Dị Thế Chi Thú Nhân Bộ Lạc
-
Chương 65
Lông mi khẽ rung động, Sophie mở to mắt, gương mặt Bàng Đốn xuất hiện ngay trước mặt. Cả người giống như bị tê nhỏ, động một chút liền đau đớn, nhìn thấy bộ dạng tươi cười đến phát ngốc của Bàng Đốn, Sophie không nghĩ ngợi trực tiếp vung tay qua đánh Bàng Đốn một cái.
“Cười cái gì mà cười!” Sophie không được tự nhiên quay đầu đi, trong lòng thầm nghĩ, ông trời ơi, cậu làm cái gì a! Hình ảnh hoan ái kịch liệt xuất hiện trong đầu làm Sophie vạn năm băng sơn cũng nhịn không được xấu hổ vô cùng.
Bàng Đốn không hề để ý bị đánh, dù sao hiện tại sức lực Sophie không khác con mèo nhỏ là bao, nhớ lại động tác thô lỗ của mình vừa nãy, bàn tay to hướng tới tiểu huyệt mẫn cảm trên người Sophie.
“Sophie, thực xin lỗi, còn đau hay không.” Bàng Đốn biết Sophie mẫn cảm hơn sinh vật bình thường rất nhiều, vì thế động tác lại càng ôn nhu.
“Ân, anh đừng đụng…………” Khoái cảm nhẹ nhàng bốc lên, Sophie run rẩy, vội vàng túm lấy cánh tay Bàng Đốn, ngăn cản người này lại tiếp tục đốt lửa.
Bàng Đốn mỉm cười nhẹ nhàng hôn lên môi Sophie, quả thực giống như đang nằm mơ, anh cùng Sophie ở một chỗ, cậu hoàn toàn thuộc về anh, cảm giác thỏa mãn tràn ngập trong đầu.
“Nếu không đau lại đến một lần cũng được phải không?” Bàng Đốn cười đến đáng bị đánh đòn, vì thế Sophie đương nhiên phải đánh.
“Đến cái gì mà đến!” Sophie thẹn quá thành giận.
Bàng Đốn xoa xoa cái trán, Sophie ngày càng bạo lực……………
“Ta đói bụng.” Sophie lúc lắc vẫy đuôi, Bàng Đốn lập tức đứng dậy giúp cậu lấy hoa quả, Sophie lộ ra vị trí đứng đầu trong nhà.
Trong lúc Sophie và Bàng Đốn vô cùng ấm áp, một nhân ngư trong đại dương lại vô cùng khó khăn. Sophie đi rồi hắn còn chưa thương tâm đủ thì không biết từ nơi nào chạy tới một thần tử làm cuộc sống yên tỉnh của hắn loạn thành một đoàn, mỗi ngày làm cái đuôi bám theo phía sau. Đánh thì không lại, đuổi thì không đi, Cách Lỗ Khắc cảm thấy vô cùng thất bại.
Cách Lỗ Khắc bởi vì lần tức giận trước đã đánh vỡ hết tất cả bộ sưu tập của mình. Hồn phách cũng biết mất, hại hắn phải sưu tập một lần nữa. Móng tay đỏ rực tiến tới sinh vật không chút đề phòng kia, vừa mới chuẩn bị cấp đối phương một nhát trí mạng. Tay đã bị kiềm chế.
“Ngươi muốn gì?” Cách Lỗ Khắc bực bội nhíu mày.
“Ngươi muốn làm gì?” Hải Ân Tư hỏi lại, đây đã là lần thứ mấy rồi, lúc cậu không đế ý người này rốt cuộc đã giết bao nhiêu người!
Thú nhân không nhìn thấy hai người đang gằng co, mãi mê chiến đấu với một con hải xà, trong chốc lát liền mang theo con mồi chạy đi, không hề hay biết chính mình vừa nảy cũng là con mồi trong tay người khác.
“Ngươi lại làm một món sưu tập của ta chạy mất.” Từ sau khi Sophie đi rồi, Cách Lỗ Khắc lại càng hiếu sát, chỉ cần có chút không hài lòng liền đi sát sinh xả giận, nhất là bá khắc lí thú, gặp một con giết một con.
“Ta chỉ nghĩ ngươi có chút lạnh lùng mà thôi, không ngờ ngươi lại tàn nhẫn như vậy.” Hải Ân Tư cũng không phải hạng người thiện lương, nhưng cậu không đến mức đem mạng sống người khác ra đùa giỡn.
“Ta chính là tàn nhẫn như vậy thì sao? Đây là thiên tình của nhân ngư.” Cách Lỗ Khắc khinh thường nói.
“Phải không?” Hải Ân Tư không đồng ý, thiên tính? Cái gì là thiên tính? Một mình Cách Lỗ Khắc có thể đại biểu thiên tính của tất cả nhân ngư sao!
“Thế mà ta từng gặp qua một nhân ngư vì muốn cứu người mà tự cắt thịt mình, xin hỏi, cái kia cũng là thiên tính của nhân ngư sao? Ngươi ở đây giết ngời, cũng có người dùng huyết nhục của mình cứu người, thiên tính của nhân ngư các ngươi thật phức tạp.” Hải Ân Tư siết hai tay Cách Lỗ Khắc bắt chéo ra sau lưng, năng lực của cậu mạnh hơn Cách Lỗ Khắc, trước kia Sophie dùng hết mưu mẹo cũng không ngăn được nhưng Hải Ân Tư có thể dễ dàng chế trụ hắn.
Đồng tử Cách Lỗ Khắc đột nhiên co rút lại, người Hải Ân Tư nói là ai?
“Muốn biết không?” Hải Ân Tư khiêu mi cười hỏi, Cách Lỗ Khắ là một người rất đơn giản, thậm chí không cần phân tích Hải Ân Tư cũng biết Cách Lỗ Khắc thích Sophie.
“Đáng tiếc, ngươi không lên bờ được, cậu ta đang ở bộ lạc trên bờ biển kia…….. là nhân ngư mà ngươi muốn tìm.” Hải Ân Tư ra vẻ tiếc nuối nói.
“Ngươi gặp cậu ta!” Nghe được tin tức về Sophie. đầu Cách Lỗ Khắc muốn nổ tung, không thể khống chế bắt đầu vùng vẫy.
“Ta đã gặp qua.” Hải Ân Tư cũng không bỏ qua, tiếp dùng dùng Sophie để đả kích Cách Lỗ Khắc, thói quen của người này quá tệ, nhất định phải bẻ lại.
“Ta thấy hắn tự tổn thương mình, dùng dao nhỏ cắt thịt trên đuôi mình làm thuốc dẫn, ý đồ muốn làm một thú nhân khởi tử hồi sinh. Thật trùng hợp thú nhân kia vừa vặn lại do ngươi giết, thú vị không?” Hải Ân Tư cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng Cách Lỗ Khắc lại giống như bị một cây gậy đập trúng. Thể chất của nhân ngư Cách Lỗ Khắc hiểu rất rõ, bất cứ nhân ngư nào cũng biết huyết nhục của mình là phương thức cứu mạng tốt nhất, nhưng chưa từng có ai dám thử qua! Loại đau đớn thống khổ làm người ta đau đến chết đi sống lại! Hắn thật không ngờ Sophie lại làm như vậy………
“Ngươi gạt người!” Cách Lỗ Khắc thực buồn bực, hắn chưa bao giờ nghĩ tới hành động của mình sẽ làm tổn thương tới Sophie, phải biết rằng từ đầu tới cuối hắn chưa bao giờ muốn làm Sophie bị thương!
“Những điều ta nói đều là sự thật, nhân ngư gọi là Sophie kia có quan hệ rất thân thiết với ta, có lẽ ngươi cũng từng nghe tới một người tên là Gia Á, đó là mẹ của ta.” Hải Ân Tư thả xuống một quả boom, nhấn chìm Cách Lỗ Khắc vào hố sâu tuyệt vọng.
“Các ngươi tìm được Sophie! Các ngươi tìm được rồi…………Sophie sẽ không trở về nữa………..” Cho tới giờ, sự tình Cách Lỗ Khắc lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, hắn luôn không cho phép Sophie tiếp xúc với bên ngoài, khóa chặt Sophie ở đáy đại dương, bời vì hắn sợ Sophie sẽ bị cướp đi. Có lẽ Sophie trốn đi làm Cách Lỗ Khắc cảm thấy mất mác cùng đau thương, nhưng hắn vẫn luôn tin tưởng Sophie nhất định sẽ trở về, dù sao nhân ngư ở ngoại giới không có cách nào để sinh tồn, mất đi năng lực, mất đi sinh mạng vĩnh cửu, không có ai ngu xuẩn đến như vậy, Sophie ở bên ngoài gặp khó khăn nhất định sẽ nhớ tới hắn……….. chính là nếu như Gia Á tìm thấy Sophie, cậu sẽ trở lại bộ lạc của cậu, cậu có thân nhân, bằng hữu, người yêu, vậy cậu còn có thể trở về sao?
“Cậu ta sẽ không quay lại………” Cách Lỗ Khắc lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng như vậy, hắn vĩnh viễn mất đi Sophie, bờ biển ngăn cách hắn và Sophie, sẽ không bao giờ được gặp lại.
“Ta rốt cuộc đã làm sai cái gì!” Cách Lỗ Khắc vẫn luôn dựa theo bản năng mà hành động, trong lòng hắn những việc này là đương nhiên, hắn đến nay vẫn không hiểu chính mình rốt cuộc có làm sai hay không.
“Ngươi làm sai rất nhiều, đầu tiên chính là, không cần lúc nào cũng vươn móng vuốt và nọc đọc.” Hải Ân Tư vung tay lên, móng tay thật dài của Cách Lỗ Khắc đều lui trở về, khôi khục lại màu sắc trong suốt.
“Cậu ta có khỏe không………….” Cách Lỗ Khắc cúi đầu, Hải Ân Tư không nhìn rõ mặt của hắn.
“Ngươi nói em, bốn mươi chín ngày, cho dù là lỗ đạt cường tráng sợ cũng chịu không nổi.” Nếu không phải Hải Ân Tư phát hiện Sophie chỉ sợ ngay cả thi thể cậu cũng không tìm được.
“Cậu ta thành công?” Chưa từng có nhân ngư nào khiêu chiến cực hạn này, vì thế Cách Lỗ Khắc cũng không biết phương thức này có hiệu quả hay không.
“Ân, hẳn là thành công đi.” Hải ân Tư khó có dịp nhìn thấy Cách Lỗ Khắc ôn thuần như vậy, có chút không quen thầm nghĩ, chính mình có phải kích động hắn quá mức hay không?
“Là cậu ta bảo ngươi tới tìm ta báo thù?”
“Không phải, cậu ta thậm chí còn không muốn nhắc tới ngươi, ngươi làm người thật quá mức thất bại.” Hải Ân Tư nhận xét.
“Ngươi muốn lấy cái gì trên người ta? Lấy xong thì đi đi!” Cách Lỗ Khắc không muốn cùng những người này dây dưa nữa, nhân ngư nên ngoan ngoãn ở trong đại dương không tiếp xúc với ngoại giới, từ đầu hắn không nên sinh ra hứng thú với Sophie, từng bước từng bước tiến tới sai lầm, Cách Lỗ Khắc quyết định đợi sau khi giải quyết xong chuyện kết giới, hắn sẽ trở về đảo nhân ngư tu luyện, về sau không bao giờ đi ra nữa.
Hải Ân Tư nhạy bén phát hiện ra Cách Lỗ Khắc lần này thật sự bị mình kích động, dường như hoàn toàn tuyệt vọng với nhân sinh.
“Ta phải hảo hảo suy nghĩ mới được, chuyện này không thể quyết định một sớm một chiều.” Hải Ân Tư nhún nhún vai, muốn thoát khỏi ta, sao có chuyện dễ dàng như vậy.
“Cười cái gì mà cười!” Sophie không được tự nhiên quay đầu đi, trong lòng thầm nghĩ, ông trời ơi, cậu làm cái gì a! Hình ảnh hoan ái kịch liệt xuất hiện trong đầu làm Sophie vạn năm băng sơn cũng nhịn không được xấu hổ vô cùng.
Bàng Đốn không hề để ý bị đánh, dù sao hiện tại sức lực Sophie không khác con mèo nhỏ là bao, nhớ lại động tác thô lỗ của mình vừa nãy, bàn tay to hướng tới tiểu huyệt mẫn cảm trên người Sophie.
“Sophie, thực xin lỗi, còn đau hay không.” Bàng Đốn biết Sophie mẫn cảm hơn sinh vật bình thường rất nhiều, vì thế động tác lại càng ôn nhu.
“Ân, anh đừng đụng…………” Khoái cảm nhẹ nhàng bốc lên, Sophie run rẩy, vội vàng túm lấy cánh tay Bàng Đốn, ngăn cản người này lại tiếp tục đốt lửa.
Bàng Đốn mỉm cười nhẹ nhàng hôn lên môi Sophie, quả thực giống như đang nằm mơ, anh cùng Sophie ở một chỗ, cậu hoàn toàn thuộc về anh, cảm giác thỏa mãn tràn ngập trong đầu.
“Nếu không đau lại đến một lần cũng được phải không?” Bàng Đốn cười đến đáng bị đánh đòn, vì thế Sophie đương nhiên phải đánh.
“Đến cái gì mà đến!” Sophie thẹn quá thành giận.
Bàng Đốn xoa xoa cái trán, Sophie ngày càng bạo lực……………
“Ta đói bụng.” Sophie lúc lắc vẫy đuôi, Bàng Đốn lập tức đứng dậy giúp cậu lấy hoa quả, Sophie lộ ra vị trí đứng đầu trong nhà.
Trong lúc Sophie và Bàng Đốn vô cùng ấm áp, một nhân ngư trong đại dương lại vô cùng khó khăn. Sophie đi rồi hắn còn chưa thương tâm đủ thì không biết từ nơi nào chạy tới một thần tử làm cuộc sống yên tỉnh của hắn loạn thành một đoàn, mỗi ngày làm cái đuôi bám theo phía sau. Đánh thì không lại, đuổi thì không đi, Cách Lỗ Khắc cảm thấy vô cùng thất bại.
Cách Lỗ Khắc bởi vì lần tức giận trước đã đánh vỡ hết tất cả bộ sưu tập của mình. Hồn phách cũng biết mất, hại hắn phải sưu tập một lần nữa. Móng tay đỏ rực tiến tới sinh vật không chút đề phòng kia, vừa mới chuẩn bị cấp đối phương một nhát trí mạng. Tay đã bị kiềm chế.
“Ngươi muốn gì?” Cách Lỗ Khắc bực bội nhíu mày.
“Ngươi muốn làm gì?” Hải Ân Tư hỏi lại, đây đã là lần thứ mấy rồi, lúc cậu không đế ý người này rốt cuộc đã giết bao nhiêu người!
Thú nhân không nhìn thấy hai người đang gằng co, mãi mê chiến đấu với một con hải xà, trong chốc lát liền mang theo con mồi chạy đi, không hề hay biết chính mình vừa nảy cũng là con mồi trong tay người khác.
“Ngươi lại làm một món sưu tập của ta chạy mất.” Từ sau khi Sophie đi rồi, Cách Lỗ Khắc lại càng hiếu sát, chỉ cần có chút không hài lòng liền đi sát sinh xả giận, nhất là bá khắc lí thú, gặp một con giết một con.
“Ta chỉ nghĩ ngươi có chút lạnh lùng mà thôi, không ngờ ngươi lại tàn nhẫn như vậy.” Hải Ân Tư cũng không phải hạng người thiện lương, nhưng cậu không đến mức đem mạng sống người khác ra đùa giỡn.
“Ta chính là tàn nhẫn như vậy thì sao? Đây là thiên tình của nhân ngư.” Cách Lỗ Khắc khinh thường nói.
“Phải không?” Hải Ân Tư không đồng ý, thiên tính? Cái gì là thiên tính? Một mình Cách Lỗ Khắc có thể đại biểu thiên tính của tất cả nhân ngư sao!
“Thế mà ta từng gặp qua một nhân ngư vì muốn cứu người mà tự cắt thịt mình, xin hỏi, cái kia cũng là thiên tính của nhân ngư sao? Ngươi ở đây giết ngời, cũng có người dùng huyết nhục của mình cứu người, thiên tính của nhân ngư các ngươi thật phức tạp.” Hải Ân Tư siết hai tay Cách Lỗ Khắc bắt chéo ra sau lưng, năng lực của cậu mạnh hơn Cách Lỗ Khắc, trước kia Sophie dùng hết mưu mẹo cũng không ngăn được nhưng Hải Ân Tư có thể dễ dàng chế trụ hắn.
Đồng tử Cách Lỗ Khắc đột nhiên co rút lại, người Hải Ân Tư nói là ai?
“Muốn biết không?” Hải Ân Tư khiêu mi cười hỏi, Cách Lỗ Khắ là một người rất đơn giản, thậm chí không cần phân tích Hải Ân Tư cũng biết Cách Lỗ Khắc thích Sophie.
“Đáng tiếc, ngươi không lên bờ được, cậu ta đang ở bộ lạc trên bờ biển kia…….. là nhân ngư mà ngươi muốn tìm.” Hải Ân Tư ra vẻ tiếc nuối nói.
“Ngươi gặp cậu ta!” Nghe được tin tức về Sophie. đầu Cách Lỗ Khắc muốn nổ tung, không thể khống chế bắt đầu vùng vẫy.
“Ta đã gặp qua.” Hải Ân Tư cũng không bỏ qua, tiếp dùng dùng Sophie để đả kích Cách Lỗ Khắc, thói quen của người này quá tệ, nhất định phải bẻ lại.
“Ta thấy hắn tự tổn thương mình, dùng dao nhỏ cắt thịt trên đuôi mình làm thuốc dẫn, ý đồ muốn làm một thú nhân khởi tử hồi sinh. Thật trùng hợp thú nhân kia vừa vặn lại do ngươi giết, thú vị không?” Hải Ân Tư cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng Cách Lỗ Khắc lại giống như bị một cây gậy đập trúng. Thể chất của nhân ngư Cách Lỗ Khắc hiểu rất rõ, bất cứ nhân ngư nào cũng biết huyết nhục của mình là phương thức cứu mạng tốt nhất, nhưng chưa từng có ai dám thử qua! Loại đau đớn thống khổ làm người ta đau đến chết đi sống lại! Hắn thật không ngờ Sophie lại làm như vậy………
“Ngươi gạt người!” Cách Lỗ Khắc thực buồn bực, hắn chưa bao giờ nghĩ tới hành động của mình sẽ làm tổn thương tới Sophie, phải biết rằng từ đầu tới cuối hắn chưa bao giờ muốn làm Sophie bị thương!
“Những điều ta nói đều là sự thật, nhân ngư gọi là Sophie kia có quan hệ rất thân thiết với ta, có lẽ ngươi cũng từng nghe tới một người tên là Gia Á, đó là mẹ của ta.” Hải Ân Tư thả xuống một quả boom, nhấn chìm Cách Lỗ Khắc vào hố sâu tuyệt vọng.
“Các ngươi tìm được Sophie! Các ngươi tìm được rồi…………Sophie sẽ không trở về nữa………..” Cho tới giờ, sự tình Cách Lỗ Khắc lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, hắn luôn không cho phép Sophie tiếp xúc với bên ngoài, khóa chặt Sophie ở đáy đại dương, bời vì hắn sợ Sophie sẽ bị cướp đi. Có lẽ Sophie trốn đi làm Cách Lỗ Khắc cảm thấy mất mác cùng đau thương, nhưng hắn vẫn luôn tin tưởng Sophie nhất định sẽ trở về, dù sao nhân ngư ở ngoại giới không có cách nào để sinh tồn, mất đi năng lực, mất đi sinh mạng vĩnh cửu, không có ai ngu xuẩn đến như vậy, Sophie ở bên ngoài gặp khó khăn nhất định sẽ nhớ tới hắn……….. chính là nếu như Gia Á tìm thấy Sophie, cậu sẽ trở lại bộ lạc của cậu, cậu có thân nhân, bằng hữu, người yêu, vậy cậu còn có thể trở về sao?
“Cậu ta sẽ không quay lại………” Cách Lỗ Khắc lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng như vậy, hắn vĩnh viễn mất đi Sophie, bờ biển ngăn cách hắn và Sophie, sẽ không bao giờ được gặp lại.
“Ta rốt cuộc đã làm sai cái gì!” Cách Lỗ Khắc vẫn luôn dựa theo bản năng mà hành động, trong lòng hắn những việc này là đương nhiên, hắn đến nay vẫn không hiểu chính mình rốt cuộc có làm sai hay không.
“Ngươi làm sai rất nhiều, đầu tiên chính là, không cần lúc nào cũng vươn móng vuốt và nọc đọc.” Hải Ân Tư vung tay lên, móng tay thật dài của Cách Lỗ Khắc đều lui trở về, khôi khục lại màu sắc trong suốt.
“Cậu ta có khỏe không………….” Cách Lỗ Khắc cúi đầu, Hải Ân Tư không nhìn rõ mặt của hắn.
“Ngươi nói em, bốn mươi chín ngày, cho dù là lỗ đạt cường tráng sợ cũng chịu không nổi.” Nếu không phải Hải Ân Tư phát hiện Sophie chỉ sợ ngay cả thi thể cậu cũng không tìm được.
“Cậu ta thành công?” Chưa từng có nhân ngư nào khiêu chiến cực hạn này, vì thế Cách Lỗ Khắc cũng không biết phương thức này có hiệu quả hay không.
“Ân, hẳn là thành công đi.” Hải ân Tư khó có dịp nhìn thấy Cách Lỗ Khắc ôn thuần như vậy, có chút không quen thầm nghĩ, chính mình có phải kích động hắn quá mức hay không?
“Là cậu ta bảo ngươi tới tìm ta báo thù?”
“Không phải, cậu ta thậm chí còn không muốn nhắc tới ngươi, ngươi làm người thật quá mức thất bại.” Hải Ân Tư nhận xét.
“Ngươi muốn lấy cái gì trên người ta? Lấy xong thì đi đi!” Cách Lỗ Khắc không muốn cùng những người này dây dưa nữa, nhân ngư nên ngoan ngoãn ở trong đại dương không tiếp xúc với ngoại giới, từ đầu hắn không nên sinh ra hứng thú với Sophie, từng bước từng bước tiến tới sai lầm, Cách Lỗ Khắc quyết định đợi sau khi giải quyết xong chuyện kết giới, hắn sẽ trở về đảo nhân ngư tu luyện, về sau không bao giờ đi ra nữa.
Hải Ân Tư nhạy bén phát hiện ra Cách Lỗ Khắc lần này thật sự bị mình kích động, dường như hoàn toàn tuyệt vọng với nhân sinh.
“Ta phải hảo hảo suy nghĩ mới được, chuyện này không thể quyết định một sớm một chiều.” Hải Ân Tư nhún nhún vai, muốn thoát khỏi ta, sao có chuyện dễ dàng như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook