Điện Cạnh Nam Thần Yêu Thầm Tôi
-
4: Giấu Tên Trở Lại Sân Trường
Editor: Soir--------------------Người có suy đoán như vậy, còn có Vương Đông Đông.Cậu mở QQ của mình ra, càng nghĩ càng không đúng, quay đầu sang, bắt đầu tận tình khuyên bảo: "Tôi biết anh bởi vì thích K Thần, thủ đoạn gì cũng có thể dùng được, nhưng anh cũng phải suy nghĩ một chút, K Thần là người rất thông minh, sẽ không nhìn ra được anh vừa rồi chính là lạt mềm buộc chặt sao?"Mạc Bắc vốn đang một tay chống cằm, quan sát phong cảnh ngoài cửa sổ xe, sau khi nghe được câu này, ngón tay gõ nhẹ vào mặt của mình: "Tôi? Lạt mềm buộc chặt?"Rõ ràng là một động tác quá bình thường, nhưng động tác ấy do thiếu niên làm ra, lại thanh quý tới tận xương cốt.Vương Đông Đông ngẩn người một chút, vị chủ nhân này thật có chút không giống như trước.Nhưng rốt cuộc không giống nhau chỗ nào, cậu lại không nói ra được.Chỉ cảm thấy cả người người này tỏa ra một khí chất khiến người ta thoải mái.Thoải mái ư?Sao có thể?Nhất định là hôm nay cậu dậy quá sớm, mất đi phán đoán cơ bản nhất!Người chủ nhân này không gây chuyện cho cậu là cậu đã cảm ơn trời đất lắm rồi.Vương Đông Đông lắc lắc đầu, sau khi ném ảo giác ra phía sau, nghiêm túc cẩn thận mở miệng: "Không phải muốn lạt mềm buộc chặt thì là cái gì? Anh ở ngay trước mặt K Thần ném poster, nhất định là muốn K Thần nhìn anh bằng con mắt khác.
Anh không cần phải nói, tôi cũng hiệu."Mạc Bắc: Những điều cậu hiểu đều là do cậu tự bổ não."Chỉ là thật sự, nam thần, anh đừng nên ở đây.
Anh lại chọc ra chuyện gì nữa, công ty nhất định sẽ đuổi tôi.
Coi như tôi là cầu anh, cho dù anh thích K Thần, cũng thích len lén trong lòng được không?"Giọng nói Mạc Bắc rất chậm: "Cậu giống như đã hiểu lầm rồi, tôi không thích anh ta."Vương Đông Đông cười ha hả hai tiếng: "Không thích? Anh cho rằng mắt mọi người đều mù? Anh quên rằng lúc trước bản thân mình đã làm chuyện gì sao?"Mạc Bắc nhướng mày, không có một chút hoang mang: "Vậy anh nói lại một chút xem tôi đã làm gì?"Thật vất vả mới có được một cơ hội để nói ra hết, Vương Đông Đông đếm từ đầu đến cuối, lẻn vào hậu trường, tác phong phóng đãng, cố cọ nhiệt độ vân vân các loại.Sau khi nói xong, Vương Đông Đông với khí thế hung dữ dừng xe lại: "Anh còn có gì để nói không?""Không có."Thực sự không có.
Mạc Bắc nghiêng mắt, những người đó đúng thật là chém tận giết tuyệt đến lợi hại."Cho nên, rụt rè một chút, đừng đi chọc K Thần nữa." Vương Đông Đông nói nhiều, xuống xe vào trong tòa nhà vẫn còn nói.Trên cơ bản Mạc Bắc đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhàn nhạt nâng mi mắt lên một chút: "Được."Vương Đông Đông không khỏi bị chữ được này làm cho nghẹn lại, vị chủ nhân này trở nên nghe lời từ lúc nào vậy? Trước kia cậu nói gì, đối phương cũng sẽ giả vờ như không nghe thấy, hoàn toàn không đặt lời khuyên của cậu vào tai.Còn hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?Trải qua một ngày huyền ảo, cả người Vương Đông Đông đã có chút không giữ được thăng bằng.
Sau khi nhìn bóng người thon dài đi vào trường học, cậu mới ý thức được vấn đề, sao hôm nay vị chủ nhân này lại không tìm cớ trốn học?Kỳ tích, đây quả thực là một kỳ tích!Bản thân Mạc Bắc lại cảm thấy không có vấn đề gì, là một học sinh cấp ba, đương nhiên phải đến trường học điểm danh đầu tiên.Chẳng qua, khi cô mặc áo khoác tây trang, cầm cặp sách đứng trước cửa phòng học.Âm thanh náo nhiệt ban đầu lập tức dừng lại!Tính cách Mạc Bắc vốn lạnh lùng, chính là hình tượng mỹ thiếu niên băng sơn mà các cô gái trẻ yêu thích hiện nay.Hơn nữa cô còn mặc tây trang, hơi thở mang một chút cấm dục.Trong khoảnh khắc đó, điều duy nhất khiến người ta cảm nhận được chính là kinh diễm!"Đây là ai vậy, đẹp trai quá đi!""Là thầy giáo mới đến sao?""Có thầy giáo như vậy, mẹ tớ cũng sẽ không phải lo lắng điểm số của tớ nữa rồi.""Chờ một chút, không phải là thầy giáo mới đến, các cậu nhìn xem cậu ta ngồi ở vị trí nào kìa!""Mạc, Mạc Nam?!"Sao có thể?!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook