Điền Viên Cốc Hương
Quyển 1 - Chương 10: Chia ruộng

Qua năm, Lí Đắc Tuyền kiếm chút tiền, đưa Kinh Trập đưa vào tư thục. Thôn trang cũng gần, tan học Kinh Trập tranh làm việc nhà nấu nước lặt vặt, Vương thị bụng càng lớn, chớp mắt đã gần đến ngày sinh.

Việc chia ruộng quan trọng hàng đầu, trải qua vài lần thương nghị, rốt cục định ra buổi tối hôm nay mọi người Lí gia kể cả Cốc Vũ Tam gia gia, Ngũ gia gia, thương lượng chuyện phân chia ruộng.

Cốc Vũ nhõng nhẽo một hai muốn đi theo Lí Đắc Tuyền, nàng sợ cha mình thành thực, đến lúc đó bị chia cho miếng đất không trồng được lúa, vậy là mệt lớn, cả nhà đều chờ gạo ăn.

Đến nửa căn nhà ngói bên kia, thấy một phòng đông nghịt người, nhưng Cốc Vũ không hoảng, đi theo Lí Đắc Tuyền, im lặng đứng sau lưng hắn.

Lí gia nói chuyện, "Này các ngươi cũng đều biết, lão tam muốn ra riêng, nhà này không có cho bọn hắn phòng ở, chúng ta cũng già đi, như vậy..."

Lí Hà thị sợ Lí lão nhân nói không đúng ý của mình, vội mở miệng, "Vì sao ở riêng cũng đừng nói, Tam gia gia, Ngũ gia gia của các ngươi đã có mặt, đồ đạc trong nhà không nhiều, bọn ngươi chia hết rồi 2 ông bà già chúng ta chết đói hết..."

Cốc Vũ suýt chút nữa lên tiếng, con mẹ nó, cả nhà chúng ta bị đuổi ra khỏi nhà, bây giờ còn bị nói ngược là khi dễ ngươi? Thật sự là muốn nói huỵch toẹt hết sao, lão thái thái sống cả đời, nhưng lại đối con của mình như vậy. Dù cha ta với ngươi có quan hệ, ta với ngươi có tình nghĩa gì đi chăng nữa, nếu ngươi chọc ta nổi giận, Cốc Vũ bất kể sẽ nói đến cùng.

Cốc Vũ nắm chặt nắm tay nhỏ, Tam gia gia nói chuyện, "Tẩu tử, những lời này không xuôi tai, ngày đó không phải là ngươi cả ngày nói rằng cả nhà chỉ có lão Tam là có tiền đồ sao, sao bây giờ nói ngược như thế. Không nói xa xôi, trước tiên là nói chuyện chia ruộng đã."

Lí Đắc Giang cũng nói: "Đúng đúng, trước tiên nên nói chuyện chia ruộng.”

Nghe thấy vậy Trương thị vội vàng chạy tới, thật sự tội nghiệp một thân đầy thịt của nàng, "Đúng đúng, mấy năm nay chúng ta 2 người làm việc, ngày đêm không ngừng chết sống ở ruộng, lúc trước lão Tam ra đi không có trở về, chỉ có chúng ta hiếu kính cha mẹ, phụng dưỡng không sai biệt lắm, nếu giờ phút này phân ra, chúng ta bên này một nhà, khả thế nào được."

Chưa gì đã ra oai, Cốc Vũ nghe xong đậy một bụng khí. Không cần hát đệm, mấu chốt đã tới rồi.

Quả nhiên, Lí Hà thị nói: "Không cần nói chúng ta bất công, nhà này cộng lại có mấy chục mẫu ruộng, các ngươi bốn anh em, tính bốn phần, ta cùng lão nhân tính một phần, Linh Nga tính một phần, Linh Nga lấy chồng tính sau, như vậy tổng cộng chia 6 phần, nhà lão Tam tính một phần, Tam gia gia Ngũ gia gia đại khái tính đi, nhà lão Tam được hơn hai mẫu ruộng nước, 8 mẫu ruộng pha, vừa khéo cạnh sông có 7, 8 mẫu ruộng pha, một khối ruộng nước, cũng xấp xỉ hai phần, chia cho lão Tam là được rồi."

Ngũ gia gia mở miệng , "Hai khối lớn nhỏ đó không kém nhiều lắm, nhưng tẩu tử, ruộng pha đó rất cằn cỗi, phỏng chừng không trồng được cái gì, lại nói, cũng không có chuyện chia ruộng cho cô nương, Linh Nga không còn nhỏ, tội gì phải chia lần hai, một lần chia dứt điểm là được."

Lí Đắc Giang cũng nói: "Ngũ thúc nói có lý, nhà lão Tam tổng cộng có 5 người, ruộng pha có chút cằn cỗi."

Trương thị không vừa ý, "Không chịu cũng không được, đâu có lý nào chúng ta chăm sóc nhiều năm như vậy, vừa về nhà liền phân ra. Lập Xuân, Lập Hạ a, mệnh các ngươi thật là khổ, nhỏ như vậy ngày tháng ăn không đủ no, Lập Thu của ta a..."

Trương thị rõ ràng là đùa giỡn.

Tam gia gia có chút không kiên nhẫn, nhìn Lí Hà thị nói, "Đại tẩu, một khi đã như vậy ngươi mời chúng ta đến làm gì."

Lí Hà thị cảm thấy mất thể diện, cũng ra mặt ngăn lại nàng: "Lão đại gia, đã như vậy cùng nhau phân rõ ràng, dù sao Tam thúc Ngũ thúc ngươi cũng không đến mức nói chúng ta bất công."

Thấy thế Trương thị mới ngừng, đứng ở một bên nhìn bọn hắn chằm chằm.

Lí Đắc Giang có chút bất đắc dĩ, "Tính như thế này đi, nương cũng nói cho bờ sông này cho lão Tam, nhưng nếu chia thành năm phần thì lão Tam gia được 3 mẫu ruộng nước, nương vừa rồi nói miếng ruộng đó chưa đến hai mẫu. Ở bờ sông nhà mình còn có một khối khoảng 1 mẫu ruộng nước, như vậy cùng cho lão Tam, mới xem như miễn cưỡng được."

Trương thị lại không thuận theo, "Tốt, miếng đất đó tốt như vậy, lão Tam ngươi nói đi, ngươi không thể cúi đầu im lặng rồi chiếm hết tiện nghi, ruộng ngay tại bờ sông tiện tưới tiêu, ngay tai ven đường, lúc thu gặt, cày cấy cái gì gọn nhẹ biết bao nhiêu."

Cốc Vũ vốn không muốn nói chuyện, chia như vậy cũng coi như là công đạo, thấy Trương thị nói nhà bọn họ chiếm tiện nghi, nhịn không được nói một câu: "Tam gia gia, Ngũ gia gia, các ngươi cũng nghe được, đại bá mẫu nói nhà chúng ta chiếm tiện nghi, đem ruộng chia 5 cũng chia không xong. Chúng ta trảo cưu là được, chúng ta cũng không thể chiếm tiện nghi bên này."

Lí Đắc Giang đại khái cũng phiền Trương thị, vỗ tay cười nói: "Chất nữ nói đúng, nếu đại tẩu cảm thấy bất công, chúng ta liền thừa dịp này cùng nhau phân, nếu cảm thấy bất công thì bắt cưu, chung quy cũng chẳng oán được ai."

Trương thị không nghĩ đến cớ sự như vậy, nàng chỉ nghĩ đến đuổi nhà Cốc Vũ ra ngoài, còn lại một gia đình, chỉ có nàng và 3 người con - 2 trai 1 gái, ở riêng đi cũng không phải là mệt sao, trong lòng nàng lại tính toán thông suốt, dù sao cũng không là nhà của mình, ngày sau mình nấu cơm vụng trộm lấy chút trứng gà cùng thịt, dù sao cũng không thể không chiếm lời, cũng đành từ bỏ.

"Ta cũng chỉ là nói, người một nhà, chúng ta một chút chịu thiệt, nếu cha mẹ không có nói, tự nhiên ta cũng là không có ý kiến, nhưng còn Lão Tứ và Linh Nga thì sao?"

Lão Tứ Lí Đắc Hà lắc đầu: "Ta nghe cha mẹ."

Ngũ gia gia cũng đứng lên, "Vậy là được rồi, ngày sau 3 mẫu ruộng nước cạnh bờ sông, 8 mẫu pha là của nhà lão Tam, các ngươi bên này có muốn thừa dịp này phân ra không."

Lí Hà thị hé khuôn mặt tươi cười, "Chúng ta bên này không phân, Lão Tứ không cưới vợ, Linh Nga chưa hứa gả, không có lý gì ở riêng, chỉ là lão Tam đột ngột trở về, lại muốn đưa con vào tư thục, chúng ta không dính dáng gì, vẫn nên dứt khoát tách ra, miễn cho truyền ra còn tưởng rằng ta không cho bọn họ qua ngày lành."

Nếu nói không biết tới lúc nào, Lí Đắc Tuyền có chút lúng túng nói: "Nương, Kinh Trập là con trai trưởng, sẽ không muốn chậm trễ hắn."

Trương thị có cơ hội, xen mồm nói: "Nương, không ấy cho Lập Xuân, Lập Hạ cũng đi tư thục đọc sách."

Đang ở một bên xem náo nhiệt Lập Xuân, Lập Hạ kêu lên: "Không không, ta không cần đi tư thục, ta muốn đi bắt chim, đọc sách có cái gì tốt, ngồi ở bên trong còn bị tiên sinh đánh đòn."

Con mình không chịu đi học, Trương thị không mắng hai câu, ngược lại nói: "Trụ cột gì chứ, cả nhả chẳng lẽ còn trông cậy vào học trò?"

Lí Đắc Giang liếc mắt nhìn nàng: " Hãy nhìn chữ của Kinh Trập viết ở nhà của ta, nói hắn là tú tài ta còn cảm thấy bôi nhọ hắn!"

Ngũ gia gia lúc này đứng lên: "Mọi thứ cũng chia xong, còn lại liền là chuyện nhà các ngươi, ta về nhà thôi."

Tam gia gia cũng cáo từ.

Cốc Vũ sợ lại xảy ra biến hóa, kéo Lí Đắc Tuyền đi về nhà, nàng không nghĩ ở lại đây, Lí Đắc Tuyền cũng chỉ cười cười, kéo Cốc Vũ ra cửa.

Dưới ánh trăng, hai người xuyên qua đất trồng rau, Lí Đắc Tuyền ôm lấy Cốc Vũ, "Vẫn là khuê nữ của ta thông minh, ai dạy ngươi biện pháp trảo cưu?”

Cốc Vũ cười cười, "Đại ca!"

Sau đó là một mảnh im lặng

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương