[Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên
-
Chương 100
Đúng là đã xuất hiện cách hoàn thành nhiệm vụ thứ hai.
Giáo chủ xoa xoa trán:
- Con nhện này là tình huống gì, sao chỉ cắn một cái lại cho người ta có được khả năng của nhện?
- Liệu ta cắn một con nhện, con nhện có thể biến hình không?
Phó giáo chủ cũng bối rối, hắn suy nghĩ một chút, lấy ra một cuốn sách từ chiếc nhẫn chứa đồ của mình, chỉ vào một đoạn văn:
- Tìm thấy rồi, ngài xem trong sách cổ có ghi chép, nói rằng Trung Ương đại lục đã từng có một loài nhện đặc biệt, sức mạnh của nó giống như loài nhện thông thường, không cắn người bao giờ, nhưng người bị nó cắn đều sẽ bị biến dạng.
- Loài nhện đặc biệt này đã tuyệt chủng từ hàng vạn năm trước.
Phó giáo chủ phân tích có lý:
- Tình huống giữa nước Tấn và nước Lương đã xảy ra cách đây mười vạn năm, chúng ta tái hiện lại hoàn toàn tình huống đó, vì vậy trên lý thuyết, loài nhện đặc biệt này có thể xuất hiện trong hang động.
Giáo chủ gật đầu:
- Có vẻ như người tên Mạnh Cảnh Chu này không chỉ có nghị lực, khả năng suy nghĩ, mà còn may mắn nữa.
May mắn là một khái niệm mơ hồ, có lẽ chỉ có ‘Vọng Khí Thuật’ trong truyền thuyết mới có thể đánh giá chính xác vận mệnh của một người.
Tuy nhiên, nó có thể thể hiện qua nhiều khía cạnh khác, ví dụ như hiện tại của Mạnh Cảnh Chu, có rất nhiều người đều đến được cửa ải này, nhưng chỉ có hắn bị nhện cắn và biến đổi, điều đó chứng tỏ vận mệnh của hắn không phải bình thường.
Người có vận mệnh tốt, sẽ có một con đường tu luyện suôn sẻ và có thành tựu cao trong tương lai.
- Nhìn người khác, ta không tin rằng còn cách vượt qua thử thách thứ ba.
...
Lục Dương nhìn con nhện liên tục dệt lưới và thất bại, rơi vào suy tư.
- Nhện dùng lưới để bắt mồi, vậy tại sao ôm cây đợi thỏ thì lại thất bại? Chẳng phải cả hai đều đợi mồi tự đến gần à, sao lại khác nhau?
- Vì sâu không có não, chỉ có thể đâm vào lưới một cách ngu ngốc, còn thỏ thì thông minh hơn, biết tránh xa cây?
- Nếu nói sâu không có não, có nghĩa là nhện cũng không có não, vậy việc nhện liên tục trải qua thất bại, liên tục dệt lưới, có phải là sự kiên nhẫn của một người có ý chí, hay là sự kiên trì của kẻ ngu ngốc?
- Thậm chí thỏ cũng biết không đâm vào cây, tại sao vẫn có người không chịu quay đầu khi đụng vào bức tường?
Tư duy Lục Dương mở rộng, nghĩ rất xa.
Hắn không nản lòng sau thất bại, chỉ là trú mưa trong hang động, nghĩ thêm ra cách đánh bại kẻ địch.
Bây giờ nhìn thấy nhện nhả tơ, nghĩ ra rất nhiều vấn đề có vẻ sâu sắc, nhưng thực ra không có ý nghĩa gì.
Bất ngờ, một con bọ ngựa xuất hiện, lợi dụng nhện không đề phòng, tấn công nhện, nhện tận dụng ưu thế của mạng nhện để phản công mạnh mẽ, bọ ngựa vận động linh hoạt và quyết liệt, sau vài vòng đấu, giết chết con nhện.
Lục Dương nhìn thấy quá trình này, suy tư đầy nghi ngờ, đứng dậy, nhớ lại cử động của bọ ngựa.
Học cách sử dụng hai cánh tay linh hoạt của bọ ngựa, học cách di chuyển nhanh chóng từ trái sang phải trước sau của nó.
- Hãy tưởng tượng mình là bọ ngựa...
Lục Dương thì thầm với của mình, hắn cảm thấy mình như đã học qua một cái gì đó tương tự, rất có năng khiếu trong lĩnh vực này.
Lục Dương giống như một con bọ ngựa hình người, mềm dẻo và mạnh mẽ, bất kỳ đối thủ nào cũng sẽ ngã dưới đòn quyền của hắn.
Tướng quân của nước Tần trong lịch sử là ở Luyện Khí trung kỳ, Lục Dương kế thừa được tu vi của tướng quân nước Tần, cũng ở Luyện Khí trung kỳ.
Huấn luyện đến cuối cùng, hắn trực tiếp biến hình, trở thành một con bọ ngựa to lớn, cánh tay trước tấn công nhanh chóng, một quyền đánh sập hang động.
Lục Dương thán phục:
- Vậy đây là Đường Lang quyền mà mọi người trong võ lâm vẫn truyền tai nhau à, uy lực thật lớn, chỉ là người bình thường không thể học được.
Lục Dương tinh giản Đường Lang quyền, dễ học, lan truyền rộng rải trong quân đội, sức mạnh chiến đấu của quân đội nước Tần trực tiếp vượt qua quân đội nước Lương, không cần kế hoạch gì, chiến thắng liên tiếp.
Lục Dương vượt ải.
Đường Lang quyền của nào lại đánh như vậy chứ?!
Phó giáo chủ mở to mắt, hắncũng đã nghe về Đường Lang quyền, đó là một loại võ thuật mô phỏng con Bọ ngựa.
Đó là mô phỏng con Bọ ngựa, không phải biến thành Bọ ngựa nha.
Để đạt được tiêu chuẩn dự kiến cho khảo nghiệm lần này, hắn đã suy luận lại nhiều lần, còn yêu cầu một số người có tư duy linh hoạt ở cấp cao trong giáo phái thử nghiệm, xác nhận rằng ngoài tiêu chuẩn mà hắn đưa ra, không thể có phương pháp giải quyết thứ hai.
Bây giờ lại xuất hiện hai phương án ngoài tiêu chuẩn, hắn không thể chấp nhận được.
Giáo chủ thì nhìn nhận khá thoải mái:
- Hãy suy nghĩ theo một góc độ khác, hắn chỉ cần nhìn Bọ ngựa đã hiểu được Đường Lang quyền, tướng quân của nhà Tần trong lịch sử cũng không có tài năng võ thuật, chứng tỏ người tên Lục Dương này có thiên phú võ thuật cực cao, cuối cùng cũng đạt đến cảnh giới lấy võ nhập đạo, đó là thiên phú chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Phó giáo chủ ngơ ngác một chút, quay đầu nhìn giáo chủ một cách nghiêm túc, hỏi:
- Ngài nói thật?
Giáo chủ nghĩ trong lòng rằng tất nhiên là ta đang bịa đặt, thực ra ta cũng không hiểu hắn làm thế nào từ người biến thành con Bọ ngựa, nhưng với tư cách là giáo chủ, không thể thể hiện sự không hiểu biết trước mặt cấp dưới.
Giáo chủ gật đầu: - Tất nhiên là nghiêm túc.
Sau khi nghe giáo chủ nói như vậy, tâm trạng của phó giáo chủ tốt hơn một chút, vì đó là thiên phú chỉ có thể gặp không thể cầu, việc tìm ra phương pháp giải quyết một cách tình cờ cũng là điều hợp lý.
Cũng chấp nhận được.
- Tất cả những người có thể vượt qua đã vượt qua, đã đến thời điểm kết thúc khảo nghiệm đầu tiên.
Phó giáo chủ lên tiếng, trên mặt nước có hàng trăm nghìn hình ảnh, ghi lại hành động của tất cả mọi người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook