Điện Vương Ở Rể
Chương 225: Xin Hãy Suy Xét



“Thời cơ mà chúng ta chọn rất tuyệt vời!”
“Đúng lúc tập đoàn Locke đến đây ký hợp đồng với Hồi Xuân Đường.


“Chúng ta đã thuê sát thủ bắt cóc ông cụ, Lý Khải và Lý Mỹ Na! Đám lãnh đạo cấp cao của Hồi Xuân Đường không thể đích thân tiếp đãi khách quý đến từ tập đoàn Locke sẽ khiến họ tức giận vô cùng, sau đó hủy hợp tác với Hồi Xuân Đường!”
Tôn Trạch Sơn nở nụ cười độc ác và âm hiểm tột độ.

Lúc này Tôn Tâm Liên bèn nói.

“Nhưng bác cả à, sao bác có thể khẳng định khách quý đến từ tập đoàn Locke sẽ tức giận chứ?”
Dĩ nhiên Tôn Tâm Liên cực kỳ mong chờ Hồi Xuân Đường bị chèn ép!
Suy cho cùng hiện giờ họ không có bất cứ cổ phần nào trong Hồi Xuân Đường.

Vì vậy cô ta thật sự không hề lo lắng chút nào…
Nụ cười trên mặt Tôn Trạch Sơn càng rạng rỡ hơn.

“Tôn Xuyên, con hãy giải thích đi nào!”
Tôn Xuyên nói: “Tâm Liên! Em không biết rồi! Mặc dù người thay mặt tập đoàn Locke đến đây ký hợp đồng với Hồi Xuân Đường chỉ là một trong những cậu cả của gia tộc Locke.


“Thế nhưng lần này gia chủ của gia tộc Locke cũng đến Khế Lệ, có điều ông ấy không ra mặt mà thôi!”
“Nhưng em thử nghĩ đi, gia chủ một tập đoàn sở hữu khối tài sản hơn trăm tỷ đến đây, dù ông ấy không ra mặt thì Lý gia chúng ta vẫn phải tiếp đãi cung kính và chu toàn nhất có thể!”
Nghe Tôn Xuyên nói vậy, Tôn Tâm Liên lập tức hít sâu một hơi.


Tập đoàn Locke là công ty con của tập đoàn tài chính Locke!
Tập đoàn tài chính Locke là một tập đoàn nổi tiếng lâu đời, vô cùng hùng mạnh và uy tín trên toàn thế giới!
Nghe nói gia chủ Locke có tận mười người vợ và mười cậu con trai cả.

Người đại diện ký hợp đồng là một trong những cậu con trai cả được ông ta tương đối coi trọng!
Nhưng do ông ta có quá nhiều con trai nên địa vị của người này thấp đi rất nhiều.

Vì vậy gia chủ Locke mới là người nắm quyền duy nhất, có thể làm sụp đổ nền kinh tế của một quốc gia cỡ nhỏ.

Người như thế đã đến đây, nếu Lý gia không tiếp đãi chu đáo thì dĩ nhiên sẽ khiến đối phương bất mãn!
Một khi vị gia chủ vừa có địa vị vừa có quyền lực như ông ta không vui thì có thể sẽ chèn ép cho đến khi nào Hồi Xuân Đường đóng cửa mới thôi!
“Tốt quá rồi! Lần này không những sát thủ có thể giết Lý Mỹ Na, ông cụ và Lý Khải mà còn giết cả tên Diệp Đông kia!”
“Những lãnh đạo cấp cao khác của Lý gia khó mà chèo chống cục diện, cộng thêm sự tức giận của Locke chắc chắn sẽ khiến tinh thần họ sụp đổ, đến lúc đó chúng ta quay về là được.


“Nhưng sau khi chúng ta trở về sẽ bán quách Hồi Xuân Đường đi, lấy hết những phương thuốc cốt yếu kia rồi bắt tay gầy dựng một công ty mới thuộc về mình.


Lý Trạch tỏ vẻ vô cùng vui mừng.

“Tôi vẫn luôn ủng hộ hai vị gia chủ đây, các ngài nhất định phải trọng dụng tôi đấy!”
Tôn Hoàng nở nụ cười đầy nịnh bợ và ton hót.

Những thành thần phản bội gia tộc và đã bị trừng phạt khác cũng bày ra vẻ mặt nịnh nọt và tâng bốc.

“Tôi biết mà, chỉ khi đi theo hai vị thì mới có tương lai sáng lạn.


“Hai vị gia chủ, chúng tôi đều là bề tôi trung thành của các ngài, các ngài phải trọng dụng chúng tôi nhé!”
“Nhất định chúng tôi sẽ vét sạch Hồi Xuân Đương giúp hai ngài, thành lập công ty mới thuộc về chúng ta.


Nghe họ nói thế, đám người Tôn Trạch Sơn và Lý Trạch đều tươi cười đắc chí như đã thấy được khoảnh khắc thành công của mình.

Kẽo kẹt.

Cánh cửa được mở ra.

“Ai thế?”
Cả đám Tôn Trạch Sơn đều nhìn ra ngoài cửa.

Người vừa đến chính là Diệp Đông, Lý Mỹ Na, Lý Khải và Lý Diệu Thần!
Lúc này Lý Diệu Thần, Lý Khải và Lý Mỹ Na đều bày ra vẻ mặt vô cùng đau lòng và tổn thương dâu sắc.

Bởi vì vừa rồi họ đã nghe hết cuộc trò chuyện của đám người ở bên trong.

“Các người… Thật sự không bằng cầm thú!”

Lúc nói câu này, Lý Diệu Thần suýt đã nôn ra máu.

“Chẳng phải các người đã bị bắt cóc rồi ư?”
“Tại sao các người lại không chết?”
Đám người Tôn Trạch Sơn hoàn toàn trợn tròn mắt, giọng điệu đã bắt đầu run rẩy.

Diệp Đông hỏi: “Ông nói đám sát thủ kia à? Họ chết hết rồi!”
Đám người Tôn Trạch Sơn giật mình chú ý tới những vết thương tả tơi trên cơ thể Diệp Đông!
Có nghĩa là những gì anh nói đều là thật.

“Không… Những sát thủ đó không phải do chúng ta thuê…”
Thậm chí họ không thể nói một cách mạch lạc!
Bởi vì họ thật sự sợ hãi!
Những thành viên nịnh bợ, ton hót của Lý gia trước đó đều tái cả mặt, run lẩy bẩy không ngừng.

“Ông cụ, gia chủ, chuyện này không liên quan gì ta đến chúng tôi cả!”
“Đều là ý của đám lòng lang dạ sói đó, chúng tôi cũng chỉ vừa mới biết mà thôi!”
“Xin ngài suy xét, chúng tôi tuyệt đối không dám thuê sát thủ đâu ạ!”
Lúc này, những thành phần phản bội gia tộc đều tỏ vẻ sợ hãi và van xin.

Mặc dù vẻ mặt Lý Diệu Thần bình tĩnh nhưng lòng lại đau như cắt!
“Các người coi như bỏ, bị trục xuất vĩnh viễn khỏi Lý gia!”
“Tất cả sản nghiệp của các người sẽ bị Lý gia thu hồi, cho các người mười triệu tệ, từ đây về sau không còn liên quan đến Lý gia nữa!”
Lý Diệu Thần vừa dứt lời.

Ngay lúc đó, bóng dáng ông cụ chợt lóe lên, nhanh chóng ra tay.

Ông cụ tự tay phế đi hai chân, đan điền của con gái, con trai của mình và những kẻ cầm đầu khác.

“Ông cụ, đừng mà, chúng tôi sai rồi, chúng tôi sẽ ăn năn sám hối mà!”
Những người cùng tộc đều đau khổ van xin.

Lần này ông cụ mới thật sự trừng phạt bọn họ.

Bọn họ hy vọng có thể giữ lại tài sản của mình, mong muốn sống một đời giàu có đủ đầy.

“Vì ban đầu đầu đây là chuyện riêng của gia tộc các người.


“Tôi không nên xen vào.


“Nhưng các người lại động vào người phụ nữ của tôi.


“Ban đầu nên giết sạch các người mới phải! Bây giờ các người còn không biết dừng à? Muốn bị tôi giết hết thật sao?”
Khí tức vô cùng lạnh lẽo lập tức tỏa ra trên người Diệp Đông.


Khí tức này khiến nhiệt độ không khí xung quanh đều giảm xuống mười độ!
Làm cho họ không nhịn được rùng mình một cái.

Lúc này, họ cảm giác dường như người đứng trước mặt mình không còn là người nữa!
Mà là một sát thần nghiền ép vô cùng vô tận!
Sau lưng bọn họ lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh!
Đôi chân của họ như nhũn ra.

“Giờ tôi cho các người năm phút, lập tức cút khỏi Lý gia, cút ra khỏi Giang Bắc luôn cho tôi!”
“Nếu tôi phát hiện các người dám bước vào Giang Bắc nửa bước, tôi sẽ giết không tha!”
Diệp Đông nói bằng giọng lạnh lẽo, không được cãi lại, không được nghi ngờ.

“Chúng tôi còn phải thu dọn một ít hành lý… Không, không, chúng tôi không thu dọn nữa… Chúng tôi cút ngay đây!”
Những người phản bội Lý gia đã sợ đến mức ngu người, không dám nhiều lời nữa.

Thậm chí có vài người trong số họ thật sự nằm xuống đất rồi lăn ra khỏi cửa.

Hai người Lý Diệu Thần và Lý Khải hít sâu một hơi, cố gắng ổn định lại tinh thần của mình.

Lúc này niềm vui sướng dâng tràn đầy cõi lòng Lý Mỹ Na!
Bởi vì.

Diệp Đông vừa nói cô ấy là người phụ nữ của anh!
Lý Mỹ Na vốn cho rằng một người xuất sắc như anh.

Mình chẳng có địa vị quan trọng gì trong lòng anh cả…
Thế nhưng hôm nay tại nhà kho trong xưởng may bỏ hoang này.

Diệp Đông cam tâm tình nguyện hứng chịu viên đạn vì sự an toàn của cô ấy, bằng vào thực lực của mình, anh hoàn toàn có thể tránh được.

“Đây là người đàn ông mà tôi phó thác cả cuộc đời, người đàn ông mãi mãi khắc ghi trong cuộc đời mình!”
Lý Mỹ Na vừa kích động vừa hạnh phúc.

Vào lúc này.

Điện thoại di động của cô ấy vang lên.

“Tổng giám đốc, tổng giám đốc Locke Jedi rất tức giận, muốn sửa đổi hợp đồng… Thậm chí muốn kết thúc hợp đồng vô thời hạn…”.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương