“Thích! Hoa tiểu ngũ nhà chúng ta đưa tới là đẹp nhất, sáng sớm hôm nay ta tỉnh lại đã thấy được rồi…” Nàng cưng chiều mà nói với hài tử.


“Còn có muội! Còn có muội! Muội cũng mang tới giấy dán cửa sổ cho tỷ! Muội cắt hình bông tuyết, dán lên cửa sổ trông rất đẹp! Muội cũng tặng một xấp cho Ngũ thẩm, nương của muội nói Ngũ thẩm đang có hài tử trong bụng.

Hiện giờ Ngũ thúc cùng các ca ca đều đang xuất chinh bên ngoài, sợ rằng Ngũ thẩm lo lắng, nên bảo muội làm cho Ngũ thẩm và tỷ tỷ được vui vẻ.



Nàng cười gật đầu: “ n, ta đặc biệt thích hai bông tuyết tròn tròn béo béo mà muội cắt, Ngũ thẩm khẳng định cũng sẽ thích!”

Nói xong, nàng nhìn về phía Bạch Cẩm Trĩ: “Ngày mai Cẩm Tú xuất giá, trưởng tỷ phó thác cho muội một chuyện quan trọng.




Bạch Cẩm Trĩ dùng bàn tay đang nắm chắt roi ngựa vỗ vỗ ngực, nói: “Chuyện trưởng tỷ đã phân phó, tiểu tứ có chết cũng không chối từ!”

“Ngày mai phủ Trung Dũng Hầu tới đón dâu, đến lúc đó nếu không có người chặn cổng, muội hãy dẫn theo một đoàn nha hoàn gia phó xếp thành hàng ngăn cản bọn họ.

Không thể để thế tử Trung Dũng Hầu cảm thấy nam nhi phủ Trấn Quốc Công chúng ta không ở đây mà tùy tùy tiện tiện có thể đem nhị tỷ của muội cưới về, bôi xấu uy danh của phủ Trấn Quốc công chúng ta.



“Trưởng tỷ yên tâm! Nói tới chuyện gây khó dễ cho người khác, trong toàn bộ Đại Đô Thành này, Bạch Cẩm Trĩ muội mà nhận danh hiệu đệ nhị thì không ai dám nhận đệ nhất!” Tứ tiểu thư vỗ ngực bảo đảm.


Bạch Khanh Ngôn nhìn thấy Lư Bình ở phía xa, cười nhẹ với ba cái hài tử rồi nói: “Tốt, các muội mau đi trang điểm và chuẩn bị y phục cho gọn gàng.


Tổ mẫu đã mời họa sư trong cung tới họa chân dung cho tỷ muội chúng ta trước khi nhị tỷ của các muội xuất giá, các muội nhớ phải chuẩn bị cho xinh đẹp một chút!”

Ba tiểu nha đầu cung cung kính kính hành lễ với Bạch Khanh Ngôn rồi mới rời đi.


Lư Bình tùy chưa đến 40 tuổi, tướng mạo lại nhìn đặc biệt già nua, cứng nhắc, ôm quyền hành lễ với Bạch Khanh Ngôn: “Đại tiểu thư, nghe nói người có chuyện tìm thần.



“Bình thúc, vừa đi vừa nói chuyện đi.

” Nàng đứng dậy, đi ra khỏi hành lang.


Lư Bình thấy khuôn mặt nghiêm túc của Bạch Khanh Ngôn, xốc lại tinh thần, nhận lấy chiếc ô từ trong tay Xuân Đào che ở đỉnh đầu Bạch Khanh Ngôn, quy quy củ củ đi theo bên cạnh Bạch Khanh Ngôn.


Nàng nắm chặt lò sưởi trên tay, bước chân chậm rãi, đi qua hạ nhân đang quét tuyết trong viện một khoảng, mới từ từ mở miệng: “Tối hôm qua có người nặc danh gửi tin tức cho ta, hẹn ta ngày mai tới Túy An phường ở đường Trường An vào giờ Tỵ, nói có tin tức từ Nam Cương muốn cho ta biết!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương