“Phụ thân, nếu ngài thực đáp ứng hôn sự này, hoặc là liền tự mình gả đi qua, hoặc là chờ mất mặt đi!” Lời này của Thượng Quan Khinh Vãn tuy rằng là nói với Thượng Quan Gìa, nhưng ánh mắt từ đầu tới cuối đều nhìn chằm chằm bà mai lưu, đáy mắt bắn ra tia sắc bén lãnh liệt, không khỏi làm cho bà mai Lưu không rét mà run, cả người rùng mình một cái.

Bỏ lại câu này, Thượng Quan Khinh Vãn ngay cả đầu cũng không quay lại, sải bước rời đi đại đường, Hồng Thược nhìn phu nhân Vân Tử Mạn một cái, ngay sau đó cũng vội vàng đuổi theo.

Thượng Quan Già giận đến tái mặt, nha đầu kia thế nhưng lại đứng trước mặt nhiều người như vậy làm khó hắn, còn nói để hắn tự mình gả đi qua, quả thực là rất hồ nháo!

Nhưng nàng đã có thể nói như vậy, Thượng Quan Gìa quả nhiên không dám tự hạ quyết định của mình, hắn đột nhiên phát hiện chính mình căn bản không đoán ra được tính khí trưởng nữ của mình, tính tình nha đầu kia có chút điên cuồng, lại có chút kiên định, hắn còn rất lo lắng nếu mình tự ý đáp ứng hôn sự này với bà mai Lưu, nha đầu kia sẽ thật sống chết cũng không chịu gả qua, người mất mặt như cũ vẫn là hắn. Trải qua chuyện từ hôn với nhị hoàng tử, Thượng Quan Gìa lão thiếu chút nữa cũng không đứng lên nổi, hắn cũng không muốn dễ dàng mạo hiểm nữa.

“Thượng Quan Thừa tướng, ngài đừng nóng giận, rốt cuộc nàng cũng là nữ nhi của ngài, hết thảy những chuyện ngài làm tất cả là vì muốn tốt cho nàng thôi, bây giờ nàng không cảm kích, sau này nàng sẽ cảm tạ ngài.” Bà mai Lưu nhìn ra tâm tư của nam nhân này đã bắt đầu dao động, không thể không dùng ba tấc lưỡi của mình thúc đẩy hắn một phen, nếu cuộc hôn nhân này không thành, tổn thất của nàng có thể sẽ rất lớn, Liễu di nương đã đáp ứng sau khi xong chuyện sẽ cho nàng một trăm lượng bạc nha.

“Bà mai Lưu, để lão phu suy nghĩ trước, việc này tạm thời vẫn nên chậm lại, chờ lão phu cùng Vãn Nhi nói chuyện xong sẽ cho ngươi câu trả lời. Ngươi cũng biết nàng mời cùng nhị hoàng tử giải trừ hôn ước, cảm xúc dao động khá lớn, làm trưởng bối cũng không thể hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của bọn nhỏ, ngươi nói có đúng không?” Thượng Quan Gìa bình tĩnh suy nghĩ một lát, tiếng nói ổn trầm chậm rãi xuất ra.

Đáy mắt bà mai Lưu xẹt qua một tia thất sách, nàng lúc đầu còn trông cậy vào Thượng Quan Thừa tướng có thể đem hôn sự này sắp xếp ổn thoả, nhưng lại không nghĩ tới sau khi Thượng Quan Gìa trải qua một phen lo lắng, thế nhưng lại đưa ra đáp án như vậy.

“Bà mai Lưu, ngươi hãy đem chuyện của đại tiểu thư chúng ta để ở trong lòng. Sau khi lão gia nhà ta đưa ra chủ ý, ta sẽ cho người đến truyền tin cho ngươi!” Con ngươi Liễu Tâm Lan xoay tròn, mang theo vài phần ôn nhu giảo hoạt, giọng điệu ra vẻ có chút thành khẩn.

Bà mai Lưu ngầm hiểu ý gật đầu :”Đó là đương nhiên, dân phụ nhất định sẽ thời thời khắc khắc đem chuyện của đại tiểu thư để trong lòng, nếu chọn được người thích hợp liền sẽ hướng Thừa tướng đại nhân bẩm báo.”

“Kia liền làm phiền bà mai Lưu lo lắng” Tâm Thượng Quan Gìa ủ rũ trả lời, liền lệnh Cách Nguyệt tiễn khách.

--- ------ -----dãy phân cách hoa lệ---- ------ ------

Lê Hoa Uyển các, Thượng Quan Khinh Vãn chân trước bước vào cửa, Hồng Thược sau lưng cũng tiến vào theo, tiểu nha hoàn vừa khẩn trương vừa kích động, tuy rằng thái độ của tiểu thư nhất định sẽ gây nên đại hoạ, nhưng mà tính tình như vậy lại khiến lòng nàng cũng sôi sục theo, chỉ cảm thấy nhiệt huyết đang sôi trào.

Chỉ cần nghĩ lại khi tiểu thư quăng lại câu nói cuối cùng đầy khí thế kia, nàng liền cảm thấy tiểu thư nhà mình thật lãnh khốc thật mạnh mẽ! Lão gia lúc đó đều giận đến tái mặt, Hồng Thược đã ở trong phủ nhiều năm, đây vẫn là lần đầu tiên thấy qua có người dám nói chuyện với lão gia như vậy, chuyện này từ trước đến nay đều không có phát sinh qua.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương