- Thật hay giả, Đồng Tử Công là luyện như thế à, không phải nói tu luyện Đồng Tử Công nhất định phải ăn Đồng Tử Kê sao?

- Các ngươi nói đều không đúng, ta nghe nói Tần Nguyên Hạo ngẫu nhiên đạt được Tiên khí sổ ghi chép công đức trong truyền thuyết, nhỏ máu nhận chủ, trở thành chủ nhân chân chính của sổ ghi chép công đức, hắn làm chuyện tốt càng nhiều, công đức sẽ càng nhiều, công đức có thể đổi phần thưởng, linh bảo Tiên khí tu vi đều có thể đổi.

- Ta còn nghe nói hắn là chủ nhân Cửu U do trời chú định, chưởng quản sinh tử cùng công đức, đừng nhìn bây giờ thực lực không cao, hiện tại là đang tích lũy sức mạnh âm thầm phát dục, một khi đạt được cơ hội chính là Long Phi Cửu Thiên, thành tiên làm tổ.

- Hắn chịu nhục gia nhập Ma Giáo, cũng là muốn trà trộn vào cao tầng, diệt đi Ma giáo, xem Ma giáo là công đức của mình.

- Coi Ma giáo thành vật trong bàn tay, khí phách thật lớn.

...

Hội nghị định kỳ trong Diên Giang đà - Ma giáo.

Đám ma đầu nhóm rất cung kính xếp thành hai đội, Đà chủ ngồi ở trên một cái ghế do cả một khối phi mã não đỏ đậm điêu khắc mà thành, lan can cái ghế điêu khắc đầu rồng và đầu hổ, tượng trưng cho quyền uy Đà chủ của hắn.

Cái ghế này là Tần Nguyên Hạo hiếu kính hắn.

Tâm tình Tần Nguyên Hạo thật rất không tốt, cái trán biến thành màu đen, khóe miệng thỉnh thoảng run rẩy một cái, lộ ra hàm răng như dã thú.

Các đồng liêu gặp hắn như thế cũng không thèm để ý, tu vi, địa vị của mọi người đều không kém bao nhiêu, ngươi có giận đến đâu cũng không có khả năng phát đến trên người bọn họ.

Người trong ma giáo chính là như thế, đối phương chết sống có liên can gì đến ta, xui xẻo cũng không phải ta.

Cũng không trách Tần Nguyên Hạo tâm tình không tốt, trước khi hội họp, hắn đã bị người hỏi qua:

- Có thể mượn chút linh thạch không, không được hay được, dù sao ngươi cũng có một cái mỏ linh thạch.

- Có biết Hoa tỷ muội, mẹ con Hoa gia không? Giới thiệu cho ta một đôi với.

- Thật xin lỗi, ta trước kia không nên dẫn ngươi đi gánh hát nghe hát, ngươi đi loại kia địa phương sẽ rất thống khổ?

- Tần đại ca, ta về sau sẽ đi theo ngài lăn lộn, sổ ghi chép công đức cái gì đó đều không quan trọng, chủ yếu là ta nhìn trúng ngài người này.

- Trọng nghĩa khinh tài, không gần nữ sắc, Tần Nguyên Hạo ngươi thật làm cho chúng ta Ma giáo mất mặt, ngươi không phải là nội ứng chính đạo phái tới đó chứ?

Tần Nguyên Hạo âm thầm nắm tay, quả thật muốn bắt người tung tin đồn nhảm phỉ báng hắn tới tay băm ra thành từng mảnh cho chó ăn.

Hắn đường đường một người xấu, sao lại biến thành người tốt!

Mắng ai người tốt thế?

Bên trong bóng đen, mười mấy ánh mắt lóe lên ánh sáng quỷ dị, giống như rắn độc giấu ở trong hang động, mười mấy ánh mắt nhìn chằm chằm Đà chủ, chờ đợi phát biểu.

Đà chủ đang lười nhác ngồi trên ghế lên tiếng, âm thanh hắn khàn khàn, giống như mấy chục năm không có nói qua, mỗi một chữ nói đều rất có cảm giác đầy sức nặng.

- Vì cái gì không đốt đèn?

Một tên chấp sự Ma giáo cung kính trả lời:

- Đà chủ, ngài quên, lần trước họp ngài nói ngài đã tham gia hội nghị của thượng cấp, không khí nơi đó như thế nào như thế nào, còn nói Diên Giang đà chúng ta không có không khí của Ma giáo.

- Ta tưởng tượng, thì ra chuyện là như vậy, Diên Giang đà chúng ta đang trình độ thấp nhất ở tất cả phân đà, có lẽ nguyên nhân chính là ở đây.

- Ta nghĩ, trong chuyện xưa mọi người kể không phải đều nói Ma giáo chúng ta ưa thích mưu đồ âm mưu quỷ kế ở trong địa phương âm u à, chi nên ta cố ý không cho hạ nhân đốt đèn.

- Ngài khoan hãy nói, không đốt đèn thật có bầu không khí làm chuyện xấu.

Hiển nhiên, gã chấp sự này hiểu rất rõ đối với hành vi của mình, biết rõ Ma giáo không phải tốt địa phương làm chuyện.

Đà chủ trầm mặc hồi lâu, suy nghĩ chấp sự có phải hay không đang biến tướng ám chỉ mình muốn lui về sau? Ám chỉ Diên Giang đà thật lâu không có tăng tiền lương? Hay là ám chỉ nên mua bảo hiểm cho giáo chúng Ma giáo?

Hẳn không phải muốn lui về sau.

Đối phương một mực cần cù chăm chỉ làm chuyện xấu, mà địch ta đều không phân, ở bên ngoài làm chuyện xấu, trong Ma giáo còn làm người xấu, không thẹn mới hai chữ ác nhân.

Cũng không phải muốn tăng tiền lương hàng tháng.

Tiền lương trong Ma giáo móc nối với tài chính ở tại nơi đó, đã gấp ba quan viên bản xứ, như thế rất cao, Diên Giang quận là quận nhỏ vắng vẻ, tiền lương của Diên Giang không thể so cùng tổng bộ.

Càng sẽ không yêu cầu mua bảo hiểm. Phần lớn giáo chúng Ma giáo đều không có người thừa kế, mua bảo hiểm thì bồi thường cho ai?

Còn nữa nói, thương hội Lạc Địa Kim Tiền cũng sẽ không để Ma giáo mua bảo hiểm, bán cho người trong Ma giáo là quá mạo hiểm, Ma giáo có lòng tin để thương hội trả phần tiền đó cho mình.

- Trước đốt đèn đi.

- Vâng.

Chấp sự thở mạnh ra một hơi, điểm điểm ánh lửa rơi vào cây đèn, điểm vào tâm Nhiên Đăng, toàn bộ đại điện lập tức phát sáng lên.

Đà chủ lần nữa lên tiếng:

- Mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều nghe nói về tin đồn của tiểu Tần, đừng lại truyền ra, miễn cho để người ngoài chê cười.

- Mọi người rõ ràng phẩm hạnh của tiểu Tần như ban ngày, làm xằng làm bậy, việc ác bất tận, một khi bị quan phủ bắt lấy, chặt đầu đều là nhẹ, đủ để chứng minh phẩm hạnh của tiểu Tần phù hợp với giáo nghĩa Ma giáo ta.

- Về phần lời đồn nói tiểu Tần là tay sai của chính đạo càng là lời nói vô căn cứ, có thể gia nhập Ma Giáo, đều thông qua Giáo chủ khảo nghiệm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương