Đích Nữ Có Thai: Phụ Thân Phúc Hắc, Thiên Tài Bảo Bảo
-
Chương 23: Cưỡi trên đầu khi dễ
“Bộ dáng nàng thế nào lại đột nhiên thay đổi như thế?” Tuy rằng là đang giả bộ trấn định, nhưng đầu lưỡi của Thượng Quan Nghê Diệu nói chuyện thiếu chút nữa đều bị uốn cong, nàng thế nào cũng không ngờ kẻ quái dị kia lại có thể đột nhiên trở thành xinh đẹp.
“Tứ muội, nói chuyện cũng phải nhớ đến tôn ty trật tự, đừng quên ta là đại tỷ của ngươi.” Thượng Quan Khinh Vãn thản nhiên nói, giọng điệu lại có thể làm cho người nghe cảm thấy được một cỗ sắc bén, nàng vẫn nhớ rõ chuyện của bà mai Lưu tối hôm đó, Thượng Quan Nghê Diệu thế nhưng ở trước mặt mọi người, cố ý nói móc châm chọc nàng.
Thượng Quan Nghệ Diệu trừng lớn mắt, đối mặt với Thượng Quan Khinh Vãn chỉ trích, tuy rằng trong lòng không chút thoải mái, nhưng lại không có lý do thích đáng để phản bác nàng, chỉ có thể nén giận, tức giận nhìn chằm chằm Thượng Quan Khinh Vãn, cũng chú ý tới đối phương mắt đẹp trong suốt, ánh mắt tinh nhuệ, cùng trước kia lại hoàn toàn không giống nhau, hiện tại ngay cả dung mạo cũng thay đổi, toàn bộ giống như đều thay đổi.
“Ôi uy! Đại tiểu thư đột nhiên biến thành tiểu mĩ nhân như thiên tiên, đương nhiên đối với sự kinh hỉ này, muội muội ta hẳn là nên chúc mừng tỷ tỷ mới đúng.” Liễu Tâm Lan là người đã từng trải qua nhiều sóng gió, đối với chuyện Thượng Quan Khinh Vãn độ nhiên thay đổi dáng hình, nàng rất nhanh liền khôi phục lại thần sắc tự nhiên.
“Đa tạ muội muội.” Vân Tử Mạn cũng cười nhẹ, nói tiếp :”Muội muội làm sao biết hôm nay ta muốn dẫn Vãn Nhi tiến cung?”
“Ách… Cái này, bí mật trong phủ khó giữ nếu để cho nhiều người biết, ta nhất thời cũng quên tên của nha hoàn đã đề cập đến chuyện này.” Liễu thị miễn cưỡng xuất ra nụ cười yếu ớt, rất nhanh chuyển đề tài :”Chuyện hôm trước bà mai Lưu đến quý phủ hướng lão gia đề cập hôn sự của Do gia nhị công tử cùng đại tiểu thư, nên lão gia muốn ta hôn nay vô luận thế nào cũng phải đến Lê Hoa Uyển cùng tỷ tỷ bàn luận việc này, tỷ tỷ cũng nên nói cận kẽ sự lợi hại trong chuyện này cho đại tiểu thư biết.”
Thượng Quan Khinh Vãn thản nhiên cười, trong lòng nàng biết rõ mục đích của tam di nương trong việc này, nhìn một cái cũng có thể biết ý đồ đằng sau chuyện này. Nàng ta muốn nàng thế nào mở miệng trả lời đây?
“Tam di nương vì hôn sự của Khinh Vãn lại bận rộn lo toan như thế, Kinh Vãn thật sự rất cảm động.” Khoé môi Thượng Quan Khinh Vãn gợi lên ý cườu lãnh mị, đôi mi thanh tú giơ lên, nói tiếp :”Xem ra nếu Khinh Vãn không đáp ứng hôn sự này của người, thì chính là thực có lỗi với một phen dụng tâm lương khổ của tam di nương.”
“Cảm tạ thì không cần, đại tiểu thư có thể suy nghĩ tốt như vậy, tam di nương cũng mùng thay cho ngươi.” Liễu Tâm Lan nghe giọng điệu nói chuyện của Thượng Quan Khinh Vãn hình như có chút thuận theo, biểu tình trên mặt nháy mắt cũng trở nên mềm mại, mỉm cười vui vẻ nói.
Vân Tử Mạn ngẩn người, nàng không hiểu tại sao nữ nhi lại làm như vậy, không phải là nói nhất quyết không gả cho Do gia nhị công tử sao? Thế nào đột nhiên lại nói chuyện thuận ý tam di nương thế, tuy rằng Do gia là danh môn cao hộ, nhưng nhị công tử nếu như thật sự tàn tật, vậy nửa đời sao của Vãn Nhi chẳng phải trở thành nha hoàn hầu hạ hắn sao.
“Ý tốt của muội muội mẹ con chúng ta tâm lĩnh, nhưng mà… Ta còn muốn lưu lại Vãn Nhi bên người thêm vài năm nữa, hôn sự tạm thời không vội.” Vân Tử Mạn nghẹn đỏ mặt, đột nhiên toé ra câu nói dứt khoát như vậy.
Giống như không nghĩ tới Vân Tử Mạn luôn luôn nhu nhược như vậy lại dám đứng ra phản bác Liễu thị, trong lòng Thượng Quan Khinh Vãn âm thầm vì nàng ta trầm trồ khen ngợi, nàng thật hy vọng Vân Tử Mạn có thể trở nên cường đại hơn, đường đường là phu nhân Thừa tướng nên xuất ra uy nghiêm của chính thất, thế nào có thể để cho mấy thiếp thất này cưỡi trên đầu mà khi dễ?
Chỉ là, Liễu thị dù sao cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, nàng ta luôn không đem Vân Tử Mạn nhu nhược thiện lương để vào mắt, cho dù là nghe thấy phu nhân cự tuyệt, thái độ vẫn kiên trì không ngừng như cũ.
“Tứ muội, nói chuyện cũng phải nhớ đến tôn ty trật tự, đừng quên ta là đại tỷ của ngươi.” Thượng Quan Khinh Vãn thản nhiên nói, giọng điệu lại có thể làm cho người nghe cảm thấy được một cỗ sắc bén, nàng vẫn nhớ rõ chuyện của bà mai Lưu tối hôm đó, Thượng Quan Nghê Diệu thế nhưng ở trước mặt mọi người, cố ý nói móc châm chọc nàng.
Thượng Quan Nghệ Diệu trừng lớn mắt, đối mặt với Thượng Quan Khinh Vãn chỉ trích, tuy rằng trong lòng không chút thoải mái, nhưng lại không có lý do thích đáng để phản bác nàng, chỉ có thể nén giận, tức giận nhìn chằm chằm Thượng Quan Khinh Vãn, cũng chú ý tới đối phương mắt đẹp trong suốt, ánh mắt tinh nhuệ, cùng trước kia lại hoàn toàn không giống nhau, hiện tại ngay cả dung mạo cũng thay đổi, toàn bộ giống như đều thay đổi.
“Ôi uy! Đại tiểu thư đột nhiên biến thành tiểu mĩ nhân như thiên tiên, đương nhiên đối với sự kinh hỉ này, muội muội ta hẳn là nên chúc mừng tỷ tỷ mới đúng.” Liễu Tâm Lan là người đã từng trải qua nhiều sóng gió, đối với chuyện Thượng Quan Khinh Vãn độ nhiên thay đổi dáng hình, nàng rất nhanh liền khôi phục lại thần sắc tự nhiên.
“Đa tạ muội muội.” Vân Tử Mạn cũng cười nhẹ, nói tiếp :”Muội muội làm sao biết hôm nay ta muốn dẫn Vãn Nhi tiến cung?”
“Ách… Cái này, bí mật trong phủ khó giữ nếu để cho nhiều người biết, ta nhất thời cũng quên tên của nha hoàn đã đề cập đến chuyện này.” Liễu thị miễn cưỡng xuất ra nụ cười yếu ớt, rất nhanh chuyển đề tài :”Chuyện hôm trước bà mai Lưu đến quý phủ hướng lão gia đề cập hôn sự của Do gia nhị công tử cùng đại tiểu thư, nên lão gia muốn ta hôn nay vô luận thế nào cũng phải đến Lê Hoa Uyển cùng tỷ tỷ bàn luận việc này, tỷ tỷ cũng nên nói cận kẽ sự lợi hại trong chuyện này cho đại tiểu thư biết.”
Thượng Quan Khinh Vãn thản nhiên cười, trong lòng nàng biết rõ mục đích của tam di nương trong việc này, nhìn một cái cũng có thể biết ý đồ đằng sau chuyện này. Nàng ta muốn nàng thế nào mở miệng trả lời đây?
“Tam di nương vì hôn sự của Khinh Vãn lại bận rộn lo toan như thế, Kinh Vãn thật sự rất cảm động.” Khoé môi Thượng Quan Khinh Vãn gợi lên ý cườu lãnh mị, đôi mi thanh tú giơ lên, nói tiếp :”Xem ra nếu Khinh Vãn không đáp ứng hôn sự này của người, thì chính là thực có lỗi với một phen dụng tâm lương khổ của tam di nương.”
“Cảm tạ thì không cần, đại tiểu thư có thể suy nghĩ tốt như vậy, tam di nương cũng mùng thay cho ngươi.” Liễu Tâm Lan nghe giọng điệu nói chuyện của Thượng Quan Khinh Vãn hình như có chút thuận theo, biểu tình trên mặt nháy mắt cũng trở nên mềm mại, mỉm cười vui vẻ nói.
Vân Tử Mạn ngẩn người, nàng không hiểu tại sao nữ nhi lại làm như vậy, không phải là nói nhất quyết không gả cho Do gia nhị công tử sao? Thế nào đột nhiên lại nói chuyện thuận ý tam di nương thế, tuy rằng Do gia là danh môn cao hộ, nhưng nhị công tử nếu như thật sự tàn tật, vậy nửa đời sao của Vãn Nhi chẳng phải trở thành nha hoàn hầu hạ hắn sao.
“Ý tốt của muội muội mẹ con chúng ta tâm lĩnh, nhưng mà… Ta còn muốn lưu lại Vãn Nhi bên người thêm vài năm nữa, hôn sự tạm thời không vội.” Vân Tử Mạn nghẹn đỏ mặt, đột nhiên toé ra câu nói dứt khoát như vậy.
Giống như không nghĩ tới Vân Tử Mạn luôn luôn nhu nhược như vậy lại dám đứng ra phản bác Liễu thị, trong lòng Thượng Quan Khinh Vãn âm thầm vì nàng ta trầm trồ khen ngợi, nàng thật hy vọng Vân Tử Mạn có thể trở nên cường đại hơn, đường đường là phu nhân Thừa tướng nên xuất ra uy nghiêm của chính thất, thế nào có thể để cho mấy thiếp thất này cưỡi trên đầu mà khi dễ?
Chỉ là, Liễu thị dù sao cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, nàng ta luôn không đem Vân Tử Mạn nhu nhược thiện lương để vào mắt, cho dù là nghe thấy phu nhân cự tuyệt, thái độ vẫn kiên trì không ngừng như cũ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook