Điếm Nam - Ririruriri
-
C11: Chủ Nhiệm Mới
Anh nhìn thấy tôi cũng giật cả mình, con tôi thì nhanh chóng khoá cửa lại. Cả hai đều xấu hổ nhìn nhau, cho đến khi tôi nhìn thấy con cu đang rỉ ra nước sướng ấy. Con cặc anh cong như trái chuối, có điều trái chuối này thâm xì, không có trắng bóc như của mấy chồng tôi. Nhưng cũng dài nha, chắc khoảng 18cm đó, bú chắc rất thích, tôi chưa thử loại này bao giờ.
Anh nhìn thấy cặp mắt nóng rực của tôi đổ vào con chim mình liền xấu hổ không thôi, liền che đi bộ phận nhạy cảm. Xong lại nhớ ra thằng bé này chắc mới có lớp 5, sao phải căng thẳng như vậy. Nghĩ vậy anh liền kéo tôi lại gần nói thầm:" Bé sao nhìn chim anh dữ thế? Bộ chưa thấy chim to bao giờ à?".
" Của chú em còn to hơn"- tôi phản bác khiến lòng tự tôn đàn ông của anh bị huỷ hoại. Còn đang định bao che cho bản thân thì lại nghe tiếp:" Có điều không ai em biết có con cặc cong thế này"- nói xong tôi liền thò tay ra cầm lấy con cặc anh vuốt vuốt.
Anh trai bị hành động của đứa nhỏ làm cho giật đứng mình, càng vì nhóc làm anh vực lên phản ứng càng giật mình hơn nữa. Nhìn cách vuốt sướng thế này, chắc chắn phải phục vụ cho người khác rồi, anh nhìn cậu thật sâu.
" Thích không? Nếu thích thì để em giúp anh nhé"- tôi mỉm cười nhìn anh.
Anh trai giờ cũng không tỏ vẻ nữa, lập tức ôm lấy tôi bế vào lòng, đưa lưỡi vào khoang miệng tôi hôn sâu. Miệng anh có mùi bạc hà của loại kẹo cao su nổi tiếng, mút rất mát, kĩ thuật hôn của anh cũng rất điêu luyện, so với ông chú và ông cậu hầm hập kia lại càng có sắc tình hơn.
Anh trai cũng bị bất ngờ trước khả năng cảm thụ của Minh, làm anh càng chắc chắn đứa nhỏ này đã nếm mùi đời rồi, ra tay vì thế càng mạnh.
Tôi cảm thấy rõ ràng lực đạo của anh có phần thô bạo hơn, lại càng làm tôi khát tình, tôi cầm lấy đầu khấc anh miết lấy miệng lỗ, anh trai nhanh chóng mất lực ngả người về sau, thở hổn hển nhìn tôi.
Quá phê rồi, so với anh xem sex sóc lọ đúng là không cùng phản ứng, anh bắt đầu nổi lên xúc cảm tình dục đối với cậu, chứ không chỉ là hứng thú nhất thời nữa rồi.
" Biết bú cặc không bé"- anh nói như không phải câu hỏi mà là một câu trần thuật, tôi như trúng mánh mà mỉm cười:" Em biết một chút".
" Ừ biết là được rồi, bú cho anh đi, anh phê quá"- anh nựng má tôi mấy cái xong dùng sức ấn đầu tôi xuống.
Tôi làm bộ trêu chọc:" Sao vội vàng thế?"- lại ngồi lên cặc anh nhún nhảy vài đường làm anh càng mất kiên nhẫn, cả người khó chịu bứt rứt trừng tôi, cuối cùng cũng cúi xuống ngậm lấy cả thân cặc vào miệng.
Nó nhỏ hơn của chú và cậu nên bú rất dễ, nhưng có điều độ cong của nó lại tạo ra cảm giác khác, thường xuyên đỉnh lên cổ họng khiến tôi ngứa ngáy, càng ra sức mút mạnh, cứ mỗi lần như thế anh lại run lên. Nhịp điệu ngày càng dồn dập, anh dập đầu tôi như vũ bão, tôi có thể nghe thấy tiếng nước đang đánh nhau trong cổ họng mình, chợt nghe thấy tiếng gọi của chú:" Táo bón hả Minh?".
" Dạ chú đợi con lát, nay ăn hơi nhiều hihi"- tôi nhả cặc ra nói chuyện, thanh âm hơi kì quái.
" Không sao cứ từ từ, chú đợi được"- nói rồi chú lại đi ra ngoài.
" Thật không muốn thả em đi"- anh trai nắc lấy miệng tôi như không muốn để cho một chữ cái nào thoát ra cả.
" Ưm... ưm"- tôi chỉ có thể phát ra những âm thanh vô nghĩa, bám víu vào vòng eo anh cầu xin tha thứ.
" A... yêu nghiệt mà! Mới có mấy tuổi chứ? Cái miệng nhỏ xíu này mà nuốt vừa con cặc anh, còn mãi không chịu nhả ra, thèm cặc anh thế hả? Muốn ngày nào anh cũng đút cho ăn no không?"- anh trai ngửa đầu rên rỉ, cơn khoái cảm làm miệng anh ta bắt đầu chảy dãi.
" Còn phê hơn cả sextoy nữa, ai có thể huấn luyện ra một con điếm nam điêu luyện thế này chứ? Thật muốn bắt cóc em về nhà"- anh dập cái miệng tôi như đang dập một cái máy, nó há hốc ra con cặc tiến vào toàn bộ, rồi lại kéo ra toàn ra, từng cái đều làm tôi cảm giác như bị lôi hết cả không khí theo cung.
" Có muốn ăn tinh ăn không? Con đĩ dâm"- anh rút cặc khỏi miệng tôi, cứ ngoe nguẩy nó làm tôi ngứa mắt, tôi ngoạm lấy mút lấy mút để làm anh rất hài lòng, bắt đầu về đích. Lần này cú nào của anh cũng dập vào thật mạnh, như muốn đâm chết tôi, đem theo chút cảm giác đau đớn, nhưng vẫn đủ làm tôi đê mê, tôi cũng khép chặt khoang miệng ép anh ngày càng chặt hơn. Anh suýt nữa gầm ra tiếng, nắm lấy tóc tôi dứt một cái không mạnh lắm, cơ thể không theo điều khiển mà giật liên hồi như bị thần kinh, cuối cùng đổ về phía tôi mà phóng hết. Tôi tham lam nuốt hết vào trong, không để sót lại một chút nào của người đàn ông xa lạ này. Ai biết được bao giờ mới gặp lại chứ? Phải ăn cho đã thèm.
Sau khi con cặc anh mềm oặt ra, không còn vương lại chút tinh nào nữa, tôi mới lưu luyến đứng dậy, ngay lập tức bị anh ép thân trước lên tường, từ phía sau có một vật ấm nóng đang ve vuốt lỗ đít tôi, không cần nhìn cũng biết nó là lưỡi. Tôi rên nhỏ:" Đừng, bẩn lắm".
" Anh thèm quá rồi, hôm nay phải địt chết em"- anh trai mặc kệ.
" Địt là gì? Với cả đĩ ban nãy anh gọi nữa"- tôi thắc mắc.
" Em đang giả vờ ngây ngô à? Địt chính là thế này nè"- nói rồi anh liền chọc vào lỗ đít tôi.
" Á!"- tôi thét lên. Đau vãi!!!
Chú Hiếu và cậu Phong nghe được liền xong vào:" Chuyện gì vậy?".
" Ai da... Không... Có cục cứt to quá con rặn rách cả lỗ đít mới ra. Xót quá trời..."- tôi vừa đau vừa sợ bị phát hiện, cố gắng thể hiện tốt nhất, quay sang lại lườm gương mặt kia. Đúng là một tên điên mà, không đâu tự nhiên đi chọc đít người ta.
Anh chàng choáng váng lần ba, lỗ đít căng khít thế này, lại thêm biểu cảm lúc nãy, lẽ nào tên nhóc kia không biết thật???
Tôi mặc dù tức giận nhưng cũng cố tỏ ra bình thường, còn không quên lời tên điên kia vừa nói đừng nên nói chuyện nhiều, kẻo lại bị ngửi thấy mùi tinh trùng trong miệng, còn cho tôi một thanh kẹo cao su bạc hà nữa, sau đó tôi liền nhớ ra tầm quan trọng của sự việc. May mà có thanh kẹo này, không thì tí thở ra toàn mùi tanh, không biết có bị lòi không nữa.
Một đường này mặc dù tôi đều có gắng giả vờ bình thường nhưng cả hai đều thấy được tôi đang lảng tránh họ, thầm cay mày. Cậu Phong tưởng tôi khó ở chuyện vừa rồi:" Sau này ăn nhiều rau một chút đi ỉa sẽ không rát nữa đâu, cậu đảm bảo đấy".
" Cháu biết rồi"- tôi không nhìn mặt cậu nói nhỏ nhẹ.
Chú Hiếu sắc bén hơn nãy giờ cứ thấy không đúng, nhưng không đúng ở chỗ nào, vẫn là không thấy điểm đột phá.
Ngày hôm sau, tôi không thấy Lộc đến lớp, sau đó được nghe tin là cậu ấy chuyển trường. Đang yên đang lành sao lại chuyển? Nhưng điều ấy tôi cũng không biết được, chỉ đành ngậm ngùi đi về. Tôi với Lộc cũng không thân thiết lắm, chẳng qua anh cậu ta không tệ chút nào.
Tôi không biết được rằng chú Hiếu đã âm thầm kiểm tra hộp thư, sau khi nhận được lá thư thông báo địa chỉ nhà mới của Lộc kèm bức thư gửi riêng của anh Hoàng, chú Hiếu liền chặn hết thông tin liên hệ giữa hai bên.
Dù gì thì bên cạnh tôi vẫn có hai người đàn ông chất lượng, không có cách liên hệ với anh, anh cũng không liên lạc lại với mình, có lẽ phần lớn là do anh không coi trọng đoạn tình cảm này lắm, nghĩ vậy tôi cũng bớt đau buồn, nhanh chóng vất người đàn ông bội bạc kia ra sau đầu.
---
Năm nay tôi lên lớp 7, do chủ nhiệm cũ bận sinh em bé, lớp tôi đã được đổi cán bộ mới. Chủ nhiệm mới chuyển vào là một thầy khoảng tầm ba mươi, đeo cặp kính cận, cơ thể dẻo dai rất đẹp mắt, tôi vừa nhìn đã liền bị thầy u mê. Thầy dạy môn Văn, vốn là bộ môn mà tôi chẳng mấy hứng thú, nhưng trớ trêu thay điểm môn này của tôi lại cao nhất, còn hơn cả môn Mỹ Thuật mặc dù yêu thích nhưng vẽ cũng chẳng nên trò trống gì. Vì thế mục đích của tôi chính là thân cận với thầy, đối với một đứa có thể gợi lên hảo cảm cho những người đàn ông thì đã có hơn người ta 50% lợi thế rồi. Mặc dù thầy rất đẹp trai nhưng suy cho cùng chất lượng của trường tôi cũng rất cao, giáo viên cũng đặc biệt dễ nhìn, chủ nhiệm nữ lúc trước của tôi tuy đã bụng bầu sắp sinh rồi nhưng vẫn vô cùng tươi trẻ. Nhưng không vì thế mà mục tiêu của tôi ít đi tình địch, chỉ có ngày càng nhiều lên. Có điều họ cũng không biết đang đấu với ai. Hahaha!!!
Bắt đầu từ việc hăng hái xây dựng bài, trong khi mấy đứa kia không chịu nổi cơn buồn ngủ mà rệu rã, tinh thần tôi vẫn hăng hái như tiết đầu. Thầy Đăng vô cùng bất ngờ trước thái độ hăng hái của tôi, mặc dù tâm lý của thầy vô cùng vững vàng, nhưng chứng kiến cảnh học sinh dù mở căng mắt nhưng không còn sức sống khiến thầy cũng có đôi chút chùn bước, nhưng cậu bé này lại như dòng nước mát giữa ngày hè nóng nực, vào tiết bốn rồi mà vẫn có thể nghe vào cái môn buồn ngủ này.
Sau khi hết tiết, thầy liền giao bài tập làm văn cho cả lớp, tiếng kêu la oai oái vang lên, nhưng tôi lại ở phe ngược lại, chủ động đỡ hộ sách vở cho thầy cùng nhau tới phòng giáo viên, với ý định là hiểu thêm về bài tập làm văn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook