Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần
-
Chương 20: Bizani trở về
Sau khi kết thúc trò chuyện với Huyết Ma, Lục Vũ nhìn đồng hồ Khương Đào cho hắn, trời đã tối rồi sao, nhưng hiện giờ hắn đã bị bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống đánh choáng váng, nhất định là hưng phấn không ngủ được.
Lúc này, Khương Đào và Hughes dĩ nhiên không ở, Lục Vũ nghĩ nghĩ, lần thứ hai đem tinh thần lực tiến vào miếng ngọc giản kia, sau đó xem những thông tin và công pháp kia.
Tu chân, chính là hấp thu linh khí trong thiên địa vào thân thể của mình, sau đó trải qua chuyển hóa mà trở thành lực lượng tự thân, chia làm bảy cấp bậc: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, nhưng tu chân giả Luyện Khí kỳ còn chưa được coi là tu chân giả chân chính, bởi vậy rất nhiều người cho rằng, thật ra chỉ có sáu cấp bậc, mỗi cấp bậc lại chia làm mười giai, tu chân giả đạt tới Đại Thừa thập giai, chỉ cần tiến thêm một bước nữa chính là độ kiếp phi thăng!
Khả năng của tu chân giả, chính là sâu không thấy đáy, bên trong miếng ngọc giản này cũng không có văn tự gì cả, vị diện khác nhau nên ngôn ngữ cũng khác nhau, nhưng khi tinh thần lực Lục Vũ tiến vào, thì những thông tin mà hắn muốn biết đều tự động xuất hiện.
Nửa sư phụ của hắn tự xưng là Âm Dương Tán Nhân, là một người đại trí tuệ đại nghị lực, cùng lúc tu luyện hai loại công pháp âm dương nhưng không nổ tan xác mà chết, ngược lại còn dung hòa hai loại công pháp này với nhau. Đương nhiên, cũng chính vì vậy, thời gian phi thăng của hắn bị kéo dài, ước chừng qua mấy ngàn năm mới có thể phi thăng.
Đồng thời tu luyện hai loại công pháp hoàn toàn khác nhau, tuy thời gian tu luyện sẽ bị kéo dài, nhưng cũng không phải không có lợi, ít nhất, so với tu chân giả hay pháp bảo cùng cấp bậc, thì Âm Dương Tán Nhân chính là thiên hạ vô địch. Mà hai quyển công pháp Âm Dương Tán Nhân đề nghị Lục Vũ tu luyện, chính là hai loại công pháp mà hắn đã tu luyện.
Một loại là Thuần Dương công pháp 《 Thiên Dương bí quyết 》, một loại là Thuần Âm công pháp 《 Thiên Âm bí quyết 》, dựa theo thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, sau khi ăn Tái Sinh Đan, nếu chỉ tu luyện một loại công pháp, trong vòng một ngàn năm hẳn là có thể phi thăng, nhưng nếu tu luyện hai loại công pháp, thì trong vòng vạn năm mới có thể phi thăng.
Lục Vũ cẩn thận xem xét thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, không khỏi hít sâu một hơi, song song tu luyện hai loại công pháp, hậu kỳ sẽ nhận được lợi ích vô cùng lớn, nhưng lợi ích càng lớn thì mạo hiểm cũng càng lớn, tu luyện hai loại công pháp sẽ mạo hiểm hơn tu luyện một loại công pháp, tốc độ tu luyện cũng chậm hơn gấp bội!
Lục Vũ rất rõ ràng, muốn đứng ở chỗ cao nhất, thì phải biết lựa chọn, hắn đã từng muốn chết một lần rồi, hiện tại tương lai tốt đẹp đang chờ hắn, hắn sẽ không muốn chết nữa. Hơn nữa, cha mẹ và người thân còn ở trên Trái đất… Nếu hắn có thể mau chóng tu luyện thành công… Tuy rất xa vời, nhưng vẫn còn hy vọng có thể tái kiến cha mẹ và chị, không phải sao?
Nghĩ như vậy, Lục Vũ lại lấy ra hai quyển công pháp.
Sau khi xuyên qua, Lục Vũ đã đọc qua rất nhiều sách ma pháp, cái gọi là ma pháp, chính là lợi dụng tinh thần lực của mình dẫn dắt linh lực trong không khí tiến hành công kích, mà tu luyện một thời gian dài, trong thân thể ma pháp sư sẽ hàm chứa các loại thuộc tính linh lực, tu chân thì hoàn toàn ngược lại, hút toàn bộ linh lực trong không khí vào thân thể của mình, sau đó luyện hóa cho bản thân sử dụng.
“Trách không được Khương Đào luôn nhớ thương tu chân…” Sau khi Lục Vũ xem qua giới thiệu về tu chân, thật tình cảm thấy ma pháp so với tu chân kém cỏi hơn rất nhiều.
Mặc kệ ma pháp có lực công kích cường đại cỡ nào, rốt cuộc vẫn phải mượn ngoại lực, lợi dụng nguyên tố ma pháp trong không khí, cho nên thân thể ma pháp sư gầy yếu, một khi có cấm chế ma pháp nào đó tấn công, còn không đỡ nổi một kích.
Tu chân thì khác, tu luyện của tu chân chính là tự thân, tuy cũng có dựa vào pháp bảo, nhưng tố chất thân thể vẫn rất tốt, mạnh hơn ma pháp sư nhiều lắm.
Lục Vũ là một nam nhân, sau khi có giác ngộ và tính toán như vậy, liền chọn học tập 《 Thiên Dương bí quyết 》.
Thiên Dương bí quyết tu luyện linh lực… Lục Vũ cảm thấy, ngược lại có chút tương tự với quang minh ma pháp trên Eyal đại lục. Thiên Dương bí quyết cùng Thiên Âm bí quyết là một dương một âm, có lẽ có chút tương tự với quang minh ma pháp và hắc ám ma pháp đi? Thấy tình hình như vậy, Lục Vũ lại chần chờ — nếu hắn tu luyện Thuần Dương bí quyết, bản thân lại có trụ cột của hắc ám ma pháp, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
Chần chờ trong chốc lát, cuối cùng Lục Vũ cũng buông xuống ngọc giản trong tay, quyết định sau khi mình ăn Tái Sinh Đan tái tạo lại cơ thể rồi tính tiếp, mà Tái Sinh Đan… Hắn không biết sau khi dùng Tái Sinh Đan sẽ có hậu quả gì không, không dám tùy tiện sử dụng.
Cứ trì hoãn như vậy, trời đã gần sáng, Lục Vũ không thấy Khương Đào xuất hiện, chỉ có thể vội vàng rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, sau đó đi ra ngoài làm bữa sáng cho Lâm Tái.
“Tiểu mỹ nhân, ngươi còn tương ớt không?” Nhìn thấy Lục Vũ ra khỏi cửa, Lâm Tái lập tức bám theo, không ăn không biết, ăn một lần thì giật mình, nhưng sau khi ăn nhiều lần thì yêu thích hương vị cay cay ngọt ngọt kia, mặc kệ ăn cái gì cũng bôi tương ớt lên, nhưng rốt cuộc tương ớt kia được làm từ cái gì thì hắn không nghiên cứu ra, thậm chí vị thịt bên trong là thịt gì cũng không biết, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng thất bại.
Nhưng thất bại càng nhiều, hắn càng cảm thấy tò mò về Lục Vũ, rốt cuộc Lục Vũ lấy mấy thứ này từ đâu?
“Ta không còn nữa.” Lục Vũ trực tiếp trả lời, có thể lấy ra một chai, nhưng không thể lấy ra hoài.
“Thật sự rất đáng tiếc! Ta cảm thấy hương vị của tương ớt vô cùng mỹ vị, nhưng rốt cuộc nó được làm như thế nào?” Ánh mắt Lâm Tái xoay tròn, tò mò hỏi han.
Lục Vũ nhíu mày: “Chỉ là xào ớt với dầu.” Chắc là làm như vậy đi? Tại vì hắn chỉ thấy ớt và dầu mà thôi.
Ớt là cái gì vậy? Lâm Tái còn muốn hỏi lại, liền nhìn thấy Lục Vũ bay nhanh vào nhà bếp, còn thuận tay nhốt hắn ở ngoài.
Đổ nước vào bột mì khuấy đều, bỏ thêm vài loại rau cải, rồi đổ chúng lên tấm sắt người ta hay dùng để nướng bánh mì, tiếp theo, đặt vài lát thịt lên trên bề mặt bánh vừa chín, rắc thêm một chút muối, hồ tiêu và những gia vị khác. Sau đó, Lục Vũ trực tiếp trang trí rồi bày lên bàn.
Lúc trước, hắn sợ Bizani phát hiện ra cái gì đó, nên mới lựa chọn ở lại chỗ này, hiện tại hắn muốn tu chân, tiếp tục ở lại chỗ này cũng không thích hợp, một khi đã như vậy, có nên lựa chọn rời đi hay không? Về phần có thể gặp nguy hiểm… Không phải hắn có thể trốn vào trong Hệ thống vị diện giao dịch sao? Còn có áo choàng vừa có được ngày hôm qua, nếu nó thật sự thần kỳ như lời Huyết Ma nói, như vậy sự an toàn của hắn cũng có thể bảo đảm đi?
Sau khi đem thức ăn đến trước mặt Lâm Tái, Lục Vũ lấy ra một cái khăn ướt tỉ mỉ lau dụng cụ ăn của mình một lượt, mới bắt đầu ăn, về phần tay hắn… Hắn lúc này còn đang mang bao tay đó!
“Mùi vị thật thơm!” Lâm Tái ăn từng ngụm từng ngụm, Lục Vũ ngồi đối diện hắn thì ăn rất từ tốn, đang ăn đến một nửa, hai người đột nhiên cảm thấy ớn lạnh.
“Lâm Tái, không phải ta đã nói rồi sao, ăn thịt không tốt cho sức khỏe của ngươi!” Bizani đột nhiên xuất hiện, sau khi nhìn thấy Lâm Tái, lập tức mở miệng.
“Lão tổ tông, ngay cả thịt cũng không được ăn, ta sống không bằng chết a!” Lâm Tái hô to một tiếng, nhào qua ôm chân Bizani, đương nhiên, mặc kệ là Bizani hay là hắn đều rất rõ ràng, hắn không thể ôm được.
Quả nhiên, không đợi hắn tới gần Bizani, hắn đã bị đứng hình giữa đường.
“Ngươi…” Bizani nhìn về phía Lâm Tái: “Ngoại trừ thịt ma thú có nguyên tố ma pháp, thì ăn nhiều thịt sẽ có hại cho ma pháp sư… Ngươi thật sự rất béo.” Bizani đã sống hơn hai trăm năm, nên ăn nên hưởng thụ đã sớm hưởng thụ qua, hiện tại mục tiêu duy nhất chính là trở thành pháp thần mà thôi, duới tình huống như thế, hắn biết nên ăn cái gì mới có lợi cho mình, về phần Lâm Tái… Rõ ràng là một đứa nhỏ đáng yêu, lớn lên rất giống người kia, tại sao càng lớn lại càng béo vậy?
Nếu không phải thấp thoáng còn nhìn thấy hình bóng của người kia, thì Bizani tin mình nhất định sẽ đá văng đối phương ra ngoài từ chỗ cao nhất của tháp ma pháp!
Lâm Tái nghe ra sự buồn bã trong giọng nói của Bizani, không khỏi kinh hãi: “Lão tổ tông, ta cảm thấy rất hạnh phúc với thân thể toàn thịt của mình, nếu không có thân thịt này, ta cũng không muốn sống nữa!” Nếu hắn không có một sư phụ mặt than rất dễ ghen tuông, hắn nhất định sẽ bảo trì hình dáng hoàn mỹ để Bizani vui vẻ, dù sao trong tất cả con cháu của gia tộc, hắn giống với người đã lưu lạc Eyal đại lục với Bizani lúc trước nhất, Bizani khẳng định rất thương yêu hắn! Nhưng vừa nghĩ tới bí mật của Rammus mà mình phát hiện khi còn bé, hắn cảm thấy mồ hôi lạnh trên người đang túa ra.
Sư phụ mặt than của hắn, là không gian pháp thánh xuất quỷ nhập thần cộng thêm nghiên cứu cuồng, sự ghen tuông của hắn không phải là người bình thường có thể gánh chịu được, nếu đối phương phát hiện mình rất giống với người mà Bizani luôn tâm tâm niệm niệm… Lâm Tái có thể dự đoán được tương lai của mình rồi. TT^TT
“Cái thân thịt này có gì tốt? Còn có, thuốc giảm béo kia người khác dùng rất hữu hiệu, tại sao ngươi dùng lại không có chút tác dụng nào vậy?” Bizani nghi hoặc hỏi, nếu hắn không tận mắt nhìn thấy có rất nhiều người mập mạp sau khi sử dụng liền gầy lại, hắn nhất định sẽ cho rằng dược sư kia bán thuốc giả kém chất lượng!
Bởi vì ta cũng là dược sư… Lâm Tái ngậm miệng không nói gì, thật ra hắn mang theo một thân thịt béo cũng rất mệt chứ bộ!
“Mặc kệ thế nào… Sau này sẽ không cho ngươi ăn thịt nữa.” Bizani mở miệng, không nhìn Lục Vũ một cái, liền biến mất tại chỗ.
Lâm Tái bi phẫn nhìn thoáng qua miếng thịt trên bàn, cảm thấy sau này mình phải ăn cơm nhanh lên mới được. Aizz, trong nhà thì có một người cha cứ mỗi lần nhìn thấy liền thở dài, mẹ kế cả ngày muốn nịnh bợ hắn, em trai em gái không thích hắn coi hắn là cái đinh trong mắt, bên ngoài thì có một vị sư phụ ép buộc hắn làm gián điệp và một lão tổ tông suốt ngày bắt hắn giảm béo… Sao hắn khổ quá vậy nè?
Lục Vũ ngồi ở một bên nhìn Lâm Tái khóc lóc om sòm lăn lộn chết sống không chịu giảm béo, không khỏi trợn mắt há hốc mồm. Hắn trước đây, bởi vì mập mạp nên ăn cái gì cũng cảm thấy mập? Không biết tên Lâm Tái này rốt cuộc tại sao không chịu giảm béo …
Lúc này, Khương Đào và Hughes dĩ nhiên không ở, Lục Vũ nghĩ nghĩ, lần thứ hai đem tinh thần lực tiến vào miếng ngọc giản kia, sau đó xem những thông tin và công pháp kia.
Tu chân, chính là hấp thu linh khí trong thiên địa vào thân thể của mình, sau đó trải qua chuyển hóa mà trở thành lực lượng tự thân, chia làm bảy cấp bậc: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, nhưng tu chân giả Luyện Khí kỳ còn chưa được coi là tu chân giả chân chính, bởi vậy rất nhiều người cho rằng, thật ra chỉ có sáu cấp bậc, mỗi cấp bậc lại chia làm mười giai, tu chân giả đạt tới Đại Thừa thập giai, chỉ cần tiến thêm một bước nữa chính là độ kiếp phi thăng!
Khả năng của tu chân giả, chính là sâu không thấy đáy, bên trong miếng ngọc giản này cũng không có văn tự gì cả, vị diện khác nhau nên ngôn ngữ cũng khác nhau, nhưng khi tinh thần lực Lục Vũ tiến vào, thì những thông tin mà hắn muốn biết đều tự động xuất hiện.
Nửa sư phụ của hắn tự xưng là Âm Dương Tán Nhân, là một người đại trí tuệ đại nghị lực, cùng lúc tu luyện hai loại công pháp âm dương nhưng không nổ tan xác mà chết, ngược lại còn dung hòa hai loại công pháp này với nhau. Đương nhiên, cũng chính vì vậy, thời gian phi thăng của hắn bị kéo dài, ước chừng qua mấy ngàn năm mới có thể phi thăng.
Đồng thời tu luyện hai loại công pháp hoàn toàn khác nhau, tuy thời gian tu luyện sẽ bị kéo dài, nhưng cũng không phải không có lợi, ít nhất, so với tu chân giả hay pháp bảo cùng cấp bậc, thì Âm Dương Tán Nhân chính là thiên hạ vô địch. Mà hai quyển công pháp Âm Dương Tán Nhân đề nghị Lục Vũ tu luyện, chính là hai loại công pháp mà hắn đã tu luyện.
Một loại là Thuần Dương công pháp 《 Thiên Dương bí quyết 》, một loại là Thuần Âm công pháp 《 Thiên Âm bí quyết 》, dựa theo thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, sau khi ăn Tái Sinh Đan, nếu chỉ tu luyện một loại công pháp, trong vòng một ngàn năm hẳn là có thể phi thăng, nhưng nếu tu luyện hai loại công pháp, thì trong vòng vạn năm mới có thể phi thăng.
Lục Vũ cẩn thận xem xét thông tin Âm Dương Tán Nhân để lại, không khỏi hít sâu một hơi, song song tu luyện hai loại công pháp, hậu kỳ sẽ nhận được lợi ích vô cùng lớn, nhưng lợi ích càng lớn thì mạo hiểm cũng càng lớn, tu luyện hai loại công pháp sẽ mạo hiểm hơn tu luyện một loại công pháp, tốc độ tu luyện cũng chậm hơn gấp bội!
Lục Vũ rất rõ ràng, muốn đứng ở chỗ cao nhất, thì phải biết lựa chọn, hắn đã từng muốn chết một lần rồi, hiện tại tương lai tốt đẹp đang chờ hắn, hắn sẽ không muốn chết nữa. Hơn nữa, cha mẹ và người thân còn ở trên Trái đất… Nếu hắn có thể mau chóng tu luyện thành công… Tuy rất xa vời, nhưng vẫn còn hy vọng có thể tái kiến cha mẹ và chị, không phải sao?
Nghĩ như vậy, Lục Vũ lại lấy ra hai quyển công pháp.
Sau khi xuyên qua, Lục Vũ đã đọc qua rất nhiều sách ma pháp, cái gọi là ma pháp, chính là lợi dụng tinh thần lực của mình dẫn dắt linh lực trong không khí tiến hành công kích, mà tu luyện một thời gian dài, trong thân thể ma pháp sư sẽ hàm chứa các loại thuộc tính linh lực, tu chân thì hoàn toàn ngược lại, hút toàn bộ linh lực trong không khí vào thân thể của mình, sau đó luyện hóa cho bản thân sử dụng.
“Trách không được Khương Đào luôn nhớ thương tu chân…” Sau khi Lục Vũ xem qua giới thiệu về tu chân, thật tình cảm thấy ma pháp so với tu chân kém cỏi hơn rất nhiều.
Mặc kệ ma pháp có lực công kích cường đại cỡ nào, rốt cuộc vẫn phải mượn ngoại lực, lợi dụng nguyên tố ma pháp trong không khí, cho nên thân thể ma pháp sư gầy yếu, một khi có cấm chế ma pháp nào đó tấn công, còn không đỡ nổi một kích.
Tu chân thì khác, tu luyện của tu chân chính là tự thân, tuy cũng có dựa vào pháp bảo, nhưng tố chất thân thể vẫn rất tốt, mạnh hơn ma pháp sư nhiều lắm.
Lục Vũ là một nam nhân, sau khi có giác ngộ và tính toán như vậy, liền chọn học tập 《 Thiên Dương bí quyết 》.
Thiên Dương bí quyết tu luyện linh lực… Lục Vũ cảm thấy, ngược lại có chút tương tự với quang minh ma pháp trên Eyal đại lục. Thiên Dương bí quyết cùng Thiên Âm bí quyết là một dương một âm, có lẽ có chút tương tự với quang minh ma pháp và hắc ám ma pháp đi? Thấy tình hình như vậy, Lục Vũ lại chần chờ — nếu hắn tu luyện Thuần Dương bí quyết, bản thân lại có trụ cột của hắc ám ma pháp, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
Chần chờ trong chốc lát, cuối cùng Lục Vũ cũng buông xuống ngọc giản trong tay, quyết định sau khi mình ăn Tái Sinh Đan tái tạo lại cơ thể rồi tính tiếp, mà Tái Sinh Đan… Hắn không biết sau khi dùng Tái Sinh Đan sẽ có hậu quả gì không, không dám tùy tiện sử dụng.
Cứ trì hoãn như vậy, trời đã gần sáng, Lục Vũ không thấy Khương Đào xuất hiện, chỉ có thể vội vàng rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, sau đó đi ra ngoài làm bữa sáng cho Lâm Tái.
“Tiểu mỹ nhân, ngươi còn tương ớt không?” Nhìn thấy Lục Vũ ra khỏi cửa, Lâm Tái lập tức bám theo, không ăn không biết, ăn một lần thì giật mình, nhưng sau khi ăn nhiều lần thì yêu thích hương vị cay cay ngọt ngọt kia, mặc kệ ăn cái gì cũng bôi tương ớt lên, nhưng rốt cuộc tương ớt kia được làm từ cái gì thì hắn không nghiên cứu ra, thậm chí vị thịt bên trong là thịt gì cũng không biết, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng thất bại.
Nhưng thất bại càng nhiều, hắn càng cảm thấy tò mò về Lục Vũ, rốt cuộc Lục Vũ lấy mấy thứ này từ đâu?
“Ta không còn nữa.” Lục Vũ trực tiếp trả lời, có thể lấy ra một chai, nhưng không thể lấy ra hoài.
“Thật sự rất đáng tiếc! Ta cảm thấy hương vị của tương ớt vô cùng mỹ vị, nhưng rốt cuộc nó được làm như thế nào?” Ánh mắt Lâm Tái xoay tròn, tò mò hỏi han.
Lục Vũ nhíu mày: “Chỉ là xào ớt với dầu.” Chắc là làm như vậy đi? Tại vì hắn chỉ thấy ớt và dầu mà thôi.
Ớt là cái gì vậy? Lâm Tái còn muốn hỏi lại, liền nhìn thấy Lục Vũ bay nhanh vào nhà bếp, còn thuận tay nhốt hắn ở ngoài.
Đổ nước vào bột mì khuấy đều, bỏ thêm vài loại rau cải, rồi đổ chúng lên tấm sắt người ta hay dùng để nướng bánh mì, tiếp theo, đặt vài lát thịt lên trên bề mặt bánh vừa chín, rắc thêm một chút muối, hồ tiêu và những gia vị khác. Sau đó, Lục Vũ trực tiếp trang trí rồi bày lên bàn.
Lúc trước, hắn sợ Bizani phát hiện ra cái gì đó, nên mới lựa chọn ở lại chỗ này, hiện tại hắn muốn tu chân, tiếp tục ở lại chỗ này cũng không thích hợp, một khi đã như vậy, có nên lựa chọn rời đi hay không? Về phần có thể gặp nguy hiểm… Không phải hắn có thể trốn vào trong Hệ thống vị diện giao dịch sao? Còn có áo choàng vừa có được ngày hôm qua, nếu nó thật sự thần kỳ như lời Huyết Ma nói, như vậy sự an toàn của hắn cũng có thể bảo đảm đi?
Sau khi đem thức ăn đến trước mặt Lâm Tái, Lục Vũ lấy ra một cái khăn ướt tỉ mỉ lau dụng cụ ăn của mình một lượt, mới bắt đầu ăn, về phần tay hắn… Hắn lúc này còn đang mang bao tay đó!
“Mùi vị thật thơm!” Lâm Tái ăn từng ngụm từng ngụm, Lục Vũ ngồi đối diện hắn thì ăn rất từ tốn, đang ăn đến một nửa, hai người đột nhiên cảm thấy ớn lạnh.
“Lâm Tái, không phải ta đã nói rồi sao, ăn thịt không tốt cho sức khỏe của ngươi!” Bizani đột nhiên xuất hiện, sau khi nhìn thấy Lâm Tái, lập tức mở miệng.
“Lão tổ tông, ngay cả thịt cũng không được ăn, ta sống không bằng chết a!” Lâm Tái hô to một tiếng, nhào qua ôm chân Bizani, đương nhiên, mặc kệ là Bizani hay là hắn đều rất rõ ràng, hắn không thể ôm được.
Quả nhiên, không đợi hắn tới gần Bizani, hắn đã bị đứng hình giữa đường.
“Ngươi…” Bizani nhìn về phía Lâm Tái: “Ngoại trừ thịt ma thú có nguyên tố ma pháp, thì ăn nhiều thịt sẽ có hại cho ma pháp sư… Ngươi thật sự rất béo.” Bizani đã sống hơn hai trăm năm, nên ăn nên hưởng thụ đã sớm hưởng thụ qua, hiện tại mục tiêu duy nhất chính là trở thành pháp thần mà thôi, duới tình huống như thế, hắn biết nên ăn cái gì mới có lợi cho mình, về phần Lâm Tái… Rõ ràng là một đứa nhỏ đáng yêu, lớn lên rất giống người kia, tại sao càng lớn lại càng béo vậy?
Nếu không phải thấp thoáng còn nhìn thấy hình bóng của người kia, thì Bizani tin mình nhất định sẽ đá văng đối phương ra ngoài từ chỗ cao nhất của tháp ma pháp!
Lâm Tái nghe ra sự buồn bã trong giọng nói của Bizani, không khỏi kinh hãi: “Lão tổ tông, ta cảm thấy rất hạnh phúc với thân thể toàn thịt của mình, nếu không có thân thịt này, ta cũng không muốn sống nữa!” Nếu hắn không có một sư phụ mặt than rất dễ ghen tuông, hắn nhất định sẽ bảo trì hình dáng hoàn mỹ để Bizani vui vẻ, dù sao trong tất cả con cháu của gia tộc, hắn giống với người đã lưu lạc Eyal đại lục với Bizani lúc trước nhất, Bizani khẳng định rất thương yêu hắn! Nhưng vừa nghĩ tới bí mật của Rammus mà mình phát hiện khi còn bé, hắn cảm thấy mồ hôi lạnh trên người đang túa ra.
Sư phụ mặt than của hắn, là không gian pháp thánh xuất quỷ nhập thần cộng thêm nghiên cứu cuồng, sự ghen tuông của hắn không phải là người bình thường có thể gánh chịu được, nếu đối phương phát hiện mình rất giống với người mà Bizani luôn tâm tâm niệm niệm… Lâm Tái có thể dự đoán được tương lai của mình rồi. TT^TT
“Cái thân thịt này có gì tốt? Còn có, thuốc giảm béo kia người khác dùng rất hữu hiệu, tại sao ngươi dùng lại không có chút tác dụng nào vậy?” Bizani nghi hoặc hỏi, nếu hắn không tận mắt nhìn thấy có rất nhiều người mập mạp sau khi sử dụng liền gầy lại, hắn nhất định sẽ cho rằng dược sư kia bán thuốc giả kém chất lượng!
Bởi vì ta cũng là dược sư… Lâm Tái ngậm miệng không nói gì, thật ra hắn mang theo một thân thịt béo cũng rất mệt chứ bộ!
“Mặc kệ thế nào… Sau này sẽ không cho ngươi ăn thịt nữa.” Bizani mở miệng, không nhìn Lục Vũ một cái, liền biến mất tại chỗ.
Lâm Tái bi phẫn nhìn thoáng qua miếng thịt trên bàn, cảm thấy sau này mình phải ăn cơm nhanh lên mới được. Aizz, trong nhà thì có một người cha cứ mỗi lần nhìn thấy liền thở dài, mẹ kế cả ngày muốn nịnh bợ hắn, em trai em gái không thích hắn coi hắn là cái đinh trong mắt, bên ngoài thì có một vị sư phụ ép buộc hắn làm gián điệp và một lão tổ tông suốt ngày bắt hắn giảm béo… Sao hắn khổ quá vậy nè?
Lục Vũ ngồi ở một bên nhìn Lâm Tái khóc lóc om sòm lăn lộn chết sống không chịu giảm béo, không khỏi trợn mắt há hốc mồm. Hắn trước đây, bởi vì mập mạp nên ăn cái gì cũng cảm thấy mập? Không biết tên Lâm Tái này rốt cuộc tại sao không chịu giảm béo …
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook