Diệp Vô Khuyết Truyền Kỳ
Chương 20: Chiến đấu kịch liệt!

“Ong!”, “Oanh!”

Chiến khí Thánh Đạo màu vàng lượn lờ xuất hiện, gần như bao phủ hoàn toàn Diệp Vô Khuyết.

Cảnh tượng trước mắt khiến Mộ Dung Thiên thầm thấy ngạc nhiên, nhưng sau đó hắn ta cười khẩy: “Giả thần giả quỷ! Lãng phí nhiều thời gian quá rồi, cũng nẽn kết thúc thôi!”

Gầm!

Vuốt rồng biến ra từ thanh khí kèm theo tiếng gầm của giao long xuất hiện, Mộ Dung Thiên lại ra tay một lần nữa!

“Thiên Cương Du Long Thủ! Thanh Long trảo!”

Mộ Dung Thiên điều động tu vi toàn thân, hai vuốt rồng màu xanh xé rách xung quanh, nhanh chóng tấn công về phía Diệp Vô Khuyết đang bị nguyên lực màu vàng bao phủ!

“Kết thúc rồi Diệp Vô Khuyết, cuối cùng ngọc Huyết Long cũng thuộc về ta…ơ?”

“Gào!”

Vào lúc Mộ Dung Thiên chắc chắn mình sẽ thắng, hắn ta chợt cảm nhận được vuốt rồng biến ra từ hai tay mình bị chặn lại bởi một năng lượng mạnh mẽ!

Thậm chí ngay sau đó hằn ta còn cảm nhận được một sức chiến đấu hào hùng và cuồn cuộn!

Tựa như nhìn thấy một chiến thần vĩ đại đứng sừng sững trên thời không trường hà nguy nga dưới tinh không!

“Đây… rốt cuộc là gì thế này?’

Mộ Dung Thiên tỏ vẻ hoảng hốt, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt hắn ta trở nên dữ tợn, vuốt rồng màu xanh dốc hết sức xoay tròn.

“Phá!”

“Oanh!”

Sau một âm thanh va chạm, Mộ Dung Thiên vừa ngạc nhiên vừa nghỉ ngờ lao nhanh về phía sau, lúc này hắn ta nhìn thấy Diệp Vô Khuyết đang đứng sau nguyên lực màu vàng nhạt.

“Ong!1

Tóc đen tung bay, người đứng thẳng, vóc dáng khoẻ mạnh, ánh mắt như đao, trên người có ánh sáng màu vàng lượn lờ, lúc này Diệp Võ Khuyết mang đến cho Mộ Dung Thiên một cảm giác rất xa lạ.

Khí thế!

Dường như Mộ Dung Thiên cảm nhận được một khí thế khiến mình thấy hoảng sợ trên người Diệp Vô Khuyết.

“Bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp quả nhiên không khiến ta thất vọng!”

Cảm giác mạnh mẽ truyền tới từ trong cơ thế khiến Diệp Vô Khuyết thầm thấy mừng rỡ, hẵn có thề cảm nhận được sự mạnh mẽ của mình hiện tại!

Khiẻu chiến vượt cấp!

sở dĩ Không nói Diệp Vô Khuyết có tư cách khiêu chiến vượt cấp cũng là vì sự tồn tại của bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp.

Bảy giờ cuối cùng Diệp Vô Khuyết cũng sử dụng bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp lần đầu tiên.

“Điều động chiến khí Thánh Đạo đến mức độ cao nhất rồi nhanh chóng truyền nó vào trong đan điền sẽ tạm thời thức tỉnh được bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp, được sự phản hồi của bản nguyên thánh pháp, sau đó chiến khí Thánh Đạo sẽ lại thoát khỏi đan điền trở về trong cơ thế, ta sẽ có thế có được sức mạnh gấp mấy lần trước đây!”

“Vốn dĩ luyện hoá Nhân Cấp Bạo Linh Đan, có lẽ tu vi của ta chỉ tăng thêm ba cấp bậc,, đạt tới Đoàn Thể tầng chín Luyện Tuỷ tiểu thành, nhưng bây giờ lại một bước lên trời, thăng lên tới Đoàn Thể đại viên mãn, xem ra đây cũng là do bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp phát huy tác dụng. Bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp này thật sự là một thứ bí ẩn khó đoán!”

Suy nghĩ dâng trào trong lòng cũng chỉ là chuyện trong nháy mẳt, hiện tại không phải lúc đế nghĩ đến những điều này. Diệp Vô Khuyết kìm nén suy nghĩ trong lòng nhìn về phía Mộ Dung Thiên. Đoàn Thế đại viên mãn có được sức mạnh gấp mấy lần, dù bây giờ hắn chưa ngưng tụ phách nguyệt bước vào cảnh giới Tấy Phàm, nhưng hẳn đã có sức mạnh ngang bằng với cảnh giới Anh Phách Tẩy Phàm.

Lần này Diệp Vô Khuyết đã chẳc chẳn mình có thế đánh bại Mộ Dung Thiên!

“Gào!”

Địa Sát Hổ Bôn Quyền bị Diệp Vô Khuyết đánh ra một lần nữa, mãnh hổ màu vàng như vờn quanh người hắn!

“Ấy? Hình như Địa Sát Hố Bôn Quyền mạnh hơn lúc trước nhiều rồi!”

Diệp Vô Khuyết cảm nhận rõ ràng dường như Địa Sát Hố Bôn Quyền xảy ra sự thay đổi nào đó khiến uy lực của nó trở nên càng mạnh mẽ hơn!

“Đáng ghét! Thiên Cương Du Long Thủ! Thanh Long Thám Trảo!”

Không biết vì sao, thấy Diệp Vô Khuyết chủ động tấn công tới, Mộ Dung Thiên cảm nhận được sự nguy hiếm từ trên người hẳn, điều này khiến Mộ Dung Thiẽn hơi thẹn quá hoá giận.

“Gầm!”

‘Gào!

“Ầm!”, “Oanh!”

Hố quyền màu vàng và vuốt rồng màu xanh va chạm với nhau tạo thành uy thế đáng sợ, mọi chuyện diễn ra trên sàn luyện võ khiến thần kinh của tất cả mọi người lại trở nên căng thẳng một lần nữa.

Bọn họ không hiếu vì sao Diệp Vô Khuyết trước đó đã có dấu hiệu bại trận chợt mạnh mẽ trở lại, hơn nữa còn liên tục chiến đấu với Mộ Dung Thiên đã dốc toàn lực!

“Keng!”

“Không thế nào! Làm sao có thế chứ! Hắn ta chỉ là cao thủ Đoàn Thể đại viên mãn mà thôi, sao có thế đỡ được đòn tấn công của ta! Ta là tu sĩ cảnh giới Tẩy Phàm đay!”

Vuốt rồng màu xanh cào trúng hố quyền màu vàng, nhưng đã không còn cảm giác bị đánh trúng như khi nãy, một khí thế mạnh mẽ bao quanh cơ thể Diệp Vô Khuyết, tu vỉ và sức mạnh hẳn bộc phát ra bây giờ không hề thua kém Mộ Dung Thiên chút nào, thậm chí còn mạnh hơn cả hắn ta!

“Hố Toái Thiên Hạ! Ra chiêu!

Diệp Vô Khuyết quát to một tiếng, mái tóc đen tung bay, chiến khí Thánh Đạo trên người phát ra khí thế mạnh mẽ, khí thế kim hồng liên tục dâng trào như sóng lớn!

Ba bước biến thành một bước, hổ quyền vàng nhạt khiến khỏng gian xung quanh rung động, tấn công trúng bả vai của Mộ Dung Thiẽn trong ánh mắt sợ hãi của hắn ta.

“Cộp cộp cộp!”

Sức mạnh của lực đấm này rất mạnh mẽ, Mộ Dung Thiên lập tức cảm nhận được một sức mạnh đáng sợ tập kích từ bá vai vào trong cơ thể, khiến khí huyết trong người hắn ta sôi trào, trước mắt tối sầm.

“Dám khiến ta bị thương! Diệp Vô Khuyết, ngươi đúng là tự tìm đường chết! Thanh Long Xé Trời!”

“Gào!”

Phách nguyệt sau lưng rung động, Mộ Dung Thiên điều động tu vi toàn thân, vuốt rồng màu xanh tản ra ánh sáng xanh lất phất, nhanh chóng di chuyển tấn công về phía Diệp Vô Khuyết!

“Xông lên đây!”

Trong mắt Diệp Vô Khuyết loé lên ánh sáng chói mắt, hắn lại đánh ra một quyền, đối mặt với chiêu thức Thiên Cương Du Long Thủ đủ đế phá vỡ một ngọn núi nhỏ của Mộ Dung Thiên, Diệp Vô Khuyết lại vung tay đánh ra đòn tấn công mạnh nhất!

Hai lực lượng mạnh mẽ đồng thời đánh ra, nếu không nhờ xung quanh sàn luyện võ có mấy trưởng lão ra tay chống đỡ thì nơi này đã trở nẽn đổ nát, không chiến đấu được nữa từ lâu.

“Mộ Dung Thiên! Để xem lần này ai có thế đánh bại ai!”

Diệp Vô Khuyết càng đánh càng hăng, khí thế bừng bừng, chiến ý cuồn cuộn từ chiến khí Thánh Đạo khiến trạng thái của hẳn đạt tới mức độ cao nhất.

“Diệp Vô Khuyết! Ngươi đừng vội đẳc ý! Cuối cùng chiến thẳng vẫn sẽ thuộc về ta thôi!”

Gầm!

Nhìn thấy Diệp Vô Khuyết lúc này, cuối cùng Mộ Dung Thiên cũng không dám xem thường nữa, hắn ta điều động toàn bộ sức mạnh của minh, Thiên Cương Du Long Thủ được hắn ta điều động đến mức tối đa!

Trên phách nguyệt sau lưng Mộ Dung Thiên có một con giao long màu xanh chừng ba trượng xuất hiện, trông nó vô cùng dữ tợn, nhưng lại tản ra một làn sóng mạnh mẽ!

“Thanh Long Nuốt Trời!”

Mộ Dung Thiên kết hợp thản thể với giao long, đánh ra một đòn mạnh nhất!

Hắn ta muốn quyết định thẳng thua với một chiêu!

“Quyết định thắng thua bằng một chiêu à? Được! Địa Sát Hổ Bôn Quyền! Trấn áp cho ta!”

“Gầm!”

Diệp Vô Khuyết và mãnh hổ màu vàng tuy hai mà một, biến thành một con mãnh hổ cao ba trượng, mang theo khí thế ngút trời nhào về phía Mộ Dung Thiên!

“Gào!” “Gừ!”

Mãnh hố màu vàng và giao long màu xanh mang theo khí thế lôi đình lao vào nhau!

Sau chiêu này, thắng thua lập tức rõ ràng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương