editor: ..Lam Thiên..

“Hinh Nhi làm sao có thể để vương gia không công mệt nhọc đây? Vương gia vừa ý mấy cửa hàng , lưu lại chính là.... ....”

Nhiều như vậy nàng cũng ăn không vô, chẳng bằng tặng cho người ta một chút, xem như chia sẻ phiền phức đi

“Ha ha, Hinh Nhi cô nương khách khí , được giúp cô nương là vinh hạnh của bổn vương, làm sao dám một mình lưu lại? Hinh Nhi yên tâm, ngày mai, những cửa hàng liền đều là của cô nương ......”

Lục vương gia sảng khoái nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh ha ha cười, tự mình rót rượu mời lục vương gia, ôn nhu nói:

“Vương gia quả nhiên sảng khoái, Hinh Nhi thích nhất cùng người như vương gia cùng hợp tác. Chính là, Hinh Nhi cũng không phải nữ nhân thích chiếm tiện nghi của người khác. Vương gia thành tâm giúp đỡ Hinh Nhi như vậy, Hinh Nhi cũng liền cấp vương gia một chút hồi báo......”

Lục vương gia chau chau mày, hiển nhiên đối với hồi báo này rất có hứng thú biết:“Nga? Hinh Nhi, lời này là sao ?”

“Tứ Vương Gia tuy rằng là huynh đệ với vương gia, nhưng Hinh Nhi biết hắn có dã tâm rất lớn, vương phi của hắn chính là đại tiểu thư phủ Đông Phương tướng quân, Đông Phương tướng quân cùng hắn lui tới cẩn thận kín đáo. Hinh Nhi nghĩ, vương gia tất nhiên là có điểm phiền não. Nếu ta là làm cho bọn họ trở mặt, không biết vương gia có vừa lòng hay không?”

lời nói thản nhiên như vậy nhưng nội dung, nếu là từ trong miệng người khác nói ra, lục vương gia có lẽ sẽ có cảm giác kia bất quá là nói bậy bạ, không thể tin.

Nhưng nều là nữ nhân nhỏ nhắn trước mặt này nói ra, cứ như vậy vân đạm phong khinh nói ra, trong lòng hắn lại là tin tưởng .

“Hinh Nhi quả nhiên sảng khoái, hồi báo này, bổn vương vạn phần cảm kích.”

Lục vương gia sảng khoái bưng lên ly rượu, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng gật gật đầu, cùng người thông minh hợp tác chính là tốt, mà chuyện hôm nay, tựa hồ so với trong tưởng tượng thuận lợi hơn rất nhiều.

“Kia vương gia chậm rãi hưởng dụng mỹ thực, Hinh Nhi còn có việc, trước hết cáo từ ......”

Lấy được câu trả lời thuyết phục vừa lòng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không lưu lại, lục vương gia gật gật đầu, tuy rằng không được cùng mỹ nữ cùng nhau dùng cơm cũng không thấy được dung mạo chân chính của Đông Phương Ngữ Hinh hắn có chút tiếc nuối, nhưng hắn còn rất nhiều thời gian, về sau vẫn còn có cơ hội .

Đông Phương Ngữ Hinh đi ra, đến cửa thang lầu, vừa muốn đi xuống, chợt nghe đến một cái thanh âm non nớt vang lên.

“Mẫu thân......”

Từ xa truyền đến một tiếng gọi, một bóng dáng nhỏ bé vèo vèo chạy tới, Đông Phương Ngữ Hinh ôn nhu cười là Hoan Hoan?

“Hoan Hoan, sao con lại tới đây?”

“Ta là và mỹ nam cùng nhau đến ......”

Hoan Hoan quay đầu chỉ chỉ Uất Trì Tà Dịch ở phía sau, Đông Phương Ngữ Hinh ánh mắt tối sầm lại, mặt cười trầm xuống, nam nhân này thật đúng là không có lúc nào là không thấy mặt, như này có được tính là âm hồn bất tán không?

......

“Văn nhi, ngươi rốt cục tỉnh......”

Đậu thượng thư bị hoàng thượng cấm đoán, Đậu Chí Kềnh cách này cũng không hẳn là không tốt, tối thiểu không có trực tiếp mất chức, chính là tạm thời phải ở phủ thượng nghĩ lại mà thôi.

Mà Đậu Chí Văn cũng rốt cục tỉnh lại, nhìn đến ánh mắt lo lắng của Đậu thượng thư, hắn có vài phần không hiểu:

“Phụ thân, ta làm sao vậy? Ngươi thế nào lại ở đây?”

“Văn nhi, ngươi có biết ngươi......” Đậu thượng thư thở dài, hắn cũng không biết nên nói thế nào với con của chính mình . Đậu Chí Văn đã tỉnh lại , nhưng Yên Nhi đến bây giờ vẫn luôn hôn mê , đây là nữ nhi duy nhất của hắn a.

Nàng về sau phải làm sao bây giờ a? Còn có hôn sự cùng Lí gia ......

“Nhị ca, ngươi đã quên ngươi đã làm qua cái gì sao? Ngươi......”

Đậu Chí Kềnh đem sự tình cùng Đậu Chí Văn nói một lần, cuối cùng hỏi:

“Nhị ca, ngươi làm sao có thể tự nhiên lầm như vậy? Ngươi có biết là ai đối với ngươi động thủ không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương