Đích Nữ Trọng Sinh Cả Nhà Mau Mau Ôm Đùi Vàng
...
Lịch ra mắt
13
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
10
Tổng chương hiện tại
Giới thiệu
Tag: Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Trọng sinh , Cung đấu , Trạch đấu , Cung đình hầu tước , Sảng văn
Không có đồng đội heo, chỉ có đối thủ ngốc, truyện sảng văn hài hước.
Kiếp trước, nàng là đệ nhất nữ tướng Vân tra nam ăn của nàng, dùng đồ của nàng, lại ghét bỏ nàng, phản bội nàng, xoay người ôm ấp tiểu tam.
Nàng đầy thương tích mới đổi được hòa bình cho hai ngước, lại bị đế vương cố kỵ, áp cho nàng tội danh thông đồng địch quốc, khiến nàng bị bêu danh thiên cổ, hàm oan chết thảm.
Trọng sinh trở về, nàng lại trở thành đích nữ không được sủng ái của phủ Thượng thư.
Vừa mở mắt đã bị kế mẫu độc ác hãm hại, bị người ta đưa lên giường suýt nữa vấy bẩn nàng, sao có thể nhẫn nhịn được?
Đấu kế mẫu, xé tiểu tam, đá tra nam, thuận tiện soán ngôi đoạt vị.
Muốn hủy sự trong sạch của nàng sao? Muốn hại tính mạng của nàng sao?
Nực cười, nàng là ai chứ?
Lục Nhiễm giơ tay chém xuống, quậy đến mức Quân phủ và hoàng cung cũng nghiêng trời lệch đất.
Quân gia: “Nha đầu này thật tà môn, không dám chọc nữa, không dám chọc nữa.”
Về đến nhà, người thân lập tức quỳ rạp xuống, ôm lấy đùi vàng Lục Nhiễm.
“Hoàng hậu nương nương thật anh minh, thật quyết đoán, cảm tạ người đã mang cả nhà cùng phi thăng.”
Tra nam đau lòng sốt ruột: “Hu hu, Nhiễm Nhiễm à, không có nàng, ta biết sống làm sao?”
Tiểu tam sợ đến mức run bần bật: “Ngươi… Ngươi đừng tới đây!”
Hoàng đế biết vậy chẳng làm hại nàng: “Lục tướng quân không còn, ai cứu mạng chó của trẫm chớ!”
Lục Nhiễm lại tỏ vẻ: “Ngươi thoái vị đi, Hoàng vị này cứ để đối thủ không đội trời chung với ta ngồi.”
Người đó nghe nàng nói vậy, vội áp nàng vào một góc tối. Môi mỏng cười như không cười: “Đối thủ không đội trời chung à?”
Lục Nhiễm bất đắc dĩ, vuốt ve cằm nam nhân: “À, phải gọi là phu quân nhà ta chứ nhỉ?”
Mời các bạn tiếp tục đọc! vinovel
Không có đồng đội heo, chỉ có đối thủ ngốc, truyện sảng văn hài hước.
Kiếp trước, nàng là đệ nhất nữ tướng Vân tra nam ăn của nàng, dùng đồ của nàng, lại ghét bỏ nàng, phản bội nàng, xoay người ôm ấp tiểu tam.
Nàng đầy thương tích mới đổi được hòa bình cho hai ngước, lại bị đế vương cố kỵ, áp cho nàng tội danh thông đồng địch quốc, khiến nàng bị bêu danh thiên cổ, hàm oan chết thảm.
Trọng sinh trở về, nàng lại trở thành đích nữ không được sủng ái của phủ Thượng thư.
Vừa mở mắt đã bị kế mẫu độc ác hãm hại, bị người ta đưa lên giường suýt nữa vấy bẩn nàng, sao có thể nhẫn nhịn được?
Đấu kế mẫu, xé tiểu tam, đá tra nam, thuận tiện soán ngôi đoạt vị.
Muốn hủy sự trong sạch của nàng sao? Muốn hại tính mạng của nàng sao?
Nực cười, nàng là ai chứ?
Lục Nhiễm giơ tay chém xuống, quậy đến mức Quân phủ và hoàng cung cũng nghiêng trời lệch đất.
Quân gia: “Nha đầu này thật tà môn, không dám chọc nữa, không dám chọc nữa.”
Về đến nhà, người thân lập tức quỳ rạp xuống, ôm lấy đùi vàng Lục Nhiễm.
“Hoàng hậu nương nương thật anh minh, thật quyết đoán, cảm tạ người đã mang cả nhà cùng phi thăng.”
Tra nam đau lòng sốt ruột: “Hu hu, Nhiễm Nhiễm à, không có nàng, ta biết sống làm sao?”
Tiểu tam sợ đến mức run bần bật: “Ngươi… Ngươi đừng tới đây!”
Hoàng đế biết vậy chẳng làm hại nàng: “Lục tướng quân không còn, ai cứu mạng chó của trẫm chớ!”
Lục Nhiễm lại tỏ vẻ: “Ngươi thoái vị đi, Hoàng vị này cứ để đối thủ không đội trời chung với ta ngồi.”
Người đó nghe nàng nói vậy, vội áp nàng vào một góc tối. Môi mỏng cười như không cười: “Đối thủ không đội trời chung à?”
Lục Nhiễm bất đắc dĩ, vuốt ve cằm nam nhân: “À, phải gọi là phu quân nhà ta chứ nhỉ?”
Mời các bạn tiếp tục đọc! vinovel
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook