Đích Trưởng Nữ
-
Chương 187-1: Nhàn Lạc phản bội (1)
Mãi đến khi Triệu Khả Nhiên rời đi một thời gian dài, Triệu Khả mới hồi phục lại tinh thần. vừa rồi không biết vì sao, lúc đối mặt với Triệu Khả Nhiên, trong lòng của nàng thế nhưng lại hiện ra một nỗi sợ hãi không hiểu. Nhất là khi nghe được Thanh Trúc đã bị giải quyết, sâu trong đáy lòng nàng, không khỏi toát ra từng đợt lãnh khí. Cho tới nay, nàng chưa từng nghĩ tới Triệu Khả Nhiên sẽ là người như vậy. Mặc dù nàng biết Triệu Khả Nhiên so với trước đây có thay đổi, nhưng cũng chỉ biết mà thôi, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng nghĩ tới Triệu Khả Nhiên bây giờ lại có thể độc ác như vậy.
Triệu Khả Nhân càng nghĩ càng thấy kinh hồn bạt vía, nàng cảm giác hiện tại hai chân của nàng giống như đã không phải là của nàng rồi, nàng muốn hoạt động, nhưng làm thế nào cũng không nhúc nhích được. Mãi một lúc lâu sau, <<diễn? đàn! Lê+ Quý& Đôn>> Triệu Khả Nhân mới từ từ lấy lại tinh thần, nàng vội vã lảo đảo chạy về Hạ Vũ viên của mình.
Dọc theo đường đi vài nô tỳ thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân đều cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhưng vừa nhìn thấy gương mặt dọa người của Triệu Khả Nhân, thì bọn họ cũng không dám tùy tiện nói lung tung. Bởi vì thánh chỉ mới vừa đến không lâu, cho nên đối với chuyện Triệu Khả Nhân bị biến thành thứ phi, tất cả mọi người còn không biết. Cho nên, mọi người đối với sự luống cuống của Triệu Khả Nhân vẫn là cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Không để ý nghị luận của mọi người đối với mình, Triệu Khả Nhân vừa về tới Hạ Vũ viên, liền vội vàng chạy trở về gian phòng của mình.
Lúc này Nhàn Vân và Nhàn Lạc đang ở trong phòng bố trí điểm tâm. Thấy Triệu Khả Nhân vội vàng hấp tấp vọt vào gian phòng như vậy, hai người đều chấn động.
“Tiểu thư, người làm sao vậy?” Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc vội vàng tiến ra đón, chỉ sợ bị Nhàn Vân vượt lên đầu, “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, sao người vội vàng hấp tấp như vậy?”
Triệu Khả Nhân dường như không nghe được gì, ngơ ngác, không có bất kỳ phản ứng nào. Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc nhìn nhau, cau mày, vô cùng lo lắng nhìn Triệu Khả Nhân.
Qua một lúc lâu, Triệu Khả Nhân hồi phục lại tinh thần. Thấy điểm tâm đặt ở trên bàn, một chút hứng thú cũng không có, ngược lại từ trong đáy lòng tuôn ra từng cơn phẫn nộ. Nhất là nghĩ đến thánh chỉ vừa rồi và những lời Triệu Khả Nhiên nói với nàng, thì nàng càng thêm phẫn nộ không kềm được.
Triệu Khả Nhân cũng không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm điểm tâm trên mặt bàn. Bây giờ có thể nói, nàng nhìn thấy cái gì cũng xem không vừa mắt.
Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc đều vô cùng lo lắng, họ căn bản cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, họ chỉ biết là, sáng sớm hôm nay, hình như là có thánh chỉ đến, lão gia gọi tất cả mọi người đến tiền thính. Xem ra, là ở tiền thính đã xảy ra chuyện đi! Hai người bọn họ đều rất muốn mở miệng hỏi thăm, nhưng lại sợ bị giận chó đánh mèo. Cho nên cái gì cũng không dám nói.
Đang lúc bọn họ không biết làm sao, Triệu Khả Nhân đột nhiên động. Triệu Khả Nhân đột nhiên vươn tay ra, đem tất cả mọi thứ trên mặt bàn toàn bộ đều quét xuống đất, hơn nữa còn bắt đầu đập loạn đồ trong phòng. Thấy bộ dạng Triệu Khả Nhân điên cuồng, Nhàn Vân và Nhàn Lạc vô cùng sợ hãi, không có một người nào dám lên trước ngăn lại.
Triệu Khả Nhân vừa đập đồ, trong miệng vẫn không ngừng chửi rủa, “Triệu Khả Nhiên, ta hận ngươi.” “Triệu Khả Nhiên, ngươi là nữ nhân độc ác, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.” Mặc dù Nhàn Vân và Nhàn Lạc không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái biết rõ chắc là tiểu thư lại xung đột với đại tiểu thư.
Chờ Triệu Khả Nhân bình tĩnh lại, nàng mới chậm rãi ngồi vào trên ghế, nhưng tức giận trong lòng vẫn cực kỳ sâu. Mà ở một bên Nhàn Lạc thấy Triệu Khả Nhân rốt cuộc bình tĩnh lại, vội vàng đi tới bên cạnh Triệu Khả Nhân, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Người không cần tức giận như vậy. Có phải cùng đại tiểu thư xảy ra xung đột gì hay không, người không cần lo lắng, người cũng sắp xuất giá rồi, đến lúc đó, người lại nghĩ ra biện pháp sửa trị đại tiểu thư là được rồi.”
Cho tới nay Nhàn Lạc được cưng chiều hơn so với Nhàn Vân, cũng bởi vì nàng hiểu được nên làm thế nào bắt được lòng của Triệu Khả Nhân, sẽ nói một chút chuyện Triệu Khả Nhân thích nghe. Lần này, Nhàn Lạc vừa nghe cũng biết tiểu thư là cùng đại tiểu thư xảy ra xung đột rồi, cho nên mới có thể nói như vậy.
Nhàn Vân thấy dáng vẻ của Nhàn Lạc, tức ở trong lòng, nhưng lại không có gì để nói, bởi vì nàng cũng biết, mình không được cưng chiều như Nhàn Lạc.
Vốn Triệu Khả Nhân đã từ từ bình tĩnh lại, nhìn thấy Nhàn Lạc, tức giận trong lòng nàng lại bắt đầu cháy hừng hực, nghĩ tới chuyện lần này đều là Nhàn Lạc xui khiến nàng. Nếu không phải bởi vì lời nói của Nhàn Lạc, hiện tại nàng sẽ không thay đổi thành bộ dáng này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Triệu Khả Nhân không trả lời, nàng từ từ đứng lên, ngẩng đầu nhìn Nhàn Lạc trong ánh mắt tràn đầy hận ý, đột nhiên, nàng tay giơ lên, hung hăng quăng Nhàn Lạc một cái tát. Một tát này lực độ rất lớn, trực tiếp khiến cho Nhàn Lạc té lăn trên đất, nửa gò má bên mặt toàn bộ đỏ, trên mặt hiện một dấu năm ngón tay đỏ tươi, khóe miệng bị rách, chảy ra máu.
“Tiểu thư.” Nhàn Lạc trợn to hai mắt, trong mắt tràn đầy không thể tin, “Nô tỳ, nô tỳ đã làm sai điều gì?”
Không chỉ có Nhàn Lạc không thể tin, ngay cả Nhàn Vân cũng kinh nghi bất định. Cho tới nay, so với nàng Nhàn Lạc cơ trí hơn, thông minh hơn, được tiểu thư tin tưởng hơn. Cho nên hôm nay tình hình như vậy từ trước đến nay cũng chưa từng xảy ra. Nàng nhìn vẻ mặt tức giận của tiểu thư, lại nhìn Nhàn Lạc vẻ mặt uất ức ở trên mặt đất. Nàng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng lại cũng biết vào lúc này, nàng không thể tùy tiện mở miệng, cho nên nàng cũng không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn tất cả xảy ra.
“Ngươi làm sai cái gì?” Triệu Khả Nhân cười lạnh, “Ngươi vẫn không biết xấu hổ hỏi vấn đề này. Nếu không phải là lời nói của ngươi, hôm nay sao ta sẽ biến thành bộ dáng này. Đều lỗi là của ngươi, nếu không phải ngươi ra chủ ý, nếu không phải ngươi xui khiến ta..., sao ta lại có thể biến thành bộ dáng như hôm nay.”
“Tiểu thư, nô tỳ cái gì cũng không có làm!” Đối với chỉ trích của Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc vẻ mặt ủy khuất, hiện tại nàng căn bản cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đã vô tội bị đánh, “Tiểu thư, nếu nô tỳ làm sai chuyện gì, người cứ việc nói thẳng, nô tỳ nhất định sẽ sửa lại.”
“Sửa lại, ngươi làm sao sửa lại?” Nghe Nhàn Lạc nói, (diieenn) (ddaann) (llee) ((ddoonn) hỏa khí trong lòng Triệu Khả Nhân càng lớn, nàng lớn tiếng giận dữ hét, “Ngươi có thể gọi Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ sao? Nếu ngươi không thể làm được, vậy ngươi có thể sửa lại như thế nào?”
Nghe Triệu Khả Nhân nói, Nhàn Vân và Nhàn Lạc đầu óc đều mơ hồ, chỉ là, họ cũng loáng thoáng đoán được chuyện này đại khái có liên quan đến thánh chỉ sáng nay.
Nhìn bộ dạng tức giận của Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc lấy can đảm, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, trên thánh chỉ rốt cuộc là nói cái gì? Tại sao người lại tức giận như vậy?”
Nhàn Lạc biết hiện tại Triệu Khả Nhân rất tức giận, nhưng mà nàng vẫn mở miệng hỏi. Bởi vì, nhìn thấy bộ dáng này, phải là chuyện rất lớn, hơn nữa còn có quan hệ tới mình, nếu mình muốn tiểu thư không tức giận với mình, vậy trước phải làm rõ ràng nguyên nhân ở nơi nào mới được.
“Ngươi rất muốn biết sao? Vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.” Giọng Triệu Khả Nhân lạnh lẽo, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nhàn Lạc trên đất, “Tiểu thư nhà ngươi, bây giờ đã không còn là trắc thái tử phi rồi, chỉ là thứ phi thái tử mà thôi. Ngươi biết sự chênh lệch trong này không? Chính ta trước lúc ta thành thân, từ trắc thái tử phi biến thành thứ phi thái tử rồi, ngươi vui mừng chứ?”
Lời Triệu Khả Nhân vừa nói ra, tất cả mọi người cảm thấy vô cùng giật mình, không biết nên phản ứng gì mới đúng. Cho tới bây giờ họ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện cư nhiên sẽ thành như vậy. Nhất là Nhàn Lạc, nàng càng thêm giật mình, mặc dù chuyện này sẽ làm tiểu thư rất khổ sở, nhưng mà chuyện này hẳn là không liên quan đến nàng mới đúng! Nhưng tại sao tiểu thư lại đem toàn bộ tức giận phát tiết trên người nàng chứ?
“Thế nào, rất giật mình sao?” Thấy dáng vẻ Nhàn Lạc, nói ra chuyện này, trong lòng Triệu Khả Nhân tức giận không nói nên lời, nàng đi tới bên cạnh Nhàn Lạc, một phát bắt được cổ áo Nhàn Lạc, một cái tay khác không lưu tình quăng một cái tát, “Ngươi có gì đáng kinh ngạc, đều là ngươi làm hại, nếu không phải là lời của ngươi, sao ta lại bị sỉ nhục như vậy chứ?”
Triệu Khả Nhân đem toàn bộ sai lầm tất cả quy kết lên người Nhàn Lạc, theo ý nàng, nếu không phải là Nhàn Lạc nghĩ ra chủ ý, nói không chừng mình đã quên mất Thanh Trúc rồi. Tất cả mọi chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra, nàng cũng sẽ không từ trắc phi biến thành thứ phi rồi. Mặc dù trắc phi và thứ phi chỉ kém một chữ, nhưng mà đãi ngộ và phẩm cấp thì khác nhau một trời một vực.
Nhàn Lạc bị Triệu Khả Nhân đánh cho mắt nổ đom đóm, …dien.dan.le.quy.don… nhưng mà nàng vẫn cảm thấy rất uất ức, “Tiểu thư, nô tỳ làm sai chuyện gì? Ngươi bị biếm làm thứ phi, chuyện này không liên quan đến nô tỳ a! Nô tỳ cũng không có làm gì a!”
“Ngươi không có làm cái gì.” Triệu Khả Nhân lạnh lùng mở miệng hỏi, “Vậy ta hỏi ngươi, lúc trước chuyện muốn giáo huấn Triệu Khả Nhiên, có phải là ngươi nói ra hay không, còn nữa có phải là ngươi nói muốn để khiến Thanh Trúc đi làm chuyện này hay không, có phải là ngươi nói hay không, chỉ cần không có chứng cớ, ta liền không có chuyện gì?”
“Tiểu thư…” Nhàn Lạc đối với lời Triệu Khả Nhân nói cảm thấy khó hiểu và ủy khuất.
“Ta cho ngươi biết, ta chính là bởi vì tin lời ngươi nói, cho nên mới biến thành bộ dáng này.” Vừa nhìn thấy Nhàn Lạc uất ức, Triệu Khả Nhân nổi trận lôi đình, “Nếu không phải là lời của ngươi, sao ta lại nghĩ đến muốn hãm hại Triệu Khả Nhiên chứ? Chuyện này, Triệu Khả Nhiên đã cáo trạng với Hoàng thượng, mặc dù nàng không có chứng cớ, nhưng Hoàng thượng vẫn là cho ta tội danh quản giáo không nghiêm, trực tiếp đem ta từ trắc phi cách chức làm thứ phi rồi, lần này ngươi vui mừng chứ?”
“Cái này, tiểu thư, những điều này nô tỳ cũng không biết!”
Triệu Khả Nhân càng nghĩ càng thấy kinh hồn bạt vía, nàng cảm giác hiện tại hai chân của nàng giống như đã không phải là của nàng rồi, nàng muốn hoạt động, nhưng làm thế nào cũng không nhúc nhích được. Mãi một lúc lâu sau, <<diễn? đàn! Lê+ Quý& Đôn>> Triệu Khả Nhân mới từ từ lấy lại tinh thần, nàng vội vã lảo đảo chạy về Hạ Vũ viên của mình.
Dọc theo đường đi vài nô tỳ thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân đều cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhưng vừa nhìn thấy gương mặt dọa người của Triệu Khả Nhân, thì bọn họ cũng không dám tùy tiện nói lung tung. Bởi vì thánh chỉ mới vừa đến không lâu, cho nên đối với chuyện Triệu Khả Nhân bị biến thành thứ phi, tất cả mọi người còn không biết. Cho nên, mọi người đối với sự luống cuống của Triệu Khả Nhân vẫn là cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Không để ý nghị luận của mọi người đối với mình, Triệu Khả Nhân vừa về tới Hạ Vũ viên, liền vội vàng chạy trở về gian phòng của mình.
Lúc này Nhàn Vân và Nhàn Lạc đang ở trong phòng bố trí điểm tâm. Thấy Triệu Khả Nhân vội vàng hấp tấp vọt vào gian phòng như vậy, hai người đều chấn động.
“Tiểu thư, người làm sao vậy?” Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc vội vàng tiến ra đón, chỉ sợ bị Nhàn Vân vượt lên đầu, “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, sao người vội vàng hấp tấp như vậy?”
Triệu Khả Nhân dường như không nghe được gì, ngơ ngác, không có bất kỳ phản ứng nào. Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc nhìn nhau, cau mày, vô cùng lo lắng nhìn Triệu Khả Nhân.
Qua một lúc lâu, Triệu Khả Nhân hồi phục lại tinh thần. Thấy điểm tâm đặt ở trên bàn, một chút hứng thú cũng không có, ngược lại từ trong đáy lòng tuôn ra từng cơn phẫn nộ. Nhất là nghĩ đến thánh chỉ vừa rồi và những lời Triệu Khả Nhiên nói với nàng, thì nàng càng thêm phẫn nộ không kềm được.
Triệu Khả Nhân cũng không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm điểm tâm trên mặt bàn. Bây giờ có thể nói, nàng nhìn thấy cái gì cũng xem không vừa mắt.
Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc đều vô cùng lo lắng, họ căn bản cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, họ chỉ biết là, sáng sớm hôm nay, hình như là có thánh chỉ đến, lão gia gọi tất cả mọi người đến tiền thính. Xem ra, là ở tiền thính đã xảy ra chuyện đi! Hai người bọn họ đều rất muốn mở miệng hỏi thăm, nhưng lại sợ bị giận chó đánh mèo. Cho nên cái gì cũng không dám nói.
Đang lúc bọn họ không biết làm sao, Triệu Khả Nhân đột nhiên động. Triệu Khả Nhân đột nhiên vươn tay ra, đem tất cả mọi thứ trên mặt bàn toàn bộ đều quét xuống đất, hơn nữa còn bắt đầu đập loạn đồ trong phòng. Thấy bộ dạng Triệu Khả Nhân điên cuồng, Nhàn Vân và Nhàn Lạc vô cùng sợ hãi, không có một người nào dám lên trước ngăn lại.
Triệu Khả Nhân vừa đập đồ, trong miệng vẫn không ngừng chửi rủa, “Triệu Khả Nhiên, ta hận ngươi.” “Triệu Khả Nhiên, ngươi là nữ nhân độc ác, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.” Mặc dù Nhàn Vân và Nhàn Lạc không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái biết rõ chắc là tiểu thư lại xung đột với đại tiểu thư.
Chờ Triệu Khả Nhân bình tĩnh lại, nàng mới chậm rãi ngồi vào trên ghế, nhưng tức giận trong lòng vẫn cực kỳ sâu. Mà ở một bên Nhàn Lạc thấy Triệu Khả Nhân rốt cuộc bình tĩnh lại, vội vàng đi tới bên cạnh Triệu Khả Nhân, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Người không cần tức giận như vậy. Có phải cùng đại tiểu thư xảy ra xung đột gì hay không, người không cần lo lắng, người cũng sắp xuất giá rồi, đến lúc đó, người lại nghĩ ra biện pháp sửa trị đại tiểu thư là được rồi.”
Cho tới nay Nhàn Lạc được cưng chiều hơn so với Nhàn Vân, cũng bởi vì nàng hiểu được nên làm thế nào bắt được lòng của Triệu Khả Nhân, sẽ nói một chút chuyện Triệu Khả Nhân thích nghe. Lần này, Nhàn Lạc vừa nghe cũng biết tiểu thư là cùng đại tiểu thư xảy ra xung đột rồi, cho nên mới có thể nói như vậy.
Nhàn Vân thấy dáng vẻ của Nhàn Lạc, tức ở trong lòng, nhưng lại không có gì để nói, bởi vì nàng cũng biết, mình không được cưng chiều như Nhàn Lạc.
Vốn Triệu Khả Nhân đã từ từ bình tĩnh lại, nhìn thấy Nhàn Lạc, tức giận trong lòng nàng lại bắt đầu cháy hừng hực, nghĩ tới chuyện lần này đều là Nhàn Lạc xui khiến nàng. Nếu không phải bởi vì lời nói của Nhàn Lạc, hiện tại nàng sẽ không thay đổi thành bộ dáng này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Triệu Khả Nhân không trả lời, nàng từ từ đứng lên, ngẩng đầu nhìn Nhàn Lạc trong ánh mắt tràn đầy hận ý, đột nhiên, nàng tay giơ lên, hung hăng quăng Nhàn Lạc một cái tát. Một tát này lực độ rất lớn, trực tiếp khiến cho Nhàn Lạc té lăn trên đất, nửa gò má bên mặt toàn bộ đỏ, trên mặt hiện một dấu năm ngón tay đỏ tươi, khóe miệng bị rách, chảy ra máu.
“Tiểu thư.” Nhàn Lạc trợn to hai mắt, trong mắt tràn đầy không thể tin, “Nô tỳ, nô tỳ đã làm sai điều gì?”
Không chỉ có Nhàn Lạc không thể tin, ngay cả Nhàn Vân cũng kinh nghi bất định. Cho tới nay, so với nàng Nhàn Lạc cơ trí hơn, thông minh hơn, được tiểu thư tin tưởng hơn. Cho nên hôm nay tình hình như vậy từ trước đến nay cũng chưa từng xảy ra. Nàng nhìn vẻ mặt tức giận của tiểu thư, lại nhìn Nhàn Lạc vẻ mặt uất ức ở trên mặt đất. Nàng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng lại cũng biết vào lúc này, nàng không thể tùy tiện mở miệng, cho nên nàng cũng không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn tất cả xảy ra.
“Ngươi làm sai cái gì?” Triệu Khả Nhân cười lạnh, “Ngươi vẫn không biết xấu hổ hỏi vấn đề này. Nếu không phải là lời nói của ngươi, hôm nay sao ta sẽ biến thành bộ dáng này. Đều lỗi là của ngươi, nếu không phải ngươi ra chủ ý, nếu không phải ngươi xui khiến ta..., sao ta lại có thể biến thành bộ dáng như hôm nay.”
“Tiểu thư, nô tỳ cái gì cũng không có làm!” Đối với chỉ trích của Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc vẻ mặt ủy khuất, hiện tại nàng căn bản cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đã vô tội bị đánh, “Tiểu thư, nếu nô tỳ làm sai chuyện gì, người cứ việc nói thẳng, nô tỳ nhất định sẽ sửa lại.”
“Sửa lại, ngươi làm sao sửa lại?” Nghe Nhàn Lạc nói, (diieenn) (ddaann) (llee) ((ddoonn) hỏa khí trong lòng Triệu Khả Nhân càng lớn, nàng lớn tiếng giận dữ hét, “Ngươi có thể gọi Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ sao? Nếu ngươi không thể làm được, vậy ngươi có thể sửa lại như thế nào?”
Nghe Triệu Khả Nhân nói, Nhàn Vân và Nhàn Lạc đầu óc đều mơ hồ, chỉ là, họ cũng loáng thoáng đoán được chuyện này đại khái có liên quan đến thánh chỉ sáng nay.
Nhìn bộ dạng tức giận của Triệu Khả Nhân, Nhàn Lạc lấy can đảm, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, trên thánh chỉ rốt cuộc là nói cái gì? Tại sao người lại tức giận như vậy?”
Nhàn Lạc biết hiện tại Triệu Khả Nhân rất tức giận, nhưng mà nàng vẫn mở miệng hỏi. Bởi vì, nhìn thấy bộ dáng này, phải là chuyện rất lớn, hơn nữa còn có quan hệ tới mình, nếu mình muốn tiểu thư không tức giận với mình, vậy trước phải làm rõ ràng nguyên nhân ở nơi nào mới được.
“Ngươi rất muốn biết sao? Vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.” Giọng Triệu Khả Nhân lạnh lẽo, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nhàn Lạc trên đất, “Tiểu thư nhà ngươi, bây giờ đã không còn là trắc thái tử phi rồi, chỉ là thứ phi thái tử mà thôi. Ngươi biết sự chênh lệch trong này không? Chính ta trước lúc ta thành thân, từ trắc thái tử phi biến thành thứ phi thái tử rồi, ngươi vui mừng chứ?”
Lời Triệu Khả Nhân vừa nói ra, tất cả mọi người cảm thấy vô cùng giật mình, không biết nên phản ứng gì mới đúng. Cho tới bây giờ họ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện cư nhiên sẽ thành như vậy. Nhất là Nhàn Lạc, nàng càng thêm giật mình, mặc dù chuyện này sẽ làm tiểu thư rất khổ sở, nhưng mà chuyện này hẳn là không liên quan đến nàng mới đúng! Nhưng tại sao tiểu thư lại đem toàn bộ tức giận phát tiết trên người nàng chứ?
“Thế nào, rất giật mình sao?” Thấy dáng vẻ Nhàn Lạc, nói ra chuyện này, trong lòng Triệu Khả Nhân tức giận không nói nên lời, nàng đi tới bên cạnh Nhàn Lạc, một phát bắt được cổ áo Nhàn Lạc, một cái tay khác không lưu tình quăng một cái tát, “Ngươi có gì đáng kinh ngạc, đều là ngươi làm hại, nếu không phải là lời của ngươi, sao ta lại bị sỉ nhục như vậy chứ?”
Triệu Khả Nhân đem toàn bộ sai lầm tất cả quy kết lên người Nhàn Lạc, theo ý nàng, nếu không phải là Nhàn Lạc nghĩ ra chủ ý, nói không chừng mình đã quên mất Thanh Trúc rồi. Tất cả mọi chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra, nàng cũng sẽ không từ trắc phi biến thành thứ phi rồi. Mặc dù trắc phi và thứ phi chỉ kém một chữ, nhưng mà đãi ngộ và phẩm cấp thì khác nhau một trời một vực.
Nhàn Lạc bị Triệu Khả Nhân đánh cho mắt nổ đom đóm, …dien.dan.le.quy.don… nhưng mà nàng vẫn cảm thấy rất uất ức, “Tiểu thư, nô tỳ làm sai chuyện gì? Ngươi bị biếm làm thứ phi, chuyện này không liên quan đến nô tỳ a! Nô tỳ cũng không có làm gì a!”
“Ngươi không có làm cái gì.” Triệu Khả Nhân lạnh lùng mở miệng hỏi, “Vậy ta hỏi ngươi, lúc trước chuyện muốn giáo huấn Triệu Khả Nhiên, có phải là ngươi nói ra hay không, còn nữa có phải là ngươi nói muốn để khiến Thanh Trúc đi làm chuyện này hay không, có phải là ngươi nói hay không, chỉ cần không có chứng cớ, ta liền không có chuyện gì?”
“Tiểu thư…” Nhàn Lạc đối với lời Triệu Khả Nhân nói cảm thấy khó hiểu và ủy khuất.
“Ta cho ngươi biết, ta chính là bởi vì tin lời ngươi nói, cho nên mới biến thành bộ dáng này.” Vừa nhìn thấy Nhàn Lạc uất ức, Triệu Khả Nhân nổi trận lôi đình, “Nếu không phải là lời của ngươi, sao ta lại nghĩ đến muốn hãm hại Triệu Khả Nhiên chứ? Chuyện này, Triệu Khả Nhiên đã cáo trạng với Hoàng thượng, mặc dù nàng không có chứng cớ, nhưng Hoàng thượng vẫn là cho ta tội danh quản giáo không nghiêm, trực tiếp đem ta từ trắc phi cách chức làm thứ phi rồi, lần này ngươi vui mừng chứ?”
“Cái này, tiểu thư, những điều này nô tỳ cũng không biết!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook