Điểm Dối Lừa
-
Chương 78
Tiễn khách ra cửa, Thượng nghị sĩ Sexton lại cảm thấy hi vọng loé lên trong tâm trí. Hoá ra người đứng đầu SFF đến đây không phải để trừng phạt ông, mà để khích lệ ông, và nhắc ông nhớ rằng cuộc đấu vẫn chưa đến hồi kết.
Có thể có một khe hở trên lớp áo giáp sắt của NASA.
Cuốn băng video về cuộc họp báo kỳ quặc của NASA đã khiến Sexton tin rằng ông già có lý: Giám đốc dự án PODS Chris Harper đã nói dối. Nhưng tại sao? Và nếu vẫn chưa thể khắc phục được lỗi của PODS, bằng cách nào mà NASA phát hiện được tảng thiên thạch?
Ra đến cửa. Ông già nói:
- Đôi khi, chỉ cần một chút kiên định là đủ để làm sáng tỏ mọi thứ. Biết đâu chúng ta lại tìm được cách để biến phát kiến này của NASA đập lại chính họ. Hãy lớn tiếng tỏ ra nghi ngờ. Ai mà biết chúng ta sẽ đạt được cái gì. - Đôi mắt mệt mỏi của ông già nhìn xoáy vào Sexton - Tôi chưa thế chết ngay được đâu Thượng nghị sĩ ạ. Và tôi tin anh cũng thế.
- Dĩ nhiên rồi. - Sexton đáp, cố tỏ ra đầy quyết tâm. - Chúng ta đã đi quá xa rồi, quay lại sao được nữa.
- Chris Harper nói dối về vệ tinh PODS đấy. - Ông ta nói, đặt chân vào thang máy. - Chúng ta phải tìm cho ra lý do vì sao.
- Tôi sẽ tìm hiểu cành nhanh càng tốt. - Sexton đáp. Tôi đang có đúng người cần tìm.
- Tốt lắm. Điều đó sẽ quyết định tương lai của anh đấy.
Quay trở lại phòng riêng, bước chân Thượng nghị sĩ Sexton như nhẹ hẳn đi, đầu ông cũng minh mẫn hơn nhiều NASA nói dối về chuyện PODS. Vấn đề lúc này là làm thế nào để chứng minh được điều đó.
Ngay lập tức, ông nghĩ đến Gabrielle Ashe. Dù đang ở nơi nào, lúc này cô ta chắc đang vô cùng khổ sở. Dĩ nhiên Gabrielle đã xem chương trình truyền hình trực tiếp, và lúc này có lẽ đang đứng ở bờ sông nào đó, sẵn sàng nhảy tùm xuống. Cô ta đã thuyết phục ông biến NASA thành vấn đề chính yếu trong cương lĩnh tranh cử, và hoá ra đó lại là sai lầm lớn nhất trong cả sự nghiệp của Thượng nghị sĩ Sexton.
Cô ta mắc nợ mình. Ông thầm nghĩ. Và cô ta phải tự biết điều đó.
Chắc chắn Gabrielle đã có được những bí mật về NASA, từ một nguồn tin tay trong nào đó. Cô ta có tay trong. Sexton thầm nghĩ. Suốt mấy tuần nay cô ta đã moi được khá nhiều tin. Và không chịu tiết lộ với ông những mối quan hệ bí mật của mình.
Có thể lợi dụng mối quan hệ đó để khai thác tin về PODS. Cô ta có món nợ cần phải trả, và Sexton tin chắc cô ta sẽ làm tất cả để giành lại sự ưu ái của ông.
Khi Sexton vào đến cửa, người vệ sĩ gật đầu chào:
- Chào Thượng nghị sĩ. Tôi tin là đã xử sự đúng khi cho cô Gabrielle vào nhà lúc tối nay. Cô ấy nói là có chuyện gấp cần phải nói với ngài.
Sexton dừng bước.
- Cậu nói cái gì?
- Cô Ashe ấy mà. Lúc tối cô ấy bảo có tin quan trọng cần báo ngay với ngài. Thế cho nên tôi mới để cô ấy vào.
Sexton cứng người. Ông đưa mắt nhìn cửa phòng riêng của mình. Thằng cha này nói lăng nhăng gì thế nhỉ?
Anh chàng vệ sĩ bắt đầu tỏ ra lo lắng:
- Thưa Thượng nghị sĩ, không có chuyện gì chứ ạ? Ngài còn nhớ không ạ? Cô ấy đến lúc ngài đang họp dở. Cô ấy đã nói chuyện với ngài rồi phải không ạ? Chắc thế rồi. Cô ấy đã vào đó một lúc khá lâu mà.
Sexton nhìn trân trân, mạch đập thình thình. Gã khờ này cho Gabrielle vào trong lúc mình đang dở cuộc họp sao? Cô ta có mặt ở đây nhưng không hề lên tiếng. Như thế tức là cô ta đã nghe lỏm được hết. Cố ghìm cơn tức tối, Sexton nuốt khan, mỉm cười với gã vệ sĩ:
- À, đúng rồi! Xin lỗi, tôi mệt quá. Chúng tôi còn cụng ly nữa mà. Cô Ashe và tôi đã bàn chuyện một lúc. Anh cho cô ấy vào là đúng đấy.
Anh chàng vệ sĩ thở ra nhẹ nhõm.
- Lúc về cô ấy có bảo anh là sẽ đi đâu không?
Anh ta lắc đầu:
- Cô ấy có vẻ rất vội vã.
- Thôi được. Cảm ơn anh.
Sexton tức tối quay vào phòng. Mệnh lệnh của mình có gì khó hiểu đâu cơ chứ! Không cho ai vào hết! Như thế có nghĩa là Gabrielle đã ở đây rất lâu, sau đó lẻn ra ngoài, không nói một lời. Chắc chắn cô ta đã nghe những gì ông không muốn cho cô ta biết. Mà lại đúng vào đêm nay cơ chứ?
Thượng nghị sĩ Sexton biết rằng ông không thể để mất niềm tin của Gabrielle được nữa - khi nghĩ rằng họ bị lừa, đàn bà sẽ trở nên ngu ngốc và rất muốn báo thù. Cần phải giữ chặt lấy cô ta.
Nhất là trong đêm nay, ông cần cô ta.
Có thể có một khe hở trên lớp áo giáp sắt của NASA.
Cuốn băng video về cuộc họp báo kỳ quặc của NASA đã khiến Sexton tin rằng ông già có lý: Giám đốc dự án PODS Chris Harper đã nói dối. Nhưng tại sao? Và nếu vẫn chưa thể khắc phục được lỗi của PODS, bằng cách nào mà NASA phát hiện được tảng thiên thạch?
Ra đến cửa. Ông già nói:
- Đôi khi, chỉ cần một chút kiên định là đủ để làm sáng tỏ mọi thứ. Biết đâu chúng ta lại tìm được cách để biến phát kiến này của NASA đập lại chính họ. Hãy lớn tiếng tỏ ra nghi ngờ. Ai mà biết chúng ta sẽ đạt được cái gì. - Đôi mắt mệt mỏi của ông già nhìn xoáy vào Sexton - Tôi chưa thế chết ngay được đâu Thượng nghị sĩ ạ. Và tôi tin anh cũng thế.
- Dĩ nhiên rồi. - Sexton đáp, cố tỏ ra đầy quyết tâm. - Chúng ta đã đi quá xa rồi, quay lại sao được nữa.
- Chris Harper nói dối về vệ tinh PODS đấy. - Ông ta nói, đặt chân vào thang máy. - Chúng ta phải tìm cho ra lý do vì sao.
- Tôi sẽ tìm hiểu cành nhanh càng tốt. - Sexton đáp. Tôi đang có đúng người cần tìm.
- Tốt lắm. Điều đó sẽ quyết định tương lai của anh đấy.
Quay trở lại phòng riêng, bước chân Thượng nghị sĩ Sexton như nhẹ hẳn đi, đầu ông cũng minh mẫn hơn nhiều NASA nói dối về chuyện PODS. Vấn đề lúc này là làm thế nào để chứng minh được điều đó.
Ngay lập tức, ông nghĩ đến Gabrielle Ashe. Dù đang ở nơi nào, lúc này cô ta chắc đang vô cùng khổ sở. Dĩ nhiên Gabrielle đã xem chương trình truyền hình trực tiếp, và lúc này có lẽ đang đứng ở bờ sông nào đó, sẵn sàng nhảy tùm xuống. Cô ta đã thuyết phục ông biến NASA thành vấn đề chính yếu trong cương lĩnh tranh cử, và hoá ra đó lại là sai lầm lớn nhất trong cả sự nghiệp của Thượng nghị sĩ Sexton.
Cô ta mắc nợ mình. Ông thầm nghĩ. Và cô ta phải tự biết điều đó.
Chắc chắn Gabrielle đã có được những bí mật về NASA, từ một nguồn tin tay trong nào đó. Cô ta có tay trong. Sexton thầm nghĩ. Suốt mấy tuần nay cô ta đã moi được khá nhiều tin. Và không chịu tiết lộ với ông những mối quan hệ bí mật của mình.
Có thể lợi dụng mối quan hệ đó để khai thác tin về PODS. Cô ta có món nợ cần phải trả, và Sexton tin chắc cô ta sẽ làm tất cả để giành lại sự ưu ái của ông.
Khi Sexton vào đến cửa, người vệ sĩ gật đầu chào:
- Chào Thượng nghị sĩ. Tôi tin là đã xử sự đúng khi cho cô Gabrielle vào nhà lúc tối nay. Cô ấy nói là có chuyện gấp cần phải nói với ngài.
Sexton dừng bước.
- Cậu nói cái gì?
- Cô Ashe ấy mà. Lúc tối cô ấy bảo có tin quan trọng cần báo ngay với ngài. Thế cho nên tôi mới để cô ấy vào.
Sexton cứng người. Ông đưa mắt nhìn cửa phòng riêng của mình. Thằng cha này nói lăng nhăng gì thế nhỉ?
Anh chàng vệ sĩ bắt đầu tỏ ra lo lắng:
- Thưa Thượng nghị sĩ, không có chuyện gì chứ ạ? Ngài còn nhớ không ạ? Cô ấy đến lúc ngài đang họp dở. Cô ấy đã nói chuyện với ngài rồi phải không ạ? Chắc thế rồi. Cô ấy đã vào đó một lúc khá lâu mà.
Sexton nhìn trân trân, mạch đập thình thình. Gã khờ này cho Gabrielle vào trong lúc mình đang dở cuộc họp sao? Cô ta có mặt ở đây nhưng không hề lên tiếng. Như thế tức là cô ta đã nghe lỏm được hết. Cố ghìm cơn tức tối, Sexton nuốt khan, mỉm cười với gã vệ sĩ:
- À, đúng rồi! Xin lỗi, tôi mệt quá. Chúng tôi còn cụng ly nữa mà. Cô Ashe và tôi đã bàn chuyện một lúc. Anh cho cô ấy vào là đúng đấy.
Anh chàng vệ sĩ thở ra nhẹ nhõm.
- Lúc về cô ấy có bảo anh là sẽ đi đâu không?
Anh ta lắc đầu:
- Cô ấy có vẻ rất vội vã.
- Thôi được. Cảm ơn anh.
Sexton tức tối quay vào phòng. Mệnh lệnh của mình có gì khó hiểu đâu cơ chứ! Không cho ai vào hết! Như thế có nghĩa là Gabrielle đã ở đây rất lâu, sau đó lẻn ra ngoài, không nói một lời. Chắc chắn cô ta đã nghe những gì ông không muốn cho cô ta biết. Mà lại đúng vào đêm nay cơ chứ?
Thượng nghị sĩ Sexton biết rằng ông không thể để mất niềm tin của Gabrielle được nữa - khi nghĩ rằng họ bị lừa, đàn bà sẽ trở nên ngu ngốc và rất muốn báo thù. Cần phải giữ chặt lấy cô ta.
Nhất là trong đêm nay, ông cần cô ta.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook