Dị Giới Thú Y
-
Chương 602: Hôn thú
Vưu Nhân cũng rất phiền muộn trong mấy năm nay, Lạp Lý cũng rất uất ức!
Năm Xưa quyết chiến Ở Phán Quyết Sơn, Vưu Nhân còn cho rằng chắc chắn sẽ chết, vì vậy trước khi chết còn đề Thần Cách cùng thần lực tầng thứ bảy vừa mới có được tặng cho con gái, nhưng linh hồn của ông lại không đợi cái chết, đúng lúc đó thì Lạp Lý Bác Ðức cũng bị đánh bại, Vưu Nhân nhân cơ hội đó xâm nhập vào cơ thể của Lạp Lý Bác Ðức.
Lại đúng lúc này, Lạp Lý Bác Đức không biết chuyện Tư Ðặc Ân chưa bao giờ giết người, hắn cũng cho rằng mình chắc chắn sẽ chết, bèn vừa chuẩn bị chạy trốn, vứa mở bí pháp niết bàn tụ linh của gia tộc Phượng Hoàng, thế là linh hôn của hai người đã cùng niết bàn.
Nguyên nhân khiến cho Vưu Nhân biến thành tên ngốc, một là niết bàn của Bác Đức, hai là, tác dụng phụ khi thăng cấp làm Thần Vương phá vỡ tấm ngăn của Sáng Thần - Còn về là gì, e rằng phải đợi đến lúc A Mạt Kỳ thăng cấp làm Thần Vương thì Sở Thiên mới có thể biết được.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng này, Vưu Nhân đã trở thành Sa Khắc, đồng thời chiếm cứ quyền khống chế cơ thể, Lạp Lý Bác Ðức lúc đó chẳng qua là một Chủ Thần, vì Sinh tồn, hắn chỉ có thể bức ép mình không ngừng nâng cao, trời thương Phượng Hoàng Chủ Thần chính là một thiên tài, dưới áp lực của sự Sinh tồn cũng đã hiển hiện đến được ngưỡng cửa của Thần Vương.
Nhưng đúng lúc Lạp Lý Bác Ðức muốn nhân cơ hội Sa Khắc vẫn là tên ngốc để đoạt lại cơ thể, Bố Lai Ân Đặc Xuất hiện, tam đại cự đầu ở trong một cơ thể, tranh đấu lẫn nhau, mãi đến khi Vưu Nhân ăn được vạn thú Thần Cách, đã hoàn toàn loại bỏ được tác dụng phụ khi thăng cấp làm Thần Vương, còn Ước Hàn Tốn lại dùng năng lực của Vạn Thủ Tỏa Ấn để mở phong ấn lúc đó ba người mới tách được nhau ra.
Hiện nay, Vưu Nhân và Lạp Lý lại đối địch với nhau, chiến ý trùng trùng
"Ðúng vậy, món nợ của chúng ta cũng nên tính rồi!" Vưu Nhân bước lên trước. Giơ tay ra: "Vi nhi, đưa Phân Thủy Thứ cho ta!"
Mỹ Nhân Ngư ngay lập tức rút hai thanh Tam Nhận Phân Thủy Thứ từ sau lưng ra, chuôi thứ nối tiếp, rồi lại kéo về hai bên, hai thanh Phân Thủy Thứ đã biến thành một thứ kích Song hướng cao bằng một con người.
Vưu Nhân cầm kích trong tay, Lạp Lý Bác Ðức cũng từ trong linh hồn lấy ra vũ khí của mình là một chiếc roi dùng lông Phượng Hoàng cửu sắc mà tạo thành, đây chính là vũ khí linh hồn của Phượng Hoàng tộc mà Bác Ðức đã từng nhắc qua.
Sở Thiên bỗng nhiên đứng ngang vào giữa hai người, cười nói: "Hai vị bá phụ, các vị đang làm gi vậy? Mẫu Thần và Bố Lai Ân Đặc còn chưa đi Xa mà! Mâu thuẫn giữa các vị lẽ nào không thể để sau này chọn thời gian để giải quyết Sao? Hà tất là hôm nay, ở Bố Lôi
Trạch của ta?"
"Phất Lạp Địch Nặc, món nợ của ngươi và Sa Khắc ta còn chưa tính với ngươi đấy!"
Vưu Nhân nhìn chăm chăm vào Sở Thiên nở một nụ cười quái dị.
"Ha ha, bá phu, hay là chúng ta tính món nợ của Sa Khắc trước được không?" Sở Thiên thở dài nói: "Chỉ cần hai người hôm nay đừng đánh nhau, tính nợ gì cũng được!"
Nói rồi, Sở Thiên trong lòng thầm nói, lão tử dám dẫn các ngươi về nhà, thì sẽ có cách khắc chế các ngươi, hắn vỗ tay. "Tra Nhĩ Tư đâu? Tiên Ðế đâu? Qua hết đây!"
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người sắc mặt đều quái dị, Vưu Nhân và Lạp Lý Bác Đức không cần nói, chỉ nói Mỹ Nhân Ngư cũng đang hận Sở Thiên, không có chuyện gì tự nhiên cho nàng năm người mẹ kê. Đây có thể xem là chuyện gì chứ?
Tra Nhĩ Tư khiếp sợ bước tới, cúi thấp đầu nói: "Chủ nhân... Các vị ai mới là chủ nhân của ta?"
Sa Khắc. Cũng chính là Vưu Nhân nhàn nhạt nói: "Xem ngươi nhiều năm trung thành tận tâm, sau này cứ theo ta đi! Ban cho ngươi thân phận cận vệ thị tòng Thú Thần Vương!" Vưu Nhân năm Xưa bị Thất Hải Vương phản bội, rất Xem trọng sự trung thành của Tra Nhĩ Tư.
Tra Nhĩ Tư mừng rơn người, vội vàng quỳ phục xuống đất, dập đầu phình phịch. Lúc này năm tỷ muội Tiên Ðế cũng bước tới, nhìn Vưu Nhân, lại nhìn Lạp Lý, khóc
không thành tiêng, "Các người.... Chúng ta làm thế nào a?"
Ban Địch Tư ngày thường có quan hệ gần gũi với năm tỷ muội Tiên Ðế, liền giúp họ nói:
"Này, hai người đều là Thần Vương, đều là đại nhân vật trong tam giới, không thể nói lời không giữ lời, bội tình bạc nghĩa!"
Lạp Lý lạnh lùng nói: "Năm Xưa là Sa Khắc đồng ý hôn sự này, không liên quan đến ta!"
Vưu Nhân cũng lạnh giọng: "Trao đổi tín vật, tiến hành nghi thức đều là cơ thể của Lạp Lý, không liên quan đến ta!"
"Hu hu!" Năm tỷ muội Tiên Ðế ngồi Xuống đất, khóc thét lên, nghi lễ quý tộc nói cho họ biết, bị người hối hôn đuổi ra cửa, là một chuyện vô cùng mất đi thể diện quý tộc. Năm người khóc đến thương tâm, Ban Ðịch Tư cũng sốt ruột, lạnh lùng châm biếm nói: "Ta thấy ai nói có được Thất Thần Khí, không bằng có được một lời hứa của Phượng Hoàng Thần", hừ, người nào đó hiện giờ dường như lại muốn vong ơn bội nghĩa a! Còn nữa, vị nào vạn năm
trước làm Thần Vưong Thú Thần thông nhất đại lục, dường như đang ức hiếp năm người vợ đã kết tóc Xe tơ đáng thương của mình!"
Ban Ðịch Tư trước này đều rất mạnh mẽ, miệng không che đậy, còn lúc này nàng lại lén nhìn vẻ mặt của Sở Thiên, thấy ông chủ nheo mắt Xem chuyện cười, đã biết hôm nay cho dù nói gì cũng có ông chủ chống lưng, vì vậy nàng mới to gan, lớn tiếng nói: "Tin Xấu Xa a, tin Xấu Xa lớn nhất của tam giới a, hai đại Thần Vương vô tình bạc nghĩa với năm vị phu nhân!"
"Ban Ðịch Tư! Đủ rồi!" Mỹ Nhân Ngư không nhịn nổi nữa, gằn tiếng quát dừng lại, nhưng Bác Ðức lại Ở một bên cười không khép miệng, lòng đang thầm Xem chuyện cười của cha!
Sở Thiên tủm tỉm cười nhìn theo, lòng nhủ, các ngưoi còn có tâm tình đánh nhau nữa không?
Ban Ðịch Tư bị Mỹ Nhân Ngư làm cho giật mình không dám lớn tiêng nói nữa, có điều nàng vẫn thấp giọng nhắc nhở: "Tiên Đế, hôn thư của các ngươi đâu? Lấy ra đây!"
Tiên Đế bừng tỉnh vội lấy ra tờ hôn thư, "Ở đây! Phía trên còn có dấu điểm chỉ của Sa Khắc!" Hai đại Thân Vương đưa mắt nhìn nhau, với thực lực của họ, dĩ nhiện có thể coi như không với năm tỷ muội Tiên Đế, nhưng dùng lời nói của Sở Thiên, họ không vứt bỏ nổi người này!!
Một lúc lâu sau, Vưu Nhân giận dữ quát: "Phất Lạp Địch Nặc, hôn sự là một tay ngươi Sắp đặt, ngươi cho ta một lời giải thích!"
Lạp Lý cũng giận dữ nhìn Sở Thiên Sờ Thiên ung dung không vội vàng, chậm rãi nói: "Hôn lễ, đã tổ chức rồi, hôn thư, cũng ký rồi. Hai vị bá phụ cho dù có giết ta, cũng không có cách a! Hay là... Hai vị thừa nhận là được rôi, cứ nói là nhất thời hô đồ, làm lỡ danh tiêng của năm tỷ muội nhà người ta!"
"Xằng bậy"
"Vậy.. Hai người mỗi người chia đều hai người, người còn lại ta đi tìm Bố Lai Ân Đặc, để hắn chịu trách nh́iệm?" SỞ Thiên bãt đầu tiện mồm nói nh̉ảm rồi.
Mỹ Nhãn Ngư cau mày, nói: "Phất Lạp Ðịch Nặc, đừng làm bừa nữa, mau nghĩ cách đi!"
Sờ Thiên Xòe hai tay ra, bất lực nói: "Vậy thì hết cách rồi, ngồi Xuống mọi người cùng nghĩ cách, từ từ thương lượng vậy!" Dứt lời, hắn lại chắp tay, "Hai vị bá phụ, các vị còn đánh không? Ha ha! Nói câu không được cung kính lắm, nếu như các vị có một người bất hạnh
bại trận chết, năm tỷ muội Tiên Đế sẽ quy thuộc về một người thì dễ giải quyết rồi!"
Bác Ðức Ở bên cạnh ậm dương quái khí nói: "Còn thương lượng gì chứ? Phụ hoàng, năm Xưa khi người ép con xuất giá cũng đã nói rồi, hôn thư đã định, cả đời không hối a!"
Lạp Lý trừng mắt nhìn Bác Đức "Lẽ nào kêu ta giống ngưoi, trước đêm tân hôn, đi đánh tân lang thành tàn phế, bức hắn hối hôn?"
Mọi người Sửng Sốt, năm Xưa Bác Ðức và Lạp Lý trở mặt, thì ra là vì chuyện này!
"Thế nào? Không được a? Con cứ không muốn gả cho tên khốn ấy đấy!" Bác Đức lớn tiêng phản bác.
"Ngươi..." Lạp Lý giận run người, "Ta đã hứa..."
"Con biết, một lời hứa của Phượng Hoàng Thần mà, phi!" Bác Ðức cười nhạo nói:
"Nguời hứa rồi, dựa vào gì muốn con gả cho tên khốn ấy? Sao bản thận người không cưới đi?"
Lạp Lý hít một hơi thật sâu, nén lửa giận lại, "Ðược, hôm nay không thể để người ngoài thấy trò cười đợi lát nữa về ta sẽ Xử lý ngươi!"
"Trở về?" Bác Ðức nhìn quanh, "Về đâu? Ðây chính là nhà của con, con báo cho người biết, con đã tự mình gả đi rồi! A Mạt Kỳ đâu? Khứa, tiêu tử này đi mời Mặc Phỉ Ðặc, Sao mãi vẫn chưa về?"
"A Mạt Kỳ, là con Thiên Ưng lần trước trong Tiếp Nguyệt Tháp, tếp vài chiêu với Bố Lai Ân Ðặc Sao? Ðược!" Lạp Lý giận dữ nói: "Đợi hắn vê đây, ta Xem hắn dựa vào gì mà đòi lấy con gái của gia tộc Phượng Hoàng!"
"Ðúng rồi, An Kỳ Nhi..." Bác Ðức còn muốn nói, Sở Thiên lại Xua tay với nàng, A Mạt Kỳ không ở đây còn có thể kéo dài thời gian, nhưng Anh Cách Lạp Mỗ Ở ngay đây, nếu như nói chuyện của An Kỳ Nhi và hắn, có lẽ Lạp Lý Bác Đức sẽ Ở ngay tại đây muốn "đánh giá"
thưc lực của Anh Cách Lạp Mỗ.
Hai cha con Bác Đức, dường như là ké thù của nhau, nhìn nhau đối địch. Ðúng lúc này, gần Bố Lôi Trạch vang lên tiếng sóng biển cuồn cuộn.
Vưu Nhân nghiêng tai lắng nghe, "Là La Ðức Mạn tới, ha ha! Đã nhiều năm không gặp lão ô quy này rồi, thật là nhớ hắn a!"
Mỹ Nhân Ngư giải thích nóiỉ "Phụ hoàng, là con vừa rồi truyền lệnh Biển Cấm kêu La Đức Mạn thừa tướng đem quân đến trợ chiến."
Thời gian nói, La Đức Mạn đã dẫn theo Thí Thần Thất Hải Thú đi vào hòn đảo thứ mười bảy, "Bệ hạ, kẻ địch đâu? Sao lại... Tiên hoàng?"
"Ta chưa chết!" Vưu Nhân cười ha hả, vũ động thứ kích trong tay, đây chính là động tác thói quen trước khi hắn xuất thủ năm Xưa.
"Hài Vương tại thượng!" La Ðức Mạn đầu tiên rất vui mừng, Sau đó lại nghi ngờ:
"Nhưng ta đã tận mắt thấy thi thể của ngài rôi!"
"Có phải là cái ở giám ngục Tư Đặc Ân không? Ha ha, đó là thi khô sau khi ta luyện ra Thần Cách còn lại, bị Tư Ðặc Ân ném vào giám ngục!" Vưu Nhân cười nói: "Ngươi nhìn thấy thi thê đó Ở đàu?"
La Ðức Mạn cùng Thất Hải Thú tham bái Hải Vương Xong. cũng vui mừng vì hắn chưa chết, sau đó nói: "Là cô gia tìm thấy... A, không phải, là Phật Lạp Địch Nặc miện hạ tìm thấy!"
Lão già này dường như nói lỡ miệng, thuận miệng gọi Sở Thiên là cô gia, nhưng nhìn vẻ mặt thầm cười của hắn, và cả nhãn thần nhấp nháy Ở Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư, rõ ràng là cố ý!
Quả nhiên Vưu Nhân nhìn chằm chằm vào Mỹ Nhân Ngư, cười lớn nói: "Vừa rồi ta còn thầm cười con gái của Lạp Lý tự mình gả đi, không ngờ con cũng... Ha ha, chẳng trách, ta nói trong ký ức của Sa Khắc Sao lại có hồi ức các ngươi không được bình thường!"
Mỹ Nhân Ngư thoáng đỏ mặt, vội biện giải: "Phụ hoàng, người đừng hiểu lầm, là La Ðức Mạn thừa tướng làm bừa!" Nguồn tại http://Truyện FULL
"Thế nào là làm bừa? Người là Hài Vương, ta là thần tử, lão thần nào dám làm bừa gì với người?" La Ðức Mạn thần sắc nghiêm trang, phủi áo quỳ Xuống, "Vưu Nhân bệ hạ, Long Thần miện hạ ngay cả sính lễ cũng đưa rồi, hơn nữa lại cực kỳ quý trọng, chúng ta không thể
hối hôn được!"
"Ngay sính lễ cũng đưa rồi?" VưuNhân bỡn cợt con gái của mình.
La Ðức Mạn hắng giọng, lớn tiếng nói: "Không sai, sính lễ là Thần Cách và thần hồn của Sáng Thế Thủy Mâu!"
"Sính lễ" nặng như vậy, cho dù là Vưu Nhân cũng bất giác giật mình, hắn Xoay đầu nhìn Sở Thiên, cười nhẹ nói: "Ngươi muốn lấy con gái ta?"
Năm Xưa quyết chiến Ở Phán Quyết Sơn, Vưu Nhân còn cho rằng chắc chắn sẽ chết, vì vậy trước khi chết còn đề Thần Cách cùng thần lực tầng thứ bảy vừa mới có được tặng cho con gái, nhưng linh hồn của ông lại không đợi cái chết, đúng lúc đó thì Lạp Lý Bác Ðức cũng bị đánh bại, Vưu Nhân nhân cơ hội đó xâm nhập vào cơ thể của Lạp Lý Bác Ðức.
Lại đúng lúc này, Lạp Lý Bác Đức không biết chuyện Tư Ðặc Ân chưa bao giờ giết người, hắn cũng cho rằng mình chắc chắn sẽ chết, bèn vừa chuẩn bị chạy trốn, vứa mở bí pháp niết bàn tụ linh của gia tộc Phượng Hoàng, thế là linh hôn của hai người đã cùng niết bàn.
Nguyên nhân khiến cho Vưu Nhân biến thành tên ngốc, một là niết bàn của Bác Đức, hai là, tác dụng phụ khi thăng cấp làm Thần Vương phá vỡ tấm ngăn của Sáng Thần - Còn về là gì, e rằng phải đợi đến lúc A Mạt Kỳ thăng cấp làm Thần Vương thì Sở Thiên mới có thể biết được.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng này, Vưu Nhân đã trở thành Sa Khắc, đồng thời chiếm cứ quyền khống chế cơ thể, Lạp Lý Bác Ðức lúc đó chẳng qua là một Chủ Thần, vì Sinh tồn, hắn chỉ có thể bức ép mình không ngừng nâng cao, trời thương Phượng Hoàng Chủ Thần chính là một thiên tài, dưới áp lực của sự Sinh tồn cũng đã hiển hiện đến được ngưỡng cửa của Thần Vương.
Nhưng đúng lúc Lạp Lý Bác Ðức muốn nhân cơ hội Sa Khắc vẫn là tên ngốc để đoạt lại cơ thể, Bố Lai Ân Đặc Xuất hiện, tam đại cự đầu ở trong một cơ thể, tranh đấu lẫn nhau, mãi đến khi Vưu Nhân ăn được vạn thú Thần Cách, đã hoàn toàn loại bỏ được tác dụng phụ khi thăng cấp làm Thần Vương, còn Ước Hàn Tốn lại dùng năng lực của Vạn Thủ Tỏa Ấn để mở phong ấn lúc đó ba người mới tách được nhau ra.
Hiện nay, Vưu Nhân và Lạp Lý lại đối địch với nhau, chiến ý trùng trùng
"Ðúng vậy, món nợ của chúng ta cũng nên tính rồi!" Vưu Nhân bước lên trước. Giơ tay ra: "Vi nhi, đưa Phân Thủy Thứ cho ta!"
Mỹ Nhân Ngư ngay lập tức rút hai thanh Tam Nhận Phân Thủy Thứ từ sau lưng ra, chuôi thứ nối tiếp, rồi lại kéo về hai bên, hai thanh Phân Thủy Thứ đã biến thành một thứ kích Song hướng cao bằng một con người.
Vưu Nhân cầm kích trong tay, Lạp Lý Bác Ðức cũng từ trong linh hồn lấy ra vũ khí của mình là một chiếc roi dùng lông Phượng Hoàng cửu sắc mà tạo thành, đây chính là vũ khí linh hồn của Phượng Hoàng tộc mà Bác Ðức đã từng nhắc qua.
Sở Thiên bỗng nhiên đứng ngang vào giữa hai người, cười nói: "Hai vị bá phụ, các vị đang làm gi vậy? Mẫu Thần và Bố Lai Ân Đặc còn chưa đi Xa mà! Mâu thuẫn giữa các vị lẽ nào không thể để sau này chọn thời gian để giải quyết Sao? Hà tất là hôm nay, ở Bố Lôi
Trạch của ta?"
"Phất Lạp Địch Nặc, món nợ của ngươi và Sa Khắc ta còn chưa tính với ngươi đấy!"
Vưu Nhân nhìn chăm chăm vào Sở Thiên nở một nụ cười quái dị.
"Ha ha, bá phu, hay là chúng ta tính món nợ của Sa Khắc trước được không?" Sở Thiên thở dài nói: "Chỉ cần hai người hôm nay đừng đánh nhau, tính nợ gì cũng được!"
Nói rồi, Sở Thiên trong lòng thầm nói, lão tử dám dẫn các ngươi về nhà, thì sẽ có cách khắc chế các ngươi, hắn vỗ tay. "Tra Nhĩ Tư đâu? Tiên Ðế đâu? Qua hết đây!"
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người sắc mặt đều quái dị, Vưu Nhân và Lạp Lý Bác Đức không cần nói, chỉ nói Mỹ Nhân Ngư cũng đang hận Sở Thiên, không có chuyện gì tự nhiên cho nàng năm người mẹ kê. Đây có thể xem là chuyện gì chứ?
Tra Nhĩ Tư khiếp sợ bước tới, cúi thấp đầu nói: "Chủ nhân... Các vị ai mới là chủ nhân của ta?"
Sa Khắc. Cũng chính là Vưu Nhân nhàn nhạt nói: "Xem ngươi nhiều năm trung thành tận tâm, sau này cứ theo ta đi! Ban cho ngươi thân phận cận vệ thị tòng Thú Thần Vương!" Vưu Nhân năm Xưa bị Thất Hải Vương phản bội, rất Xem trọng sự trung thành của Tra Nhĩ Tư.
Tra Nhĩ Tư mừng rơn người, vội vàng quỳ phục xuống đất, dập đầu phình phịch. Lúc này năm tỷ muội Tiên Ðế cũng bước tới, nhìn Vưu Nhân, lại nhìn Lạp Lý, khóc
không thành tiêng, "Các người.... Chúng ta làm thế nào a?"
Ban Địch Tư ngày thường có quan hệ gần gũi với năm tỷ muội Tiên Ðế, liền giúp họ nói:
"Này, hai người đều là Thần Vương, đều là đại nhân vật trong tam giới, không thể nói lời không giữ lời, bội tình bạc nghĩa!"
Lạp Lý lạnh lùng nói: "Năm Xưa là Sa Khắc đồng ý hôn sự này, không liên quan đến ta!"
Vưu Nhân cũng lạnh giọng: "Trao đổi tín vật, tiến hành nghi thức đều là cơ thể của Lạp Lý, không liên quan đến ta!"
"Hu hu!" Năm tỷ muội Tiên Ðế ngồi Xuống đất, khóc thét lên, nghi lễ quý tộc nói cho họ biết, bị người hối hôn đuổi ra cửa, là một chuyện vô cùng mất đi thể diện quý tộc. Năm người khóc đến thương tâm, Ban Ðịch Tư cũng sốt ruột, lạnh lùng châm biếm nói: "Ta thấy ai nói có được Thất Thần Khí, không bằng có được một lời hứa của Phượng Hoàng Thần", hừ, người nào đó hiện giờ dường như lại muốn vong ơn bội nghĩa a! Còn nữa, vị nào vạn năm
trước làm Thần Vưong Thú Thần thông nhất đại lục, dường như đang ức hiếp năm người vợ đã kết tóc Xe tơ đáng thương của mình!"
Ban Ðịch Tư trước này đều rất mạnh mẽ, miệng không che đậy, còn lúc này nàng lại lén nhìn vẻ mặt của Sở Thiên, thấy ông chủ nheo mắt Xem chuyện cười, đã biết hôm nay cho dù nói gì cũng có ông chủ chống lưng, vì vậy nàng mới to gan, lớn tiếng nói: "Tin Xấu Xa a, tin Xấu Xa lớn nhất của tam giới a, hai đại Thần Vương vô tình bạc nghĩa với năm vị phu nhân!"
"Ban Ðịch Tư! Đủ rồi!" Mỹ Nhân Ngư không nhịn nổi nữa, gằn tiếng quát dừng lại, nhưng Bác Ðức lại Ở một bên cười không khép miệng, lòng đang thầm Xem chuyện cười của cha!
Sở Thiên tủm tỉm cười nhìn theo, lòng nhủ, các ngưoi còn có tâm tình đánh nhau nữa không?
Ban Ðịch Tư bị Mỹ Nhân Ngư làm cho giật mình không dám lớn tiêng nói nữa, có điều nàng vẫn thấp giọng nhắc nhở: "Tiên Đế, hôn thư của các ngươi đâu? Lấy ra đây!"
Tiên Đế bừng tỉnh vội lấy ra tờ hôn thư, "Ở đây! Phía trên còn có dấu điểm chỉ của Sa Khắc!" Hai đại Thân Vương đưa mắt nhìn nhau, với thực lực của họ, dĩ nhiện có thể coi như không với năm tỷ muội Tiên Đế, nhưng dùng lời nói của Sở Thiên, họ không vứt bỏ nổi người này!!
Một lúc lâu sau, Vưu Nhân giận dữ quát: "Phất Lạp Địch Nặc, hôn sự là một tay ngươi Sắp đặt, ngươi cho ta một lời giải thích!"
Lạp Lý cũng giận dữ nhìn Sở Thiên Sờ Thiên ung dung không vội vàng, chậm rãi nói: "Hôn lễ, đã tổ chức rồi, hôn thư, cũng ký rồi. Hai vị bá phụ cho dù có giết ta, cũng không có cách a! Hay là... Hai vị thừa nhận là được rôi, cứ nói là nhất thời hô đồ, làm lỡ danh tiêng của năm tỷ muội nhà người ta!"
"Xằng bậy"
"Vậy.. Hai người mỗi người chia đều hai người, người còn lại ta đi tìm Bố Lai Ân Đặc, để hắn chịu trách nh́iệm?" SỞ Thiên bãt đầu tiện mồm nói nh̉ảm rồi.
Mỹ Nhãn Ngư cau mày, nói: "Phất Lạp Ðịch Nặc, đừng làm bừa nữa, mau nghĩ cách đi!"
Sờ Thiên Xòe hai tay ra, bất lực nói: "Vậy thì hết cách rồi, ngồi Xuống mọi người cùng nghĩ cách, từ từ thương lượng vậy!" Dứt lời, hắn lại chắp tay, "Hai vị bá phụ, các vị còn đánh không? Ha ha! Nói câu không được cung kính lắm, nếu như các vị có một người bất hạnh
bại trận chết, năm tỷ muội Tiên Đế sẽ quy thuộc về một người thì dễ giải quyết rồi!"
Bác Ðức Ở bên cạnh ậm dương quái khí nói: "Còn thương lượng gì chứ? Phụ hoàng, năm Xưa khi người ép con xuất giá cũng đã nói rồi, hôn thư đã định, cả đời không hối a!"
Lạp Lý trừng mắt nhìn Bác Đức "Lẽ nào kêu ta giống ngưoi, trước đêm tân hôn, đi đánh tân lang thành tàn phế, bức hắn hối hôn?"
Mọi người Sửng Sốt, năm Xưa Bác Ðức và Lạp Lý trở mặt, thì ra là vì chuyện này!
"Thế nào? Không được a? Con cứ không muốn gả cho tên khốn ấy đấy!" Bác Đức lớn tiêng phản bác.
"Ngươi..." Lạp Lý giận run người, "Ta đã hứa..."
"Con biết, một lời hứa của Phượng Hoàng Thần mà, phi!" Bác Ðức cười nhạo nói:
"Nguời hứa rồi, dựa vào gì muốn con gả cho tên khốn ấy? Sao bản thận người không cưới đi?"
Lạp Lý hít một hơi thật sâu, nén lửa giận lại, "Ðược, hôm nay không thể để người ngoài thấy trò cười đợi lát nữa về ta sẽ Xử lý ngươi!"
"Trở về?" Bác Ðức nhìn quanh, "Về đâu? Ðây chính là nhà của con, con báo cho người biết, con đã tự mình gả đi rồi! A Mạt Kỳ đâu? Khứa, tiêu tử này đi mời Mặc Phỉ Ðặc, Sao mãi vẫn chưa về?"
"A Mạt Kỳ, là con Thiên Ưng lần trước trong Tiếp Nguyệt Tháp, tếp vài chiêu với Bố Lai Ân Ðặc Sao? Ðược!" Lạp Lý giận dữ nói: "Đợi hắn vê đây, ta Xem hắn dựa vào gì mà đòi lấy con gái của gia tộc Phượng Hoàng!"
"Ðúng rồi, An Kỳ Nhi..." Bác Ðức còn muốn nói, Sở Thiên lại Xua tay với nàng, A Mạt Kỳ không ở đây còn có thể kéo dài thời gian, nhưng Anh Cách Lạp Mỗ Ở ngay đây, nếu như nói chuyện của An Kỳ Nhi và hắn, có lẽ Lạp Lý Bác Đức sẽ Ở ngay tại đây muốn "đánh giá"
thưc lực của Anh Cách Lạp Mỗ.
Hai cha con Bác Đức, dường như là ké thù của nhau, nhìn nhau đối địch. Ðúng lúc này, gần Bố Lôi Trạch vang lên tiếng sóng biển cuồn cuộn.
Vưu Nhân nghiêng tai lắng nghe, "Là La Ðức Mạn tới, ha ha! Đã nhiều năm không gặp lão ô quy này rồi, thật là nhớ hắn a!"
Mỹ Nhân Ngư giải thích nóiỉ "Phụ hoàng, là con vừa rồi truyền lệnh Biển Cấm kêu La Đức Mạn thừa tướng đem quân đến trợ chiến."
Thời gian nói, La Đức Mạn đã dẫn theo Thí Thần Thất Hải Thú đi vào hòn đảo thứ mười bảy, "Bệ hạ, kẻ địch đâu? Sao lại... Tiên hoàng?"
"Ta chưa chết!" Vưu Nhân cười ha hả, vũ động thứ kích trong tay, đây chính là động tác thói quen trước khi hắn xuất thủ năm Xưa.
"Hài Vương tại thượng!" La Ðức Mạn đầu tiên rất vui mừng, Sau đó lại nghi ngờ:
"Nhưng ta đã tận mắt thấy thi thể của ngài rôi!"
"Có phải là cái ở giám ngục Tư Đặc Ân không? Ha ha, đó là thi khô sau khi ta luyện ra Thần Cách còn lại, bị Tư Ðặc Ân ném vào giám ngục!" Vưu Nhân cười nói: "Ngươi nhìn thấy thi thê đó Ở đàu?"
La Ðức Mạn cùng Thất Hải Thú tham bái Hải Vương Xong. cũng vui mừng vì hắn chưa chết, sau đó nói: "Là cô gia tìm thấy... A, không phải, là Phật Lạp Địch Nặc miện hạ tìm thấy!"
Lão già này dường như nói lỡ miệng, thuận miệng gọi Sở Thiên là cô gia, nhưng nhìn vẻ mặt thầm cười của hắn, và cả nhãn thần nhấp nháy Ở Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư, rõ ràng là cố ý!
Quả nhiên Vưu Nhân nhìn chằm chằm vào Mỹ Nhân Ngư, cười lớn nói: "Vừa rồi ta còn thầm cười con gái của Lạp Lý tự mình gả đi, không ngờ con cũng... Ha ha, chẳng trách, ta nói trong ký ức của Sa Khắc Sao lại có hồi ức các ngươi không được bình thường!"
Mỹ Nhân Ngư thoáng đỏ mặt, vội biện giải: "Phụ hoàng, người đừng hiểu lầm, là La Ðức Mạn thừa tướng làm bừa!" Nguồn tại http://Truyện FULL
"Thế nào là làm bừa? Người là Hài Vương, ta là thần tử, lão thần nào dám làm bừa gì với người?" La Ðức Mạn thần sắc nghiêm trang, phủi áo quỳ Xuống, "Vưu Nhân bệ hạ, Long Thần miện hạ ngay cả sính lễ cũng đưa rồi, hơn nữa lại cực kỳ quý trọng, chúng ta không thể
hối hôn được!"
"Ngay sính lễ cũng đưa rồi?" VưuNhân bỡn cợt con gái của mình.
La Ðức Mạn hắng giọng, lớn tiếng nói: "Không sai, sính lễ là Thần Cách và thần hồn của Sáng Thế Thủy Mâu!"
"Sính lễ" nặng như vậy, cho dù là Vưu Nhân cũng bất giác giật mình, hắn Xoay đầu nhìn Sở Thiên, cười nhẹ nói: "Ngươi muốn lấy con gái ta?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook