Edit: Silent
Đây là lần đầu tiên lão Dịch và lão Trần tự giới thiệu với nhau.

Lão Dịch: “Dịch Lãng, người địa phương, 40 tuổi, chưa lập gia đình, công việc là trưởng phòng của đơn vị con gái anh.


Lão Trần: “Trần Cố, không phải người địa phương nhưng có hộ khẩu địa phương, 39 tuổi, vợ chạy, công việc là thu tiền thuê nhà.


Lão Dịch:” Thu tiền thuê nhà? ”
Lão Trần gật đầu:” Đã phá bỏ mấy dãy rồi.


Lão Dịch tò mò hỏi:” Bao nhiêu? “
”Bốn phòng, nghe nói năm sau căn hộ của tôi cũng phá bỏ, lúc đó có thể chia ra nhiều phòng.


Lão Dịch nghi ngờ anh khoe giàu, hơn nữa có chứng cứ.


Nhưng ngại nói nhiều quá, định đứng dậy chào tạm biệt thì lại nghe thấy câu hỏi ngổ ngáo của người đối diện: “Đoán xem tại sao tôi nói cho anh biết có bao nhiêu phòng?”
Lão Dịch: “… Khoe giàu?”
Lão Trần yên tâm gật đầu: “Chính xác, nhưng quan trọng nhất tôi muốn anh nhận ra chênh lệch giữa chúng ta, có thể thấy anh còn lớn hơn Lôi Lôi nhà tôi, nhà không nhiều bằng Lôi Lôi nhà tôi, từ trên xuống dưới chỉ có mặt là xem được.


Vừa nói vừa làm động tác ngửa ra sau, để lộ khuôn mặt tiêu chuẩn bà mẹ độc ác trong phim truyền hình: “Nhưng khuôn mặt thì có thể nhìn được bao lâu? Nhiều nhất là mười năm hoa cúc của ngày hôm qua, nhưng Lôi Lôi của tôi vẫn còn trẻ, đẹp và giàu.


Lão Dịch nghe câu được câu không, đột nhiên ca khúc chủ đề《 Cám dỗ về nhà 》vang lên bên tai, cứ tưởng lỗ tai có vấn đề, nhìn thấy lão Trần ngồi đối diện móc di động ra.

”Alo, Lôi Lôi à, hôm nay có về nhà ăn tối không?”
”…”
”Sao lại không về được? Bạn thất tình sao? Vậy thì phải ở bên an ủi cô bé đó.


”…”
”Nhớ ở bên an ủi cô bé nha, hôm nay bố có người ở cùng rồi.


”…”

”Không phải dì Vương, là Dịch thúc thúc của con.


Dịch thúc thúc:”?”

Sau đó Lão Trần và Trần Lôi Lôi lại nói chuyện phiếm, lão Dịch nhìn điện thoại phát hiện cũng không quá muộn, tối nay tranh thủ một đường chạy về nhà với nam thần mới.

Hắn đứng dậy, làm động tác rời đi với lão Trần, không quên xách túi cà chua trên bàn trước khi đi.

Mới đi được nửa đường bị người kéo, quay đầu, phát hiện là lão Trần.

“Còn gì nữa không?”
“Ở lại ăn tối đi,” Lão Trần nói, “Em trai đây làm cá hầm cải chua cho anh.


Lão Dịch không ăn cá vì cá phải gỡ xương nên kiên quyết từ chối lão Trần.

Lão Trần không để hắn đi dễ vậy, dù sao buổi trưa vẫn còn một ít đồ ăn, nếu không ăn hết sẽ rất lãng phí.

Cho nên trực tiếp trèo lên lưng lão Dịch, ý đồ dùng trọng lượng khống chế bước chân lão Dịch.

”Tôi muốn ăn trứng cút,” Lão Dịch nói mục đích khi nãy đến đây, “Bóc vỏ.


Lão Trần nhanh chóng trả lời: “OK! Tôi làm cho!”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương