Đích Nữ Muốn Hưu Phu
-
Chương 290: Thư Dao xuất cung, Bạch Thiển lo lắng
Tin tức hoàng hậu tự sát rất nhanh đã truyền ra ngoài, Tần Thư Dao ở chỗ cung Tịch Nguyệt vẫn luôn yên tĩnh, bình thản, làm cho người ta không cảm giác được phía bên ngoài đang đánh nhau!di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Chẳng qua là khi nàng nghe được hoàng hậu tự sát thì có chút giật mình, người nữ nhân từng nhiều lần muốn hại mình, rốt cuộc chết, trong lòng Tần Thư Dao cũng thả lỏng!
Nàng cúi đầu khẽ vuốt ve cái bụng bằng phẳng của mình, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, có lẽ hôm nay nàng có thể xuất cung rồi!
Sau khi Mộ Thiếu Dục giải quyết chuyện của hoàng hậu, thì lập tức chạy thẳng tới cung Tịch Nguyệt, nhìn thấy Tần Thư Dao ngồi lẳng lặng ở trong lương đình, trong lòng cũng yên tâm! Hắn im lặng đi tới, sau đó nhẹ nhàng ôm hai vai Tần Thư Dao!
Tần Thư Dao hơi ngẩn ra, quay đầu lại, lại thấy Mộ Thiếu Dục đang cúi đầu lộ ra cười ôn hòa, khóe miệng nàng nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Tới đón thiếp trở về sao?"
Mộ Thiếu Dục khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống bên người Tần Thư Dao, vươn tay nhẹ nhàng sờ bụng bằng phẳng của nàng, cười nói: "Ta sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương đến con của chúng ta nữa!"
Tần Thư Dao khẽ cười, sau đó lại hỏi: "Hàn Thế Quân thế nào?"
Cả đời này, nàng tin tưởng bản thân đã hoàn toàn khác kiếp trước, nàng không giống kiếp trước nữa, vì một người nam nhân mà buông tha cho tất cả, cũng không vì một người nam nhân mà chịu hết khuất nhục!
Chẳng qua là nam nhân nàng hận nhất hai kiếp, nhất định nàng phải làm cho người nam nhân này có kết quả còn thảm hơn cả nàng kiếp trước!
Mộ Thiếu Dục biết Tần Thư Dao oán hận Hàn Thế Quân không thôi, hắn cũng đã từng hỏi qua, Tần Thư Dao chỉ nói ban đầu Hàn Thế Quân nhìn trúng nàng là thân phận trưởng nữ Tần gia, muốn thiết kế quyến rũ nàng, hơn nữa muốn phá hỏng thanh danh của nàng!
Đối với một cô nương chưa lấy chồng mà nói, loại nam tử này quả thật ghê tởm vô cùng. Hơn nữa Hàn Thế Quân cũng cực kỳ hiểm ác, chỉ bởi vì chính mình là một con vợ kế, muốn leo lên vị trí Hầu gia, nên muốn tìm một nữ tử danh môn, tốt nhất còn có thể nắm ở trong tay, để cho nàng ngoan ngoãn vì hắn ta mà làm việc!๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Mặc dù Phương Sơ Vũ cũng là nữ nhi của Phương gia, nhưng hiện tại hoàng hậu đã chết, hơn nữa hoàng hậu còn bày ra kế sai người mang theo binh mã tới tấn công hoàng cung, coi như hoàng thượng không trừng phạt Phương gia, địa vị của Phương gia ở trong triều cũng coi như hoàn toàn xuống dốc!
Cho nên bây giờ, Hàn Thế Quân cũng chỉ có một con đường chết!
Chẳng qua là Tần Thư Dao không muốn để cho hắn chết nhanh như vậy, nàng muốn từng chút từng chút hành hạ hắn, để cho hắn chịu hết tất cả khuất nhục, để cho hắn cũng phải nếm thử một chút đau đớn khi bị lửa thiêu như nàng kiếp trước!
Mộ Thiếu Dục cười nói: "Đã bị mang vào đại lao!"
Trong lòng Tần Thư Dao hiểu, Hàn Thế Quân là một người gần chết, nàng không hỏi tới nữa, chẳng qua là cười đứng lên, bảo Thi Vận và Tuyết Ảnh thu dọn đồ đạc, sau đó nói với Mộ Thiếu Dục: "Trong khoảng thời gian này, làm phiền Tĩnh Thu chiếu cố, thiếp thấy tuổi của nàng cũng không nhỏ nữa, không bằng theo chúng ta cùng đi ra khỏi cung, thứ nhất cũng có thể hầu hạ thiếp, thứ hai thiếp cũng có thể báo đáp nàng một phen!"๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Đối với chuyện Tĩnh Thu, không phải lần đầu tiên Tần Thư Dao nói với Mộ Thiếu Dục, trước đó hai người bọn họ từng đưa thư, Tần Thư Dao đã nói qua, nếu như nàng xuất cung muốn mang theo một cung nữ ở trong cung này!
Yêu cầu này đối với Mộ Thiếu Dục mà nói là đơn giản không thể đơn giản hơn, cho nên bây giờ nghe Tần Thư Dao nói như vậy, lập tức cười nói: "Hiện tại phụ hoàng đang rất bận rộn, hai ngày nữa ta sẽ giúp nàng nói với phụ hoàng!"
Tần Thư Dao cũng biết hoàng hậu mưu đồ bí mật bức vua thoái vị, mặc dù hiện tại hoàng hậu đã tự sát, nhưng trong hoàng cung vẫn rất loạn, hơn nữa lúc này tâm trạng của hoàng thượng cũng nhất định không tốt, cho nên cũng cười nói: "Cũng tốt! Chẳng qua là... Thiếp xuất cung như vậy, có không ổn hay không!"
Mộ Thiếu Dục lại lắc đầu nói: "Không sao! Đại thần trong triều không rảnh bận tâm!"
Trước đó hoàng thượng cũng đồng ý để cho Tần Thư Dao xuất cung, tỉ mỉ dưỡng thai, chẳng qua là khi đó Mộ Phương Hoa còn bị bệnh không dậy nổi, mà đại thần trong triều lại có không ít người chủ trương muốn trách phạt Tần Thư Dao.
Hiện tại xảy ra chuyện hoàng hậu bức vua thoái vị, mọi người đều bị chuyện này hấp dẫn lực chú ý, sẽ không ai để ý Tần Thư Dao xuất cung khi nào!
Hai người cùng nhau xuất cung, Tần Thư Dao vẫn luôn ngồi ở trên xe ngựa, ngược lại cũng không thấy gì khác biệt, chẳng qua là khi vén rèm xe lên, lại thấy không ít binh mã!
Vừa về tới phủ hoàng tử, Bạch Thiển đã hoan hô chạy ra, sau đó nắm tay Tần Thư Dao không thả: "Muội nghe nói tỷ bị bắt giam, lo lắng vô cùng! Sau lại nghe Dục ca ca nói tỷ bình an vô sự, muội mới yên tâm! Hiện tại thấy tỷ bình an vô sự trở lại, muội càng vui vẻ hơn!"
Tần Thư Dao cười nhìn Bạch Thiển, nhẹ giọng nói: "Ta không có việc gì, chẳng qua là trong cung lại xảy ra chuyện quan trọng."
Bạch Thiển vẫn luôn đợi ở trong phủ hoàng tử, hơn nữa hôm nay Mộ Thiếu Dục nghiêm lệnh không để cho người làm mở cửa, cho nên nàng cũng không biết rốt cuộc bên ngoài xảy ra chuyện gì!
Tần Thư Dao và Bạch Thiển cười đi về phía trước, thấp giọng nói: "Hoàng hậu chết!"
Bạch Thiển vừa nghe thấy, đầu tiên là cả kinh sau đó lập tức hoan hô: "Có thật không? Như vậy sau này chúng ta cũng không cần lo lắng đề phòng nữa rồi!"
Chẳng qua là lời này vừa nói ra, nàng lại có chút khổ sở, nàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục một bên, do dự chốc lát rốt cuộc không nói ra khỏi miệng!
Tần Thư Dao biết Bạch Thiển muốn hỏi cái gì, nhẹ thở dài một cái nói: "Phụ thân của muội… Ông ta đã trốn..."
Nghe vậy tảng đá trong lòng Bạch Thiển cũng để xuống, chẳng qua là từ đó về sau sợ là bản thân không có cách nào gặp được phụ thân nữa rồi!
"Thôi, chỉ cần ông ấy còn sống là được!" Bạch Thiển luôn không thích để tâm sự ở trong lòng, cho nên sau khi nghe được chuyện này, trong lòng tuy có chút khổ sở, nhưng vẫn yên tâm!
Mộ Thiếu Dục khẽ mỉm cười, sau đó liền nói: "Ta còn chuyện quan trọng cần xử lý, đi trước đây!"
Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục còn rất nhiều chuyện phải làm, nhưng vì trấn an bản thân, lại đi đón bản thân về, trong lòng có chút cảm động, cũng có chút vui mừng!
Chờ sau khi trở lại trong phòng, Tần Thư Dao liền viết một phong thư, sau đó bảo Thi Vận đưa đến Tần phủ, dù sao mình bị giam ở hoàng cung lâu như vậy, mà hôm nay trong hoàng cung lại xuất hiện náo loạn, cho nên Tần Thư Dao cũng lo lắng Tần lão phu nhân sẽ suy nghĩ lung tung, liền viết một phong thư báo bình an!
Trong khoảng thời gian này, trong kinh thành náo loạn! Dù sao mới vừa trải qua một lần kiếp nạn, hoàng thượng cũng già rồi, thân thể cũng càng ngày càng không được như xưa, lại trải qua chuyện này, cũng có ý định thoái vị!
Hiện tại con ông có thể thừa kế ngôi vị hoàng đế của ông, cũng chỉ có Mộ Thiếu Dục và Mộ Thành Hi, ông càng thêm trúng ý Mộ Thiếu Dục, dù sao lần này chuyện hoàng hậu mưu phản, Mộ Thiếu Dục không thể không có công lao, hơn nữa Mộ Thiếu Dục đã lập được không ít công lao hiển hách!
Chẳng qua là không nghĩ tới bản thân vừa mới quyết định chuyện này, trên triều đình lại rối loạn lên.
Mặc dù Mộ Thành Hi không xuất binh đánh giặc, nhưng những năm gần đây, hắn vẫn giúp đỡ hoàng thượng xử lý chuyện triều đình! Cũng coi là vì Đại Minh triều làm ra không ít cống hiến, mà đại thần trong triều cũng có không ít người ủng lập hắn. Cảm thấy Mộ Thành Hi mới là minh quân, mà Mộ Thiếu Dục chỉ là một võ tướng, dù sao cai quản quốc gia vẫn còn cần một quân chủ sáng suốt!
Chẳng qua là khi nàng nghe được hoàng hậu tự sát thì có chút giật mình, người nữ nhân từng nhiều lần muốn hại mình, rốt cuộc chết, trong lòng Tần Thư Dao cũng thả lỏng!
Nàng cúi đầu khẽ vuốt ve cái bụng bằng phẳng của mình, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, có lẽ hôm nay nàng có thể xuất cung rồi!
Sau khi Mộ Thiếu Dục giải quyết chuyện của hoàng hậu, thì lập tức chạy thẳng tới cung Tịch Nguyệt, nhìn thấy Tần Thư Dao ngồi lẳng lặng ở trong lương đình, trong lòng cũng yên tâm! Hắn im lặng đi tới, sau đó nhẹ nhàng ôm hai vai Tần Thư Dao!
Tần Thư Dao hơi ngẩn ra, quay đầu lại, lại thấy Mộ Thiếu Dục đang cúi đầu lộ ra cười ôn hòa, khóe miệng nàng nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Tới đón thiếp trở về sao?"
Mộ Thiếu Dục khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống bên người Tần Thư Dao, vươn tay nhẹ nhàng sờ bụng bằng phẳng của nàng, cười nói: "Ta sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương đến con của chúng ta nữa!"
Tần Thư Dao khẽ cười, sau đó lại hỏi: "Hàn Thế Quân thế nào?"
Cả đời này, nàng tin tưởng bản thân đã hoàn toàn khác kiếp trước, nàng không giống kiếp trước nữa, vì một người nam nhân mà buông tha cho tất cả, cũng không vì một người nam nhân mà chịu hết khuất nhục!
Chẳng qua là nam nhân nàng hận nhất hai kiếp, nhất định nàng phải làm cho người nam nhân này có kết quả còn thảm hơn cả nàng kiếp trước!
Mộ Thiếu Dục biết Tần Thư Dao oán hận Hàn Thế Quân không thôi, hắn cũng đã từng hỏi qua, Tần Thư Dao chỉ nói ban đầu Hàn Thế Quân nhìn trúng nàng là thân phận trưởng nữ Tần gia, muốn thiết kế quyến rũ nàng, hơn nữa muốn phá hỏng thanh danh của nàng!
Đối với một cô nương chưa lấy chồng mà nói, loại nam tử này quả thật ghê tởm vô cùng. Hơn nữa Hàn Thế Quân cũng cực kỳ hiểm ác, chỉ bởi vì chính mình là một con vợ kế, muốn leo lên vị trí Hầu gia, nên muốn tìm một nữ tử danh môn, tốt nhất còn có thể nắm ở trong tay, để cho nàng ngoan ngoãn vì hắn ta mà làm việc!๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Mặc dù Phương Sơ Vũ cũng là nữ nhi của Phương gia, nhưng hiện tại hoàng hậu đã chết, hơn nữa hoàng hậu còn bày ra kế sai người mang theo binh mã tới tấn công hoàng cung, coi như hoàng thượng không trừng phạt Phương gia, địa vị của Phương gia ở trong triều cũng coi như hoàn toàn xuống dốc!
Cho nên bây giờ, Hàn Thế Quân cũng chỉ có một con đường chết!
Chẳng qua là Tần Thư Dao không muốn để cho hắn chết nhanh như vậy, nàng muốn từng chút từng chút hành hạ hắn, để cho hắn chịu hết tất cả khuất nhục, để cho hắn cũng phải nếm thử một chút đau đớn khi bị lửa thiêu như nàng kiếp trước!
Mộ Thiếu Dục cười nói: "Đã bị mang vào đại lao!"
Trong lòng Tần Thư Dao hiểu, Hàn Thế Quân là một người gần chết, nàng không hỏi tới nữa, chẳng qua là cười đứng lên, bảo Thi Vận và Tuyết Ảnh thu dọn đồ đạc, sau đó nói với Mộ Thiếu Dục: "Trong khoảng thời gian này, làm phiền Tĩnh Thu chiếu cố, thiếp thấy tuổi của nàng cũng không nhỏ nữa, không bằng theo chúng ta cùng đi ra khỏi cung, thứ nhất cũng có thể hầu hạ thiếp, thứ hai thiếp cũng có thể báo đáp nàng một phen!"๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Đối với chuyện Tĩnh Thu, không phải lần đầu tiên Tần Thư Dao nói với Mộ Thiếu Dục, trước đó hai người bọn họ từng đưa thư, Tần Thư Dao đã nói qua, nếu như nàng xuất cung muốn mang theo một cung nữ ở trong cung này!
Yêu cầu này đối với Mộ Thiếu Dục mà nói là đơn giản không thể đơn giản hơn, cho nên bây giờ nghe Tần Thư Dao nói như vậy, lập tức cười nói: "Hiện tại phụ hoàng đang rất bận rộn, hai ngày nữa ta sẽ giúp nàng nói với phụ hoàng!"
Tần Thư Dao cũng biết hoàng hậu mưu đồ bí mật bức vua thoái vị, mặc dù hiện tại hoàng hậu đã tự sát, nhưng trong hoàng cung vẫn rất loạn, hơn nữa lúc này tâm trạng của hoàng thượng cũng nhất định không tốt, cho nên cũng cười nói: "Cũng tốt! Chẳng qua là... Thiếp xuất cung như vậy, có không ổn hay không!"
Mộ Thiếu Dục lại lắc đầu nói: "Không sao! Đại thần trong triều không rảnh bận tâm!"
Trước đó hoàng thượng cũng đồng ý để cho Tần Thư Dao xuất cung, tỉ mỉ dưỡng thai, chẳng qua là khi đó Mộ Phương Hoa còn bị bệnh không dậy nổi, mà đại thần trong triều lại có không ít người chủ trương muốn trách phạt Tần Thư Dao.
Hiện tại xảy ra chuyện hoàng hậu bức vua thoái vị, mọi người đều bị chuyện này hấp dẫn lực chú ý, sẽ không ai để ý Tần Thư Dao xuất cung khi nào!
Hai người cùng nhau xuất cung, Tần Thư Dao vẫn luôn ngồi ở trên xe ngựa, ngược lại cũng không thấy gì khác biệt, chẳng qua là khi vén rèm xe lên, lại thấy không ít binh mã!
Vừa về tới phủ hoàng tử, Bạch Thiển đã hoan hô chạy ra, sau đó nắm tay Tần Thư Dao không thả: "Muội nghe nói tỷ bị bắt giam, lo lắng vô cùng! Sau lại nghe Dục ca ca nói tỷ bình an vô sự, muội mới yên tâm! Hiện tại thấy tỷ bình an vô sự trở lại, muội càng vui vẻ hơn!"
Tần Thư Dao cười nhìn Bạch Thiển, nhẹ giọng nói: "Ta không có việc gì, chẳng qua là trong cung lại xảy ra chuyện quan trọng."
Bạch Thiển vẫn luôn đợi ở trong phủ hoàng tử, hơn nữa hôm nay Mộ Thiếu Dục nghiêm lệnh không để cho người làm mở cửa, cho nên nàng cũng không biết rốt cuộc bên ngoài xảy ra chuyện gì!
Tần Thư Dao và Bạch Thiển cười đi về phía trước, thấp giọng nói: "Hoàng hậu chết!"
Bạch Thiển vừa nghe thấy, đầu tiên là cả kinh sau đó lập tức hoan hô: "Có thật không? Như vậy sau này chúng ta cũng không cần lo lắng đề phòng nữa rồi!"
Chẳng qua là lời này vừa nói ra, nàng lại có chút khổ sở, nàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục một bên, do dự chốc lát rốt cuộc không nói ra khỏi miệng!
Tần Thư Dao biết Bạch Thiển muốn hỏi cái gì, nhẹ thở dài một cái nói: "Phụ thân của muội… Ông ta đã trốn..."
Nghe vậy tảng đá trong lòng Bạch Thiển cũng để xuống, chẳng qua là từ đó về sau sợ là bản thân không có cách nào gặp được phụ thân nữa rồi!
"Thôi, chỉ cần ông ấy còn sống là được!" Bạch Thiển luôn không thích để tâm sự ở trong lòng, cho nên sau khi nghe được chuyện này, trong lòng tuy có chút khổ sở, nhưng vẫn yên tâm!
Mộ Thiếu Dục khẽ mỉm cười, sau đó liền nói: "Ta còn chuyện quan trọng cần xử lý, đi trước đây!"
Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục còn rất nhiều chuyện phải làm, nhưng vì trấn an bản thân, lại đi đón bản thân về, trong lòng có chút cảm động, cũng có chút vui mừng!
Chờ sau khi trở lại trong phòng, Tần Thư Dao liền viết một phong thư, sau đó bảo Thi Vận đưa đến Tần phủ, dù sao mình bị giam ở hoàng cung lâu như vậy, mà hôm nay trong hoàng cung lại xuất hiện náo loạn, cho nên Tần Thư Dao cũng lo lắng Tần lão phu nhân sẽ suy nghĩ lung tung, liền viết một phong thư báo bình an!
Trong khoảng thời gian này, trong kinh thành náo loạn! Dù sao mới vừa trải qua một lần kiếp nạn, hoàng thượng cũng già rồi, thân thể cũng càng ngày càng không được như xưa, lại trải qua chuyện này, cũng có ý định thoái vị!
Hiện tại con ông có thể thừa kế ngôi vị hoàng đế của ông, cũng chỉ có Mộ Thiếu Dục và Mộ Thành Hi, ông càng thêm trúng ý Mộ Thiếu Dục, dù sao lần này chuyện hoàng hậu mưu phản, Mộ Thiếu Dục không thể không có công lao, hơn nữa Mộ Thiếu Dục đã lập được không ít công lao hiển hách!
Chẳng qua là không nghĩ tới bản thân vừa mới quyết định chuyện này, trên triều đình lại rối loạn lên.
Mặc dù Mộ Thành Hi không xuất binh đánh giặc, nhưng những năm gần đây, hắn vẫn giúp đỡ hoàng thượng xử lý chuyện triều đình! Cũng coi là vì Đại Minh triều làm ra không ít cống hiến, mà đại thần trong triều cũng có không ít người ủng lập hắn. Cảm thấy Mộ Thành Hi mới là minh quân, mà Mộ Thiếu Dục chỉ là một võ tướng, dù sao cai quản quốc gia vẫn còn cần một quân chủ sáng suốt!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook