Dì Tôi Là Một Teen Girl
Chương 64: Chương 64


Dì Linh ngồi hẳn lên ngực mình còn hai chân thì để ở tư thế co lại đè nặng lên hai bắp tay mình mà ghì xuống nhưng dẫu sao vẫn có lương tâm bởi cố né vết thương đang bó ở phần tay trái của mình ra.
Vì là Dì Linh chủ động khi mình chưa kịp phản ứng và lại còn ở thế thượng phong bên trên cộng thêm độ nặng vì cái tướng cao cao nên mình chẳng còn mấy cơ hội để chống đỡ hay xoay chuyển tình thế cả.
Nằm đó cự lại mặc dù biết khó nhưng mình vẫn cố gắng nhô phần ngực lên thật nhiều để hất nguyên cặp mông bành ki ấy tưng tưng mà mong cho Dì mất đà ngã hẳn về phía trước để nhanh chóng giải thoát cho tấm thân tội nghiệp này.
Mình cố gắng lắc phần thân trên thật nhiều khi ở tư thế này, ngực mình bị nè rất nặng đâm ra tưng tức kinh khủng.
- Dì...chơi quài cái trò này dạ...con hông thích đâu nha...Dì... Mình nhăn nhó la oai oái từ bên dưới khi mà phần hạ bộ của Dì Linh đang gần sát cằm mình chỉ độ nửa gang tay.
- Nó có tác dụng thì xài thôi...xài miết luôn á...rồi sao...nằm im...cấm chống cự... Dì cười rất tươi, rất sảng khoái hét inh ỏi mà đâu có thèm mém xỉa đến cảm giác của mình lúc đó.
Vì mình cố gắng cựa quậy thật nhiều nên Dì cũng cố gắng dùng sức để đè mình xuống ngày một nhiều hơn khiến cho ngực mình bị đay nghiến và nhấp xuống bở cặp mông chắc nịch và bự chảng kia mà lắm lúc như không còn nhô lên mà thở được nữa vậy.
- Dì...đau...tức ngực quá...xuống đi... Mình nói như ré mà nhắm nghiền mắt trân gân trân cổ.
- Không á...cho chết...dám gan...gan dám nói tui là...gái hả...cho chết... Dì vẫn thế, vẫn cố gắng tì lên người mình mà còn dần dần dùng hai tay vò đầu mình để nắm tóc lấy đà khỏi té nữa chứ.
- Á...sao nắm tóc con...nãy mới vuốt keo á...á... Mình hét lớn khi Dì Linh dùng cả hai tay nắm tóc mình.
- Trời...đi ngủ mà cũng vuốt nữa ông...đúng là Gay mà...cho chết nè...banh tành nè... Dì cười hể hả sau đó dùng tay vò đầu mình rối bời như tổ quạ là chắc chắn vì mình có cảm giác nó tơi tả lắm.
- Đau đau...tha con đi... Mình hét thất thanh.
- Mơ đi...khó lắm mới leo được lên đây mà...đâu có dễ gì nhảy xuống...há há... Dì cười man trá mà cứ thế dày vò khuôn mặt mình.
- Á...đau...đừng bóp mũi...gãy mũi... Mình bất ngờ khi Dì bóp mũi mình lại khiến ình phải há miệng ra để thở.
- Nằm im...chống cự là bụng bự á...Gay...Gay nè... Dì cười lém lĩnh sau đó chạm đều một cách rất thô bạo vào tất cả chi tiết trên mặt mình mà bấu, nhéo, kéo, cào làm mình tức muốn điên.
- Bỏ ra...a...a...a...Dì xuống đi... Mình hét trong vô vọng cùng cực của sự đày đọa khổ sai.
- Không á...há há...nằm im đi...nằm im thì tui hông nhéo nữa...không là...miết luôn... Dì dừng lại cười hô hố ra điều kiện sau đó lại thong thả bấu đều đặn như cũ hòng muốn áp đặt mình.
- Rồi...dừng đi...con nằm im... Mình gật đầu nhanh chóng khá nhu nhược.
- Được...im nha...cử động cái là bóp mũi... Dì chỉ lăm lăm ngón tay vào mặt mình đày đe dọa.
- ... Mình gật đầu và mím chặt môi cố giữ im lặng.
Thấy thái độ hợp tác của mình nên Dì cũng từ từ chững lại lấy tay ra khỏi gò má mà chỉ ngồi đó nhìn nhìn liếc liếc từng cử chỉ trên khuôn mặt mình.
Dần dà mặt Dì lộ rõ vẻ mãn nguyện, sự mãn nguyện của người chiến thắng.
Bất chợt Dì ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.
Một tràn cười rất dài the the bùng lên giữa đêm đen làm ình có chút gì đó hơi lạnh gáy.
Cười xong lại từ từ cúi xuống nhìn mình.
- Sao hiền dạ...nãy ghẹo tui...hăng lắm à... Dì đưa tay xuống búng vào trán mình 2 cái rõ mạnh.
- ... Mình vẫn nhìn lên mặt Dì từ bên dưới mà mím chặt môi đầy căm phẫn.
Từ góc nhìn này mới thoáng thấy phần áo dài tay vải loại thun của Dì hơi rộng nơi phần bụng cứ đong đưa ra vô làm cho tròng mắt mình lúc ẩn lúc hiện hình ảnh cái rốn bé tí và phần bụng thon gọn trắng nõn nà của Dì.
Vì không kiềm chế được cảm xúc nên mặt mình bắt đầu đỏ lên mà bằng chứng là nó nóng ran.
- Gái...tui là gái nà...gái nà...Duy... Dì nói mà bĩu môi nhìn mình khinh khỉnh đá đểu kinh lắm.

- ... Mình im lặng dằn lòng có gắng loại bỏ những hình ảnh tạp nham ra khỏi đầu.
Đâu chỉ có thế mà những va chạm giữa hai thân thể khác giới với nhau cũng góp phần làm cho cảm giác và những suy nghĩ về nhục dục trong mình tăng cao.
Nhất là hai cái mông đầy đặn và to oành kia cứ liên tục đay nghiến vào các thớ thịt trên ngực làm mình như bủn rủn cả tay chân.
- Duy đù...nghe hỏi hông á...bóp mũi nữa giờ... Dì Linh nhìn mình chằm chằm soi mói khi thấy mặt mình có chút gì đó lạ lạ.
- Ơ...dạ...nghe mà... Mình bất giác lấy lại tinh thần và nhìn Dì tròn mắt.
- Từ nay dám ghẹo Linh xinh đẹp nữa hông Duy...Duy kia... Dì hét vào mặt mình với vẻ hóm hỉnh thường thấy.
- Hông...hông dám... Mình lắc đầu nguầy nguậy trông có vẻ rất trung thực.
- Trả lời vậy á hả...phải nói là...từ nay Duy hông dám ghẹo Linh xinh đẹp nữa...xin hứa...nghe hông... Dì lườm mình rồi cười khía làm lộ cái núm đồng tiền sâu húp.
- Nghe...từ nay hông dám ghẹo Linh xinh đẹp nữa...được chưa... Mình gật đầu và tỏ vẻ chán nản với bài vở chẳng mấy đổi mới của Dì.
- Chưa...chưa á...sao chữ "xinh đẹp" nói miễn cưỡng vậy ông...ờ gen (again) lại đi...xinh đẹp...Linh xinh đẹp...nói... Dì cười lớn và bắt mình lặp lại theo ý Dì.
- Linh...Linh xinh đẹp... Mình thở dài nói cố làm ra vẻ chán chường nhất có thể.
- Ngoan... Dì cười rất tâm đắc như thể câu nói đó là chân lí mới vậy.
Sau cái nụ cười nhẹ nhàng ấy thì đến bây giờ thật chất cực hình mới bắt đầu.
Dì nhẹ nhàng làm bộ giơ tay lên xoa đều hai má rồi chu mỏ nhìn mình tròn mắt đầy sung sướng.
- Ô...là la...ú tà...ú tà... Dì nói mấy câu cảm thán chẳng có nghĩa mà còn lại rên rên nghe khá nham nhở.
- Dì...say ke hả... Từ bên dưới mình tròn mắt ngạc nhiên và khẽ nói.
- Say gì...đang phê đó cưng...mà sao biết mấy từ đó... Dì cười khẽ sau đó bỗng nghiêm nghị nhìn mình trừng trừng.
- Thì con nghe bạn nói... Mình thật thà.
- Quên đi...nghe hông...nghe chưa...quên đi...quên Dì lấy lòng bàn tay đập chanh chách vào đầu mình rồi nói liên tù tì.
- Á...rồi...á...rồi mà.. Mình hét lấy hét để vì Dì cứ đập cật lực quá thể.
Dì đập xong thì từ từ chững lại rồi nhìn mình hất đầu nhìn sang bên trông rất suy tư.
- Thấy Dì Linh sao... Dì nhìn mình nói ra vẻ bâng quơ kiếm cớ.
- Sao là sao... Mình chu choe vì thấy ran rát ở những vết đập nhiệt tình của Dì vừa rồi.
- Thì nhận xét bao năm sống...tui tốt với ông hông...rồi này kia...các thứ... Dì lại tiếp tục đánh mắt lảng đi nơi khác chứ không chú tâm nhìn thẳng vào mặt mình.
- Là cho nhận xét đúng hông...tính cách đồ chứ gì... Mình chăm chú vào phần áo mấp mô đang lộ dần lên trên khoảng bụng đôi chút khi Dì ngồi thẳng người.
- Ừm...nó đó...thật lòng nha... Dì lại nói kiểu phong long.
- Nói thật lòng chứ gì...vậy thì phải hứa à... Mình trả lời.
- Hứa gì... Dì lúc này đã nhìn thẳng vào mắt mình.
- Thì hứa nếu con nói thật...thì hông được đánh...chứ lỡ trái ý Dì sao... Mình hơi lúng túng vì bị săm soi ở cự li gần kiểu này.
- Chơi luôn...nói đi... Dì gật đầu, hơi liếc xéo mình.

- Dì cũng tốt...chăm sóc con cũng ok... Mình từ từ nói đầy suy ngẫm và khá trầm tư nhìn mông lung.
- Đó...chính xác... Dì Linh cười hô hố đầy sung sướng.
- Thỉnh thoảng...ừ thì quan tâm...lo lắng các thứ...rất tình cảm... Mình lại nói tiếp vẻ nghĩ ngợi.
- Quá đúng... Dì cười như dở hơi pha phá to oành giữa căn phòng im ắng.
Dì cười và hả hê đến mức mà mình thấy ghê ghê kiểu như con nghiện được tiếp thuốc vậy.
Mặt phê như con tê tê luôn í.
- Nhưng bị cái...hay khùng khùng...lâu lâu dở dở...kiểu tới ngày á...hơi man man rồi này kia...hông ra vẻ người lớn mà như con nít á...nói chung là hổng có coi được... Mình tiếp một tràn vừa nói vừa nhắm mắt trông rất thông thái.
Vừa nói xong thì mình lập tức mở mắt ra coi biểu hiện của Dì.
Dì nhăn nhó trân cả gân cổ nhìn mình kinh lắm như không thể tin được là mình dám nói ra những điều gai góc như vậy.
- Cái...cái gì...á...gan...gan nhỉ...chết nè... Dùng cả hai tay, Dì bóp cổ mình thật chặt mà trề môi nghiến lợi phải gọi là thật tâm lắm.
- Ặc...ặc...Dì hứa rồi mà...con nói thật thì...khặc khặc...hông có đánh mà... Mình giãy nảy vì bị Dì bóp cổ đến mức như muốn ho sằng sặc.
- Nhưng mấy người nói xạo...nói không đúng...mà tui đâu có đánh...tui bóp mà...chết nè... Dì hét inh ỏi rồi vẫn tiếp tục dùng hết lực hành hạ mình.
- Thế...thế...thế thì thua... Mình thoi thóp thở hồng hộc khi Dì từ từ buông cổ mình ra mà chuyển dần lên trên hai má vếu lấy vếu để.
- Thua thì chết... Dì cười nham nhiểm và sau đó vẫn cấu má mình.
Bất chợt đầu óc mình quay cuồng và nhớ đến một chi tiết.
- Dì...con...dừng đi...con hỏi cái này... Mình rên la oai oái xin dừng cuộc chơi.
- Đừng có mơ...giả lảng hả... Dì như bắt thóp mà tiếp tục mày nheo hai gò má mình.
- Không...con hỏi thật... Mình bất chợt nhiêm túc hơn hẳn.
- Nói... Dì vẫn để tay chỗ cũ nhưng dành mọi hành động lại mà bắt đầu thảy cái nhìn săm soi về mình.
- Dì trước khi qua đây có... Mình cười hỏi khe khẽ.
- Có gì... Dì tròn mắt nhưng vẫn có chút gì đó dè chừng.
- Có yêu ai chưa...trước khi qua ở chung với con í... Mình bắt đầu.
- Có...yêu chán chê... Dì bĩu môi làm bộ thông thái và từng trãi lắm.
- Hèn gì... Mình lườm mắt nhìn đinh ninh.
- Hả... Dì há miệng đầy tò mò.
- Hèn gì Dì thần kinh thế...man man ghê ghê...chắc tin tình nên tình phụ...giờ ra thế...ha ha ha... Mình lấy hơi sau đó xả nguyên một câu dài thườn thượt và cười ha hả đến độ cơ thể run lên bần bật.
Xong xuôi hả dạ mình dùng hết lực bình sinh xoay cả thân người hướng nằm úp xuống dưới và vì bất ngờ nên Dì không chống cự hay cản trở mình được nhiều bởi thế cuối cùng mình cũng thành công.
- Á...gan...đánh cho sệ lưng luôn... Dì thấy thế cũng cười theo và sau đó lấy tay bấu vào lưng mình các kiểu.
- Á...đau...Dì này...á... Mình hét khi các ngón tay cứ nhằm vào eo mình nơi tọa thiền của các huyệt nhột làm mình như không còn chịu đựng nổi mà cứ phải cười phá lên.

- Cắn chết nè... Dì điên tiết vì đang giỡn rất khoái trá nên đã nằm thẳng lên người mình mà đưa tay nắm tai và đưa vào miệng măm măm.
- Đau quá...sao cắn tai...a... Mình la liên hồi vì cảm giác nhột kinh khủng và cả ran rát vì lỗ tai đang bị nghiên nghiến.
Dì cứ làm thế một hồi còn mình thì cứ quằn quại không ngừng.
Hồi lâu sau có vẻ chán nên Dì chợt suy nghĩ và đổi tiết mục.
- Không cắn nữa...bây giờ hun...má đâu...má đâu... Dì cố gắng lấy đầu len lỏi vào đoạn hở giữa cổ mình và nền nệm mà bắt đầu chui rúc chu môi hòng cướp sắc cững bức mình.
- Không...Dì...đừng...Dì...đừng... Mình hét lên ầm ầm.
- Moahzzz...trời ơi...đã quá...tiếp... Cuối cùng thì Dì cũng hun trúng một bên má mình.
Cảm giác toàn thân thể mình như run lên sau cú va chạm nảy lửa giữa môi và má mà cũng phải nói là DìLinh có kiểu hun rất dị.
Hun mà Dì cứ cố nhễ nhại nước miếng ra tràn môi nên má mình bị dính không ít.
- Má đâu...hun miếng đi...chu choa...má đâu... Dì lại tiếp tục lần mò bằng đôi môi dí sát mặt mình tìm kiếm bên má kia.
Sau một hồi bị truy lùng ráo riếc bằng cặp môi mềm mại và đỏ hồng thì cuối cùng Dì cũng bắt thóp được mình nên đã đinh ninh chơi cú cuối bằng cách chu mỏ ra hết cỡ và tiến gần tới cánh cửa thành công ngày một gần hơn.
Mình thật sự sợ vì thấy đôi môi đang ngập nước kia đang gần kề mà biết đâu sau đó Dì sẽ còn làm gì kinh khủng hơn nên đã đưa ra quyết định.
Một quyết định chỉ trong tích tắc nhưng lại mang tính chất ám ảnh khá cao.
- Thích hun hả...nè...chụt... Mình chu môi và hướng thẳng vào đôi môi mọng nước của Dì mà dí sát.
- Chụt... Dì đang lim dim mắt vì tưởng chừng sẽ hun được bên má còn lại của mình nên không kịp né tránh.
Khoảng khắc hai đôi môi chạm vào nhau với vận tốc nhanh mạnh làm cho chúng như dính chặt và hồi lâu sau cả hai mới bắt đầu bỡ ngỡ thật sự.
Dì tròn mắt nhìn mình đầy ngạc nhiên.
Mình căng mắt nhìn xuống đôi môi đang dính chặt và có chút gì đó lúng túng.
Lập tức hai giây sau đó cả hai tách nhau ra và ngồi hẳn dậy.
Dì nhìn mình với vẻ mặt thoáng chút gì đó bối rối.
Mình thở hồng hộc và tim đột nhiên đánh ầm ỉ đến mức đau tức ngực.
Vẫn ngồi đó Dì nuốt nước miếng đánh "ực" nhìn mình trân trân rồi bất chợt.
- Mấy người...mấy người làm...làm cái...cái gì vậy... Dì nói mà đôi mắt như của một cô gái mất hồn.
- ... Mình nhìn Dì chẳng nói chẳng rằng vì cơ bản chỉ muốn nghe chứ chẳng biết nói gì cả.
- Á...á...á...aaaaaaaaaaaaaa... Dì hét lớn thất thanh trong khi mắt thì đăm đăm xa xôi.
Dì vừa la xong là lao thẳng về hướng nệm sát vách tường rồi nằm xuống quay mặt vào trong ôm gối kê đầu không cử động bụng thì nhấp nhô vì có lẽ là đang thở hồng hộc.
Mình sững người vì chẳng biết tại sao lúc nãy lại quyết định hun môi Dì nữa.
Mà nói cho đúng là khi hun sao mình có cảm giác Dì đó lạ lắm, tim thì đạp không ngừng nghĩ.
Chẳng lẽ...chắc là không đâu mà.
Mình chẳng dám nói gì vì thật sự chưa hiểu gì cả.
Bối rối thật sự vì một quyết định không suy nghĩ của mình mà vô tình đã tạo nên bức tường ngăn cách và bối rối cho cả hai.
Gần 5 phút trôi qua mình vẫn ngồi im đó mà nhìn mông lung về hướng tường còn Dì thì vẫn trong trạng thái bất động.
Mình có cảm giác gì đó hơi sợ.
Đứng lên, mình bước nhè nhẹ và chầm chậm lại hướng cánh cửa phòng và chẳng mấy chốc đã mặt đối mặt với nó.
Đưa tay lên mở cửa, mình chợt khựng lại sau đó quay đầu nhìn Dì.

Dì vẫn thế, vẫn quay cả thân người vào hướng bên trong.
Lại im lặng mình bước ra và nhẹ nhàng khép cửa.
Đi từng bước chập chững xuống cầu thang mình tiến thẳng về hướng nhà vệ sinh.
Bước vào lại bàn rửa mặt mà bật vòi xả.
Nước trào ra trong tâm trạng mông lung mất hồn của mình.
Mình chẳng hiểu Dì nữa, cái hun giữa hai Dì cháu thì tại sao Dì lại phản ứng mạnh như vậy.
Lẽ nào...chắc là không đâu.
Mà nếu là giỡn thì Dì cũng đâu có làm quá lên như thế chứ.
Thật sức khó hiểu, mình chụm tay đưa nước vung ào ạt lên mặt.
Cái thứ mát lạnh ấy vẫn như mọi khi, vẫn xua tan cảm giác căng thẳng trong đầu óc mình.
Mình lặng ngắm mình trong gương.
Chẳng hiểu sao mình lại như thế nữa, chẳng ra làm sao.
Thở dài, đầu mình lung tung quá.
Mình quay lưng lại tìm khăn lau mặt sau đó bước chân ra khỏi WC.
Mình muốn xuống nhà nằm nghĩ rồi ngủ ở đó luôn hay là ra ngoài sân hóng mát lắm nhưng rồi lại sợ, lại lo.
Lí do mà Dì lên phòng mình bởi đọc truyện ma nên sợ quá thế mà bây giờ lại vắng bóng mình hồi lâu thì Dì lại tiếp tục bùng lên nỗi sợ tiềm tàng đó thì sao.
Dì vì mình nhiều như thế mà chẳng lẽ mình lại nỡ bỏ Dì trong lúc cấp thiết như vầy sao.
Đó là còn chưa kể mới đây thôi mình còn làm Dì ngại ngùng đến kinh khủng nữa.
Nhưng rồi mình lại nghĩ đủ thứ, đủ thứ về những cảm giác tưởng chừng như vừa rũ bỏ chỉ cách đây vài phút.
Nếu mình lên đó mặc dù là giúp được Dì nhưng lại là tự làm khó bản thân mà biết đâu Dì lại muốn mình khuất mắt sau những gì vừa xảy ra thì sao nhỉ.
Đứng giữa ngã 3 đường đúng là khó nghĩ thật.
Nhưng rồi cuối cùng mình vẫn phải quyết định vì chẳng lẽ lại đứng đây thì lại không ra đâu vào đâu cả.
Mím môi mình lại từ từ bước lên cầu thang hướng phòng và bước từ từ.
Đứng trước cửa phòng mình nắm chặt núm khóa mà đầu óc đầy ắp suy nghĩ đến mức muốn nổ tung ngay tắp lự.
Hồi lâu sau mình cũng quyết định đẩy cửa vào.
Dì vẫn nằm đó, vẫn tư thế đó hoặc khác hơn là một cánh tay có lẽ đã luồn xuống bên dưới gối.
Đi lại từng bước chập chững mình đứng ngay trước nệm.
Hơi tò mò mong sao cho khuôn mặt đang hướng vào bên trong kia đang cười hay ngủ rồi thì càng tốt.
Mình nhẹ nhàng bước chân ra sàn hẳn và đi nhè nhẹ tiếng về hướng bên trong mà cố gắng nép mình ngay sát bờ tường để nhìn Dì.
Mình như chết lặng.
Dì đang cố nhắm nghiền mắt với đôi môi hơi mím nhẹ.
Tay thì chỉ nắm hờ run run.
Mà tệ hại hơn hết là cặp mắt kia đang đỏ hoe, hàng mi còn ươn ướt bởi một thứ dung dịch chỉ cần nhìn là biết tên ngay chứ không cần phải suy đoán.
Mình cứng người với đôi mắt như chực tối sầm lại và...đứng chôn chân một chỗ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương