Dị Giới Liên Minh
-
Chương 32: Tinh Không Giặc Cướp: DeadGod
******
Tuy rằng DeadGod khủng bố sân bay trong thời gian có mấy phút thế nhưng khắp Nguyên Linh Đại Lục nói chung và Đại Viết đế quốc nói riêng đều biết tới việc này. Tất cả mọi người đều tràn đầy không thể tin nổi. Huyễn Mộng Tinh là tinh cầu được coi là "bất khả xâm phạm" trong suốt 200 năm qua, vậy mà hôm nay Huyễn Mông Tinh lại bị DeadGod viếng thăm, điều này khiến cho rất nhiều người giật mình đồng thời cũng nổi lên lòng quan ngại về hệ thống phòng thủ nơi này
Tổng bộ Hư Không Hình Cảnh, Nguyễn Thanh Liêm khuôn mặt tràn đày sự nghiêm túc , lo lắng đi đi lại lại trong phòng. Bộ dạng cực kì sốt ruột. Hắn đã nghe được tin tức Huyễn Mộng Tinh bị Tinh Không Giặc Cướp DeadGod tấn công. Chuyện này đã gây nên kinh động cao tầng đế quốc. Cao tầng đế quốc hạ lệnh cho ông, bằng mọi giá phải bắt được DeadGod.
THuyễn Mông Tinh mặc dù có quân đội thế nhưng cũng chỉ là quân đội do thám mà thôi, dù là quân đội thế nhưng cũng không có vũ khí quân sự tiên tiến mà phần lớn là Linh Sư.
Vì thế, để đảm bảo an toàn cho Huyễn Mông Tinh khỏi các nguy hiểm ngoài vũ trụ thì tinh cầu này được đế quốc đầu tư cho " Hệ thống phòng thủ xuyên tinh không". Là hệ thống phòng thủ tiên tiến nhất Nguyên Linh Đại Lục vào thời điểm này, được coi là hệ thống hoàn mỹ nhất trong việc chống lại các nguy hiểm từ bên ngoài vũ trụ như thiên thạch, cướp vũ trụ, ...
Trong xuốt 200 năm đi vào hoạt động của mình, Huyễn Mộng Tinh bằng vào hệ thống này mà đến nay chưa từng có nguy hiểm nào. Cũng vì thế mà khách du lịch cũng an tâm khi đến đây
Thế nhưng, hôm nay DeadGod đã phá vỡ cái lịch sử " bất khả xâm phạm" trong 200 năm của Huyễn Mộng Tinh. Thanh Liêm thật sự không thể hiểu được, làm cách nào mà DeadGod có thể xâm nhậm vào Huyễn Mộng Tinh mà không bị hệ thống phòng thủ gạt bỏ?.
Tuy rằng trong đầu rất nhiều nghi vấn, nhưng hiện tại việc quan trọng nhất là giải cứu những con tin mà DeadGod bắt giữ.
- Reng .... Reng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Thanh Liêm giật mình, ấn lên một cái nút trên mặt bàn. Lập tức một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt hắn, chính là Sơn Tùng. Chỉ thấy hắn lúc này khuôn mặt cực kì nghiêm túc nhìn Thanh Liêm, trầm giọng:
" Liêm đại tướng. Tôi là lữ trưởng lữ đoàn 279 - Đại tá Hoàng Sơn Tùng. Tôi có chuyện muốn thương lượng với ngài".
" Chào Đại Tá. Anh cứ nói đi".
Nguyễn Thanh Liêm gật đầu trả lời.
Sơn Tùng: Đại tướng, chắc ngài đã nghe qua thuyền trưởng Tinh Không Giặc Cướp DeadGod: Nova nói rồi đấy. Hắn muốn chúng ta thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra ngoài, nếu không hắn sẽ giết chết con tin. Không biết ý ngài thế nào?"
Quả như Nova nói, bởi vì tính chất nguy hiểm của Nguyễn Hoàng Hận Trần đồng thời Trần gia ở Nguyên Linh đại lục cũng can thiệp vào việc này khiến cho Nguyễn Hoàng Hận Trần bị đưa tới nhà tù Huyễn Mộng ở Huyễn Mông Tinh. Một nhà tù cực kì kiên cố với những cảnh sát đều là Hư Không Hình Cảnh ưu tú. Lại được đặt tại nơi " bất khả xâm phạm" như Huyễn Mông Tinh vì thế tỉ lệ đào thoát của Nguyễn Hoàng Hận Trần là con số không.
Nghe Sơn Tùng nói vậy. Nguyễn Thanh Liêm trầm mặc. Hắn đối với việc này cũng cực kì khó xử không biết làm thế nào. Nguyễn Hoàng Hận Trần là một tên tội phạm nguy hiểm, chết trong tay hắn đã có 40 mang người rồi, không những thế đối phương còn là kẻ thù của Trần Quang Vũ, ân nhân của ông. Hiện tại nếu thả hắn ra không khác gì " thả hổ về rừng". Thế nhưng nếu không thả, Nova sẽ giết chết con tin. Điều này khiến ông không biết làm thế nào.
- Reng ... Reng
Lại một tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Nguyễn Thanh Liêm hơi kinh ngạc. Ấn chiếc nút đỏ trên bàn. Một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt Nguyễn Thanh Liêm, đây là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, tóc trắng bạc phơ, khuôn mặt phúc hậu ngồi trên xe lăn. Nhìn thấy người này, Nguyễn Thanh Liêm cùng với Sơn Tùng trong mắt toát lên một tia kính ý đồng loạt ôm quyền:
" Tham kiến Trần Tiên Y".
Trần Quang Vũ là gia chủ Trần gia, là cha của Trần Tuyền cũng là anh trai Nguyễn Hoàng Hận Trần. Sáu mươi năm trước, ông bị chính em trai minh phế bỏ " linh tâm" khiến cho ông không thể tu luyện được nữa. Trần Quang Vũ cũng biết điều này thế nhưng lại không cam lòng trở thành phế nhân, vì thế ông điên cuồng học tập y thuật hòng chữa khỏi cho mình.
Trải qua sáu mươi năm, Trần Quang Vũ y thuật đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, diệu thủ hồi sinh, cứu người vô số được cả đại lục biết tới với cái tên Trần Tiên Y, một con người vĩ đại của thế kỉ mới. Cũng vì danh tiếng lớn khủng khiếp của Trần Quang Vũ mà Trần gia từ một gia tộc bình thường vươn lên trở thành một trong tam đại gia tộc thủ đô.
Trần Quang Vũ là một người sống hết mình vì y thuật, vì cứu người. Những người bị ông cứu sống có cả những nguyên thủ quốc gia, người nổi tiếng, ... kể cả Sơn Tùng cùng với Nguyễn Thanh Liêm cũng đều được Trần Quang Vũ cứu mạng. Vì thế đối với ông, bọn họ đều kinh trọng từ trong nội tâm mình. Mà đó cũng là lý do tại sao bọn họ lưỡng lự không thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra
Thấy hai người như vậy, Trần Quang Vũ phất tay cười ôn hòa nói:
" Các vị không cần như vậy đâu. Ta tới đây là vì việc của Nguyễn Hoàng Hận Trần. Các vị cứ thả hắn ra đi".
" Nhưng mà Trần Y Tiên. Nguyễn Hoàng Hận Trần cùng với ngài thù sâu như biển. Ta sợ rằng hắn một khi thoát ra sẽ tìm ngài báo thù" Sơn Tùng lo lắng.
" Sống chết có số rồi. Nếu như ông trời muốn ta chết thì ta cũng đành nhận mạng thôi. Ta không thể ngồi chơ mắt nhìn ngàn sinh mạng con người chết đi được" Trần Quang Vũ bình thản, sáu mươi năm sống khiến ông quên hết đi hận thù rồi. Với một con người bình thường như ông, tuổi thọ cũng sắp cạn kiệt, ông đối với cái chết không còn bất kì lo sợ nữa.
" Trần Y Tiên làm người, chúng tôi khâm phục" Nghe vậy, hai người đều kính phục nhìn hắn, có thể đem cái chết không để trong mắt, đặc biệt với Linh Sư có thể kéo dài tuổi thọ thì hầu như rất ít
" Đúng rồi, đại tá Tùng nè. Con trai tôi: Trần Tuyền đang học một tháng quân sự ở trong lữ đoàn của ông phải không?".
Trần Quang Vũ nhìn về phía Sơn Tùng hỏi. Nói đến Trần Tuyền, trong mắt ông tràn đầy yêu thương. Sáu mươi năm ông mới có một đứa con trai, vì thế đối với Trần Tuyền, ông yêu thương hết mực.
" Vâng, ngài yên tâm. Tôi sẽ để ý tới cháu bé".
Sơn Tùng kinh ngạc gật đầu. Mặc dù ông là lữ trưỡng nhưng ông cũng không biết hết tất cả những học sinh học quân sự lần này. Vì thế đối với việc Trần Tuyền cũng học ở đây, ông thật sự giật mình.
Nghe vậy, Trần Quang Vũ vuốt râu cười .
" Ha... ha, vậy thì làm phiền ngài rồi"
" Không phiền, đây là việc tôi phải làm mà".
Sơn Tùng vội vàng trả lời. Trần Quang Vũ là ân nhân của hắn, hắn giúp đỡ con ông ta cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Lại nói nhắc tới Trần Tuyền, Sơn Tùng lại không thể không nhớ tới Long cùng Lạc Tuyết mất tích hai ngày nay dù cho " thiết bị cảm ứng" trên người đối phương cũng không biết bọn họ ở đâu khiến ông lo lắng không thôi. Ông chỉ có chút an tâm là hai người bọn họ chưa xảy ra truyện gì.
Tuy rằng DeadGod khủng bố sân bay trong thời gian có mấy phút thế nhưng khắp Nguyên Linh Đại Lục nói chung và Đại Viết đế quốc nói riêng đều biết tới việc này. Tất cả mọi người đều tràn đầy không thể tin nổi. Huyễn Mộng Tinh là tinh cầu được coi là "bất khả xâm phạm" trong suốt 200 năm qua, vậy mà hôm nay Huyễn Mông Tinh lại bị DeadGod viếng thăm, điều này khiến cho rất nhiều người giật mình đồng thời cũng nổi lên lòng quan ngại về hệ thống phòng thủ nơi này
Tổng bộ Hư Không Hình Cảnh, Nguyễn Thanh Liêm khuôn mặt tràn đày sự nghiêm túc , lo lắng đi đi lại lại trong phòng. Bộ dạng cực kì sốt ruột. Hắn đã nghe được tin tức Huyễn Mộng Tinh bị Tinh Không Giặc Cướp DeadGod tấn công. Chuyện này đã gây nên kinh động cao tầng đế quốc. Cao tầng đế quốc hạ lệnh cho ông, bằng mọi giá phải bắt được DeadGod.
THuyễn Mông Tinh mặc dù có quân đội thế nhưng cũng chỉ là quân đội do thám mà thôi, dù là quân đội thế nhưng cũng không có vũ khí quân sự tiên tiến mà phần lớn là Linh Sư.
Vì thế, để đảm bảo an toàn cho Huyễn Mông Tinh khỏi các nguy hiểm ngoài vũ trụ thì tinh cầu này được đế quốc đầu tư cho " Hệ thống phòng thủ xuyên tinh không". Là hệ thống phòng thủ tiên tiến nhất Nguyên Linh Đại Lục vào thời điểm này, được coi là hệ thống hoàn mỹ nhất trong việc chống lại các nguy hiểm từ bên ngoài vũ trụ như thiên thạch, cướp vũ trụ, ...
Trong xuốt 200 năm đi vào hoạt động của mình, Huyễn Mộng Tinh bằng vào hệ thống này mà đến nay chưa từng có nguy hiểm nào. Cũng vì thế mà khách du lịch cũng an tâm khi đến đây
Thế nhưng, hôm nay DeadGod đã phá vỡ cái lịch sử " bất khả xâm phạm" trong 200 năm của Huyễn Mộng Tinh. Thanh Liêm thật sự không thể hiểu được, làm cách nào mà DeadGod có thể xâm nhậm vào Huyễn Mộng Tinh mà không bị hệ thống phòng thủ gạt bỏ?.
Tuy rằng trong đầu rất nhiều nghi vấn, nhưng hiện tại việc quan trọng nhất là giải cứu những con tin mà DeadGod bắt giữ.
- Reng .... Reng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Thanh Liêm giật mình, ấn lên một cái nút trên mặt bàn. Lập tức một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt hắn, chính là Sơn Tùng. Chỉ thấy hắn lúc này khuôn mặt cực kì nghiêm túc nhìn Thanh Liêm, trầm giọng:
" Liêm đại tướng. Tôi là lữ trưởng lữ đoàn 279 - Đại tá Hoàng Sơn Tùng. Tôi có chuyện muốn thương lượng với ngài".
" Chào Đại Tá. Anh cứ nói đi".
Nguyễn Thanh Liêm gật đầu trả lời.
Sơn Tùng: Đại tướng, chắc ngài đã nghe qua thuyền trưởng Tinh Không Giặc Cướp DeadGod: Nova nói rồi đấy. Hắn muốn chúng ta thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra ngoài, nếu không hắn sẽ giết chết con tin. Không biết ý ngài thế nào?"
Quả như Nova nói, bởi vì tính chất nguy hiểm của Nguyễn Hoàng Hận Trần đồng thời Trần gia ở Nguyên Linh đại lục cũng can thiệp vào việc này khiến cho Nguyễn Hoàng Hận Trần bị đưa tới nhà tù Huyễn Mộng ở Huyễn Mông Tinh. Một nhà tù cực kì kiên cố với những cảnh sát đều là Hư Không Hình Cảnh ưu tú. Lại được đặt tại nơi " bất khả xâm phạm" như Huyễn Mông Tinh vì thế tỉ lệ đào thoát của Nguyễn Hoàng Hận Trần là con số không.
Nghe Sơn Tùng nói vậy. Nguyễn Thanh Liêm trầm mặc. Hắn đối với việc này cũng cực kì khó xử không biết làm thế nào. Nguyễn Hoàng Hận Trần là một tên tội phạm nguy hiểm, chết trong tay hắn đã có 40 mang người rồi, không những thế đối phương còn là kẻ thù của Trần Quang Vũ, ân nhân của ông. Hiện tại nếu thả hắn ra không khác gì " thả hổ về rừng". Thế nhưng nếu không thả, Nova sẽ giết chết con tin. Điều này khiến ông không biết làm thế nào.
- Reng ... Reng
Lại một tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Nguyễn Thanh Liêm hơi kinh ngạc. Ấn chiếc nút đỏ trên bàn. Một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt Nguyễn Thanh Liêm, đây là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, tóc trắng bạc phơ, khuôn mặt phúc hậu ngồi trên xe lăn. Nhìn thấy người này, Nguyễn Thanh Liêm cùng với Sơn Tùng trong mắt toát lên một tia kính ý đồng loạt ôm quyền:
" Tham kiến Trần Tiên Y".
Trần Quang Vũ là gia chủ Trần gia, là cha của Trần Tuyền cũng là anh trai Nguyễn Hoàng Hận Trần. Sáu mươi năm trước, ông bị chính em trai minh phế bỏ " linh tâm" khiến cho ông không thể tu luyện được nữa. Trần Quang Vũ cũng biết điều này thế nhưng lại không cam lòng trở thành phế nhân, vì thế ông điên cuồng học tập y thuật hòng chữa khỏi cho mình.
Trải qua sáu mươi năm, Trần Quang Vũ y thuật đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, diệu thủ hồi sinh, cứu người vô số được cả đại lục biết tới với cái tên Trần Tiên Y, một con người vĩ đại của thế kỉ mới. Cũng vì danh tiếng lớn khủng khiếp của Trần Quang Vũ mà Trần gia từ một gia tộc bình thường vươn lên trở thành một trong tam đại gia tộc thủ đô.
Trần Quang Vũ là một người sống hết mình vì y thuật, vì cứu người. Những người bị ông cứu sống có cả những nguyên thủ quốc gia, người nổi tiếng, ... kể cả Sơn Tùng cùng với Nguyễn Thanh Liêm cũng đều được Trần Quang Vũ cứu mạng. Vì thế đối với ông, bọn họ đều kinh trọng từ trong nội tâm mình. Mà đó cũng là lý do tại sao bọn họ lưỡng lự không thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra
Thấy hai người như vậy, Trần Quang Vũ phất tay cười ôn hòa nói:
" Các vị không cần như vậy đâu. Ta tới đây là vì việc của Nguyễn Hoàng Hận Trần. Các vị cứ thả hắn ra đi".
" Nhưng mà Trần Y Tiên. Nguyễn Hoàng Hận Trần cùng với ngài thù sâu như biển. Ta sợ rằng hắn một khi thoát ra sẽ tìm ngài báo thù" Sơn Tùng lo lắng.
" Sống chết có số rồi. Nếu như ông trời muốn ta chết thì ta cũng đành nhận mạng thôi. Ta không thể ngồi chơ mắt nhìn ngàn sinh mạng con người chết đi được" Trần Quang Vũ bình thản, sáu mươi năm sống khiến ông quên hết đi hận thù rồi. Với một con người bình thường như ông, tuổi thọ cũng sắp cạn kiệt, ông đối với cái chết không còn bất kì lo sợ nữa.
" Trần Y Tiên làm người, chúng tôi khâm phục" Nghe vậy, hai người đều kính phục nhìn hắn, có thể đem cái chết không để trong mắt, đặc biệt với Linh Sư có thể kéo dài tuổi thọ thì hầu như rất ít
" Đúng rồi, đại tá Tùng nè. Con trai tôi: Trần Tuyền đang học một tháng quân sự ở trong lữ đoàn của ông phải không?".
Trần Quang Vũ nhìn về phía Sơn Tùng hỏi. Nói đến Trần Tuyền, trong mắt ông tràn đầy yêu thương. Sáu mươi năm ông mới có một đứa con trai, vì thế đối với Trần Tuyền, ông yêu thương hết mực.
" Vâng, ngài yên tâm. Tôi sẽ để ý tới cháu bé".
Sơn Tùng kinh ngạc gật đầu. Mặc dù ông là lữ trưỡng nhưng ông cũng không biết hết tất cả những học sinh học quân sự lần này. Vì thế đối với việc Trần Tuyền cũng học ở đây, ông thật sự giật mình.
Nghe vậy, Trần Quang Vũ vuốt râu cười .
" Ha... ha, vậy thì làm phiền ngài rồi"
" Không phiền, đây là việc tôi phải làm mà".
Sơn Tùng vội vàng trả lời. Trần Quang Vũ là ân nhân của hắn, hắn giúp đỡ con ông ta cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Lại nói nhắc tới Trần Tuyền, Sơn Tùng lại không thể không nhớ tới Long cùng Lạc Tuyết mất tích hai ngày nay dù cho " thiết bị cảm ứng" trên người đối phương cũng không biết bọn họ ở đâu khiến ông lo lắng không thôi. Ông chỉ có chút an tâm là hai người bọn họ chưa xảy ra truyện gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook