"Ừm." Điền Hòa Hòa đối Lý Tĩnh gật đầu cười.

Thực hiển nhiên, Điền Hòa Hòa ở chung với Lý Tĩnh đã muốn hòa hợp, việc này làm cho lòng Hà Viện Viện nhịn không được muốn hỏng.

"Sao em lại ở đây với Lý Tĩnh?" Hà Viện Viện nhịn không được hỏi lại một lần, nàng rất để ý việc Điền Hòa Hòa cùng Lý Tĩnh gặp mặt, hơn nữa còn bên cạnh nhau hài hòa.

Nhưng Hà Viện Viện cực lực khắc chế cảm xúc của mình, không cho mình biểu hiện ra thái độ chất vấn.

Điền Hòa Hòa cũng có thể cảm giác được Hà Viện Viện rất để ý việc mình cùng Lý Tĩnh gặp nhau, nhưng thái độ trên mặt vẫn luôn kìm nén.

Cảm giác được Hà Viện Viện vẫn còn để ý đến mình, trong lòng Điền Hòa Hòa mới dễ chịu hơn một chút, nghĩ thầm vị trí của mình trong lòng Hà Viện Viện vẫn còn lớn.

"Trên đường tình cờ gặp được." Điền Hòa Hòa nhàn nhạt trả lời.

"Trùng hợp vậy sao?" Thật đúng là ngẫu nhiên gặp được, quá trùng hợp đi.


"Còn không phải? Chẳng lẽ vì chị đi gặp bạn gái cũ nên em cũng cố ý đi gặp bạn gái cũ của mình sao?" Điền Hòa Hòa hỏi ngược lại.

"Chị không có ý này, chỉ là cảm thấy thật quá khéo." Hà Viện Viện chột da cười nói, vừa rồi nàng ghen, bây giờ phát hiện đôi mắt Điền Hòa Hòa đỏ ửng, rõ ràng lúc nãy đã khóc, hơn nữa còn là khóc một lúc lâu.

"Đúng vậy, chị đi gặp bạn gái cũ, em cũng liền gặp lại bạn gái cũ, đúng là quá khéo.

Đúng rồi, sớm như vậy đã về, sao không ở lại với bạn gái cũ thêm một chút?" Điền Hòa Hòa khẩu thị tâm phi hỏi, tuy rằng nàng đồng ý để Hà Viện Viện đi gặp bạn gái cũ, nhưng khi Hà Viện Viện thật sự đi gặp, trong lòng nàng vẫn đối với Hà Viện Viện hơi oán trách.

"Em thật sự muốn chị ở lại với cậu ấy lâu hơn à?" Hà Viện Viện cố ý như vậy hỏi, nếu mình thật sự ở lại lâu hơn với bạn gái cũ, vậy thì cái người khẩu thị tâm phi trước mặt này chắc chắn sẽ khổ sở hỏng mất.

"Chân ở trên người của chị, chị muốn ở bên ai thì ở, không lẽ em có thể trói chị vào người sao?" Điền Hòa Hòa chua lòm nói.

"Đúng vậy, chân ở trên người chị, cho nên chị mới trở lại, còn nữa, em thật sự trói chị vào người rồi." Hà Viện Viện nghiêm trang nói.

"Nói bậy, em trói chị vào người hồi nào?" Điền Hòa Hòa giả nai, biến thành người ác, ngăn cản nàng dụ dỗ mình.

"Là thật, tim đã bị em trói lại, không tin em có thể sờ thử, nghe xem có phải ngực đang bị em trói lại không, không tháo ra được." Hà Viện Viện nói xong liền cầm tay Điền Hòa Hòa đặt lên người.

Nghe Hà Viện Viện nói như vậy, chóp mũi Điền Hòa Hòa lại không nhịn được muốn chua, chỉ là cùng với cảm xúc vừa rồi không giống nhau, cái này là vì vui nên muốn khóc.

"Em bình thường như vậy, bạn gái cũ của chị lại có khí chất hơn, làm sao có thể sánh được, kém xa như vậy, về sau bị chị chê thì làm sao bây giờ?" Điền Hòa Hòa vẫn có chút không tự tin hỏi, đúng thật là kém xa.

"Có người thích ăn thịt, có người thích ăn rau xanh, nói như em, vậy là thích ăn thịt sao?" Hà Viện Viện hỏi ngược lại.

"Đúng vậy, rau xanh nhạt nhẽo, vẫn là thịt ngon hơn!" Điền Hòa Hòa trong lòng chua loét nói, tuy rằng so sánh với người bạn gái cũ kia, mình giống như thức ăn chay nhạt nhẽo vô vị, so không được với tổ yến xương cá cao cấp, Điền Hòa Hòa thừa nhận sự chênh lệch này, nhưng Hà Viện Viện cũng tán thành, thực làm người ta hụt hẫng.


"Muốn ăn thịt, vậy rất đơn giản, chúng ta trở về, buổi tối có thể ăn ở trên giường, không sợ ăn không đủ, chỉ sợ ăn quá no." Hà Viện Viện lại dùng phép ẩn dụ mà nói.

Bị Hà Viện Viện nháo như vậy, trong lòng Điền Hòa Hòa xác thật thoải mái rất nhiều, cảm xúc nguy cơ kia tiêu tan một ít.

"Ai muốn ăn với chị, chị có thể đi tìm bạn gái cũ, bạn gái cũ còn chính là đại tiệc hoàng gia kìa." Điền Hòa Hòa khó chịu nói, bạn gái cũ này thật không qua nổi.

"Hòa Hòa, chị biết chính mình muốn cái gì, không phải là đang an ủi em, nhưng khi đã đưa ra quyết định thì không nên dễ dàng thay đổi, chị hy vọng em đối với chị, đối với bản thân, có thể tin tưởng.

Đương nhiên chị hy vọng em có thể tin tưởng chị, bởi vì chị cũng rất để ý đến việc em gặp mặt bạn gái cũ của em.

Nói tiếp, chị cũng sẽ không từ bỏ em mà tìm gặp bạn gái cũ, nếu muốn gặp, chúng ta cùng đi.

Hơn nữa thế giới của người trưởng thành đều rất bận, cơ hội gặp mặt cậu ấy sẽ không còn nhiều." Hà Viện Viện đối với Hà Viện Viện nói, ngữ khí đặc biệt nghiêm túc.

Điền Hòa Hòa nghe, trong lòng ấm áp, tuy rằng Hà Viện Viện ngày thường không có bộ dáng đứng đắn, nhưng một khi trở nên nghiêm túc, sẽ cho người ta cảm giác đặt biệt an toàn.

"Được, em cũng muốn nói lời giống chị, chị đối với em, đối với bản thân, nên có sự tin tưởng." Điền Hòa Hòa nhẹ giọng nói, không còn dây dưa bạn gái cũ.

Hà Viện Viện nghe Điền Hòa Hòa nói như vậy, không khỏi hướng Điền Hòa Hòa cười, Điền Hòa Hòa là hướng về chính mình, Hà Viện Viện hiểu rõ.


"Đi thôi, chúng ta về nhà đi." Nói xong, Hà Viện Viện nắm tay Điền Hòa Hòa đi về hướng xe, xe quả nhiên đã bị dán vé phạt, cơ mà Hà Viện Viện một chút cũng không thèm để ý.

Điền Hòa Hòa nghe đến hai từ về nhà, trong lòng tràn ngập ấm áp.

Thời điểm ngồi vào xe, Hà Viện Viện đột nhiên nhớ tới một việc.

"Em tới chỗ này làm gì?" Chỗ này cách nhà các nàng rất xa, mà sinh hoạt của Điền Hòa Hòa luôn luôn đơn giản, chỗ này không có nằm trong phạm vi sinh hoạt của Điền Hòa Hòa.

"Không......làm gì....Chính là do ở nhà nhàn quá nên chán, muốn tùy tiện ra đây chơi...." Điền Hòa Hòa có chút chột dạ nói.

"Phải không?" Hà Viện Viện ngữ khí đặc biệt hoài nghi hỏi lại.

"Vậy làm sao em biết được bạn gái cũ của chị nhìn rất đẹp?" Hà Viện Viện lại hỏi..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương