Điếm Nam - Ririruriri
C53: Kế Hoạch Picnic(4)

Cuối cùng chuyến này cũng không tính là chỉ đi chơi, tôi còn học được thêm kiểu bơi sải, mặc dù muốn học bơi bướm cơ. Nhìn anh dùng bờ vai vạm vỡ rẽ làn sóng nước làm đôi như đâm thẳng về phía trước làm tôi ướt át, cảm tưởng bơi lội đúng là môn thể thao của đàn ông, một sự trần trụi khi họ phải tháo hết quần áo ra chỉ còn độc một thứ quần lót mỏng manh bảo hộ, phô bày hết da thịt chắc khoẻ khiến người xem đã mắt. Còn với những người giàu kinh nghiệm như anh Tâm, còn có thể điều khiển cơ thể hoà vào làn nước một cách nhịp nhàng, giống như anh đang đi bộ trên đất liền chứ không phải dùng một chút sức nào hết. Tôi cứ vì vậy mà chẳng thể rời mắt dù chỉ một giây, ánh mắt si mê nói lên tất cả. Người thì thoả mãn sự sùng bái ấy, người thì ghen tị.
" Này anh với cậu thi bơi đi"- Hoàn chịu không nổi cảm giác như người thừa nữa, quyết định phải đòi lại chút bản lĩnh của mình.
" Được"- Tâm đáp lại không hào hứng lắm.
Hoàn lúc này muốn hối hận đã chẳng kịp, giờ mà không cởi quần áo thì kì chết, mà không biết Minh có bị thầy hớp hồn không. Hoàn vừa không thích bị thứ có tên là hay dính lên người, nhưng mà lại không thể chịu được cảm giác thua kém. Hai thứ như nước với lửa không ngừng giao chiến trong nhận thức khiến Hoàn như lạc lối.
" Sao còn chưa cởi? Tính mặc thế bơi à?"- Tâm đứng bên cạnh thắc mắc.
Thôi được rồi!- Hoàn tập trung nhuệ khí vào khao khát chiến đấu, bỏ hết mọi rào cản trên thân thể, chỉ còn độc một chiếc boxer bó sát lộ ra bộ đùm khủng bố.

Tâm ngoái đầu lại nhìn Minh nuốt nước mặt nhìn chằm chằm vào bọc nước mía của thằng bạn, ấn đường đen lại, ác ý nói thầm bên cạnh:" Cẩn thận chuyến này lại thu về một tiểu bảo bối đấy".
Hoàn khẽ rùng mình, không dám quay lại nhìn em ấy, giả bộ tập trung vào khởi động trước khi bơi, cả hai đều hừng hực khí thế giống đực chứng tỏ mình không hề thua kém đối phương, nếu bây giờ có cây nhiệt kế, sớm đã bị không khí này doạ nổ rồi.
Tôi làm trọng tài, khi vừa hô bắt đầu một cái, hai thân hình to lớn lại như những con báo thoăn thoắt phóng xuống nước, đều sử dụng kiểu bơi sải, tôi có hơi tiếc không được nhìn hai bộ đùm cùng nhô lên mặt nước nhưng cũng không buồn rầu quá nhiều bởi trước mắt tôi nơi này như một sân đấu Olympic. Chẳng biết tuyển thủ ngoài đời nhanh như thế nào, chứ hai người trước mặt đây phóng đi chẳng khác gì những bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện trong nước, tôi thực sự không biết bao giờ mình mới có thể đạt được tốc độ này, có lẽ là cả đời chăng.
Tâm từ xa có thể nghe thấy tiếng cổ vũ, miệng không nhịn được nhếch lên, như có động lực từ đâu phóng đến, dẫn trước người còn lại. Hoàn cảm thấy nguy cơ, đành dùng hết sức lực đuổi theo, tiếng kêu ấy như cứa vào tim anh, anh biết em ấy sẽ chẳng gọi tên mình đâu, chẳng hiểu sao trong lòng thật khó chịu. Khoảng cách hai người ngày càng chênh nhau, tôi vui mừng phấn khởi, lại nhận ra tính ra thầy Hoàn vẫn luôn quan tâm đến mình, mình lại vì sắc mà quên mất người đứng sau, cảm giác tội lỗi dâng trào, lại tiếp năng lượng cho thầy.
Ấy vậy mà thầy ấy thực sự xông lên, còn về đích trước.
Tâm trèo lên bờ, cảm giác khó tả nhìn Hoàn đang thở hổn hển, mặt đỏ ngầu do dùng sức quá độ, tôi cũng bị màn này doạ chấn kinh, đứng bên cạnh không biết làm gì, đành phải vuốt ve cơ thể thầy.

Hoàn muốn phản đối mà nghĩ nghĩ thế nào, lại để cho em ấy đụng chạm cơ thể, đối phương cũng không làm gì quá đáng, sau khi anh đã thở đều đặn lại bình thường mới hỏi:" Thầy còn mệt không?".
" Thầy ổn rồi"- mệt muốn chết, nhưng phải giữ hình tượng mạnh mẽ.
" Còn anh thì mệt quá"- Tâm bên cạnh mè nheo, thành công thu hút sự chú ý. Anh bế Minh nằm lên người mình, để cậu xoa bóp thân trên của anh, phía dưới không che giấu giật giật, do Minh đang ngồi trên bụng anh nên em không biết chuyện đó, nhưng Hoàn thì thấy cả, mặt phút chốc cau lại, bỏ đi.
" Ơ thầy..."- tôi định đứng dậy theo lại bị anh kéo lại:" Để nó về trước đi, chắc mệt quá đó, em ở lại đây giúp anh nhé. Anh cũng muốn vật ra đến nơi".
Đương nhiên nếu chọn một trong hai người, tôi biết ai sẽ chiếm tiện nghi được nhiều hơn. Cơ thể dần dần không thành thật nhích dần xuống bụng dưới của anh, đến khi chạm vào vật cứng nóng không khỏi đứng hình một chút, hình như còn lớn hơn lúc nãy.

Anh Tâm đã nhắm mắt thở nhẹ, có lẽ đã ngủ rồi. Tôi lại đánh liều ngồi hẳn xuống nơi đó, dương vật anh liền ngọ nguậy khiến tôi đỏ mặt. Cứ như thế tôi tận hưởng cảm giác phần dưới được cọ cọ vào nơi đàn ông của trai đẹp, nơi ấy cứ như ngứa ngáy mà cứ luôn tục ỉn vào đít tôi như đang đụ. Tôi sung sướng không nỡ rời mò loạn cơ thể nồng nặc sự đàn ông của anh. Người đàn ông dưới thân dường như đã ngủ, thân thể phập phồng theo quy luật, nhưng tôi lại chẳng thấy buồn ngủ một tẹo nào. Một miếng thịt ngon như thế này, nếu không ăn thì có thể sẽ nghẹn vì tức không.
Cơ thể dần trở nên khô nóng, tôi ghé sát vào người anh hôn lên má anh, lại nhổm dậy quan sát tình hình, vẫn thở đều bình thường. Tôi thử đánh tiếng nhỏ nhẹ gọi tên anh ấy, không tiếng hồi âm, quả thực đã ngủ rồi sao. Tôi không tin tưởng lắm cù nách anh cho chắc chắn, nhưng đối phương vẫn nằm im. Lúc này mới lấy hết can đảm ngậm lấy đầu ti anh mút liếm.
Tâm nhếch khoé miệng lên một độ cong khó nhận biết, tận hưởng cảm giác phê pha từ cái lưỡi mềm mại ấy.
Sau khi thân trên của anh đều bị nước bọt của tôi ướt sũng, thân dưới anh đỉnh nãy giờ dưới mông tôi lại càng dữ dằn hơn, tôi cũng thèm nhỏ dãi đây, giờ có bị phát hiện hay không cũng phải được nhìn thấy con cặc anh thế nào đã.
Tôi nhẹ nhàng bò xuống liếm liếm khe nách anh cho chắc chắn, đối phương không hề động đậy, bản thân lại bị mùi hương nơi đó quyến rũ, cuối cùng lại ghì đầu vào hít lấy hít để.
Tâm chợt muốn cười, cặc thì không bú lại đi hít cái nơi này. Mặc dù nách anh không hôi nhưng cũng có nhột nha, phải gồng lắm mới giữ được cho cơ thể bình thản.
Sau khi liếm chán rồi, quả nhiên đối phương liền cúi xuống liếm lên ngọn núi nhỏ nhô lên dưới háng anh, nơi ỉn cậu nãy giờ cũng đã chảy nước dâm ướt một góc, Minh cứ ở bên ngoài quần mà mút chỗ đó đến làm anh ngứa ngáy. Nếu không phải vẫn còn đóng giả, anh sẽ deepthroat một trận cho em ấy biết thế nào là hành hạ người quá đáng.

Hoàn đi được nửa đường lại thấy bất an trong lòng, anh không muốn để hai người họ một mình với nhau, mặc dù xem cảnh chim chuột ăn cơm chó khiến anh khó chịu nhưng ít ra tên kia vẫn vì có người mà không lấn lướt quá đáng. Đứa học sinh đã thèm hơi đàn ông rồi, lại thêm ông thầy đẹp trai suốt ngày phả mùi lên mặt thì đỡ thế đéo nào được.
Chuyến du lịch đi chơi mà cuối cùng lại thành tự mình đày đoạ mình, Hoàn hết sức khó chịu quay lại con suối kia, nhưng tới rất gần rồi vẫn không nghe tiếng nói chuyện, đừng nói là định ngủ ở đó luôn nhé.
Nhưng thứ thầy nhìn thấy đủ để tối về mơ thấy ác mộng suốt một tuần, điều thầy không mong muốn nhất đã xảy ra. Minh đang cúi đầu xuống ngậm lấy quy đầu của nó mút xuống, vẻ mặt em ấy thèm khát như đang ăn một thứ đồ ngon nhất trần đời. Ánh mắt mê mang, mặt đỏ ửng dâm đãng, miệng co mở như mép lồn ra vào uốn éo trước cái thứ bẩn tưởi ấy. Thầy vừa hận chính mình vừa hận thằng bạn kia, hận mình đáng ra phải ở đó. Chẳng biết thằng kia vệ sinh có sạch sẽ không, có mấy thằng đàn ông quan tâm đến dương vật mình có vị gì đâu. Nếu em ấy bú cặc của mình, ít ra thầy vẫn tin tưởng sẽ vệ sinh sạch sẽ cho em ấy không bị bẩn. Giờ phút này nếu đổi lại, thầy rất sẵn sàng, bú thì có sao chứ. Nếu em muốn bú thầy cho em bú, không cần phải đi hầu hạ cái thứ tởm lợm kia.
Tâm được ngậm muốn điên lên, khẽ hé mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đắm đuối của Minh, càng thêm tự hào. Buồi anh to thế, đầu tớt cũng lớn, nước dâm cũng nhiều, đến cả hai hòn bi cũng bự. Khắp nơi trên người anh nơi nào cũng đều đẹp đẽ, nên đương nhiên sẽ cảm thấy em ấy bú mình là hoàn toàn xứng đáng, không hề cảm thấy hành vi ấu dâm này là chuyện gì to tát. Dù sao anh tin tưởng sẽ chẳng có một tên đàn ông nào ngon hơn mình đâu, em ấy ở với mình, mình chắc chắn sẽ làm em cảm thấy được đàn ông chơi là sướng nhất.
Cũng phải công nhận một điều phù hợp chuyện giường chiếu làm cho hai cơ thể càng thân thiết với nhau hơn. Trước khi Minh bú chim cho anh, anh còn lo em ấy sẽ nghẹn, sẽ chán mình, cũng lo bị cắn đến đau, dù sao em ấy cũng mới lớp 7, cũng chẳng hy vọng một đứa trẻ con có thẻ giỏi làm chuyện người lớn. Nhưng anh đã lầm, đã mấy lần rồi anh bị em ấy suýt làm cho bắn. Minh rất biết mút, cũng rất biết thưởng thức, mặc dù bao trùm cả khúc gậy thịt của anh vào miệng nhưng cái lưỡi hầu như chẳng bao giờ thoát khỏi lỗ tiểu của anh được, thậm chí em ấy còn cho cả lưỡi vào ngoáy tung chỗ đấy, nước sướng cứ ào ạt bắn ra, còn vọt ra cả vài sợi tinh trắng bạc. Minh không hề ngại mùi vị này mà như vớ được bảo vật, càng bú liếm đến điên đảo thần hồn, bức cho cơ thể anh giật một cái. Lúc này cậu bé mới hoảng sợ dừng lại trừng anh xem có bị phát hiện không. Tâm chỉ biết nín cười, làm gì có thằng đàn ông nào bị bú cho chảy hết nước cặc ra mà còn ngủ được chứ? Trừ khi nó là con lợn. Thật muốn ấn đầu em ấy bắn xối xả vào trong.
Chợt anh rùng mình một cái, cảm giác ấm nóng ấy vậy mà lan toả cả vào hai hòn dái lủng lẳng của anh. Nó đến quá bất ngờ, quá sức chịu đựng, Tâm cảm thấy luồng nhiệt dưới thân mình đã mất kiểm soát, bắt anh phải tuôn trào ngay lập tức.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương