Chu Lộ Lộ sầu mi khổ kiểm nói:

- Ta thích đọc sách, muốn bái môn hạ Tứ trưởng lão học đạo nho tu, nhưng cha ta nhất quyết bắt ta chọn Bách Luyện Phong, nói Tứ trưởng lão đọc sách đến choáng váng đầu óc không bình thường, không thể theo học Tứ trưởng lão.

- Gia phụ là...

- Ngũ trưởng lão Chu Hâm

Lục Dương lập tức ngậm miệng, Bách Luyện Phong đều là nhà của ngươi, cha ngươi đương nhiên muốn để ngươi lựa chọn nhà mình.

Chủ phong Bách Luyện Phong là một ngọn núi đỏ thẫm, cao ngất trong mây, phảng phất như núi lửa dâng trào chiếu sáng chân trời.

Không biết do nguyên nhân trường kỳ luyện khí hay là Bách Luyện Phong vốn là như thế, tóm lại nhiệt độ ở nơi này luôn cao hơn những địa phương khác.

Lúc này đang đầu mùa xuân, tiến vào Bách Luyện Phong giống như đang mùa hạ.

Lục Dương cảm thấy làn da có chút nhoi nhói, giống như có đồ vật gì chui vào trong thân thể khiến phản xạ cơ thể của hắn tự động vận chuyển công pháp, hình thành một tầng màng phòng hộ mỏng như cánh ve bên ngoài.

Chu Lộ Lộ ở một bên nhỏ giọng giải thích:

- Sư đệ ngươi cảm ứng được chính là kim canh chi khí, Bách Luyện Phong rèn đúc quá nhiều pháp bảo, trong không khí cũng tràn ngập kim canh chi khí, chẳng qua không có thương tổn đối với tu sĩ, quen một chút là được.

- Chẳng qua phản ứng của sự đệ ngươi cũng rất nhanh, có ít người được giống như ngươi.

Lục Dương cười nói:

- Công pháp của ta rất hữu dụng.

Lục Dương còn nghe được tiếng vang đinh đinh đương đương, trong tưởng tượng của hắn, hẳn là có sư huynh đang dùng búa lớn đập vào sắt, tia lửa tung tóe, bách luyện thành cương.

Hắn lần theo âm thanh nhìn lại, phát hiện ra nơi đó là nhà ăn.

- Ừm…

Lục Dương cảm thấy giống như cũng không phải không thể tiếp nhận.

Quen là được.

Cửa nhà ăn tràn ngập khói lửa, người đến người đi cười cười nói nói, mang theo đủ loại đồ ăn, khoa tay đá chân giống như là cầm đao cầm kiếm, hành hiệp trượng nghĩa bốn phía.

Tựa như sinh viên đi ngang qua căn tin để mua đồ ăn sau giờ học, cũng giống như hiệp khách vừa bước ra khỏi cửa hàng vũ khí.

- Lý Hạo Nhiên có ở đây không?

Lục Dương nhớ tới Lý Hạo Nhiên đơn linh căn hỏa linh căn, bái môn hạ Ngũ trưởng lão, trên lý luận có cảnh giới không sai biệt với bản thân, không biết thực tế đã tu luyện tới cảnh giới gì.

Chu Lộ Lộ lắc đầu:

- Lý sư đệ còn chưa xuất quan, không có tư cách bán cơm tại nhà ăn, phụ thân nói nội tình của Lý Hạo Nhiên rất tốt, cần dành nhiều thời gian ngâm trong dung nham hơn mới có thể có phát triển tốt nhất.

- Nghe người khác nói, ngay từ đầu Lý sư đệ ngâm mình trong dung nham còn kêu thảm, về sau liền không có động tĩnh, hẳn là đã quen thuộc.

"..."

Có khả năng hay không y không phải quen thuộc, mà là không kêu nổi nữa?

Lục Dương nghĩ không ra mình ngâm trong bồn tắm nước sôi còn không phải thảm nhất, đại sư tỷ vẫn là quá tốt đối với hắn.

Thật tiếc khi không được gặp Lý Hạo Nhiên, bằng không còn có thể giao lưu tâm đắc ngâm tắm.

Chu Lộ Lộ đi vào nhà ăn ồn ào, một bầu nhiệt huyết tiêu tán vô tung vô ảnh, nàng đánh lên trống lui quân, lặng lẽ lui lại hai bước, nói rất nhanh như súng máy vậy:

- Lục sư đệ, đồ trong nhà ăn hàng đẹp giá rẻ già trẻ không gạt, tự ngươi mua đi.

Chu Lộ Lộ biến mất ngay sau khi nói xong, Lục Dương cũng đều không thấy rõ nàng là biến mất thế nào.

Lục Dương thở dài, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình.

- Xương cá kho, xương cá kho mới làm, cưa cây chém người đều được, người đã dùng qua đều khen tốt!

- Bánh nướng, bánh nướng vừa mới ra lò, bánh nướng tay đấm chân đá cũng đánh không hỏng!

- Nhìn một chút nhìn một chút, mì sợi so với Cương Cân Thiết Cốt đều bền chắc hơn, dùng để trói người, trói lại liền không tránh thoát được, mua bây giờ còn được tặng kèm hướng dẫn cách trói người miễn phí!

Nhà ăn giống như chợ bán đồ ăn của phàm nhân, các chủ quầy đều đang mở to cuống họng rao hàng thức ăn của mình, điểm khác biệt duy nhất là nhà ăn so với chợ bán đồ ăn ồn ào hơn rất nhiều —— nhóm chủ quầy tu vi cao, giọng lớn.

Lục Dương trông thấy có một vị sư huynh cầm xương cá kho trong tay, xương cá sắc như dao, chỉ cần nhẹ nhàng vạch một nhát sẽ giống như bị cá mập hung dữ cắn, vết thương sâu vô cùng.

Sư huynh bán xương cá kho nhiệt tình chào hàng:

- Vị sư đệ này, ngươi muốn xương cá kho không, đây thế nhưng là Ngư yêu tại Bích Ba Đầm, khi còn sống có thực lực Trúc Cơ đỉnh phong, xương cá lưu lại phi thường cứng rắn, sư huynh luyện chế một hồi lâu mới luyện chế ra mấy cái như vậy, tại thời điểm chiến đấu có thể làm vũ khí, đói bụng cũng có thể làm đồ ăn.

Dứt lời, chỉ nghe thấy y rốp một tiếng, cắn vào cây xương cá.

Cũng không biết rõ hắn luyện răng như thế nào.

Lục Dương nhìn một chút xương cá, dùng rất tốt, lại nhìn một chút giá cả.

Ừm, mua không nổi.

Thấy Lục Dương nở nụ cười áy náy, vị sư huynh này cũng không có cưỡng cầu, tiếp tục chào hàng người khác.

Lục Dương nhìn thấy một vị sư huynh khác trực tiếp ra tay, từ trong chảo dầu lấy bánh quẩy ra, để ráo dầu.

- Sư đệ có muốn một cái không? Có phiên bản Trúc Cơ kỳ, cũng có phiên bản Kim Đan kỳ, phiên bản Trúc Cơ kỳ chỉ cần 150 điểm cống hiến.

Luận giá cả, xác thực rẻ hơn so với Chấn Sơn Chùy phía trên bảng danh sách hối đoái, Chấn Sơn Chùy cần 270 điểm cống hiến, bánh quẩy chỉ cần 150 điểm cống hiến, giá cả cơ hồ rẻ hơn một nửa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương