Dị Giới Thú Y
Chương 568: “NGƯƠI SẼ NHÌN THẤY MỘT TÊN HÙNG MIÊU” (THƯỢNG)

Khi Sở Thiên trở lại hải yêu cung, di chuyển rất khó khăn, hải yêu võ sĩ thực sự rất nhiều, ba bước gặp một tốp, năm bước gặp một trạm canh gác

Không phải chỉ như vậy, còn có rất nhiều hải yêu nhảy ra từ trong lòng sông trong núi, ai nấy mặt mày hung hãn, Sở Thiên bò theo vách núi đá, cố sức nắm được một mỏm đá nhô ra, nhìn từ trên cao xuống đánh giá hướng đi của bọn hải yêu võ sĩ

Bọn hải yêu nhảy từ trong sông ra đều đang đứng yên đợi lệnh, đứng chỉnh tề bốn phía quân kỷ không giống như một đội quân thần tộc nào, có một vài võ sĩ giống con người trình độ rất cao – có lẽ là tướng lĩnh, vội vàng chạy về phía chỗ ở của Hải Yêu Vương, một lát sau, bọn họ quay trở lại, lãnh đạo một tốp quân chạy về các ngả

Sở Thiên cẩn thận quan sát, ngoài phần lớn hải yêu võ sĩ đã đi về phía hải yêu cung, còn lại đều mặc chiến giáp, cầm những vũ khí sắc bén, bọn họ chia thành ba tốp, một tốp đi bảo vệ Hải Yêu Vương, hướng đi của hai tốp kia có chút kỳ lạ

Một tốp trèo theo vách núi, hải yêu trèo núi quả thật không dễ, nhưng tốc độ của chúng cũng khá nhanh, một tốp còn lại nhảy xuống sông.

Rất rõ ràng, hai bộ phận võ sĩ này phải đi chấp hành nhiệm vụ cơ mật, nhưng Sở Thiên lại hơi khó khăn, rốt cuộc nên theo dõi tốp nào đây

Hai chọn một, sau cùng Sở Thiên chọn tốp leo núi, bởi vì Phất Lai đã từng nói, phụ mẫu Khố Khoa Kỳ chịu đựng hành hạ của mưa gió, ở một nơi khống chế thần lực như nơi này, có mưa gió, chắc chắn ở trên núi.

Cách xa tốp võ sĩ, Sở Thiên ngưng thần tĩnh khí, cũng sử dụng tay chân để len lên vách núi đá

Bọn võ sĩ hải yêu dù đang cật lực trèo núi cũng không quên cảnh giác. Bọn họ rất có kinh nghiệm, lúc nào cũng cố ý để rớt lại vài người phía sau để theo dõi xem có người theo sau không

Men theo khe núi len lên, bọn họ đến một khe dưới vách đá, đột nhiên, bọn võ sĩ từng từng người một biến mất

Sở Thiên kinh ngạc, bọn võ sĩ đều biến mất rồi, bước đến khe đá, nhổ một sợi tóc, nhẹ nhàng cà vào khe đá, sau sợi tóc đột nhiên nhô ra một mảng nham thạch rất cứng

Thì ra là một ảo giác!

Sở Thiên mỉm cười, sau đó lại ném vào một mảnh góc áo để dò đường, phát hiện không có nguy hiểm gì mới chui vào

Sau khi chui vào, Sở Thiên nép mình trong một góc tường để tránh ánh sáng, ở sâu bên trong sơn động còn có một loạt cửa nhỏ, bảy tám cái, không biết hải yêu võ sĩ đã vào cửa nào

Nhưng điều này cũng không khó khăn gì, Sở Thiên thở sâu, theo mùi cơ thể bọn mỹ hải yêu để lại, bước vào cánh cửa bên trái

Sơn đạo tuy có nhiều chỗ then chốt, nhưng trình độ sắp đặt của bọn mỹ hải yêu không thể với con mắt đạo tặc của Sở Thiên.

Dần dần Sở Thiên phát hiện ở đầu sơn đạo có một vệt sáng, hắn nghe một âm thanh. "Kính thưa đại trưởng lão, bệ hạ sai ta đến bẩm báo, Khố Khoa Kỳ năm đó thoát khỏi vùng đất chuộc tội nay đã trở về, hơn nữa còn là trở về để báo thù! Xin người cẩn thận!"

"Ta biết rồi!" thanh âm lạnh lẽo vang lên, giống như cơn gió lạnh ở vùng cực địa băng nguyên vậy

"Ngoài ra, bệ hạ cũng muốn tạ lỗi với người, Toản Địa Long được cử đi thu thập Thủy Mẫu Thần Cách hành sự bất thành, vì vậy mảnh Thủy Mẫu Thần Cách cuối cùng phải đợi một thời gian nữa mới giao cho người được."

"Mười ngày, sau mười ngày nếu ta không nhìn thấy Thủy Mẫu Thần Cách, vương tọa của Hải Yêu Vương sẽ được thay người"

Sở Thiên đứng trong sơn đạo thầm gật đầu, trong hệ thống thần lực, tác dụng của Thần Cách, tinh hạch, huyết dịch lần lượt thấp dần, cho đến hôm nay mỹ nhân ngư chưa hoàn toàn lĩnh hội được Thủy Chi Hồn có liên quan rất nhiều đến việc nàng thiếu Thủy Mẫu Thần Cách.

Nhưng nay đã tốt rồi, Thủy Mẫu Thần Cách đã có chỗ hạ lạc

"còn không mau cút đi?" Thanh âm lạnh lùng kia nói

"Đại trưởng lão, bệ hạ lệnh cho chúng tôi bảo vệ người!"

"Bảo vệ ta, hay là bảo vệ Thủy Mẫu Thần Cách và Vạn thú tỏa? Hừ, cút mau"

Sở Thiên vừa nghe, vội vàng đứng lên, dùng mật pháp của đạo tặc trèo lên đỉnh vách núi, đề phòng bọn hải yêu võ sĩ đi ra nhìn thấy

Nhưng dường như thủ lĩnh của bọn hải yêu võ sĩ cũng không vừa, lại kháng cự mệnh lệnh của "đại trưởng lão", bình tĩnh nói: "mạt tướng chỉ tuân thủ vương lệnh, nếu đại trưởng lão muốn đuổi, xin đề nghị lên viện trưởng lão trước!"

"ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi ư?"

"đương nhiên đại trưởng lão dám, chỉ cần người đề nghị lên viện trưởng lão, ngay cả bệ hạ cũng có thể bãi miễn huống hồ là một tướng quân nhỏ như ta!"

Mấy câu này đã làm cho Sở Thiên hiểu được hệ thống thống trị của hải yêu tộc. Trên danh nghĩa Hải Yêu Vương là người có quyền lực cao nhất, nhưng còn có một viện trưởng lão lớn hơn hắn, hơn nữa vương phái và trưởng lão phái dường như không hòa thuận lắm, tướng quân đến bảo vệ cho đại trưởng lão, có lẽ là tâm phúc của Hải Yêu Vương.

Phốc, phốc!

Đầu sơn đạo vang lên những âm thanh tức giận, có lẽ đại trưởng lão đã nổi giận

"tướng quân!" Tiếp sau đó là tiếng hô kinh hãi, xem ra tâm phúc của Hải Yêu Vương đã gặp nạn

Kế tiếp là gì nữa? Sở Thiên không nghĩ tới, có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới

Tiếng ăn uống vang lên, lúc này Sở Thiên đã đến gần chỗ đầu địa đạo, gần cánh cửa màu đỏ, hắn thấy hải yêu võ sĩ đang ăn thịt tướng quân của chúng

Không nghi ngờ gì nữa, đại trưởng lão giết tướng quân, và bọn quân sĩ đã ăn thịt tướng quân của chúng

Ngay cả đồng bào của mình cũng có thể ăn thị, việc này thì bất kỳ một chủng tộc có trí tuệ nào cũng không thể làm được! một chủng tộc dã man. Một tên đồ tể như Sở Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, so với bì Bồng gia tộc, bọn Mỹ Hải Yêu càng xứng đáng xuống Huyết Luyện Ngục.

"Ăn no rồi thì cút hết đi!" Sau cánh cửa màu đỏ vang tới âm thanh thiếu nhẫn nại của đại trưởng lão.

Bọn binh sĩ lưu luyến nhìn một nửa thi thể còn lại của tướng quân, đột nhiên dốc hết sức, xé thi thể ra nhiều mảnh, mỗi người cầm một miếng thịt, khẽ cúi đầu về phía cửa lớn, quay đi, hay có thể nói, bọn chúng đã có được "Thức ăn ngon" mang đi

Nhìn lướt vết máu còn lại trên nền đất, còn có những chấm máu trên cửa, Sở Thiên chợt hiểu vì sao cánh cổng này có màu đỏ

Hải yêu võ sĩ đi rồi, nhưng Sở Thiên không thể đi, hắn che đậy tất cả khí tức, đi tới cổng lớn, nhìn xuyên vào bên trong.

Một màu đen đặc, trong màn đen đặc mơ hồ có một vài điểm hàn tinh, trong lòng Sở Thiên chợt rung động, đó chính là Thủy Mẫu Thần Cách.

Nhờ ánh sánh của Thủy Mẫu Thần Cách, Sở Thiên mơ hồ nhìn thấy một bóng đen bên cạnh Thần Cách, tia sáng quả thật hơi mờ, hắn chỉ nhìn thấy một cơ thể mập mạp, hơn nữa còn rất mập, nhưng Sở Thiên không thể đoán được hắn đang ngồi hay đứng, vì vậy cũng không đoán được chiều cao của hắn.

Sở Thiên suy nghĩ chốc lát, hắn thầm nghĩ, không thể vào bảo sơn rồi đi về tay không được, dù sao nơi này cũng khống chế thần lực, Sở Thiên hắn dựa vào thuật ám sát còn sợ gì chứ?

Cộc, cộc, cộc!

Sở Thiên gõ gõ cửa

"ai?" đại trưởng lão lạnh lùng quát

Cộc, cộc! Sở Thiên gõ thêm vài cái nữa, đại trưởng lão vẫn tiếp tục quát hỏi

Cộc! Sở Thiên nặng nề gõ tiếp

Đại trưởng lão vẫn không tức giận, trầm giọng nói: "Tên khốn nào vậy, muốn chết sao?"

Bộp bộp! Lần này Sở Thiên đổi thành vỗ tay truyện được lấy tại qtruyen.net

"Ban cho ngươi cái chết!" Từ khe cổng màu đỏ chợt bắn ra hai đạo quang hoa, nhưng Sở Thiên nhẹ nhàng lách tránh, hai quang hoa bắn vào góc tường, thì ra là hai lưỡi dao mỏng như cánh chim

Sau khi lưỡi dao bắn ra, Sở Thiên đá một cước bật tung cánh cửa, sau đó nhảy lên, bám vào vách núi phía trên cánh cổng

Hai đạo ko có kết quả, đại trưởng lão hừ một tiếng, không chịu được đi ra kiểm tra, Sở Thiên ở trên vách núi đá nhìn chằm chằm vào cổng lớn. Khi một áo bào màu đen xuất hiện, dao phẫu thuật đâm mạnh xuống phía dưới

Phốc!

Ánh máu đỏ hiện ra, Sở Thiên kinh ngạc, bởi vì hắn đã giết khá nhiều hải yêu, tất cả chúng đều có máu màu xanh, không hề có ngoại lệ, tại sao máu của đại trưởng lão lại có màu đỏ?

Sau khi sửng sốt Sở Thiên lại kinh ngạc, bởi vì tuy dao phẫu thuật của hắn không đi vao trong cơ thể đại trưởng lão nữa, nhưng lại cảm thấy một cảm giác mềm nhũn, khác với âm thanh gãy xương mà Sở Thiên mong đợi rất nhiều.

"ngươi dám đả thương ta sao?" đại trưởng lão tuy rằng không nhìn thấy Sở Thiên, nhưng hắn nhanh như chớp đánh song chưởng về phía trên đầu

Sở Thiên nhanh chóng thu đao, lau khô vết máu trên đó ẩn thân trong góc phòng

Lúc này hắn có thể thấy rõ hình dáng của đại trưởng lão, quả thật rất mập, dáng hơi cao hơn Sở Thiên, cả cơ thể đang được trùm bởi một áo bào màu đen,nhìn kỹ vào bên trong cái mũ đen hắn đang đội, là một đôi mắt màu đỏ, còn có một đỉnh mũi màu đen lộ ra bên ngoài mũ.

Mũi màu đen? Mỹ Hải Yêu sao lại có mũi màu đen? Không nói đến Hải Yêu Vương có khác biệt với những người khác, ngay cả những võ sĩ cấp thấp nhất của hải yêu cũng không có thể có mũi màu đen

Đại trưởng lão không thấy đối thủ, trong lòng cũng rất sửng sốt.

Sở Thiên động thủ thêm một lần nữa, hai chân bắn ra, cả cơ thể hắn như một mũi tên bắn qua bên cạnh đại trưởng lão, phốc, lại một dòng máu, lại một cảm giác mềm nhũn

Thu dao phẫu thuật, có dính máu vào trong túi áo, ngăn cho vết máu rơi xuống, Sở Thiên không thể lý giải nổi nhìn đại trưởng lão, nhát dao này đâm chính diện vào cổ hắn, nhưng đại trưởng lão vẫn chưa chết, trái lại còn phẫn nộ gầm lên.

Nhưng nhát dao ấy của Sở Thiên cũng làm rách áo bào đen của hắn, khiến chiếc mũ màu đen trên đầu hắn rơi xuống.

Sở Thiên thấy được khuôn mặt thật của đại trưởng lão.

"ngươi sẽ nhìn thấy một tên Hùng Miêu"

Câu nói của Phán Quyết Thần Thú Khố Khoa Kỳ vang bên tai Sở Thiên, quả thật, đại trưởng lão là một tên Hùng Miêu.

Đại trưởng lão của Mỹ Hải Yêu là một tên Hùng Miêu…. Sở Thiên không còn thời gian để suy nghĩ thêm nữa

"người đâu!" đại trưởng lão phẫn nộ quát lớn, hai tay áo rộng thùng thình phất lên, chỉ thấy cơ thể hắn nở rộng ra, trường bào bay phấp phới

Ầm!

Trên người đại trưởng lão nổi lên một cột khói, cột khói tan đi, hắn đột nhiên biến thành một người dung mạo hung tợn, một Mỹ Hải Yêu thân thể cường tráng

Một tên Hùng Miêu biết biến thân? Sở Thiên ngẩn người, vùng đất chuộc tội này khống chế thần lực, vậy, việc biến thân của đại trưởng lão không phải dựa vào thần lực, mà là bản năng của chủng tộc.

Tại sao Khách Thu Sa không có khả năng này? Sở Thiên nhếch mép, vừa định một lần nữa ám sát đại trưởng lão, nhưng hai người đánh nhau đã gây sự chú ý với bọn mỹ hải yêu, từng tốp hải yêu tuôn ra từ trong sơn đạo, vừa thấy đại trưởng lão liền vội vàng hỏi: "người có điều gì căn dặn?"

"Các ngươi chờ đó!" đại trưởng lão hít mạnh một hơi, há mồm phun ra một cột khói, "có một thích khách ẩn thân muốn giết ta, thấy khói tụ ở đâu hơi khác lạ, lập tức bắn cung!"

………………………..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương