Điếm Nam - Ririruriri
C41: Lớp Học Mờ Ám

" Thầy này"- tôi xấu hổ xì xầm.
" Yên tâm, bên ngoài yên tĩnh lắm. Giờ này em mà bắt thầy chậm lại thà giết thầy đi còn hơn"- giọng Đăng ngấm mùi tình dục trở nên ồm ồm.
" Lồn em đã thế cơ à?"- tôi được yêu mến mà phổng cả mũi, hắt cằm sướng ghê hồn.
" Cả đời này anh chỉ muốn rúc vào nơi này thôi"- Đăng ôm chặt lấy tôi.
" Em cũng muốn ở bên anh cả đời"- tôi thật tâm nói. Ai mà không muốn một ông chồng vừa đẹp trai, vừa tài giỏi còn ấm áp một mực kè kè bên mình chứ.
" Sau khi em tốt nghiệp, chúng ta sẽ về ở cùng nhau. Em muốn học trường nào thì thầy qua trường đấy dạy, không phải xa nhau dù chỉ một chút. Học xong chúng ta sẽ đi đăng kí kết hôn, rồi ra mắt bố mẹ, chuẩn bị cho một đám cưới viên mãn. Thầy tin chắc sự ưu tú của thầy sẽ chẳng gây nên sóng gió gì đâu"- Đăng kể về một tương lai mặc dù vẫn chưa chạm tới nhưng lại hiện lên rất rõ nét, như thể nó chính là vận mệnh của mình.
" Thầy nói xa xôi quá, em muốn được làm vợ thầy ngay bây giờ cơ"- tôi không muốn lớn tướng mới lấy chồng đâu.
" Chẳng phải chúng ta đang làm chuyện của vợ chồng sao? Vẫn chưa ăn no hả?"- Đăng thúc vào lồn tôi một cái, âu yếm trêu đùa:" Xem ra phải phải tận lực hơn mới được".
Đăng bắt tôi quỳ gối, hai tay chống đất làm tư thế của loài chó, thầy ở đằng sau thúc vào cật lực, cú nào cũng khiến cả người tôi chao đảo mà run lên. Nơi giao hợp đã đẫm nước, tiếng nhóp nhép vang lên như có kẻ đang ăn vụng trong nhà bếp lúc nửa đêm. Tôi bị thầy chơi đến nhũn người, thân dưới ngày càng tê liệt, mất cảm giác mà từ từ rụng xuống. Thầy dán lưng lên, vuốt ve khắp cơ thể tôi như đang giảm bớt cơn đau nhức, lưỡi liếm láp cần cổ đã ướt đẫm vị mồ hôi, dương vật mặc dù vẫn luôn không ngừng chuyển động nhưng vẫn không thể thoải mái hơn chút nào. Nhiệt lượng ngày càng tăng như thiêu đốt thầy, đốt cháy cả nơi tuyệt mật đó, cả hai vừa đau đớn vừa khoái cảm cập nhật từng đợt sóng kích tình.

Thầy Đăng đột ngột rút ra lùi về sau, để lại nhóc con bối rối vẫn còn chưa hiểu gì mờ mịt quay đầu lại, thấy dương vật hẵng còn chỉ mình chĩa chĩa, tưởng là thầy muốn bú cu liền cúi xuống định liếm láp.
" Thầy đang đeo bao đừng bú, không có vị gì đâu"- thầy ngăn tôi lại, cũng không định làm gì thêm nữa.
" Thầy ơi"- tôi khó hiểu ôm lấy thầy, lại trèo lên đùi thầy ôm chặt lấy, tay thò xuống nhét dương vật vào lại lỗ của mình:" Sao không chơi em nữa".
" Thầy muốn thấy em chủ động"- Đăng thoả mãn hành động của Minh ban nãy, tán thưởng bằng một nụ hôn dài, dương vật cũng thúc lên mấy hồi làm em ấy lại rối bời dựa cả vào ngực thầy.
Dương vật lại ngừng đâm, chỉ có đôi môi liếm mút. A ngứa quá, sao thầy không tiếp tục? Thầy mệt hả?- tôi nghĩ thế, lại chủ động lắc mông đâm sâu cây kiếm hung tàn kia vào cơ thể. Cảm giác tự động này quả là khác rất nhiều so với bị đâm, có thể tự điều chỉnh theo ý mình, muốn sâu thì sâu, muốn nông thì nông. Tôi lạc vào niềm vui mới, như chơi trò bập bênh ở trên người của đàn ông trưởng thành nhún nhảy với cây đồ chơi người lớn kia.
Đăng say mê nhìn nụ cười ngây thơ khi làm điều mình thích với hình ảnh dâm đãng đối lập này, đúng là thứ đáng sợ nhất chính là sự ngây ngô của trẻ con, không chút đề phòng mà đâm mình một nhát chí tử mà bản thân chẳng kịp nhận ra. Đăng cứ như bị chơi bùa mê thuốc lú, đờ đẫn ngắm nhìn đến say sưa, cơn nứng cặc cứ thế trào tới khi nào chẳng hề hay biết. "Phẹt" một tiếng, bao cao su căng đầy, tôi vẫn đang nhún nhảy nhiệt tình bỗng chốc khựng lại lại thứ đang căng ra trong bụng.
" Ha..."- Đăng thở hổn hển vì lên đỉnh bất ngờ, mặt thầy bỗng chốc đỏ lên không biết nên nói với Minh thế nào, làm sao người bị đâm còn chưa ra mà mình đã chất ra cả đống rồi, việc này mà không giải quyết chặt chẽ thì sau này làm sao còn mặt mũi làm chuyện này với em ấy nữa.
" Thầy ra rồi à?"- tôi tò mò hỏi, nay thầy ra sớm thế. Hình như còn nhiều hơn bữa trước?
" À không phải đâu, thầy đái ra đấy. Xin lỗi em nha, lồn em bóp thầy bắn ra không kiềm lại được"- Đăng khẩn trương rút dương vật ra khỏi bao không để lộ ra bí mật. Mùi tinh trùng nồng nặc khắp căn phòng làm thầy chỉ muốn tìm chỗ chui vào. Trông cái bao đầy ắp dịch trắng đục, thứ này đáng ra phải đổ hết vào miệng của ai đó, vậy mà lại phải giấu đi một cách xấu hổ như vậy.

" Em cứ tưởng, em thực sự mong trong đó là tinh trùng đó"- tôi chẹp chẹp miệng.
Đăng nhịn không được ý định bỏ hết mặt mũi mà nói ra sự thật, cuối cùng vẫn không vất cái mặt già đi được, chỉ có thể trèo lên người cậu nhét con cặc ngập tinh vào miệng:" Bú tạm đi, ban nãy thầy có ra một ít đó".
Tôi hí hửng như được cho kẹo liếm láp say mê, sạch sẽ đến không còn một giọt nào dư lại, còn có xu hướng làm con cặc cửng trong miệng muốn bắn ra lần nữa.
Đăng trông thấy vẻ mặt nghiện ngập này của trò yêu mà không nhịn được cưng chiều nhịp nhàng vào miệng cậu:" Thích cặc thầy đến vậy sao? Nói thầy nghe, là muốn thầy đút dương vật to lớn này vào lỗ đít hay là cho cái miệng đói khát này được bú no".
Tôi lâm vào câu hỏi khó, thực sự không biết cái nào tốt hơn. Tôi yêu cả hai kiểu quan hệ. Địt nhau làm tôi thốn muốn chết, không nhịn được mà tự khắc bắn tinh liên hồi, cả hai nơi phát tình đều được kích thích đến cực điểm làm cơ thể như muốn nứt toác. Còn bú cặc lại có thể hưởng thụ được độ ngon của dương vật thuần tuý nhất, toàn bộ tinh hoa của buồi đàn ông, từ mùi vị, kích thước đến kỹ thuật nhấn nhá đều phả hết vào trong nơi nếm trải mùi vị, sự kích thích vị giác điên cuồng ấy làm người ta đã thử một lần sẽ không thể ngừng nhung nhớ. Đột nhiên tôi lại nghĩ đến một điều, tại sao lại không thể trải nghiệm hai nơi cùng một lúc? Tại sao lại phải từ bỏ? Tôi muốn cả hai. Chẳng phải thứ tôi có nhiều nhất chính là đàn ông sao? Có con cặc nào của tôi lại kém chất lượng đâu. À, trừ cái ông kia.
" Thầy thì lại không thể rút ra khỏi cái miệng dâm đãng này, nó như kẹp chặt lấy không cho thầy tự do vậy"- Đăng chống hai tay lên cạnh đầu Minh, thúc dương vật vào miệng cậu:" Nếu đã muốn thầy đến thế thì ngoan ngoãn làm thầy cho em uống tinh đi".

Tôi bú cặc đến no nê, thầy rút con cặc đã co rút kịch liệt vì bắn đến hai lần ra, nhưng tinh thần vẫn còn phấp phới lắm. Tôi hôn chụt lên đầu tớt, lại liếm láp khắp ống đái của thầy, quả nhiên liền bị "trừng phạt" bởi cây dùi cui ấy một lần nữa. Có điều thầy chỉ đâm mấy chục nhát rồi lại bỏ ra:" Không đủ thời gian để ra lần nữa đâu, may cho em đấy".

" Em muốn bú nữa cơ"- tôi ôm đùi thầy năn nỉ.
" Qua nhà thầy ngủ nhé".
Tôi nhớ đến hai người đàn ông trong nhà, thầm so sánh giữa hai con cặc bự và một con cặc to, phần thắng đã quá rõ ràng, nhanh chóng từ chối:" Nhà em không thích em hay qua đêm đâu".
" Ừm vậy một tuần một lần, thầy là người dạy em, họ sẽ không có ý kiến đâu. Với cả bây giờ chúng ta còn là người yêu nữa, em có nghĩa vụ phải giải quyết dục vọng cho thầy đó"- Đăng chơi đùa cặp má mềm dẻo của tôi, hôn chụt một cái.
" Em biết rồi"- tôi tìm quần sịp của thầy lên, đưa lên mũi ngửi một cái, mùi cặc nguyên một ngày làm việc đều ở hết trong đây. Nếu có thể, tôi muốn gửi giải thưởng cho người đã chế tạo ra quần sịp, trang phục quyến rũ nhất của đàn ông này.
Đăng trông vẻ gợi dục của bé yêu, chỉ muốn lại đi vào bên trong em ấy một lần nữa, xoa đầu Minh:" Thơm thế sao? Đem về nhà mà ngửi".
" Vậy thầy phải trần truồng ra về hả? Không được đâu, nếu ai đó nhìn thấy thứ tồng ngồng ấy quệt qua quệt lại mà nổi lòng tham với thầy thì người hối hận là em đó"- tôi mặc lại sịp cho thầy, vì nó đang ở trạng thái căng cứng nên muốn nhét vừa quần lót cũng là một loại khó khăn.
" Chắc từ mai thầy phải đem hai cái sịp theo"- Đăng nhấc hai chân lên để Minh cho vào nốt chiếc quần dài.
" Và lúc về thầy lại thay nó ra và mặc một chiếc mới sau khi tắm sao?"- tôi kéo phéc mơ tuya vào cho thầy, hôn chụt lên chỗ gồ lên kia, kiều diễm liếc mắt.
" Hoặc thầy sẽ để yên con cặc này suốt một tuần liền cho em liếm thử nhé, thầy tin chắc mùi vị của nó sẽ càng ngon"- Đăng vắt tay như đang thực sự suy nghĩ đến chuyện này.

" Hy vọng là chim thầy không bị ngứa".
-
" Đây chính là bánh ở tiệm nổi tiếng chỗ em, nguyên liệu đều là tự làm thủ công hết nên chất lượng khỏi phải bàn. Chị nếm thử một miếng đi"- Hoàn đưa chiếc bánh bao còn nóng hổi cho Châu Báu, khói bốc lên như muốn hun lấy mặt cô. Không biết cậu ta làm thế nào mà có thể giữ được nhiệt độ đến bây giờ. Châu Báu giật nhẹ chân mày, thầm cảm thấy IQ của tên này dồn hết vào mặt rồi. Làm sao có thể tán gái bằng cái bánh bao chứ? Cậu ta nghèo đến thế à.
Châu Báu nhấp thử vào miệng một miếng, ngừng chuyển động. Hương vị này... không tệ.
Hoàn nhìn đối phương từ từ nuốt hết chiếc bánh, lại đưa tới một chai nước:" Ngon không chị?".
" Ngon, tôi xin thêm cái nữa"- Châu Báu thò tay ra.
Khoé miệng Hoàn giật giật, không tin vào tai mình mà hỏi lại:" Chị ăn thêm cái nữa?".
" Lạ lắm hả? Tôi là giáo viên thể dục, cả ngày chạy huỳnh huỵch như thế một cái bánh làm sao no? Đừng nói bữa sáng của cậu là một cái bánh bao đấy nhé".
Hoàn nhanh chóng đưa chiếc bánh của mình cho Châu Báu, nhoẻn miệng cười:" Làm gì có, em cũng ăn khoẻ lắm. Chẳng qua không nghĩ cơ thể mềm mại này của chị lại có thể tiêu hoá tốt đến vậy".
Ý là nói tôi ăn khoẻ í hả?- Châu Báu không vui, nhưng vẫn cắn hết cái bánh còn lại. Cơn đói được giải quyết làm tâm trạng cô dễ chịu hơn nhiều.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương