.“Tốc độ ổn định.” Chu Diệu Huy trầm giọng, ông vỗ vỗ đầu Hạ Hạ, ý bảo cô đừng nhúc nhích.
Sau đó mang theo Hạ Hạ cúi đầu dịch sang bên cạnh, “Hạ Hạ, ba đếm tới ba, con mở cửa xe ra.”“Vâng!”Cô đại khái hiểu được ý của Chu Diệu Huy.
Lần trước cô và Chu Dần Khôn cũng là bị xe và đạn đuổi theo không bỏ như thế này, khi đó Chu Dần Khôn cùng A Diệ lợi dụng khe hở của ngã rẻ để nổ súng, khiến bọn người đuổi giết trở tay không kịp.Có lẽ ý của ba bây giờ cũng tương tự như thế.Khi cô đồng ý, tay đã đồng thời sờ lên cửa xe, nhẹ nhàng mở ra một chút.“Một.” Chu Diệu Huy ngước mắt nhìn kính chiếu hậu.“Hai.” Chu Hạ Hạ mạnh mẽ ngăn chặn sợ hãi cùng hồi hộp trong lòng, giữ tay dịch tới gần chỗ bên cạnh cửa xe nhất, nín thở, chờ đợi.“Ba!”Cô nhanh chóng đẩy cửa xe thật mạnh, sau đó lập tức dựa về phía sau, cả người co lại cùng một chỗ, không có chạm vào Chu Diệu Huy, cùng lúc đó A Phổ đem tốc độ xe thả chậm trong chớp mắt.Ngay lúc cửa xe mở ra thật lớn, hai tiếng súng cơ hồ đồng thời vang lên.“Rầm” một tiếng, Hạ Hạ thấy giữa cái cửa xe bị viên đạn đục thủng một lỗ to bằng ngón cái, uy lực lớn đến mức toàn bộ cửa xe đều buông lỏng hơn phân nửa, cơ hồ sắp rơi xuống.
Mà phía sau xe truyền đến âm thanh lớn hơn nữa, người chạy xe máy nổ súng kia, cho rằng có người muốn nhảy xe, ngay lúc hắn đang nổ súng, bị Chu Diệu Huy từ ghế sau bắn ra một viên đạn đục thủng mũ bảo hiểm, cả người chạy và xe đều ngã xuống đường.Quanh thân tức khắc khôi phục bình tĩnh.Chu Diệu Huy thu súng, nhíu mày: “Người ngoại quốc.”Sau khi mũ bảo hiểm rơi xuống, gương mặt kia đầy máu, trên mắt trái có lỗ thủng do viên đạn gây ra, rõ ràng không phải người Châu Á.“Ba ơi……”Thiếu nữ còn ôm đầu tận lực co lại một chỗ, “An, an toàn sao……”Chu Diệu Huy xoa đầu cô, “An toàn, Hạ Hạ, con đã làm rất tốt.”Hạ Hạ nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới nhận thấy đau đớn trên đùi, chỗ ban nãy bị kính vỡ làm bị thương, nhận lấy tổn thương lần thứ hai.
Mảnh vỡ của cửa xe văng ra, có mảnh đâm trên đùi cô.
Chu Diệu Huy nhíu mày rút ra khăn giấy, lấy ra mảnh vỡ, sau đó cầm khăn giấy che trên đùi Hạ Hạ, một tay kia rốt cuộc buông súng, lấy ra di động gọi điện thoại.“Tôi đang trên đường đến bệnh viện, các cậu lại đây trông coi.
Ừm, báo cho thượng tướng Ba Thái, hẳn là lính đánh thuê ——”“Ông chủ!”Chu Diệu Huy còn chưa gọi điện thoại xong, xe bỗng nhiên đánh tay lái ôm cua thật mạnh, cửa xe bên hông Hạ Hạ rộng mở, Chu Diệu Huy không rảnh lo điện thoại, một tay kéo lại Hạ Hạ suýt nữa bị văng ra.Di động cùng súng bị văng theo, Chu Diệu Huy mới thấy A Phổ bị hai chiếc xe jeep ngay giao lộ chữ T đuổi theo, ép buộc phải đánh tay lái đi đường hoàn toàn ngược lại với bệnh viện.“Ông chủ, một chiếc đi từ đường Suyi, một chiếc từ phố Silom, hẳn là đã sớm chờ ở đó!”Không cần A Phổ nói, Chu Diệu Huy cũng đã nhìn ra.
Lần tập kích này là có chuẩn bị mà đến, người tập kích biết chiều nay ông sẽ đi đâu, cho nên nhất định phải đi qua địa phương chờ.
Nhưng Hạ Hạ lại đột nhiên xuất hiện, làm ông thay đổi lộ tuyến, lúc này mới khiến người tập kích tới bây giờ mới đuổi kịp.Nếu không khi ông tới nơi được hẹn vào chiều nay, cũng đã bị tập kích.Nhưng mà, vì sao lại là lính đánh thuê?Nhưng ngay lúc này không có thời gian để ông suy nghĩ sâu xa, xe bọn họ bị ép tới cuối ngã tư đường Kampong, lại rầm một tiếng, chiếc xe thứ ba xuất hiện, viên đạn bắn trúng huyệt Thái Dương của A Phổ.Xe ngay lúc này nhất thời mất kiểm soát.“Hạ Hạ giữ chắc vào!”Gần như cùng lúc A Phổ ngã xuống, Chu Diệu Huy nhào lên ổn định tay lái.
Thình lình xảy ra tiếng súng, người đi đường sợ tới mức chạy tán loạn khắp nơi, bọn họ vô cùng sợ hãi, chỉ nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen mở toang cửa, đang trực tiếp xông vào trung tâm mua sắm bỏ hoang ở ngã tư đường Kampong và pháo đài Basumeng..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook